Ký ức Ai Cập [Tự chuyện]
Chương 50: Ổ kiến lửa ngầm
– Ngươi!! Ngươi cái đồ không biết xấu hổ nói ra những lời bất lễ giáo như vậy!! -Tỳ nữ áo lam chỉ tay thẳng mặt nó, mặt tức đến đỏ lên.
– Bỏ cái tay xuống không nát mặt đấy! -Nefertari hơi nhíu mày đanh giọng lại cảnh báo
– Phi, cái quỷ gì ra lệnh cho ta chứ! Cũng không xem người đằng sau ta là ai! Người đâu!! Đem con tiện nô này giữ lại đánh cho ta! Trước mặt đại công chúa không biết hành lễ, lời nói hành động bất kính phạt 20 roi…/Ba! -Lời ả tỳ nữ vừa nói ra chưa hết đã bị nó thẳng tay bạt một cái nghiêng mặt đi, tất cả mọi người ở đấy đều sững sờ. -Sủa ít thôi đau tai quá!
– Ngươi nói ta??
– Không nói ngươi hay là nói người đằng sau ngươi? Đại công chúa vô dụng đến để tiện tỳ khoa tay múa mép!
– Bắt nàng ta lại. -Người đằng sau đám tỳ nữ kia cuối cũng lên tiếng. Nefertari giờ máu dồn lên não bắt đầu nổi khùng rồi. -Yêu~ Nguyên lai giọng nói như tắt thở a!?
Thoát thấy đám lính hai bên dẫn tới, hai tên đằng sau nó liền rút kiếm phục chờ. Nefertari rút ra trong ngực lệnh bài giương lên
– Nhìn cái gì đây không? -Lời vừa nói tất cả đều đồng loạt thu vũ khí quỳ xuống. -Chó không có não không biết vận động, thì ra cả đám cũng đều là cẩu a!
– Ngươi.. /Thấy lệnh bài còn không mau quỳ!!! -Nó gắt lên hai tỳ nữ tiên phong mồm mép kia cùng một đoàn trên lẫn sau cắn răng chịu quỳ xuống lộ ra người ở nữ nhân đứng giữa xưng đại công chúa. Nàng ta có mái tóc nâu hơi ánh vàng, đôi mắt xanh dương thăm thẳm cùng làn da trắng mang đậm nét phương Tây, hai má đánh hồng cùng son môi bóng cam trông rất nhẹ nhàng.
– Chẳng có gì đặc sắc. Amanet không thích là đúng rồi!
– …….
– Này, ngươi mau tới vả mặt hai ả kia cho ta. -Nefertari vẫy tay tên lính phía sau mình hắn liền đứng lên nhận mệnh hướng tới
– Làm càn!! -Cuối cùng ả đại công chúa kia cũng lớn tiếng, mặt mày cau có khó chịu
– Ôi trời ôi trời! Yếu như con ốc sên!
– ….. Lẽ nào bổn công chúa đây lệnh các ngươi không nghe?
– A, đại công chúa lệnh chính là lớn đấy, xuất phải nghe! Nhưng.. vẫn là ngươi không lớn bằng Amanet đâu!
– Vô lễ! Dám xưng tên hoàng huynh! Xem ra lệnh bài này phải hay không nhân lúc sơ suất ngươi trộm!
– A phi! Sao ngươi ngu vậy? Amanet hắn nếu không phải để cho ta dùng ngươi nghĩ hắn ngu đến mức bị trộm? Hay là giữ lại phần ngươi a? Mau vả đi! -Nefertari nhếch miệng. Mẹ nó đừng để bà điên lên.
Tên lính kia nghe lệnh tiến tới hai tỳ nữ kia hơi ngước đầu nói nhỏ “Đắc tội” rồi tay mạnh mẽ mỗi lần giáng xuống những cái tát đều đặn tiếng đánh vang lên liên tục thẳng đến hai má các nàng sưng vù ứa máu miệng ngất tại chỗ nó mới để dừng lại,hô người dẫn tìm Amanet. Đại công chúa lướt qua Nefertari căm giận rít một câu như qua từng kẽ răng: “Ngươi cứ chờ đấy” Nefertari nghe xong quay đầu lớn tiếng:
– Ngươi là cái thá gì ta phải chờ?? Có giỏi thì đuổi theo sau nha không rảnh đợi đâu!
Ha, xem ra là một ổ kiến lửa ngầm! Nefertari không biết sao bản thân từ nhỏ thấy người nào chọc mình tức giận ngược đều cảm thấy hả dạ, ban nãy nhìn thấy khuôn mặt ả kia tức run lên mà không làm được gì thật vui muốn chết! Xem ra địa vị Amanet ở đây lớn cũng chỉ sau vua. Ngày hôm qua đám tỳ nữ kia kể cho nó là thật. Amanet là con của anh trai vương thượng tại vị, chức vương này vốn là của cha hắn nhưng do mất trước khi lên ngôi nên lão già kia liền được bầu lên thay. Thế nhưng địa vị Amanet vẫn còn rất lớn, lão một phần kiêng kị cũng một phần áy náy mà nhường nhịn, đám hoàng tử công chúa kia là cái thá gì chứ? Nhìn Amanet còn phải hành đại lễ chẳng khác nào đám hầu nô mà hơn nữa không chỉ được lòng dân mà hắn nắm trong tay binh quyền rất lớn nên trong cung nội bộ này ai dám ho he nào? Hờ hờ ban nãy chỉ cần cái lệnh bài tùy thân đã đủ vả mặt bốp bốp con công chúa kia rồi thì người thật đương nhiên còn muốn cao hơn. Cảm giác giống như đang dựa được hổ lớn. Phải chăng đây chính là sự vui sướng của những nữ chính ngôn tình được các tổng tài bao nuôi!!? ( =))) )
Nefertari theo chân hai lính canh ban nãy tới ngoài cửa điện thì trèo lên ngựa, nguyên lai trong cung
này rộng đến còn chỗ luyện quân nha! Nó còn tưởng nơi luyện tập phải ở ngoài chứ nhỉ? Đi một đoạn dài ơi là dài cuối cùng điểm dừng chân là một cung điện rộng lớn bức người khác hẳn mấy chỗ từng đi qua kia, ở đấy đông đên một đám binh sĩ vận giáp sắt đang đánh trận giả, nơi này có đủ loại vũ khí và trang bị tập luyện, kiến trúc sân tập độc đáo nhưng làm nó ngỡ ngàng vẫn là…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!