Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 358: Vân Du Chưởng Môn Đột Phá
Quả thật, Hoàng Việt vẫn không quá quen với việc truyền công như thế này, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn truyền công cho người khác, cảm giác như nội lực của mình bị hút đi vậy, hơn nữa, khi truyền công cho Vân Du Chưởng Môn, Hoàng Việt phải cố gắng vận nội lực cho nó nhu hòa hết sức có thể, nói chung là chiết lọc lại những gì tinh hoa nhất, vì Vân Du Chưởng Môn vẫn chưa phải là cao thủ cảnh giới Hậu Thiên, vẫn chưa quen với thứ gọi là nội lực, thế mới thấy Vô Nhai Tử lần trước khi truyền công cho Hoàng Việt đã ra sức bao nhiêu.
“Sư phụ, ngài vẫn tốt chứ?”
“Ân, vẫn rất tốt!” Vân Du Chưởng môn dĩ nhiên là sướng không gì bằng, Âm Dương Chi Khí của Hoàng Việt phải nói là thứ ôn hòa nhất, Âm Dương điều hòa, không như khí Dương Cương mãnh, khí Âm lạnh lẽo, có lẽ cũng vì Hoàng Việt tu luyện Âm Dương Chân Kinh, mà lần trước khi Vô Nhai Tử truyền công cho Hoàng Việt mới đỡ biết bao nhiêu công phu, bằng không có khi ông ta phải tiêu hao hơi sức gấp năm, sáu lần.
Hoàng Việt cảm thấy sư phụ của mình vẫn ổn, liền tăng nhanh tốc độ truyền công lực, trên trán hắn cũng không ngừng chảy mồ hôi, hắn muốn dành cho sư phụ mình những luồng Âm Dương Chi Khí tinh thuần nhất, thanh khiết nhất, có như vậy mới không ảnh hưởng đến con đường tu luyện của sư phụ mình sau này, dù sao khi đột phá đến Hậu Thiên rồi, tuổi thọ của ông có thể tăng lên tầm vài ba chục tuổi.
Sư phụ của Hoàng Việt cũng không nhịn được sung sướng mà rên rỉ, quả thật cảnh tượng trong gian phòng có chút ái muội, nếu có người bên ngoài đứng nghe có khi còn hiểu lầm cũng nên, dần dà, sư phụ của Hoàng Việt cũng cảm thấy bình cảnh được buông lỏng, ông khẽ nói: “Ta sắp đột phá rồi!”
Hoàng Việt cũng phải mỉm cười, xem ra môn Bắc Minh Thần Công này dùng vẫn là rất tốt, chỉ cần Âm Dương Chân Kinh của hắn tăng đến tầng 3, có khi khi truyền công lực sẽ không mang theo bất kỳ tạp chất nào, cho dù truyền công cho nam hay nữ đều được, đến khi đó một mình hắn có thể tạo ra rất nhiều cao thủ cũng không biết chừng, ít nhất là người nhà hắn sẽ được lợi đi…
Nghĩ nhiều như vậy vào giờ phút này cũng không hay, sẽ ảnh hưởng đến độ tinh khiết của nội lực, vì vậy Hoàng Việt rất nhanh liền lấy lại tập trung, giúp Vân Du Chưởng Môn sớm đột phá quan khẩu.
Hai phút sau, Vân Du Chưởng Môn chỉ nghe trong thân thể mình, hai huyệt Nhâm và Đốc vang lên một tiếng “Cạch”, lập tức hai huyệt đạo này trong cơ thể ông được khai thông, cơ thể bắt đầu có thể tự chuyển hóa ra nội lực.
Tức khắc, quanh người Vân Du Chưởng Môn không áp chế được luồng nội lực sơ sinh này, lan tràn ra ngoài, rất may Hoàng Việt ở cảnh giới cao, chứ nếu có một tên cảnh giới Hóa Kính ở sát đây hẳn là cũng phải chịu ảnh hưởng không nhẹ.
“Ha ha ha ha!” Vân Du Chưởng Môn ngửa mặt lên trời cười lớn, Hoàng Việt ngồi phía sau cũng mừng thay cho ông, nhưng hắn cũng không vội dừng lại, mà là tiếp tục giúp Vân Du Chưởng Môn củng cố cảnh giới.
“Sư phụ, chớ vội cao hứng, ngưng thần tập trung, điều hòa nội lực!” Hoàng Việt khẽ hô, Vân Du Chưởng Môn nghe vậy kêu “Ân” một tiếng, sau đó cũng dừng cười, khuôn mặt thoáng cái nghiêm túc lại.
Hơn nửa tiếng sau, Hoàng Việt mới thu công, lúc này mồ hôi trên người hắn chảy ra như tắm, vì muốn cho Vân Du Chưởng Môn có căn cơ tốt nhất có thể trong cảnh giới Hậu Thiên, hắn không tiếc truyền nội lực vào, cũng may tu vi của hắn thâm hậu, nếu không đã rơi xuống cảnh giới Hậu Thiên trung kỳ rồi, dù sao Âm Dương Chân Kinh cũng đã đạt đến tầng 2, mỗi ngày không biết giúp cho Hoàng Việt tích lũy bao nhiêu tu vi, bằng cả những cao thủ đỉnh tiêm tu hành vài tháng trời, nếu đạt đến tầng 3, có khi một ngày của Hoàng Việt tu luyện bằng bọn họ tu luyện vài năm cũng không phải là không thể, dĩ nhiên, cảnh giới của Hoàng Việt cũng không dễ đột phá, vì lượng nội lực hắn tích lũy cũng nhiều gấp mấy lần thường nhân, vừa là về chất lượng lẫn cả số lượng, có như vậy Hoàng Việt mới có thể ở cảnh giới thấp mà không hề sợ hãi Dương Siêu Quần mạnh hơn mình rất nhiều, đó cũng là lý do khi hắn còn chưa đột phá nửa bước Hóa Kính mà vẫn không hề sợ hãi Vũ Nam đã đột phá Hóa Kính rồi đó a…
Càng tu luyện đến cảnh giới càng cao, Hoàng Việt càng cảm khái lượng nội lực cần thiết để đột phá, nếu như một cao thủ đỉnh tiêm muốn tu luyện từ Hậu Thiên hậu kỳ sơ giai đến Hậu Thiện hậu kỳ đỉnh phong, mất hơn trăm năm sợ rằng cũng không kịp, thế mới biết thiên phú của Dương Siêu Quần tốt ra sao, hắn đã bước đến một bước này, thậm chí tiến thêm một bước đạt tới Bán Bộ Thiên Tiên, đã đủ xưng là thiên tài cái thế, thậm chí, thiên phú của Dương Siêu Quần còn tốt hơn cả Dương Siêu Phong, vì Hoàng Việt nghe được tin tức ngày bằng tuổi Dương Siêu Phong thì Dương Siêu Quần đã là cao thủ Hậu Thiên trung kỳ rồi.
Thật ra trước đây, Minh Giáo cũng không hể phát triển thịnh vượng như vậy, giáo chủ đời trước thiên phú tuy cao nhưng so với chưởng môn của các phái khác thì rất bình thường, nhưng không hiểu sao đệ tử của hắn, Dương Siêu Quần lại thiên tư vô song, Hoàng Việt cũng nghi ngờ là Dương Siêu Quần được người truyền thụ lại công lực, người đó không ai khác ngoài giáo chủ đời trước, bằng không với niên kỷ chưa đầy 30 đã đột phá đến Hậu Thiên trung kỳ, hơn 30 năm mà đến bây giờ mới đột phá đến Bán Bộ Tiên Thiên, vừa mới nghe đã cảm thấy khó tin.
Dĩ nhiên, Hoàng Việt là trường hợp ngoại lệ, năm nay hắn chưa quá 18 tuổi, mà hẳn là đến khi bước sang niên kỷ thứ 19 thì hắn đã đột phá Bán Bộ Tiên Thiên rồi, Hoàng Việt cũng không cho rằng mình có thể chết yểu, dù gì hắn có rất nhiều con át chủ bài, nhất là Linh Điễn Không Gian, lại có hệ thống thông báo trước nguy hiểm, nói cách khác, Hoàng Việt giống như chơi game mà bật hack, chơi trò gian lận thế này, bảo sao Võ Lâm không dậy sóng chứ, há há…
Sau vài giây trầm ngưng, cuối cùng Vân Du Chưởng Môn cũng hoàn toàn ổn rồi, nội lực cũng không hề tiêu tán ra ngoài nữa, giờ đây, cho dù có đối chiến với ai, ông cũng không thể nào thụt lùi cảnh giới được.
“Tiểu Việt, vất vả cho con rồi!” Vân Du Chưởng Môn xoay người, nhìn về Hoàng Việt, thấy người sau vẫn một bộ dáng chỉ như vừa mới vận động ra mồ hôi, không chút lao lực thì có chút sửng sốt, lẽ nào truyền công lực dễ đến thế sao, như vậy, liệu đến trước khi chết, ông có đủ hơi sức để truyền công cho Tường Lam hay không đây? Giúp cho học trò cưng được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu đó à!
Cũng may Hoàng Việt không biết được tâm tư của Vân Du Chưởng Môn, nếu không nhất định hắn sẽ mắng sư phụ mình, nếu đổi thành sư phụ hắn, muốn truyền công cho người khác, nhất định sẽ cực kỳ tiêu hao tuổi thọ đó a, hắn cũng không muốn sư phụ mình chết sớm đâu a, dù sao nếu có thể, sau này Hoàng Việt vẫn muốn mang người sư phụ này của mình sang thế giới mới, cũng chính là dị giới đó à…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!