Hái Hồng - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
210


Hái Hồng


Chương 4


Chu Hồng Hồng hung hãn ngẩng đầu lên, há miệng cắn cánh tay Trình Ý.

Trình Ý nhịn đau, không dám hất tay ra, sợ đụng trúng mặt cô.

Hắn muốn chơi đùa cô là điều vô cùng dễ dàng, chỉ chốc lát sau mặt cô liền đỏ hồng, hai chân run rẩy, vô lực cắn môi nhìn hắn. Lúc hắn vọt vào, cô nhịn không được kêu một tiếng.

Chu Hồng Hồng nhăn mặt nửa dựa vào đầu giường, nghe ván giường rung động kẽo cà kẽo kẹt, cảm thấy giống như muốn sụp xuống. “Trình… Ý, giường này… Không… chắc chắn… lắm..”

Nghe cô nói như vậy, Trình Ý cũng hiểu được chất lượng giường nhà cậu cả rất dễ hỏng. Hắn dứt khoát ôm lấy cô, xuống giường, kéo chăn xuống sàn nhà, lại lần nữa đè nặng cô “làm” càng hăng say.

Chu Hồng Hồng không dám kêu ra tiếng, chỉ có thể khe khẽ rên hừ hừ.

Hắn thấy cô rên thành tiếng, động tác của hắn cũng mạnh lên.

Cô không tự chủ được nâng chân ôm lấy hông của hắn.

Trình Ý mím môi, bị cô bức ra một thân mồ hôi, thở phì phò, “Vợ… Vợ, tiếp tục a, hãy giết chết anh trên người của em đi.”

Hắn cơ hồ là liều mạng, cuối cùng một tia lý trí kéo hắn rời đi thân thể của cô, kéo chiếc quần bị ném ở trên giường xuống, tìm tìm trong túi quần. Hắn đi rất gấp gáp, quần áo hay cái gì cũng chẳng kịp mang, thế mà trước khi đi còn kịp nắm lấy vài cái áo mưa.

Hắn cũng biết, hắn nhất định phải chơi đùa cô.

***

Một lúc sau, Trình Ý dựa lưng vào giường, thoải mái ngồi ở trên chăn, nhìn Chu Hồng Hồng luống cuống tay chân mặc quần, cười true cô: “Vợ, chăn của em cũng là do em làm dơ.”

Chu Hồng Hồng bị hắn nói đến thẹn quá hoá giận. “Anh còn dám nhắc cái chăn, tôi vừa mới giặt mấy hôm trước đó.”

“Không thì có thể làm như thế nào, để cho giường của cậu cả em sập luôn xuống hay sao?”

Chu Hồng Hồng mặc quần xong mới phát hiện, hắn căn bản ngay cả áo còn chưa cởi liền trực tiếp làm. Cô đột nhiên nhớ lại Trình công tử là người như thế nào.

“Anh cẩn thận không thì đến ba mươi tuổi sẽ hư thận đấy.”

Trình Ý nghe nói như thế híp híp mắt nhìn cô, cũng không tức giận. “Vợ muốn anh thì cứ việc nói thẳng, cần gì dùng phép khích tướng. Nhưng mà anh chỉ đem năm cái bao, chờ dùng hết bốn cái kia, sẽ đi ra ngoài mua nữa, chỉ cần em tận hứng (vui vẻ) là được. Mấy ngày nay không cùng em, là anh sơ sót, thì ra em cũng muốn…” Càng nói giọng hắn càng mập mờ, cứ như là Chu Hồng Hồng chủ động thèm muốn hắn vậy.

“Muốn cái đầu của anh.” Chu Hồng Hồng nắm một đầu khác của chăn ném thẳng đến phía hắn. “Chăn anh đi mà giặt.”

Hắn túm chăn lên, lại ném trên mặt đất một lần nữa, cười với cô rất là quyến rũ. “Dù sao cũng dơ rồi. Nào vợ ơi, anh lại thỏa mãn em lần nữa nhé.”

Chu Hồng Hồng nổi giận, đi đến trước mặt hắn, giơ chân lên đá hắn.

Hắn bắt được mắt cá chân của cô.

“A…” Kèm theo một tiếng thét chói tai, Chu Hồng Hồng mất trọng tâm ngã lên trên người hắn.

Nếu ngã xuống cô sẽ đập phải đầu giường, Trình Ý buông nhanh chân cô ra, đứng lên đỡ lấy cô.

Hai người cũng không kịp nói cái gì, dưới lầu đột nhiên có tiếng hô to: “Hồng Hồng! Làm sao thế!” Ngay sau đó liền nghe thấy tiếng bước chân cấp tốc chạy lên lầu.

Là cậu cả.

Chu Hồng Hồng hoảng lên, Trình Ý còn đang ở truồng.

“Anh nhanh mặc quần vào.” Nếu bị cậu cả biết Trình Ý vừa cùng cô làm chuyện kia, vậy thì thật là mất mặt muốn chết.

Nhưng hắn lại còn cười ở phía sau. “Mùi vị ở trong phòng còn chưa tan đi đâu. Cậu cả em là người từng trải lẽ nào không biết?”

Chu Hồng Hồng nghe xong, cũng không kịp nói hắn, vội chạy đi kéo màn cửa sổ, mở cửa sổ ra, lại lấy chăn để về trên giường.

Cô thì gấp vô cùng, còn hắn thì vẫn chậm rãi mặc quần.

Cậu cả vội gõ cửa “Hồng Hồng!” Hắn vừa nghe thấy tiếng kêu của Chu Hồng Hồng liền chạy đến, lo lắng là Trình Ý có khuynh hướng bạo lực gia đình.

“Dạ, cậu cả, con đến đây.” Thấy Trình Ý mặc xong, Chu Hồng Hồng mở cửa, nhưng chỉ là mở hé một khe nhỏ, cô sợ cậu cả ngửi thấy mùi mật mờ trong phòng.

Trình Ý châm một điếu thuốc, cũng đi tới cạnh cửa, mở nửa cửa ra, thổi một hơi khói vào người ông.

Cậu cả đáng thương, còn chưa kịp ngửi ra cái gì, đã bị sặc khói, hắn ho khan vài tiếng mới tỉnh lại, “Hồng Hồng…”

Trình Ý lại thổi một hơi nữa. Cậu cả không thể không lui ra phía sau vài bước.

Chu Hồng Hồng mặt đỏ bừng vô cùng xấu hổ. “Cậu cả, không có việc gì, con vừa nhìn thấy một con gián.”

Cậu cả bị nghẹn đến không nói lên lời, cháu rể thì ra sức phun khói với hắn. “Không có việc gì thì tốt rồi. Các con tiếp tục nói chuyện đi, cậu xuống dưới lầu canh chừng.” Nói xong nhanh chân chạy xa một chút.

Cậu cả đi rồi, Chu Hồng Hồng vội đóng cửa lại, hung hăng véo một cái vào cánh tay Trình Ý, bị cậu cả doạ một phát, cô cũng chẳng còn sức mà hung dữ, đi đến bên giường dọn dẹp.

“Chao ôi, vợ à, không làm một lần nữa sao?” Trình Ý đi đến bên cạnh cô, giọng nói tựa như rất là tiếc nuối.

Chu Hồng Hồng cũng không thèm để ý tới hắn.

“Được rồi, vợ không muốn thì sẽ không làm.”

“Vừa rồi là do tôi muốn hay sao. Anh là đồ hạ lưu.” Chu Hồng Hồng trong lòng không hề nghĩ ngợi sâu xa, nhưng lại không nhịn được mà già mồm với hắn.

“Cô ở đây giúp đến khi nào?” Trình Ý cũng không bắt bẻ, lại quay về chuyện lúc nãy.

“Cậu cả qua năm mới mới tìm người, tôi cuối năm thì về bên mẹ tôi.” Cô nghĩ nghĩ, còn chưa đến lúc cùng hắn ngang ngạnh, cô dứt khoát nói rõ ý mình.

Trình Ý nhíu mày. “Đang tốt lành, tự nhiên nói cái gì mà về với không quay về.”

“…” Chu Hồng Hồng không biết giải thích thế nào. Cũng không thể nói bởi vì hắn không để cô trong lòng, cho nên cô bực bội với hắn.

Trình Ý tựa như nghĩ tới điều gì, nhả một vòng khói nói. “Chu Hồng Hồng, tôi sẽ cưới cô.”

Nói thì nói như thế, nhưng Chu Hồng Hồng không hề nghe ra chút thật lòng nào trong lời hắn nói.

Kỳ thật cô rất muốn hỏi hắn nguyên nhân gì khiến hắn kiên trì muốn kết hôn với cô như vậy, hay là có điều gì cô không rõ chân tướng. Nhưng cô không dám hỏi, sợ hỏi ra đáp án lại khiến cho mình khó chịu.

Cô đã từng hỏi hắn tại sao lại nghe lời Lão thái gia thay Trình Hạo chịu tiếng xấu, nhưng trước giờ hắn luôn nói lảng ra chuyện khác. Sau này khi Lão thái gia qua đời, hắn mới nói cho cô biết.

Năm đó lão thái gia vốn không có ý chia tài sản cho Bà Hai và hắn. Chẳng qua xảy ra sự việc của cô, Lão thái gia liền nói với hắn, nếu hắn chịu thay Trình Hạo chịu trách nhiệm chuyện này, ông sẽ đồng ý cho hắn một nửa tài sản.

Chu Hồng Hồng thà rằng mình chưa từng biết đến sự thật này.

“Biết rồi.” Cô trả câu nói vừa rồi của hắn.

Trình Ý vất vả bôn ba tới đây một chuyến là thật sự, Chu Hồng Hồng cũng không nỡ đuổi hắn đi, liền bảo hắn ở lại một đêm rồi đi.

Tên đàn ông kia lại tung tẩy cái bao trong tay, mập mờ nói: “Một đêm thôi sao? Một đêm cô đã thấy đủ rồi?”

Cô tức giận nói tiếp: “Nơi này không thể so với giường của anh, tôi sợ anh ngủ không quen.”

“Thật thế.” Hắn ghét bỏ nhìn cái giường kia. “Tôi cách mấy hôm lại đến. Không lâu nữa trời trở lạnh rồi, cứ làm trên mặt đất, dễ cảm lạnh. Tôi đổi cái giường khác cho cô.”

“Trong đầu anh không thể có chút nghiêm chỉnh hay sao.”

“Được, cô đứng đắn, đến lúc đó thì chớ dính chặt tôi không chịu buông.”

“Anh… Đêm nay anh ngủ trên đất đi!”

***

Chu Hồng Hồng nói với cậu cả, Trình Ý ở lại một đêm.

Cậu cả mắt sáng ngời, hỏi Trình Ý chơi mạt chược có bí quyết gì hay không?!? Trình Ý đơn giản giải thích hai chữ: Vận may.

Cậu cả chỉ còn biết thở dài.

Trình Ý lại nói thêm, cũng có thể dùng chút tiểu xảo.

Mắt cậu cả lập tức lại sáng rỡ.

Hai người trao đổi kỹ xảo mạt chược, Chu Hồng Hồng bèn đi về phía phòng bếp nấu cơm.

Nhưng Trình Ý cuối cùng vẫn không ở lại nổi đêm đó.

Lúc ăn cơm tối, điện thoại di động của hắn vang lên. Hắn nhìn xuống điện thoại lại liếc mắt nhìn Chu Hồng Hồng, sau đó đứng lên, đi ra ngoài phòng khách nghe điện thoại.

Chu Hồng Hồng vốn cảm thấy kỳ quái, hắn chưa từng giấu cô nghe điện thoại. Chẳng lẽ là bởi vì cậu cả ở đây? Rồi lại nghĩ đến điều gì đó, lòng lộp bộp một chút, ma xui quỷ khiến thế nào, cô cũng đi ra khỏi phòng ăn.

Trình Ý đi thẳng đến chỗ xa nhất của đại sảnh mới dừng lại.

Cách quá xa, Chu Hồng Hồng bên này không nghe được hắn nói chuyện. Nhưng mà, hắn không phải là không muốn cho cô nghe thấy sao.

Chu Hồng Hồng lẳng lặng đứng ở nơi đó, tim đập mạnh và loạn nhịp nhìn hắn, không dám đi lên trước nữa.

Đèn phòng khách không bật hết toàn bộ, góc Trình Ý đứng có chút mờ tối, ngọn đèn rọi vào trên người hắn, chiếu xuống một mảnh đen xám. Cô nhìn từ xa xa, cảm giác được thần sắc trên mặt người đàn ông kia, mang theo chút nhu hòa ấm áp.

Trong lúc nhất thời, tim của cô bỗng ê ẩm chan chát. Hắn chưa bao giờ từng nhìn cô như thế, cho dù là liếc mắt một cái. Trong trí nhớ của cô, hắn chỉ dịu dàng như vậy đối một người.

Chu Hồng Hồng nhìn một lúc, đến khi thấy không thể nhìn tiếp được nữa, mới nặng nề trở vào phòng ăn.

Cậu cả hỏi có chuyện gì, cô cũng không lên tiếng.

Khi Trình Ý trở về bàn ăn, đã khôi phục dáng vẻ lạnh lùng xưa nay. Hắn nói: “Cậu cả, con có việc gấp, phải đi chuyến xe lửa đêm nay trở về.”

Cậu cả có chút tiếc nuối, nhưng cũng hiểu, công tác ở thành phố lớn dĩ nhiên không rảnh rỗi bằng bọn họ.

Chu Hồng Hồng sửng sốt một hồi lâu mới nói: “Tôi đưa anh đi.”

“Không cần, nhà ga kia hẻo lánh, cô cứ nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

“Tôi đưa anh đến đầu đường.” Chu Hồng Hồng kiên trì. Cậu cả ở một bên, cái gì cũng không tiện nói. Mặc dù chính cô cũng không rõ bản thân muốn nói điều gì.

Sau khi rời khỏi nhà, Trình Ý không biết đang suy nghĩ gì, Chu Hồng Hồng cũng có tâm sự, hai người một đường không nói chuyện im lặng đi đến ngã tư.

“Đi đường cẩn thận.” Kết quả, Chu Hồng Hồng cảm xúc phức tạp chỉ nói ra bốn chữ .

Trình Ý gật đầu.”Tôi giải quyết xong đợt này sẽ trở lại thăm cô.”

Cô há miệng muốn nói, nhưng vẫn chẳng hỏi được điều gì.

Tiễn bước Trình Ý xong, trên đường về Chu Hồng Hồng nghĩ, kỳ thật có cái gì đáng hỏi đây.

Đại khái là trong lòng mỗi người đàn ông đều có một bí mật của riêng họ. Mà Thời Tiệp Nghệ chính là bí mật không thể thay thế của Trình Ý.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN