MÀU NƯỚC MẮT - Màu nước mắt - Phần 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1330


MÀU NƯỚC MẮT


Màu nước mắt - Phần 6


Tôi nhìn cánh cổng đóng lại mà lòng thật sự ức chế và bất lực,tôi quay ra ghế đá của sân sau ngồi lặng lẽ một mình,tôi thậm chí chẳng có tiếng nói nào,họ coi tôi như 1 công cụ chứ k phải là 1 con người có cảm xúc

Giup việc trong nhà đặt ly nước lên bàn Dũng rồi nói thỏ thẻ

“Cậu D này,tôi có thể góp ý vài điều không”

-cô cứ nói có gì mà ngại vậy

-chuyện của cô Mây ạ.cô ấy còn đứa con nữa nghe nói con bé bị tai nạn gẫy chân,đứa trẻ cũng còn nhỏ,nó cũng cần có tình yêu thương của mẹ cậu Dũng ạ,cô ấy hiền lành thấy cậu cấm đi cũng chẳng nói gì ,cậu xem xét cho cô ấy về thăm con 1 chút..

-cô ta sắp sinh rồi,khi nào cô ta sinh xong tôi cũng chẳng giữ

-cậu D k hiểu tâm lý của người mẹ rồi,cô ấy tâm trí k ở đây cứ lo nghĩ thì sợ ảnh hưởng đến thai đấy cậu D

Tôi bỏ ăn chẳng màng ăn uống,bỏ chiếc khăn mùi xoa có kẹp ảnh của con,bức ảnh duy nhất của con từ bé đến lớn nghĩ mà thương con,mẹ chẳng thể làm khác được,mẹ xin lỗi …

Dũng bên ngoài cửa phòng thấy Mây bên trong phòng khóc nấc trong góc tối,anh ta thở dài…

D:nín đi tôi đưa cô về…

Tôi gạt nc mắt khi nghe thấy câu nói ấy,câu nói mà tôi k nghĩ anh ta sẽ nói ra…

-thật sao,anh cho tôi về thật sao

-chuẩn bị đi tôi sẽ đặt vé bay sớm nhất trong hôm nay,từ sân bay về nhà cô bao nhiêu km

-40km nữa thôi

-uk chuẩn bị đi…

-tôi sẵn sàng đi rồi,đi lúc nào cũng dc

-cô xuống ăn đi rồi tôi cho đi,đừng để tôi đổi ý

-tôi ăn luôn đây …

Tôi đi vội vàng ra bàn ăn,chan cơm canh ăn ngon lành…

Tại khu chung cư nơi Hương ở

Hương:mẹ con cứ thấy lo lo ,con thấy anh ấy đưa nó đi là giây phút ấy con đang rất lo lắng

Mẹ đẻ: chắc nó sợ con làm sai xót nên mới đưa đi cho an toàn

-anh ta thay đổi kể từ khi hình thành đứa trẻ

-thì bố nó đang mong cháu quá mà,nó phải có con mới được thừa kế,khi mà nó thừa kế rồi thì con là vợ,con được hưởng quyền lợi

-quan trọng là thỏa thuận,con sợ anh ta lật lọng,D hắn k phải kẻ tầm thường đâu mẹ,đầu anh ta toàn sỏi tính toán gì con không thể đoán được ,thật đau đầu

-sao nó dám lật lọng được

-con thấy lo lắm mẹ ạ,sợ chúng ta sẽ tay trắng…

Tôi lên máy bay,trên máy bay điều hòa hơi lạnh,Dũng lấy chăn mỏng đắp lên ngươi tôi

D: Đắp ấm vào cảm là mệt đấy

-cám ơn

Tôi lặng nhìn sự ân cần và dịu dàng đó ,bàn tay khi D nhắm mắt cũng đặt tay lên bụng bầu của tôi,tôi bất giác k dám nghĩ điều gì nữa,chỉ sợ nghĩ nhiều rồi lại hoang tưởng,lại mơ mộng …

Về đến làng chài của tôi trong căn nhà cấp 4 xập xệ chắp vá,gió lùa hun hút con gái tôi nằm ngủ trên giường…mẹ thấy tôi đi cùng một người đàn ông liền ngại kéo chiếc ghế còn ngồi dc trong nhà ra mời Dũng

Dũng: cô cứ kệ cháu,cháu đứng cũng được..

Thấy anh ta bóng bẩy lịch sự nên mẹ tôi cũng ngại chỉ dám gật không dám trả lời gì

Tôi lại gần giường thấy con mở mắt,con ôm tay vào cổ tôi

Con: mẹ ơi mẹ về rồi

-uk mẹ về rồi đây con

-mẹ đừng đi nữa con đau lắm

Tôi bật khóc nhìn bàn chân bé nhỏ của con băng bó…

-con chờ mẹ ít ngày nữa,mẹ nhất định sẽ về với con

-mẹ ơi mẹ có em bé (thấy tôi bụng to)

-uk sau này mẹ sẽ nói cho con biết nhé,con đau lắm không

-mẹ có em nên mẹ bỏ con

-ai dậy con nói như vậy

-đúng như thế…

Chị gái tôi đi từ sau nhà lên miệng vẫn ngậm thuốc lá phì phèo

Hiền: thì mày chả thế còn gì,tao dậy nó đấy

Mẹ: hiền mày im miệng ngay,mày thì biết cái gì

Hiền: con chỉ biết là nó đi theo thằng khác rồi ễnh bụng ra k dám về nhà

Tôi: chị im đi trước mặt con tôi chị nói linh tinh gì thế

Hiền: tao nói k đúng à,mày quên là mày còn 1 đứa con nữa còn gì

Tôi tát bốp vào mặt chị gái

Tôi: chị đứng dc ở đây là nhờ ai,không có tiền tôi đi đẻ thuê chuộc chị thì chị còn lớn giọng dc k

-tao cần mày cứu tao à

Mẹ: im ngay con hiền,mày vô ơn đến thế là cùng…

Hiền: tôi không thích mang ơn

Mẹ: mày chơi bời bỏ đi từ trẻ xong bị bán vào động thổ,em nó chuộc ra mà mày còn đang trả ơn em mày kiểu gì thế

Hiền: nó xỉ nhục tôi thì đúng hơn…

Tôi ôm con bịt tai con

Tôi: con đừng nghe bác nói linh tinh nhé,bác nói k đúng đâu

con: bác nói đúng mẹ có em bé mà…

Dũng đứng ngoài cửa hút thuốc rồi dập xuống chân…

D: Đi thôi,muộn rồi

Hiền: à kinh đi cùng về luôn cơ đấy (ra ngó nghiêng rồi thấy D thần thái khác hẳn vs những người cô ta gặp,cô ta lặng yên nhìn)

Tôi hôn lên trán con rồi cười nhẹ…em bé này chỉ ở nhờ thôi,khi nào em không muốn ở nhờ nữa mẹ sẽ về với con,chắc cũng sắp rồi…mẹ đi đây,con ngủ đi…

Tôi thấy D rất biết ý tránh mặt con trẻ k để cho con tôi nhìn thấy anh ta,anh ta đưa cho tôi 1 xập tiền 200..

D: đưa cho mẹ cô đi,cô nhận nhiều tiền vậy rồi sao nhà cô đến cái ghế tử tế cũng k có mà ngồi thế

-Tiền tôi để dành gây dựng công việc sau này,người nhiều tiền như anh sao có thể hiểu được ,người ít tiền như tôi có vài đồng nếu kb chi tiêu sẽ hết

-ồ có tính toán đấy nhỉ,tương lai sắp giàu…

Hiền: dây là bạn em à Mây (đổi giọng)

Tôi: chị k cần quan tâm,cũng mong chị đừng nói với con em những điều để nó hiểu sai về mẹ nó…

Dũng lên xe taxi ngồi chờ trước còn tôi dúi vào tay mẹ chỗ tiền anh ta đưa

Mẹ: nhiều thế con

-mẹ giữ lấy gọi người vào sửa mái ,sau này con về con nhất định đưa nhà mình thoát nghèo…

Dũng trên xe thấy lời Mây nói anh ta bật cười nhẹ vì ý chí làm giàu của cô gái trẻ…tới trung tâm Đà Nẵng D dắt tay tôi đi trên biển như đôi vợ chồng,tôi ngại rụt tay lại anh ta lại cầm

D: để con cảm nhận được tình yêu thì sau này đứa trẻ lớn lên sẽ có hạnh phúc

-tôi và anh đâu có yêu nhau

-tất nhiên là không nhưng tình yêu ở đây là tình yêu của tôi dành cho con

Lời anh ta nói khiến tôi ngại đỏ ửng mặt …món ăn hải sản bày sẵn trên bàn,tôi ăn từng con tôm,con cua mà anh ta bóc,tôi cảm giác như bản thân mình ngay lúc này muốn nói vs đứa trẻ trong bụng rằng nhờ con mà mẹ đang hạnh phúc…

Tiếng điện thoại của D reo lên

D: uk anh đang ở đà nẵng,đưa cô ta về nhà thăm con,uk được rồi em cứ ngủ đi kp lo lắng gì cả mọi thứ sắp xếp trong đầu anh rồi…

Anh ta vừa nói chuyện vừa nhìn tôi cười mỉm …tôi k hiểu anh ta đang nc vs ai và tôi chắc chắn người đó không phải Hương….

Ngồi bên bờ biển con gò bụng tôi thấy khó chịu,nhăn mặt …

D: con đạp à

-vâng hơi khó chịu

-sau này khi sinh con xong tôi sẽ cho cô thêm 1 khoản tiền gọi là chi phí

-tôi nhận đủ của H rồi,anh cứ giữ lại lo cho việc của anh đi

-ồ cô đang lo tôi không đủ tiền để trả cô à

-tôi k lo cho ai cả ngoài bản thân mình và các con của mình

D bật cười khi thấy tôi nói cứng

-20 tuổi mà nói cứng quá nhỉ…

-ở địa vị của tôi không cứng k dc,tôi cần tiền nhưng tôi trao đổi chứ k lợi dụng sự thương hại của ai…

-như vậy tốt đấy…

Dũng nhìn tôi cười và tôi cười lại nhẹ nhàng bên bờ biển…

Trở về Hà Nội ,H hẹn tôi ra ngoài nói chuyện

H: ở đấy thế nào

-mọi thứ đều ổn

-khi nào sinh xong phải gọi luôn cho chị nghe chưa

-vâng em hiểu…

-em cứ nhớ chị mới là người thỏa thuận với em kp ạnh D

-em nhớ rồi

Tôi sờ lên bụng rồi thở dài,tôi thương cho con chưa sinh ra đã bị giành giật…

Vừa về nhà tôi thấy một cô gái đang ngồi trên lòng Dũng họ đang ôm hôn nhau rất thắm thiết…tôi ngại kb quay đi đâu..cô giúp việc lên tiếng

Giup việc: cô Mây về rồi đấy à

Cô gái trên lòng Dũng vội quay ra nhìn tôi…

Linh: đây à anh (chỉ trỏ vào tôi)

D: uk đúng rồi

Linh: trông cũng hiền lành,chào em chị là Linh bạn gái anh D…

tôi cười nhẹ rồi gật

-vâng chào chị

Linh: chị sẽ ở đây chờ ngày em sinh…

Tôi cảm thấy có quá nhiều người đang chờ tôi sinh con rốt cuộc thì vợ anh ta hay là bạn gái anh ta cần đứa trẻ này…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN