Chỉ Có Thể Là Yêu Thôi
Chương 28
Mất 30p ra sân bay. Cô đi tìm Yun
– alo mày đang đâu rồi?- cô
– sau mày này- Yun
– oi mẹ ôi, con này đã bảo tao sang giúp cho thì không cần- cô giật mấy cái vali của yun
– bình thường- yun
– mấy h bay?- cô
– 7 h đax đi rồi- Yun thở dài
– ra kia ngồi đi- cô
– chẳng biết bao giờ mới có thể gặp mày- yun
– yên tâm tao luôn bên mày lúc nào thích tao sag chơi với mày rủ cả Hoàng đi coi như đi du lịch lúc đấy nhà mày free chỗ ở cho tao nhá- cô
– ừm nhất định vậy đi, nhưng vẫn buồn lm – cô
– thôi nào cô bạn nhỏ chúng ta là sinh linh không tách rời đc đâu – cô an ủi
– tao sẽ rất nhớ m con bé ngoan học giỏi nha nhìn m xinh lắm khi mặc áo dài- yun nhìn tấm vé máy bay cười
– t cx sẽ nhớ m lắm, *sụt sịt* nhớ m làm những trò hề quái dở ngu chó nhất mà t đc xem- cô
– con hâm này, ngoan đừng khóc cta sẽ k chia xa mãi mãi đaau, t luôn ở cạnh mày trong tim mày mà- yun lau nc mắt cho cô
– t mạnh mẽ lắm m ạ- cô
– chúng tôi xin mời mọi người vào quầy kiểm tra và gửi hành lý- nhân viên
– nào để tao giúp mày – cô
– đi thôi-yun
Xong hành lý
– tao vào đây tạm biệt- yun rưng rưng
– ừm đi mạnh khoẻ, sang đấy nhớ báo tin- cô xụt xịt
– ừm học tốt nha- yun
– cố lên cô bé- cô
Cô ôm Yun như thể không muốn rời xa nhưng rồi cũng đến lúc thôi. Buông nhỏ cô vẫy tay Yun mãi đến khi khuất bóng nhỏ
– haziiii không khóc – cô vỗ mặt khi nước mắt cô rơi
Đi về nhà bằng taxi
* reng reng*
– alo – cô
– ừm em đang đâu- long
– em đang sân bay về- cô
– em đi đâu à- long
– không, em tiễn bạn em đi sang Mỹ – cô
– em rảnh không đi chơi nhé anh đón- long
– cũng đc- cô thở dài
Một lúc sau
– em định đi đâu?- long
– đi ăn pizza đi- cô dương đôi mắt long lanh nhìn anh
– được- long xoa đầu cô
Đã đến một quán chuyên pizza
– anh thấy ở đây cx ko tồi- long
– ừm- cô
– anh chị dùng gì ạ- nhân viên
– cho tôi pizza bò nhé à thêm phômai cỡ lớn một cốc trà hoa cúc – cô
– thế thôi- long cười vs cô nhân viên
– anh không ăn à- cô
– k đói, sao em ko gọi đồ uống khác ? Trà hoa cúc?- long
– sao lạ à? Ko phải em uống cùng mà là uống sau ăn. Em ít uống nước khi ăn kể cả nước ngọt- cô
– ừm- long
Pizza đã bày
– thơm quá đi mất -cô hít hà hương vị
– vậy ăn đi- long
Bánh thật sự rất ngon độ dai và dày rất chuẩn. Độ nướng ổn. Thịt và gia vị hoàn chỉnh
– ngon đến vậy sao- long nhìn cô khi cô cứ cắm đầu ăn
– ăn đi thì biết- cô đưa một miếng cho long
– khỏi – long cười
– xí.. … Ngon như này đáng lẽ nhỏ Yun cũng đc ăn chứ- cô lẩm bẩm
– gì đấy?- long
– à không có chi- cô
-À anh hỏi em nhé, dạo này anh không thấy Hoàng- long nhìn ra cửa kính hướng ra đường
Cô đặt miếng pizza xuống, đang nhai cũng phải dừng lại cắn môi
– sao thế- long nhìn khi thấy cô cúi đầu xuống mặt tối sầm lại
-. ….- cô
– em ổn không- long thấy có giọt nước trong rơi xuống từ khuôn mặt cô
– nào đc rồi em ăn xong tìm chỗ khác rồi khóc tiếp nhé- long dỗ dành
Cô gật đầu mạnh nhai nốt miếng trong mồm
Thanh toán tiền xong anh đưa cô đến nơi có thảm cỏ xanh mướt gió thổi lồng lồng
– dễ chịu quá- cô nhắm mắt lại đón nhận luồng khí mát
– ừm bây giờ ngồi xuống đây nào- long vỗ vỗ đám cỏ xanh mượt
– ừm …… Em không biết ở đâu cả- cô
– sao cơ- long
– tự nghĩ đi- cô thẫn thờ
– ừm….. Gì cơ tại sao? – long trầm ngâm một lúc
– em còn khó hiểu và không biết hơn anh, em hỏi ai cũng không ai trả lời em 1 câu – cô buồn tủi
– sự thật?- long hơi nhau mày
– thật, nhưng sao anh lại nhẹ nhàng khi nói đến Hoàng anh hết thù rồi sao?- cô cười nụ cười đến là đau
– không, đó là sự tôn trọng/ long
– nghĩa là Hoàng không ở bên em nữa- long
– anh ý đi nước ngoài r, nước gì em không biết ở đâu ko rõ làm gì thế nào em mù tịt- cô đang trong lúc mắt cay xè giọt nước mắt muốn chảy xuống gò má cô nhưng lí trí cô không cho phép
– nào lại đây, vai này không sao đâu-long hiểu ý
-em mượn – cô ngã từ từ đầu xuống giọt nước mắt thi nhau rơi
– khóc vừa thôi và nếu cần thiết quá thì lấy áo anh mà lau nước mũi- long chọc
Cô cười nhẹ nhưng suy cho cùng nụ cười buồn
– anh có nghĩ rằng anh ý chốn tránh em như thế là vì sao bí mật gì chứ- cô
– anh cũng không rõ lắm, xét trên phương diện của anh nếu vậy thì cái mà Hoàng giấu em nó không tốt đẹp cho lắm ý anh ở không phải mức thường mà là một cái gì đó rất quan trọng anh nghĩ chỉ có thể là sống chết- long xa xăm nhìn một khoảng trời
– em không nghĩ đến đấy vì sợ, bên em ngoài sự an toàn chân thành của Hoàng em không nghĩ rằng có sự xấu xa ở đây- cô vẫn khóc
– đời không như mong muốn, hoàn mỹ tốt đẹp thất bại đều do chúng ta tạo- Long
– em sẽ nuôi hy vọng tốt đẹp- cô
– Anh tin ở em- long
* reng reng*
– alo đang ở đâu thế tôi lo- khánh
– tôi sắp về rồi, tôi đang bận- cô
– sao thế ổn không tôi đón nhé?- khánh
– không tôi ổn- cô
– vậy tôi chờ cô vậy/ khánh
……
– dậy đi nào còn đi học- khánhlay người cô
– ừ..ựm sang gì sớm thế. …..hít hà- cô sảng khoái
– thơm không tôi cố tình dậy sớm nấu đấy- khánh
– ụm vậy tôi đi vscn đây- cô
– ừm nhanh nhá- khánh
Sau 1 lúc lâu
– lề mề quá, nào ăn đi- khánh
– con gái mà ,ăn thôi- cô
– ngon không- khánh
– non tá tông tồ nại nó người bạn iu ế. Mỳ ý vô địch- cô
– con gái ăn xong rồi nói nhé- khánh
– dạ thưa ạ- cô
– ngoan- khánh
– xíiiiii xong !!đi học thôi- cô
Qua cái ngày tồi tệ nhất ở trường
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!