Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
Chương 3: Chiến thần
Cố Thanh Sơn thành thật đáp: “Tốt hơn một chút nhưng muốn khôi phục sức chiến đấu hoàn toàn thì chỉ sợ còn phải mất thêm vài ngày.”
“Vậy ngươi nghỉ ngơi đi!” Triệu Lục đứng lên, xoay người đi ra, bộ dáng cực kỳ thất vọng.
Sau khi gã đi, Cố Thanh Sơn ngồi một mình trầm tư suy nghĩ.
Ở thời đại trước kia của hắn, yêu ma trong trò chơi đã sớm tiến vào thế giới hiện thực và hủy diệt nền văn minh nhân loại. Loài người còn sót lại chỉ có thể kéo dài chút hơi tàn, trơ mắt chờ đợi ngày tận thế tới mà thôi.
Rồi mọi thứ cũng đi đến cuối con đường.
Bây giờ nhớ lại, kỳ thật ngay từ lúc trò chơi xuất hiện thì đã có rất nhiều manh mối kỳ lạ.
Lúc ấy các quốc gia ở thế giới thực nhao nhao quảng bá trò chơi một cách liều mạng. Chỉ cần trong trò chơi ngươi đủ mạnh thì lương thực, tiền tài, sắc đẹp hay quyền thế đều cho ngươi tất.
Khắp nơi trên thế giới cũng xuất hiện rất nhiều chuyện kỳ quái nhưng những người lãnh đạo cấp cao thì ra sức bưng bít, người bình thường không hay biết gì cả.
Mãi đến khi món binh khí đầu tiên bị người ta mang từ trong trò chơi ra thế giới hiện thực, những người tầm thường kia mới phát hiện ra rằng đây không phải trò chơi mà hoàn toàn là một thế giới khác.
Tất cả mọi người vùi đầu vào trò chơi như phát điên.
Có điều yêu ma trong trò chơi thực sự quá khủng khiếp, gần như khiến cho người ta tuyệt vọng. Cho dù có hàng trăm triệu người tràn vào trò chơi, trợ giúp người ở dị giới chống cự lại yêu ma nhưng cứ mỗi khi chiến dịch có tính chất quyết định nổ ra thì nhân tộc lại lần lượt thất bại.
Tới chiến dịch cuối cùng, trò chơi thông báo cho toàn bộ server rằng, một khi chiến dịch thất bại, Yêu Ma tướng chiếm được dị thế giới thì sẽ triển khai bước kế tiếp là tràn sang thế giới thực.
Thế giới hiện thực sắp bị yêu ma hủy diệt hoàn toàn.
Toàn bộ thế giới thực phát điên thật sự! Bất kỳ ai từ năm tuổi trở lên đều bị bắt phải lập tài khoản tiến vào trò chơi.
Dùng lời tuyên truyền dư luận mà nói thì cho dù là một nhân vật sơ cấp không có lực công kích, ít nhất cũng có thể làm hàng rào chắn, ngăn cản một đợt công kích trong trận chiến.
Thế nhưng trong chiến dịch cuối cùng này, Nhân tộc vẫn thất bại.
Chỉ có Cố Thanh Sơn dẫn dắt Công hội Quốc gia, hoàn thành được nhiệm vụ mà hệ thống giao, thành công đánh tới trước mặt tên Ma Chủ cuối cùng.
Ở thời điểm các nhân vật khác đều đã hi sinh, hắn đã đánh Ma Chủ cuối cùng rơi xuống Vạn Cốt Nhục Tọa, có cơ hội giết chết con Boss trùm này.
Nhưng chính lúc đó, thông báo nặng nề của hệ thống liên tục vang lên hai lần: “Vị thần linh cuối cùng của nhân tộc đã chết, vương thành bị công phá, kết quả của chiến dịch: Nhân tộc thất bại!”
“Trò chơi kết thúc, kết giới bảo vệ đã sụp đổ, thế giới hiện thực sẽ bắt đầu hủy diệt.”
Ầm…
Tiếng nổ lớn vang lên, mọi người lần lượt bị trục xuất ra khỏi trò chơi, trơ mắt nhìn thế giới thực gặp phải ngày tận thế.
Thừa dịp còn chưa bị đưa ra ngoài, Cố Thanh Sơn liều mạng giơ binh khí lên, dùng sức đâm một cái thật mạnh vào tim của tên Ma Chủ cuối cùng.
Còn chưa kịp thấy kết quả, hắn chỉ cảm thấy mắt mũi tối sầm lại rồi bị cưỡng chế đuổi khỏi trò chơi, có điều chưa trở lại thế giới thực thì đã hoàn toàn mất đi tri giác.
Trong cõi mơ hồ, Cố Thanh Sơn loáng thoáng nghe thấy một âm thanh tuyên bố của máy móc: “Người chơi Cố Thanh Sơn giết chết được Ma Chủ cuối cùng, thắp lên một tia hi vọng sau cuối cho sự sống còn của thế giới đang rơi vào vực sâu tuyệt vọng, vì thế đặc biệt ban thưởng lần chót.”
Cố Thanh Sơn cảm thấy trong tay có thêm một vật, sau đó thì hoàn toàn không biết trời trăng gì nữa. Khi hắn tỉnh lại thì đã biến thành người chết trong hầm ở bên ngoài doanh trại rồi.
Nghĩ tới đây, hắn lắc đầu thở dài đầy tiếc nuối.
Đáng tiếc thật, trò chơi đã phát hành mười năm, cho tới bây giờ chưa từng nghe có ban thưởng lần chót gì đó.
Thật là tò mò, đó là cái gì nhỉ?
Không đúng, chờ đã…
Cố Thanh Sơn đột nhiên nhớ lại một sự kiện.
Lúc tỉnh lại từ trong đống xác chết, hình như mình cầm gì đó trong tay.
Là thanh đoản kiếm này…
Hắn cúi đầu nhìn xuống.
Đoản kiếm vẫn cắm trên mặt đất như cũ.
Đây là một thanh đoản kiếm màu vàng kim, thân kiếm không có hoa văn phức tạp dư thừa nào, lưỡi kiếm bóng loáng sắc nhọn.
Lúc hắn chăm chú nhìn nó, còn có thể trông thấy một lớp ánh sáng vàng nhàn nhạt lúc ẩn lúc hiện.
Cố Thanh Sơn từ từ nhớ lại, tim đập càng lúc càng nhanh.
Trước khi giết Ngũ trưởng, thanh kiếm này đã nằm trong tay hắn rồi.
Thật là không hiểu nổi, hắn cho rằng đoản kiếm này cực kỳ thuận tay nên cũng chưa tìm kiếm những binh khí khác trong đống xác chết.
Thanh kiếm này vốn dĩ chôn trong đống xác chết hay là do mình mang ra từ trong trận chiến cuối cùng kia nhỉ?
Cố Thanh Sơn cầm đoản kiếm, lưỡng lự cả nửa ngày mới thúc giục linh lực trong đan điền để đưa vào bên trong đoản kiếm.
Trong khoảnh khắc khi linh lực tiến vào đoản kiếm, ánh vàng trên đoản kiếm đột ngột tăng mạnh, sau đó tỏa rộng ra tạo thành một vùng sáng màu vàng óng rộng lớn.
Một luồng “ý” uy nghiêm mà tang thương nhẹ nhàng xuất hiệt từ màu vàng kim trên thanh đoản kiếm.
“Xâm nhập trái phép thành công, bắt đầu kích hoạt.” Âm thanh lạnh lẽo của máy móc vang lên.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Cố Thanh Sơn luôn luôn cảm thấy âm thanh lạnh lẽo này của hệ thống dường như cũng bị kích động đến mức không kìm nén được.
Sau một khắc, đoản kiếm màu vàng kim trong tay hắn nổ tung thành vô số điểm sáng màu vàng óng.
Những điểm sáng màu vàng óng này nổi bồng bềnh giữa không trung, lượn lờ hai vòng quanh người hắn rồi tiến vào giữa hai hàng lông mày.
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy tiếng nổ ầm ầm truyền đến bên tai, đầu óc thì trống rỗng, cả người đứng chết chân tại chỗ, không thể nhúc nhích được.
Qua một hồi lâu, âm thanh lạnh lẽo của máy móc phát ra thông báo, mang theo cảm giác mệt mỏi nồng đậm: “Kích hoạt thành công, giao diện thao tác chiến thần đã mở.”
Giao diện màu xanh nhạt trước mắt Cố Thanh Sơn không khác gì trước kia cả, ngoại trừ việc có thêm một hàng nút bên dưới. Những cái nút này giống như mấy lỗ đen, thỉnh thoảng còn tỏa ra một làn sương mờ ảo.
Một dòng chữ màu xanh nho nhỏ xuất hiện phía trên hàng nút ấy:
[Đã mở giao diện thành công, bây giờ có thể kích hoạt tính năng đầu tiên miễn phí.]
[Bạn có muốn kích hoạt không?]
“Có.”
Sau khi Cố Thanh Sơn xác nhận, nút đầu tiên trong hàng chậm rãi hiện tên lên.
Kỹ nghệ Chiến Thần?
Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua cái tên ấy rồi nhanh chóng đọc qua một lượt các hướng dẫn có liên quan.
Một lát sau, hắn đi đến bên cạnh giá vũ khí đang nằm trong góc, xem kỹ những món đang được đặt ở đây.
Một cây giáo đã rỉ sét, một thanh đao bị hỏng và một cây Quân cung bụi bặm.
Tiếc là không có kiếm.
Có hàng chục triệu người chơi chọn chức nghiệp Kiếm Tu trong trò chơi, mà Cố Thanh Sơn lại là một trong mười vị đại kiếm tiên trên Bảng xếp hạng Kiếm Tu. Có thể nói rằng hắn là một cao thủ trong đội ngũ hàng đầu.
Ngoài ra, Cố Thanh Sơn còn là viên quan chỉ huy chiến trận của Công hội Quốc gia, thường phải xử lý rất nhiều việc, sau khi cuộc chiến bắt đầu thì chẳng bao giờ có thời gian nghỉ ngơi.
Ngay cả trong thế giới thực, hắn vẫn phải thường xuyên đi gặp các vị lãnh đạo quốc gia, hơn nữa còn phải họp với các công hội nước ngoài để lên kế hoạch, bàn chiến thuật… Việc vừa nhiều vừa nặng.
Đã có nhiều cao thủ hàng đầu thấy tiếc cho Cố Thanh Sơn, nói rằng hắn đã tiêu tốn quá nhiều tinh lực cho việc khác, không thì kiếm thuật của hắn chắc chắn không dừng lại trong Top 10 mà có thể đạt được danh hiệu đệ nhất kiếm đạo.
Tuy nhiên, trên giá vũ khí này lại không có kiếm, Cố Thanh Sơn chỉ có thể tiếc nuối lắc đầu rồi thuận tay cầm loan đao lên.
Trên giao diện Chiến Thần chợt hiện lên một thông tin.
[Loan đao tiêu chuẩn quân đội (đã hỏng), từng thi triển những kỹ năng sau:]
[Thứ nhất, Hoành Tảo Thiên Quân, người thi triển: Vương Tiến.]
[Thứ hai, Khai Môn Kiến Sơn, người thi triển: Trương Khoát.]
[Để lĩnh ngộ cả hai đao thuật này cần 1 điểm hồn lực.]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!