Thầy Dạy Lái Xe, Xin Giúp Đỡ
Chương 8
Thầy dạy lái xe, xin giúp đỡ
Trans: Ying Ying
–
Chương 08
Từ sau ngày Tiêu Cống tỏ tình, thái độ của Tiêu Thủ gần như khác hẳn….. Khi Tiêu Cống nhìn Tiêu Thủ, cậu sẽ lẩn tránh, thế nhưng lúc đối phương không để ý cậu sẽ len lén nhìn hắn…..
Có điều với tốc độ phản ứng chậm chạp của Tiêu Thủ, cho dù có quay đầu nhanh cỡ nào cũng sẽ bị Tiêu Cống bắt gặp.
Hiếm khi hai người không đi ăn tối cùng nhau, hết giờ học là về, nhưng bầu không khí trên đường rất căng thẳng.
Mặc dù Tiêu Cống vẫn lái xe với khuôn mặt lạnh lùng như thường, thế nhưng đám học viên ngồi phía sau rõ ràng cảm thấy thầy Tiêu đang không vui, cả người tỏa ra sát khí đằng đằng.
Học viên A chọt chọt học viên B, nhỏ giọng nói: “Thầy Tiêu làm sao ấy nhỉ?”
Học viên B ngồi thẳng lưng, vẻ mặt nghiêm túc: “Chắc thầy chưa được thỏa mãn dục vọng rồi.”
Học viên A: “……”
Hai người rất ăn ý đồng thời nhìn về phía Tiêu Thủ, cậu vô tội chớp chớp mắt, sau đó cả ba bắt đầu xì xào.
Học sinh A: “Cậu chọc giận đại ma vương hả?”
Tiêu Thủ cảm thấy rất oan ức: “Làm sao tôi dám.”
Học sinh B: “Vậy cậu mau xoa dịu thầy ấy đi.”
Tiêu Thủ chỉ chỉ vào mũi mình, vẻ mặt xụ xuống: “Tôi hả? Sẽ bị đập chết đó…. ”
Học sinh A tự tin nói: “Thầy Tiêu không nỡ đâu, yên tâm đi!”
Học sinh B: “Đúng đúng đúng, chỉ có cậu mới xoa dịu được thầy ấy thôi!”
Tiêu Thủ: “……”
Học sinh A: “Nhiệm vụ này trông cậy vào cậu.”
Học sinh B vỗ vai Tiêu Thủ: “Vì hạnh phúc của toàn thể học viên chúng ta.”
Tiêu Thủ: “……”
Tiêu Cống mặt lạnh nhìn đường lái xe, đến khi dừng đèn đỏ thì đột nhiên cảm thấy có ai đó đang chọt chọt vào vai mình. Hắn quay đầu liền thấy Tiêu Thủ đang nhìn mình với vẻ mặt rất lo lắng.
“Thầy Tiêu……” Tiêu Thủ ngập ngừng nửa ngày, ậm ừ nói: “Tôi có thể đến thăm bé thỏ không?”
Tiêu Cống nhíu mày, nhìn lướt qua hai người phía sau, một tên nhìn trời, tên còn lại ngó mặt đất.
Tiêu Thủ thấp thỏm chờ câu trả lời.
Qua một lúc lâu, Tiêu Cống hờ hững nói: “Được.”
Hai người ngồi phía sau cùng lúc tặng cho Tiêu Thủ một cái LIKE to đùng.
Tiêu Thủ: “……”
Tiêu Cống liếc nhìn gương chiếu hậu, đột nhiên hỏi: “Hai người muốn đi cùng không?”
Học sinh A liên tục xua tay: “Không không không, em bị dị ứng với lông thỏ.”
Học sinh B gật đầu lia lịa: “Đúng đúng đúng, còn em sợ thỏ lắm luôn.”
Tiêu Thủ: “……” Sao đột nhiên cảm thấy mình giống như bị bán vậy QAQ
Nhà Tiêu Cống rất bình thường, hắn ở tầng ba, cầu thang đi lên khá cũ kỹ.
Tiêu Thủ ôm túi đứng trước cầu thang, do dự nửa ngày không dám bước, lấy hết dũng khí ngẩng đầu nói: “Thầy Tiêu….. Có lẽ tôi nên về nhà.”
Tiêu Cống đã đi được nửa cầu thang, hơi nghiêng người nhìn xuống, bóng đen che mất nửa khuôn mặt: “Em sợ cái gì.”
Tiêu Thủ đáng thương nói: “Không có….. Tôi không có sợ…..”
Tiêu Cống xùy một tiếng: “Cho dù tôi thích em, cũng sẽ không ăn em ngay, có gì phải lo lắng.”
Tiêu Thủ vừa nghe đến câu “tôi thích em” liền đỏ mặt, nhưng cậu vẫn còn hơi do dự.
Tiêu Cống thở dài: “Thật sự không lên hả?”
Tiêu Thủ: “……”
Tiêu Cống: “Nho Nhỏ rất đáng yêu, chắc bây giờ đang lăn lộn làm trò.”
Tiêu Thủ: “……”
Tiêu Cống: “Em mà lên chơi, nó sẽ nhảy lên đùi em đó.”
Tiêu Thủ: “…………”
Tiêu Cống cười xấu xa: “Em không muốn gặp nó sao.”
Bé thỏ trắng mập mạp ngồi gọn gàng trên đùi Tiêu Thủ gặm gặm cà rốt, cậu vui vẻ vuốt lông thỏ, qua một lát đột nhiên ngẩng đầu mong chờ hỏi: “Không phải anh nói nó biết làm trò sao?”
Tiêu Cống híp híp mắt, miệng ngậm thuốc lá, tay nắm tai thỏ đặt nó xuống đất.
Tiêu Thủ chăm chú nhìn bé thỏ.
Tiêu Cống: “Lăn.” Hắn chọt chọt vô bụng nó……
Tiêu Thủ: “……”
Tiêu Cống tiếp tục nhấc bé thỏ để nó ngồi trước mặt Tiêu Thủ, lạnh nhạt nói: “Làm trò.”
Tiêu Thủ: “……”
Nho Nhỏ không được gặm cà rốt, nó buồn phiền nhảy vào ổ của mình, sau đó co người thành một cục tròn mũm.
Tiêu Thủ khó hiểu nhìn Tiêu Cống một lúc, cuối cùng cũng không nhịn được mở miệng hỏi: “Tại sao anh lại muốn nuôi nó…..”
Tiêu Cống suy nghĩ một chút, nghiêm túc nhìn Tiêu Thủ nói: “Bởi vì nó rất ngốc.”
Tiêu Thủ: “……”
Tiêu Cống: “Hơn nữa lá gan lại nhỏ, còn cực kỳ ngoan ngoãn.”
Tiêu Thủ: “……”
Tiêu Cống chống cằm, vẻ mặt dịu dàng hiếm thấy: “Giống như em vậy, rất đáng yêu.”
Tiêu Thủ định mở miệng nói, sau đó lại im lặng đỏ mặt.
–
Awwww ~ ~ ~ Thả thính quá ~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!