Yêu Từ Bao Giờ - Phần 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1236


Yêu Từ Bao Giờ


Phần 10


YÊU TỪ BAO GIỜ 10.
Rồi những tháng ngày bình yên ấy cứ trôi đi. Hai đứa cứ tíu tít bên nhau từ sáng đến chiều. Chẳng bận tâm bất cứ điều gì. Bên Đạt cô cảm nhận đc cảm giác an toàn nó mang lại. Cái vẻ nhâng nhâng bất cần của nó lại khiến cho cô thấy nhẹ lòng.
Hôm nay là ngày khai giảng năm học mới. Lâm vận áo sơ mi trắng lịch sự đến để gặp thấy cô và bạn bè. Vừa dắt xe ra đã thấy Đạt phóng xe đến.
-chào bà chị. Chuẩn bị đi học hả?
Cô ngước lên nhìn nó
-làm gì mà sáng sớm đã ăn vận bảnh bao thế chú em?
-chuẩn bị cặp sách lên em đèo đến trường .
Cô tròn mắt nhìn nó. Nó áo sơ mi trắng. Quần jean. Khẩu trang mũ mã tinh tươm. Lại còn cái cặp sách. Cô không kịp hỏi đã bị nó kéo đi rồi.
-nhanh lên ko tắc đường bây giờ.
Cô ngơ ngác lên xe. Nó phóng đi trong sự băn khoăn của cô.
-này. Mày đi gửi tiền sớm thế. Giờ này ngân hàng đã mở cửa đâu.
-Bà học kinh tế rõ khác lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tiền.
-Thế mày đi đâu?
Nó không nói mà cứ thế phóng đi. Đến cổng trường nó thản nhiên phóng vào nhà xe. Cô ngơ ngác
-ơ. Vào đây làm gì đấy?
-học.
Lâm ngớ người. Miệng cô há hốc còn nó vẫn hết sức bình thản .
-mày … mày …học á?
Nó ko thèm trả lời mà ngay sau đó đã có con gái đến bắt quen.
-Chào bạn
-Chào bạn
-Bạn học khoa nào
-Mình học quản trị
Nó trả lời thản nhiên.
-Ô ! đẹp trai lại còn giỏi nữa.
Nó cười lịch sự . Cô bĩu môi nhưng cũng đang hết sức bất ngờ. Cô thi quản trị chật vật mới được điểm vét, vậy mà nó….
-Đây là …
-Chị mình đấy. Học năm 3 khoa quản trị.
-Thế à? Em chào chị em học khoa kế toán.
-Uh .. chào em.
Cô cười gượng nhưng có chút gì đó không vui khi thấy nó nói chuyện với cô gái đó.
-này sao mày đc vào khoa. Quản trị thế
-Cô tò mò.
-em thi.
-thi bao giờ?
-chị ko hiểu à?
-hiểu thì tao chết liền.
Nó mặc kệ câu hỏi ko hồi kết của cô. Tay đút túi quần ung dung lên lớp.
Thế rồi những ngày sau đó hai đứa lại tiếp tục dính lấy nhau . Thật ra thằng này rất thông minh. Bài khó chỉ cần giảng cho nó một vài lần là nó hiểu. Như trước đây học cấp ba mỗi lần giảng nó nghe thì nó cứ bơ đi hoặc nghịch ngợm. Nhưng bây giờ khi ngồi nghe cô giảng mà đôi mắt nó cứ dán vào mặt cô hại cô nóng hết cả người. Hết đỏ mặt lại lúng túng vậy mà nó cũng không tha.
-mày nhìn tao hay nhìn sách đấy.
-người rừng.
-Gì
-Chị có dùng son môi ko?
-Có… thỉnh thoảng.
-Để làm gì
-Cho đẹp chứ sao. Mày ko nhìn bọn con gái ngoài đường nó đỏ choẹt đấy à?
-Nó cần chứ em nghĩ chị ko cần đâu.
-Tại sao?
-Vì ko dùng thì cái mỏ của chị vẫn hơn vạn lần chúng nó.
Mẹ cái thằng. Nó đếu bao giờ khen
nhưng mỗi câu nói lại có sức ảnh hưởng rất lớn đến tâm lí người khác.
Hôm nay thấy nó đi học về mà hớn ha hơn hở
-này …hôm nay làm sao thế ?
-biết thế em đã đi học từ đầu.
-làm gì?
-Cua gái
-Ơ. Cái loại mày biết ngay là ko có ý đồ hắn hoi rồi mà. Học chọc bát cơm tốn tiền bố mẹ.
-Đấy là nó tự vác xác đến đó chứ. Với lại em có bỏ bài đâu
-Hứ
Cô bĩu môi. Thoáng thấy người chạy qua giống mạnh. Cô ngoái lại nhìn.
Dạo này cô hay tránh mặt Mạnh. Cô ko muốn mà cũng ko dám gặp anh. Cô sợ tình cảm của cô lại bộc phát. Sợ cô sẽ nói hết ra cảm xúc của mình. Cô ko muốn là người phá hoại hạnh phúc của anh và Vi bởi hôm trc cô nhận đc tin nhắn của vi nội dung thế này.
-chị Lâm ơi. Em ko biết vì sao dạo này anh Mạnh lạ lắm
-lạ thế nào?
-Anh ý ít nói cười , và hay tránh mặt em.
-Chị lâu rồi cũng có gặp anh ấy đâu
-Nhưng chị thân với anh ấy. Chị nói giúp em. Giờ em đã hết lòng với anh ấy rồi. Ko có anh ấy em ko sống nổi đâu chị ạ
-cái này em nên nói với anh ấy. Chị có nói cũng ko đc.
-Nhưng anh ấy quý chị nhất. Cái gì cũng nhắc đến chị nên em mới nhờ chị
-Uh thế để chị gặp chị nói
Nói vậy thôi cô lại càng tránh mặt anh. Cứ anh đến là cô đóng cửa trong phòng hoặc lấy lí do sang nhà Đạt chơi. Nhưng hôm nay anh đến ăn cơm. Thông báo cho mẹ một tin.
-mai con đi mua xe.
-thế hả
mẹ cô hơn hở
-mua loại gì
-mua KIA thôi ạ.
-mua lấy cái mà đi cũng được.
Lâm ko nói gì dù anh có nhìn cô. Cô cắm đầu ăn. Rồi đi lên phòng .
-lâm lâm sao đấy ạ
-chả biết dạo này lây thằng Đạt . Suốt ngày chê nó hâm nay giờ còn hâm hơn nó. Rồi sau cũng thành bom nổ chậm thôi.
Hôm sau chuẩn bị đi học về thì trời mưa rất to. Anh gọi điện cho cô là anh đón cô. Cô ngập ngừng nhưng anh nói đã đợi ở bên dưới. Cô đành đi xuống gọi cho Đạt . Cô bảo nó là có anh đón về. Nó tỏ vẻ không hài lòng nhưng lại đưa ra nụ cười khinh khỉnh.
anh đến, Đạt leo lên xe một cách rất tự nhiên, cái miệng lại hoạt động .
-anh Mạnh mới mua xe đấy à
-Uh. Mua để đi xa cho tiện
-đúng. Cái xe này nó cũng kín đáo. Đỡ phải đi nhà nghỉ cho tốn tiền.
Lâm lườn nó. Nó nhơn nhơn. Còn Mạnh im không nói nhưng nó vẫn ko tha.
-dạo này lâu lắm ko gặp anh. Anh bận thế à.
-Uh. Ko bận lắm . Vì chú chở Lâm đi rồi nên anh tập trung công việc thôi. Chú học cùng trường Lâm đó à.
-vâng. Em tưởng anh bận với chị Vi
Nghe nó nói móc Lâm ngứa tai chen vào.
-anh bận gì kệ anh ý. Liên quan gì đến mày.
-Thì em quan tâm em mới hỏi . Chả nhẽ chị ko thik có cháu à? Nhưng mà em thik trẻ con lắm.
-Con vạc nhà mày đấy. Chưa sướng à
-Nó lớn rồi. Ko đáng yêu nữa
-Thế bảo mẹ mày đẻ cho
-Mẹ em triệt sản rồi. Mà nói làm gì. Dù sao trai lớn cũng phải lấy vợ chuyện con cái là dương nhiên. Anh Mạnh nhỉ.
Mạnh chỉ biết ừ theo nó. Anh ko nói gì thêm Thật ra hôm nay anh muốn đưa cô về. Để cô là ng đầu tiên ngồi xe mới của anh. Nhưng ko ngờ lại có cả Đạt. Lâm biết vậy nên xúc động lắm. Anh lúc nào cũng ưu ái cô nhất. Cứ chiều chuộng nó thế này đến bao giờ nó mới quên đc tình cảm này đây. Những lúc đó cô chỉ muốn nói với anh là cô thik anh. Cô yêu anh. Anh bỏ Vi đi về với cô. Vậy mà cô ko làm đc.
thấy Lâm có biểu hiện như vậy nó quay sang thì thầm vào tai Cô
-người rừng. thik đi ô tô ko?
-có. ai chả thik
-uh được rồi
Tối đó anh lại đến đón nó. Rủ nó đi xe mới một vòng. Nó ngại mà mẹ cứ giục nên nó đành đi
lên xe rồi mới biết mình ko biết nói gì. cảm giác ngượng ngập đến khó tả. tim cô đập rất nhanh. ngươi ta nói con gái đứng trc người mình thik sẽ bao rạn hơn nhưng Lâm thấy mình hèn nhát quá. cô nắm chặt tay vào điện thoại. cố nhìn nó nhưng thật ra cũng k biết đang đọc gì. nhất là khi phát hiện ra Mạnh cứ nhìn cô liên tục. tim Lâm như muốn nhảy ra gào lên rằng
-xin đừng nhìn em như thế nữa. em sắp ko chịu nổi nữa rồi
Lâm cố hít sâu. tim cô đập nhanh lắm và mặt cô bắt đầu đỏ dần
-Lâm Lâm
-dạ – cô giật mình
-em muốn đi đâu?
-đi đâu cũng đc ạ
-đi lên phố ăn món Nam nhé
-vâng
Mạnh cười rồi nhìn cô nhưng ánh mắt đầy tình cảm. ánh mắt này chưa bao giờ cô thấy anh nhìn cô như vậy cả.
hai đứa đi ăn xong Mạnh rủ đi dạo. 2 đứa đi bên nhau mà ko nói với nhau lời nào. cho đến khi một đám thanh niên đi xe đạp chạy qua chỗ cô. Mạnh kéo cô lại gần. anh ôm cô vào lòng. Lâm như muốn ngừng thở vì hành động này. bàn tay Mạnh siết chặt cho đến khi điện thoại Lâm rung lên. là thằng Đạt. nó luôn xuất hiện đúng lúc cô cần.
-chị nghe này
-đi đâu đấy sang nhờ tí vc
-đi có việc rồi
-uh
nó cúp máy một cách bực bội. sau đó nó gửi tin nhắn cho cô

Lúc yêu thì rất ngọt ngào
Nhưng nhớ rằng đàn ông hay lừa dối
Chớ nghe lời nói con tim
Nó mù quáng dại dột nhất thế gian.

đọc xong những dòng này cô hiểu ý nó muốn nói gì. nhưng cô cũng ko hiểu mình đang ở đâu trong cuộc chơi này. cô nên dừng lại hay nên nói ra. nên hi sinh hay nên ích kỉ. băn khoăn. quả thật rất băn khoăn.
-Lâm Lâm
Mạnh kéo cô khỏi dòng suy nghĩ. ánh mắt anh nhìn cô đầy yêu thương. tim Lâm lạc nhịp mất rồi. cô ko thể. ko thể chống cự lại ánh mắt ấy nữa rồi. hai tay anh đang đặt lên vai cô. anh nhìn sâu vào đôi mắt cô. tuy ánh sáng ko nhiều nhưng cô cảm nhận đc ánh mắt ấy- nồng ấm- tim cô run lên. nước mắt rưng trên khóe mi. cô chờ đợi ánh mắt ấy từ rất lâu rồi vậy mà…
tiếng chuông điện thoại của cô cắt ngang dòng suy nghĩ. giơ lên thì đó là Vi gọi…Là Vi đó. cô giật mình. Mạnh cũng nhìn vào màn hình điên thoại. cô lưu tên VI MẠNH
anh buông vai cô. có lẽ hai chữ VI MẠNH đã đánh thức anh chăng. nghe điện thoại xong cô đến gần anh nhẹ nhàng nói ra về. anh cũng im lặng lên xe. đi về anh đi rất chậm. anh nhìn cô qua gương.
-lâm Lâm nếu như ng đàn ông em yêu đã có quan hệ với ng đàn bà khác vậy em có tha thứ ko?
Lâm quay sang nhìn anh. hình như anh đang tiến lại gần trái tim cô hơn. anh đang đi vào nó. anh hiểu cô đang nghĩ gì thì phải
-còn tùy anh ạ.
-cụ thể thế nào
-ng ta có yêu em thật lòng ko? nếu có em sẽ tha thứ ,ai chả có lúc sai lầm.
mạnh như mở cờ. anh đã lấy đc đà
-Lâm Lâm thật ra anh …ko cố ý với Vi . anh yêu người khác rồi. giờ anh làm sao đây Lâm ơi.
cô nhìn sang anh. ánh mắt đầy trách móc mà ko nói nổi lên lời. bất giác nước mắt lại rơi. cô quay nhìn ra bên ngoài cửa xe. xem dòng người đi lại và ánh đền lấp lánh của Hà Nội
-vậy sao ngủ với nó hết lần này đến Lần khác
Mạnh sững ng vì câu nói đấy. nó vừa bao hàm trách móc vừa bao hàm nhắc nhở khoảng cách của anh.
-Vi nó vừa gọi tìm anh đấy. nó nói ko có anh nó ko sống đc. giờ anh nói anh ko yêu nó mà anh cướp đi đời con gái của nó. rồi hết lần này đến lần khác anh quan hệ với nó. vậy đó là gì? anh chơi bời à. anh quá độc ác đó,
Lâm ko làm chủ đc. cô trút hết nỗi lòng mình ra. cô ko dám nhìn anh. Mạnh đỗ xe lại. anh nhìn cô tay anh kéo tay cô
-Lâm nghe anh nói đây.
Lâm mím môi. cô giật tay anh ra nhưng anh ko buông. ko khí trong xe lúc này quá ngột ngạt. cô cảm thấy khó thở.
đúng là anh ngủ với Vi rồi. lúc đó anh say. nhưng thật sự là anh chỉ rung đọng với cô ấy thôi chứ ng anh yêu ko phải cô ấy. anh biết nói ra em sẽ coi thường anh nhưng anh…
lâm cắt lời anh
-xin anh- cô khóc – Vi nó khổ lắm. sao anh ko tìm đứa khác. mà lại làm nó khổ thêm như thế. nếu anh muốn anh có thể ra ngoài kia. ko có ràng buộc gì . anh có biết nó nghe đc câu đấy nó sé thế nào ko? em xin anh.
cô khóc nấc lên.
-em cũng là con gái. em hiểu đau khổ vì yêu nó như thế nào mà. nhìn thấy ng mình yêu bên cạnh mà ko thể nói. cảm giác đấy đau lắm. em có cha mẹ còn chỗ dựa. nó sẽ dựa vào ai? nếu ng anh yêu biết anh làm thế ng ta ko tha thứ chho anh đâu
Mạnh nhìn cô. tay anh run lên khi nghe cô nói câu đó. câu trả lời của cô đây ư? tim anh như vỡ vụn ánh mắt trở nên thiếu lực. anh buông tay cô nhìn về phía trc thở dài.
cả quãng đường về 2 người ko hề nói thêm câu gì nữa. tất cả biểu hiện đã tố cáo tình cảm của họ với nhau rồi. nhưng để nói thành lời thì là một bức tường quá cao.
và liệu nó còn có thể cao đến đâu. ngay lúc này Lâm chưa hề tưởng tượng đến.

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN