Chỉ Có Thể Là Yêu Thôi - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Chỉ Có Thể Là Yêu Thôi


Chương 27


Rằng có quá dễ dàng sẽ chẳng bận lòng chẳng

còn nhớ đến. Mà em vẫn cứ ngu ngốc dại khờ
Tỉnh giấc và gọi tên anh
Từng dòng nước mắt vô thức tuôn trào
Cho dù dặn lòng con tim em sẽ chẳng buồn chẳng nhớ
Nhưng em biết chắc rằng em của ngày hôm nay đã không còn như trước

CÔ tỉnh giấc sau cơn mơ, cô khóc nước mắt vẫn còn nóng trên khuôn mặt cô

– chỉ là giấc mơ thôi- cô lau nước mắt an ủi

Đã qua gần 1 năm rồi. anh bỏ rơi cô từ mùa hạ năm trước đến bây giờ đang sắp tiếp 1 mùa hạ nữa Tại Mỹ

– anh kia trả lời tên cho tôi đi- Vy

– cô bị điên à mà suốt ngày bám theo tôi- Anh

– ờ tôi điên đấy, anh là thuốc của tôi, muốn tôi hết điên thì chịu khó đun đi- Vy chu mỏ lên cãi

– bệnh hoạn, tránh ra tôi còn đi làm- anh ủn cô

– tôi đi cùng anh- Vy

– tôi có vợ rồi, đừng làm phiền- Anh cáu

– ê đợi tôi…. Anh nói láo trẻ như thế này mà đã có vợ- Vy nói to

– im mồm – anh bịt miệng Vy khiến mọi ng nhìn

– anh bỏ tay ra- Vy giằng tay

– cô nghĩ thế nào cx được, nhưng cũng đủ thông minh để hiểu đấy, tôi trẻ mà đã là giám đốc r còn gì- anh

– giám đóc thì kệ, nhưng mà vợ tôi không tin- Vy

– thì kệ cô đằng nào cũng là sự thật- anh

– Tôi sẽ là vợ anh- Vy hét

Lần này anh kệ cho nhỏ điên đấy nói gì thì nói, anh đang bận việc đi làm ăn

Việt Nam

– ê lợn hâm ơi dạy đi- Khánh

– anh đến gì sớm thế- cô

– cô khóc?- khánh vuốt khuôn mặt cô

– tôi ổn- cô hắt nhẹ tay anh

– ừm sáng trời đẹp muốn mua chút đồ tư trang nhà mới- Khánh ái ngại

– ờ đợi tôi tí- cô

Cô với anh cũng quen dần và anh chàng đó trở nên thân thiết hơn với cô. Cô nhận thấy sự chân thành của anh và ít nhất có ng chăm sóc cô chu đáo

* reng reng*

– Alo , rose à có điểm thi rồi này, tao chen mãi mới lấy được- yun

– sao thật à, tao được bao điểm?- cô

– chúc mừng mày đã trượt thẳng vào SUn nha- yun vui mừng

– oi mẹ oi thần linh phù hộ con- cô sướng nhảy tưng tưng

– ờ sướng chưa?- yun

– m đỗ ko?- cô

– ko quan trọng tao sắp sang mỹ rồi- yun thở dài

– thật sao? lúc nào cafe đi nói chuyện-cô

– ê lúc nãy có động đất Trang ơi- Khánh sợ nói vọng từ phòng khách lên tầng

– à không tôi nhảy đấy- cô cười

– có gì vui sao?- anh

– ờ tôi đỗi trường rồi-cô

– chúc mừng nha- khánb cười tít mắt đág eo quá

Trung tâm mua sắm

– anh mua nhiều thế- cô

– cho cô mà

– tôi cần gì

– yên tâm hữu dụng lắm

– đâu cần phải thé anh lo cho bản thân đi

– tôi lo cho tôi r nên mới lo cho cô- Khánh

– đồ rảnh-cô

– kệ tui- Khánh

– ây da tui mỏi chân quá- cô ngồi sổm xuống

– nhõng nhẹo thế đi có tí mà- Khánh

– anh biết chỗ này to như nào k? tôi mệt thật mà- cô ngước đoi mắt long lanh lên nhìn anh

– ây nào đứng dậy cầm cho tui túi này đi- anh nói rồi người trước mặt cô

– gì thế?- cô

– không định lên à, tôi cõng- anh

– à có chứ, phiền anh một tí nha- cô

– đáng yêu ghê- anh cõng cô

Lúc này bao nhiêu người nhìn bởi Anh một người đẹp trai ga lăng, nhà khá giả và cô một cô bé đáng yêu

– về đến nhà rồi- anh mệt lử

– nặng không?- cô

– bình thường- anh

– siêu phết đấy ttoi 50 kg đấy- cô

– k sao, đói chứ?- anh

– không hẳn nêu đói tôi tự nấu mỳ được- cô

– vậy tôi về đây, có gì alo tôi nhé- anh

– ò , cảm ơn anh- cô cuoi nhẹ

– không có gì- Khánh

– sao anh tại tốt với mình nhỉ?- cô khó hiểu- thôi kệ đi có bạn là tốt rồi- cô

Cô gọi cho mẹ đeer báo tin

– alo mẹ à- cô

– ừ con- mẹ cô

– con đỗ SUN rồi lala- cô cười

– thế hả? Thật chứ? Siêu ghê- mẹ cô mừng quýnh

– thật chứ con siêu mà- cô

– bao giờ về nhà? Để còn ăn mừng- mẹ

– thôi ạ con bây giờ đang bận lắm mẹ, mẹ à amh Hoàng đi công tác nước ngoài rồi nên con 1 mình à- cô

– sao không về nhà chơi ở đaasy buồn- mẹ cô

– còn vui chán mà con quen đc bạn mới mà vui lm ,thôi con cúp máy đây- cô

– ừ có gì nói chuyện sau- mẹ cô

Cô đâu biết người cô cho là lạ lại là người quen đến mức kinh ngạc. Trái đất thật tròn mà!

Ngày nhập học đã đến. Hôm nay cô đã dậy từ rất sớm chuẩn bị thật tốt. Bộ áo dài mang đậm chất văn hoá VN cô sẽ chọn còn bộ áo sơmi váy ngắn để hôm khác. Trước gương một thiếu nữ thuần khiết với tà áo dài trắng đẹp lung linh do cô đặt và thiết kế tạo điểm nhấn là đôi giày cao gót khiến cô thanh mảnh hơn chút trang điểm nhẹ tóc đen óng mượt xoã. Hoàn hảo

– xinh rồi- cô cuoi trc gương tự tin

Cô cảm thấy lo khi Khánh sao hôm nay biết cô đi nhập học mà không đến

– thôi vậy kh chờ nx- cô

Tài xế đc cô báo trc nên đã đến đúng giờ đón cô

– mời cô hn cô xinh quá- tai xế

– cảm ơn- cô

Cổng trường Sun sáng lên với các dải băng, thảm đỏ hoa trang trí tưng bừng, học sinh nam thanh nữ tú đứng đông vui

– ôi ngôi trường ước mơ- cô thích thú

– cô chủ đến rồi

Khi cô bước ra bao ánh mắt đều nhìn về cô va bàn tán xôn xao

– kệ vậy tự tin lên- cô chỉnh đốn áo dài và vỗ nhẹ vào mặt

Tìm lớp học của cô. Trường thì to mà cô thì bé tìm mãi k ra có hỏi thì cũng chỉ là mơ hồ vì rộng quá mà. Đang đi từ tầng ba xuống thì tụt quai giày

– chết tiệt- cô

Cho 1 chân lên thành cầu thanh cúi người xuống cài quai bất chợt trượt chân ngã ( con gái mà thế đấy)

– aaaaaaa..aa- cô

– ui đau tai quá cẩn thận một chút đi- ng con trai

Lúc này cô nhắm tịt mắt tưởng sẽ ngã quả ảo ma nhất nhưng may quá , cô mở mắt khi nghe giọng nói đó

– là cậu- cô ngạc nhiên

– ừ là tôi saaoo không định đứng dậy à- Khánh

Dáng đứng hiện con trai thì đứng khom lưng đỡ người con gái, con gái thì ngã vào lòng con trai 1 chân cho lên trời. Bốn mắt nhìn nhau chớp chớp, đến là buồn cười

– tôi xin lỗi- cô chỉnh tề lại bản thân

– không sao mà hôm nay cô đẹp quá- Khánh

– cảm ơn mà sao anh ở đây?- cô

– học chứ còn làm gì mà tôi nói từ đầu r còn gì cô ở đâu tôi ở đó- Khánh nháy mắt

– tôi tưởng anh du học thì phải học hết cấp3 r mà- cô

-Tưởng cái gì tôi ở nc ngoài từ nhỏ bh mới về- Khánh

– nghĩa là anh bằng tuổi tôi- cô

– cô muốn sao cx đc- Khánh ( anh hơn tuổi cô mà hehe)

– nhà trường thông báo học sinh tập trung đươi sân theo vị trí có biển số lớp của mình- thầy tổng phụ trách

– nhanh lên nào- Khánh

– ê ee đợi tôi, anh nói thế ý là gì bằng tuổi à- cô

– không nhanh lên ăn mắng h- Khánh

Đã thuyết trình dưới trường xong. Bây giờ là đeesn nhận lớp

– lớp 10a2 ở tầng 3 khu nhà B dãy 1 ( rộng nên chia nhiều khu mà)- cô đi luẩn quẩn

– này đi theo tôi- Khánh nắm tay cô đi

– ơ kìa…/ cô

Đến nơi học sinh khác đã đông đủ vào chỗ

– vào thôi- Khánh dẫn cô vào

– anh học cùng tôi?- cô

– ừm – Khánh

– duyên ghê- cô

– một phần- khánh

Từ ngoài bước vào một cô mặc áo dài thướt tha và:

– các anh chị định làm loạn à, không có ý thức gì cả. Có lớn mà không có ngu. À nhầm có lớn mà không có khôn- cô giáo

Cả lớp cười khúc khích ( lớp vừa nãy cx trật tự mà chả qua xì xào tí thôi) nhưng mà nội công của cô lm lớp thót tim quá!

– im lặng tôi ghét nhất tiếng ồn khi trong lớp nhé- cô giáo

– có ai làm gì đaau – ng 1

– anh kia tên gì?- cô

– ngô đức trung thưa cô- học sinh

– cả lớp và anh Trung nghe đây tôi là giáo viên chut nhiệm lớp này sẽ phụ trách giảng dạy môn Văn và giáo dục đạo đức cho lớp. Tôi tên là Cao kim Quyên. Số điện thoại 01299729043- cô

– ê cô này kinh quá- cô nói nhỏ

– ù nhưng bình thường thôi- Khánh

– tên gì mà kêu như chuông đổ rác/ tên đọc mỏi cả mồm ra- xì xào

– Thôi nào mọi người cùng nhau giới thiệu đi nào- cô quyên

Cuối cùng cũng xong buổi nhập học đáng nhớ. Đã đến lúc cô trưởng thành hơn rồi!

– anh về trc đi tôi có tài xế r- cô

– cô không về nhà à? Đi đâu- Khánh

– tôi về nhà bố mẹ mà- cô

– ừm vậy đi cẩn thận- Khánh

– ừm pp- cô

Ngôi nhà thân yêu của cô đây rồi nơi hạnh phúc thứ hai của cô

– bố mẹ con về r- cô

– nào lại đây mẹ xem – bà liên

-ổn chứ mẹ- cô xoay một vòng

– đúng là áo dài VN có khác, thế mới xứng với con gái Việt anh nhỉ?- bà liên

– con trông lớn quá- ông trí

– thôi cô nương ngồi xuống ăn cơm nào- bà liên

– hôm nay thế nào tốt không- ông trí

– tốt ạ- cô

– thế dạo này con đi đâu thế- ông trí

Cô giật thót tim

– con có đi đâu đâu ạ, chị ng hầu luôn chăm sóc con mà bố nên bố yên tâm- cô chối

– có thật ko?- ông trí

– thaật ạ- cô

Quay lại mấy hôm trước ( hôm mua 1 đống đồ và đi ship cho Khánh ý) mục đích cô mua nhiều là để cho nhà Hoàng dùng ngưòi hầu khỏi đi chợ

– cô mua gì nhiều thế- ng hầu

– dùng dần à mà em bảo này khi nào ong bà chủ về thì đừng nói gì em không có ở nhà. Thỉnh thoang bảo em có việc bận nên ra ngoài. Yên tâm em sẽ về nhà để không bị lộ- cô

– à ừ chị nhớ r nhưng em ở đâu lm gì thì cẩn thận chứ em có mệnh hệ gì thì chết chị- ng hầu

– vâng thế thôi em đi đây

Quay lại hiện tại

– bố mẹ con cũng đỗ học rồi cũng ổn định rồi sao Anh Hoàng chưa về- cô

– con ăn đi r nói sau- bà liên

– bố sẽ bảo nó về với con- ông trí

– bố muốn sao cũng được nhưng thế nào con cũng sẽ chờ anh ý- cô đứng dậy

– Trang à con đi đâu?- bà liên

– con thôi rồi xin phép con lên phòng- cô

Có phải còn chuyện gì khúc mắc không?

Mọi Người thông cảm em sẽ hoàn thành chuyện sớm nhất!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN