Cô Gái Mang Cánh Hoa Hồng - Phần 35
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
826


Cô Gái Mang Cánh Hoa Hồng


Phần 35


Cô mơ màng thấy đôi bàn tay ai đó chạm vào trán mình. Không… có lẽ đó chỉ là giấc mơ thôi… cô thϊế͙p͙ đi rất sâu vào giấc ngủ. cho đến khi trở mình mới va vào cái gì đó bên cạnh… cô giật mình mở mắt.

người đàn ông đang nằm cạnh cô… hai mắt đang nhìn cô chằm chằm… anh ta nhìn cô khi cô ngủ… ý là gì? anh ta về khi nào cơ chứ… cô ngồi bật dậy

-anh… anh làm cái gì ở đây?

-tôi phải hỏi câu này chứ?

-anh….

Cô nhìn quanh phòng… hoá ra đây là phòng anh ta… cô đỏ mặt cúi xuống

-tôi….

-sao… cô vô tình hay cố ý nhầm phòng vậy? hay là cô… nhớ tôi…

Anh ta cười nhăn nhở

-này… đừng có mà mơ.

-tôi đâu có mơ. Có người nằm trêи giường tôi… ôm gối của tôi ngủ ngon lành như vậy. chắc chắn là mùi của tôi rất quyến rũ rồi

-hôi rich thì có

-vậy cô phải xem lại cô… cô là người giặt đồ cho tôi mà

-tôi…

Cô đuối lý… nhưng rồi…

-tôi giặt sạch nhưng mà anh bị Hôi nách.

-hôi nách.

ngửi hai bên nách khiến cô tủm tỉm cười.

-này này… cô là người đầu tiên nói tôi hôi nách đấy. mũi cô có vấn đề à?

-có anh có vấn đề thì có. Anh ngửi mùi của anh quen rồi nên ko phát hiện ra, chứ tôi ngửi cái là thấy ngay.

-mấy cô bạn gái tôi ko nói như thế.

Cô bĩu môi, còn mấy cô bạn gái nữa chứ… đồ háo sắc….

-các cô ấy chỉ đến với anh vì tiền, mà vì tiền người ta đâu có dám nói anh như thế.

cậu ta gật gù. Hình như có vẻ cũng nghi ngờ mùi cơ thể mình thì phải. cậu ta ngồi bật dậy nhanh tay cởi phanh chiếc áo phông trêи giường, đề lộ cơ thể săn chắc múi bụng đâu ra đấy, đã vậy Bảo da bánh mật lại càng thấy khoẻ khoắn vô cùng… cô nhìn chằm chằm… nuốt nước bọt

-này… đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt ăn thịt người như thế

-ai nói tôi nhìn

-thế ko nhìn thì mắt cô lác à… lườm rau gắp thịt

Cô phì cười vì câu nói đấy.Bảo thi thoảng vẫn nói chuyện như xưa… lúc thì người lớn mà lúc lại trẻ con vô cùng.

-cô cười cái gì?

-ko….

-trông cô cười thấy kinh quá….

-kệ tôi

-thôi… đừng cười nữa… tôi nhờ cái này

mặt cậu ta nghệt ra… trông thộn lắm ý… lại càng khiến cô cười

-này… cô mà cười thêm cái nữa là tôi vật cô cho cô hết cười chuyển sang khóc đấy

Cô ngậm miệng nhưng vẫn tủm tỉm nén cười

-tôi nhờ cô một việc

-nhờ cái gì?

– cô ngửi hộ cái xem có phải tôi bị hôi nách thật ko?

cậu ta dí sát cái nách đầy lông đen xì vào mặt cô. Hai mắt cô mở to tướng… cô ko tinm Bảo lại ngốc như vậy khi tin lời cô nói. trước kia cũng thế… cậu ta lúc nào cũng tin cô như vậy…

cô mím môi nén cười

-thế nào… có mùi gì không?

-này… anh đưa cho tôi 1 đống rau răm làm gì?

-rau răm á… đâu đâu?

Ngơ ngác…

-đây này….

-cô đừng nói bậy…. trong phòng tôi ko trồng rau răm….

Cô cười khúc khích…

-anh ko hiểu tiếng nóng à?

-không… đéo hiểu gì cả… may mà tôi còn về vn chứ nếu ko tôi thành mù tiếng việt mất

Nhìn cái mặt tồ của cậu ta khiến cô càng cười.

-này … cái cô này… bỏ ngay cái kiểu chưa nói đã cười đấy đi

-tai anh ý… ko nhịn nổi nữa rồi.

-đi vệ sinh đi

-ko… là anh…

Cô ngặt nghẹo cười…

-tôi đã nói cô ko cười nữa

cậu ta bị cười nhiều nên cáu… kéo cô rồi vật xuống giường bịt miệng lại… cô kéo tay cậu ta la lớn

-anh làm cái gì thế hả… bỏ tôi ra

-cô cứ cười đi, cứ la đi, phòng tôi cách âm, bên dưới là phòng Hana… nên ko ai nghe thấy cô đâu… cứ tha hồ mà kêu

-anh là đồ xấu xa… lợi dụng….

-là tôi nói cô ko chịu nghe

-tôi nghe… tôi nghe rồi

cậu ta buông lỏng cô ra… cô ngồi bật dậy.

-anh tránh xa tôi ra… anh mà làm gì tôi… tôi ko tha cho anh…

-tôi… á….

cậu ta nhếch môi…

-tôi mà làm gì cô… tôi ko tha cho cô… cô thì làm gì được tôi

Anh ta tự tin…

-mà trông tôi ngon thế này cô ko thích à? Hay cô lại thích cái thằng kia

-đừng linh tinh

-ko phải sao?

Anh ta tiến gần lại cô. Cô ôm gối lùi lại… lùi dần… lùi dần cho đến khi rơi bịch cái xuống khỏi giường. anh ta troll được cô nên cười khúc khích…

-cô sợ vậy sao?

-….

mặt ấm ức vì bị đau

-cô sợ đàn ông như vậy… chắc vẫn còn trinh rồi….

-nói linh tinh

-thật thì cứ nhận đi.

-tôi để dành cho người tôi yêu

-người cô yêu?… nghe giống bài hát quá nhỉ?

-kệ tôi

-tôi ko kệ cô chả nhẽ tôi lại lấy cái đấy của cô.

-mà này… nhìn mấy cô gái còn trinh hấp dẫn lắm ý… nhìn là muốn làm việc rồi.

-anh bệnh….

-ko phải tôi… đàn ông ai chả thế. Nhưng mà tôi… chưa ngủ với cô nào còn trinh cả

Anh ta nói rất vô tư như với hai người đàn ông.

-các cô gái đó đều mất tring từ lâu rồi mà cũng ko biết là đã ngủ với bao nhiêu người. họ rất chuyện nghiệp rồi… cho nên tôi cũng ko quan trọng chuyện đó.

-….

Anh mắt cô dịu lại… ngây thơ hơn… anh ta suy nghĩ rất cởi mở

-nhưng mà nhìn thấy cô tôi cũng…. rất…. muốn thử xem… cái đó… hấp dẫn đến mức nào

cười gian manh

-này… anh đừng có linh tinh.

-tại cô…

-đừng đổ lỗi.

-chả nhẽ… tôi nhận về tôi… nhỉ….

-tôi cũng ko ngờ cô sống với thằng kia mà ko cho nó xơi cái nào… cô thật vững vàng. bọn con gái mà nghe nó nói, ko chết mới là lạ

-thế mà anh ấy chả bù cho anh.

-bù cho tôi… cô coi thường tôi quá. Tôi ko cần nói hay như nó cũng khối cô theo. nếu nói hay … thì sản phẩm chắc được cả một trường mẫu giáo rồi

Anh ta cười chế giễu cô. Cô cau mày.

-anh cút ngay… đồ dê xồm

-đây là phòng tôi… người phải cút là cô mới đúng

-anh… đồ….

-/….

-đồ vô duyên

-cô nói nữa là tôi lại phải trị…

cô ngồi nghệt ra… thôi thua đi, cãi nhau với câu ta cậu ta hay nói cùn lắm… hãm ko tưởng luôn

cô đứng dậy đi ra cửa

-này… cô đi đâu?

-tôi về phòng…

-uh… chào cô… ngoài kia tắt điện rồi… tối lắm… có thằng nào đứng rình cô thì đừng gọi tôi

Cô giật mình đứng lại… thằng nào?… cô sợ… nỗi ám ảnh lúc nãy quay về khiến cô sợ hãi… cô lùi lại chạy lên giường…

-này… tôi chỉ đùa thôi… ko có gì đâu. cô trả thù tôi đấy à

-tai anh

-cô… có cần tôi bế cô về ko?

Anh ta lấy chân đá cô

-cho tôi ngủ nhờ đêm nay….

-ko đc… tôi ngủ cùng giường cô là tôi đđéo chịu được đâu.

-anh lên ghế hay xuống đất.

-cô nghĩ tôi là ai?

-vậy anh nằm đây… tôi cả anh chặn cái gối… đừng phạm vào tôi là được

-này… lâu rồi tôi ko động vào đàn bà đâu… nếu nằm cạnh cô … mùi đàn bà sẽ làm tôi… ko kìm được

-anh quay sang kia.

Ánh mắt cô thành khẩn nhìn anh ta

-cho tôi ngủ nhờ đi… tôi….

Cô run run

-có chuyện gì khiến cô sợ như vậy… cái thằng kia nó định hại đời cô à?

-ko… anh cứ cho tôi ngủ…

-này… nói đi rồi cho ngủ….

-ko… anh ấy ko làm gì?

-thế sao mà phải sợ…

-anh đừng có hỏi…anh có cho ngủ ko?

-nằm mẹ trêи giường rồi còn hỏi có cho ngủ ko… khéo tôi chưa kịp làm gì cô hϊế͙p͙ tôi trc thì có

-anh nói tầm bậy…

Anh ta cười nhăn….

-thôi được rồi nằm xuống ngủ đi… tôi mệt chết bà rồi

-được rồi… tôi cũng mệt rồi

Cô nằm xuống… còn anh ta đứng lên đi vào nhà vệ sinh một lúc sau mới quay ra…

-này… tôi phải ngủ trêи giường đấy…ko ngủ được dưới đất đâu.

-được rồi, anh ko thấy cái gối nằm giữa giường à…

-Cái gối bé tí ko ngăn được tôi.

-thế anh muốn cái gì … được rồi… cả cái chăn nhé.

Cô vứt cả cái chăn vào giữa… tự nhiên thành 1 bức tường khiến cả hai ko nhìn thấy nhau… có cái gì hụt hẫng

-này….

-gì vậy?

-cô có chuyện gì đấy… nói tôi nghe được ko?

-ko có chuyện gì đâu. thật đấy

-hừm… cô nói dối ko giỏi đâu.

-thôi… anh đừng hỏi nhiều… tôi ko thể trả lời được

-uh

tự nhiên ko gian chìm trong im lặng… sự sự bối rối giữa khoảng cách của hai con người

-Max….

-gì vậy?

-sao hôm nay anh lại về?

-à… tôi hết tiền… hết chỗ dung thân thì về thôi.

-đừng nói vậy.

-cô ko tin à?

-anh ko phải con người như vậy.

-cô có vẻ hiểu tôi quá nhỉ?

-tôi tin vào con mắt nhìn người của tôi.

-con mắt cô giống mắt ngộ không đấy

Cô cười… ngày xưa hai đứa cô hay đi xem nhờ phim ngộ không lắm. Bảo hay chê mấy thế võ trong ngộ không là võ đánh ruồi. nhưng vì chiều cô mà vẫn phải mò theo để xem… Bảo chiều cô nhất. Cô nuốt nước bọt, rồi cười khúc khích.

-có gì mà cô cười vậy?

-tôi thích thì cười thôi.

-cô hâm rồi

-kẹ tôi

Im lặng vài phút….

-này…..

-gì vậy?

-cô có chị em ko?

-tôi có… bé Đào là em tôi

-thế hả… nhìn cô rất giống một người bạn tôi từng quen… nhưng đã lâu rồi ko gặp

-bạn anh giống tôi sa0?

Tim cô đạp mạnh hơn… có thể BẢo đã ngờ ngợ về cô

-ko giống lắm… cậu ấy ko xinh như cô. lại đen như củ tam thất.

-đen như tam thất?

Cô cau mày. đồ khốn… dám Bảo cô đen như tam thất

-cậu ấy nói rất nhiều, nấu ăn lại rất dở.

hừm… cậu ta đang nói xấu cô

-đã vậy còn hay mè nheo, hay ăn vạ, và còn hay giả vờ mạnh mẽ, với lại rất lười.

hừm… nói xấu nhiều vậy sao.. thật quá đáng… tại sao từ trước đến giờ cậu ta ko nói với cô

-vậy cô ấy đâu rồi.?

-cậu ta á?

Anh ta im lặng…. ko nói gì mà khẽ thở dài.

-sao… có chuyện gì vậy?

-không có gì… cô ngủ đi

-vâng

Có lẽ cậu ta không muốn nhắc đến cô khẽ thở dài. nguồn cơn câu chuyện mà cậu ta đang hiểu ko biết là sao?

tất cả mọi thứ lại chìm vào im lặng. Mãi lúc sau cô mới lấy hết dũng khí để nói

-max…

-gì vậy?

-anh chưa ngủ sao?

-chưa…

-tôi có chuyện muốn nói.

-chuyện gì?

-tôi sẽ chuyển ra khỏi đây.

-bao giờ.?

-ngày mai.

-cô nói với thằng bạn tôi chưa?

-nãy tôi nói rồi.

-nó nói sao?

-ko nói gì?

-đùa tôi à… nó ko giữ cô mới là lạ.

-anh suy đoán nhiều quá.

-tôi hiểu nó hơn cô nghĩ. Hơn cả nó nghĩ

-vậy à?

-vậy cô sẽ ở đâu?

-tôi chưa có chỗ ở…

-….

-anh có thể…. kiếm cho tôi một chỗ

-chỗ nào?

-chỗ anh ở những ngày ko về nhà.

-cô ko sống nổi ở đấy đâu.

-anh công tử như vậy còn sống được… tôi ko tin tôi ko ở được

-được rồi nhé… nhưng mà chỗ đó nhiều đàn ông lắm.

-chỉ cần tối đến anh ở đó với tôi…chịu khó nuôi tôi ít hôm cho đến khi tôi tìm đc vc.

-tôi nghèo lắm.

-ko sao….tôi cũng nghèo.

-cô ko sợ tôi sao…

-ko… tôi thấy anh rất an toàn.

-cô tin vậy à?

-vâng…

-cô ngốc lắm.

-tôi ko quan tâm, vậy anh có đồng ý không?

-…

-anh còn nợ tôi 1 lời hứa trả lương tôi gấp 5 lần. Ko ngờ đại thiếu gia như anh lại nuốt lời đứa con gái nhà quê

-ai nói tôi nuốt lời.

-thế thì

-được rồi… cô có số tôi rồi đấy… khi nào cô mang vali ra khỏi nhà thì gọi tôi… sẽ có người đến đón cô.

-thật ko?

-đừng hỏi. còn cô cứ đến đó… mọi chuyện tôi sẽ lo… chỉ cần… đừng quan tâm nhiều đến chuyện cuảtôi là được

-anh đừng có làm chuyện mờ ám là được

-đấy là chuyện của tôi… nhiệm vụ của cô… cô cứ hoàn thành… giờ ngủ đi… tôi mệt rồi.. có gì… mai bàn tiếp

Cô im lặng nhìn sâu vào bóng tối… ở bên Bảo sẽ làm cho cô cảm thấy ấm lóng…. và cò lẽ là an toàn hơn bên Sky rồi… nhưng mà cô đâu biết… mọi chuyện sẽ diễn ra không hề như cô mong đợi.

Yêu thích: 4 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN