Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 2259: Đến thăm Phượng Hoàng tộc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi


Chương 2259: Đến thăm Phượng Hoàng tộc


– Na Na, cô nói cho tôi biết Diệp Tử Phong đi đâu rồi?

Diệp Lăng nhìn thấy Trình Na Na có chút sốt ruột hỏi.

Trình Na Na cúi đầu nói:

– Tôi và anh ấy đã không còn liên quan gì đến nhau nữa rồi, anh ấy đi đâu tôi cũng không biết.

Nam Cung Tiểu Đại chậm rãi nói:

– Nam Cung gia tôi hoàn toàn suy tàn trong tay anh ta, anh ta phi thăng lên Tiên giới sớm hơn tôi một chút. Đợi khi tôi tìm thấy anh ta rồi, anh ta đã là tu vi Huyền Tiên rồi. Lúc đó, anh ta ở cùng Văn Thải Y, anh ta hình như còn có một sư phụ, sư phụ của anh ta hình như cực kỳ lợi hại thì phải.

Nói xong Nam Cung Tiểu Đại dường như hiểu ra một chuyện, thần sắc u buồn đột nhiên biến mất, cô ấy sau khi khom lưng hành lễ với Diệp Mặc lại nói:

– Lúc trước tôi gặp Trình Na Na, vốn dĩ còn định hỏi thăm cô ấy một số chuyện, nhưng bây giờ đã không cần nữa rồi. Diệp tông chủ, tôi đi đây.

Thấy Nam Cung Tiểu Đại rời khỏi phòng, Diệp Mặc không nói gì, Diệp Lăng cũng cảm thấy tâm trạng có chút hoảng loạn.

Nam Cung Tiểu Đại sau khi ra khỏi phòng, Trình Na Na cũng khom người hành lễ với Diệp Mặc:

– Diệp đại ca, Diệp Lăng, tôi cũng đi đây.

Diệp Mặc và Diệp Lăng tìm được Nam Cung Tiểu Đại rồi, sau khi nói vài câu, Nam Cung Tiểu Đại và Trình Na Na liền lần lượt rời đi.

– Anh, chúng ta về thôi.

Khi Diệp Lăng nói lời này, trong lòng cực kỳ khó chịu, cô thực sự không hi vọng anh ba biến thành như này. Bất luận là Nam Cung Tiểu Đại, hay là Trình Na Na, đều là người con gái rất tốt, tại sao anh ba lại như này? Cho dù lúc trước anh ấy chịu oan ức ở Đại lục Lạc Nguyệt, nhiều năm trôi qua như vậy rồi, bản thân cũng phi thăng Tiên giới rồi, những uất ức này chẳng lẽ vẫn còn sao?

– Đi thôi.

Diệp Mặc dẫn theo Diệp Lăng xé rách không gian, trong nháy mắt liền quay lại Mặc Nguyệt Tiên Tông, hắn khác với Diệp Lăng.

Vốn dĩ hắn cũng không coi Diệp Tử Phong là người ngoài, vẫn coi Diệp Tử Phong là anh em của mình. Cho dù Diệp Tử Phong có chút sai lầm, nhưng hắn vẫn có thể chấp nhận được.

Nhưng từ lần trước Diệp Tử Phong tiết lộ trước mặt Nam Cung Phi, gã muốn giết chết mình thực sự không phải là vì hiểu lầm Trình Na Na, mà là muốn bí mật trên người mình, Diệp Mặc đã coi Diệp Tử Phong là người ngoài rồi. Lần này nếu không phải Diệp Lăng cầu xin, hắn căn bản cũng sẽ không tìm đến đây hỏi thăm tin tức của Diệp Tử Phong.

Muốn bí mật của hắn, nói đơn giản một chút, đó chính là muốn cái mạng của hắn. Diệp Mặc hắn tự hỏi chẳng có lỗi gì với Diệp Tử Phong, nhưng tên Diệp Tử Phong này quả thực quá mức tàn nhẫn rồi.

Diệp Mặc vừa quay về Mặc Nguyệt Tiên Tông, đã nhìn thấy Ngu Tú đến rồi, mấy người Lạc ảnh đang đứng nói chuyện với Ngu Tú.

Thấy Diệp Mặc đến, Ngu Tú lập tức đứng lên:

– Diệp tiên hữu…

Diệp Mặc biết Ngu Tú muốn hỏi gì, hắn không đợi Ngu Tú hỏi ra, liền chủ động nói:

– Đại cung chủ, Thanh Như đã Chứng đạo, cô ấy bây giờ ở trong Hư Thị, muốn thông qua lịch lãm rèn luyện tìm đại đạo thuộc về cô ấy, cho nên không cùng tôi quay về.

Ngu Tú nhìn mấy người vợ của Diệp Mặc, thở dài. Cô để Thanh Như ở lại bên cạnh Diệp Mặc, vốn dĩ còn có ý để Thanh Như trở thành đạo lữ của Diệp Mặc. Bây giờ xem ra, rõ ràng cô quá mong muốn đơn phương rồi.

Cũng may cô cũng nghĩ ra, mau chóng gác chuyện này sang một bên, sau đó chủ động đổi đề tài khác nói:

– Diệp tiên hữu, tôi nghe Tĩnh Văn nói, anh muốn khôi phục 33 thiên vực của Tiên giới.

Diệp Mặc gật đầu:

– Đúng, vốn dĩ tôi có suy nghĩ này, nhưng bây giờ tôi đã thay đổi chủ ý rồi. Tôi cảm thấy 33 thiên của Tiên giới rất phù hợp, thậm chí không kém gì một Tiên giới hoàn chỉnh. Tôi nếu miễn cưỡng khôi phục lại 33 thiên, có lẽ sẽ vẽ rắn thêm chân.

Diệp Mặc sau khi từ U Minh giới trở về, liền cảm thấy 33 thiên của Tiên giới không nhất định cần phải khôi phục. Tiên giới khác với Thánh đạo giới, Thánh đạo giới không khôi phục hoàn toàn sẽ hủy diệt. Còn 33 thiên của Tiên giới tồn tại rất phù hợp, từ thấp đến cao, không có chỗ nào là không ổn cả.

Giống như Thiên đạo của U Minh giới, 33 thiên của Tiên giới lại càng phù hợp Thiên đạo luân thường. Hoặc là nói 33 thiên tàn phá, không thích hợp Chứng đạo. Nhưng bây giờ Thánh đạo giới đã được khôi phục được hơn nửa, Tiên đế viên mãn có thể đến Thánh đạo giới Chứng đạo. Nếu ở lại Tiên giới Chứng đạo, Thánh Đế Chứng đạo của Tiên giới quá nhiều, cho dù Tiên giới có hoàn chỉnh đi nữa, cũng có khả năng tiếp tục bị đánh thành mấy mảnh.

Cho nên bây giờ Diệp Mặc ngược lại không muốn Tiên Giới có quá nhiều Tố đạo Thánh đế.

Ngu Tú đồng ý nói:

– Diệp tiên hữu có cùng suy nghĩ với tôi, 33 thiên của Tiên giới thích hợp Thiên đạo, không cần phải tu sửa gì thêm nữa.

Ngu Tú ngồi trong này nói một hồi, tâm thần có chút không yên, Diệp Mặc biết rõ cô đang lo lắng cho Thanh Như, quyết định lấy ra một trận kỳ đưa cho Ngu Tú nói:

– Đại cung chủ, trận kỳ này có thể từ trong trận pháp thông đạo từ Thánh đạo giới đến Tiên giới quay về, nhưng chỉ có thể dùng một lần, bây giờ tôi không cần đến nó nữa, tặng cho cô đấy.

Ngu Tú mau chóng nhận lấy trận kỳ, cô biết Diệp Mặc đã hiểu cô lo lắng cho Thanh Như. Tặng trận kỳ này cho cô, chính là bảo cô đến thăm Thanh Như xong, còn có cơ hội quay về Tiên giới. Diệp Mặc bây giờ thần thông kinh người, muốn quay lại Tiên giới, rõ ràng cũng không cần đến trận kỳ này.

– Cám ơn Diệp tiên hữu. Nguồn tại http://Truyện FULL

Ngu Tú không từ chối, nhận lấy trận kỳ xong vô cùng kích động nói.

Đã có trận kỳ của Diệp Mặc cho, tinh thần của Ngu Tú cũng bình tĩnh hơn nhiều, lại ngồi xuống một lát nữa, sau đó đứng dậy cáo từ Diệp Mặc.

Tiễn Ngu Tú đi rồi, Diệp Mặc gọi toàn bộ mấy người Lạc ảnh đến, lấy ra ngọc bài do mình luyện chế phát cho mỗi người một miếng.

– Cha à, đây là ngọc bài gì vậy?

Ức Mặc mặc dù đã từng vào Thế giới trang vàng, nhưng cũng không biết còn có loại ngọc bài truyền tống không gian trực tiếp vào Thế giới trang vàng này.

Mục Tiểu Vận lại cười nói:

– Đây là ngọc bài truyền tống đến Thế giới trang vàng, lúc trước cô và Uyển Thanh trong Thánh đạo giới, chính là thông qua ngọc bài như này vào trong Thế giới trang vàng, rồi đến Mặc Nguyệt Tiên tông.

– Trong đó chỉ có Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm còn chơi vui một chút, người ít quá, cũng không náo nhiệt bằng nơi này.

Ức Mặc trong miệng nói như vậy, nhưng tay cũng không chậm, đã đeo ngọc bài lên cổ rồi.

Lạc Ảnh hiểu Diệp Mặc nhất, cô nhìn thấy Diệp Mặc phát ngọc bài truyền tống, lập tức hỏi:

– Anh phải đi rồi sao?

Diệp Mặc ừ một tiếng nói:

– Anh muốn đến Phượng Hoàng tộc một chuyến, cũng có thể thông qua ngọc bài truyền tống tiến vào Thế giới trang vàng tìm anh bất cứ lúc nào.

– Anh cẩn thận một chút, trong này tài nguyên tu luyện phong phú, bọn em ở trong này đợi anh.

Mấy người Lạc Ảnh đều biết Diệp Mặc muốn đến Phượng Hoàng tộc làm gì, trăm năm sau, Yêu tộc muốn liên thủ với mấy tộc còn lại đến Thánh đạo giới khiêu khích, đây là Diệp Mặc đi lôi kéo bạn bè.

Nhưng lần này các cô cũng không lo lắng là bao, có ngọc bài truyền tống Thế giới trang vàng của Diệp Mặc, các cô có thể quay về bên cạnh Diệp Mặc bất cứ lúc nào. Hơn nữa các cô cũng biết, với tu vi của Diệp Mặc bây giờ, muốn quay về cũng cực kỳ đơn giản.

Diệp Mặc điều khiển Mặc Nguyệt Thoa một mình xuyên qua hư không, cho dù thức hải của hắn cũng có thể vượt qua giới diện, nhưng giới diện của các tộc đều có trận pháp giới vực cường đại bảo hộ, thần thức không thể nào xuyên qua được. Hắn càng không thể dùng cách xé rách không gian để đến Phượng Hoàng tộc, nếu như làm như vậy, thì không phải là đi tìm bạn hợp tác, mà là đi khiêu chiến rồi.

Hơn nữa, đại trận hộ giới của một tộc cũng không đơn giản có thể xé rách như vậy được. May mà Mặc Nguyệt Toa của Diệp Mặc dưới sự điều khiển của hắn, tốc độ cực nhanh, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, đã tiến gần đến phạm vi bên ngoài Phượng Hoàng tộc rồi.

Diệp Mặc vừa mới đến bên ngoài đại trận giới vực của Phượng Hoàng tộc liền cất Mặc Nguyệt Thoa đi, có người đã phát hiện ra hắn. Người nhìn thấy Diệp Mặc là một người đàn ông trung niên tướng mạo cực kỳ bình thường, vẻ mặt có một số nếp nhăn, tu vi Tiên đế. Khiến Diệp Mặc kỳ quái chính là, người này nhìn thấy Diệp Mặc rồi, đến hỏi thăm cũng không có, liền mở đại trận hộ giới ra.

– Xin hỏi có phải là Diệp Mặc tiền bối không?

Tiên đế này ngữ khí cực kỳ kính cẩn.

– Anh biết tôi?

Diệp Mặc khẳng định chưa bao giờ gặp Tiên đế này.

Tiên đế này mau chóng nói:

– Tòng Hạm Thánh quân ra lệnh cho tôi đợi Diệp tiền bối ở đây, Thánh quân nói Diệp tiền bối sắp tới sẽ đến Phượng Hoàng tộc làm khách.

Diệp Mặc không ngờ Thang Tòng Hạm sớm đã biết hắn sẽ đến, chỉ có điều không biết Hỗn nguyên Thánh đế thoạt nhìn giống thiếu nữ này sẽ lựa chọn thế nào.

Thực ra trong lòng Diệp Mặc lại càng hi vọng Thang Tòng Hạm giống như Lãnh Dục Kỳ, đứng ở phe trung lập là ổn rồi. Hắn cũng không hi vọng Phượng Hoàng tộc đứng về phía hắn giúp hắn, nhưng hắn cũng không hi vọng Phượng Hoàng tộc lại giúp bên Yêu tộc kia. Nói ra, Phượng Hoàng tộc vẫn là một nhánh của Yêu tộc.

Giới vực của Phượng Hoàng tộc tuyệt đối sẽ không kém gì so với Long tộc, Diệp Mặc cùng với Tiên đế này xuyên qua đại trận hộ giới và tầng khí quyển, sau khi đến phía sau giới vực của Phượng Hoàng tộc, lập tức liền cảm nhận được quy tắc thiên địa cường đại và thần linh khí nồng đạm trong này.

Diệp Mặc thầm than, so với Phượng Hoàng tộc và Long tộc, Thánh đạo giới kém quá xa rồi. Cho dù hắn dùng cây Hỗn Độn và Hoàng Huyền chi khí khôi phục lại sinh cơ của Thánh đạo giới, Thánh đạo giới vẫn thiếu kinh mạch của giới vực. Còn phong giới của U Minh giới, hắn muốn có được Thế giới sơn, nhất định là chuyện trăm năm sau rồi.

– Diệp Đan thánh đến chậm rồi, tôi chờ đã lâu.

Một giọng nói thanh thúy truyền đến, Thang Tòng Hạm đã xuất hiện trước mặt Diệp Mặc.

Thang Tòng Hạm mặc Tiên váy màu đỏ, thậm chí còn nhỏ nhắn xinh xắn hơn nhiều so với lần trước gặp Diệp Mặc. Diệp Mặc còn nhìn thấy hai người quen khác bên cạnh Thang Tòng Hạm, Thang Tiểu Du và Thang Kỷ.

Thang Kỷ là Tiên mị thể, lộ vẻ phong tình vạn chủng, lúc này so với khí chất cao quý của Thang Tòng Hạm, thì kém quá xa rồi. Chỉ có Thang Tiểu Du tu vi Hóa đạo, lại càng không bắt mắt Diệp Mặc biết rõ Thang Tòng Hạm sở dĩ dẫn theo Thang Tiểu Du và Thang Kỷ bên mình, hoàn toàn là vì mình quen biết hai người họ.

Diệp Mặc ôm quyền cười nói:

– Trước tiên đến quấy rầy Thang tiên hữu, còn muốn Thang tiên hữu đừng không thích vị khách không mời mà đến như tôi đây.

Thang Tòng Hạm cười ha hả nói:

– Xem anh nói gì kìa, muốn tôi hoan nghênh anh cũng được, Tiểu Du cũng là bạn của anh, bây giờ đã là Hóa đạo rồi, nhưng cách Đạo nguyên khá xa, hôm nay tôi cố ý dẫn Tiểu Du đến, anh cũng nên biểu hiện một chút đi.

Diệp Mặc không chút keo kiệt lấy ra một bình ngọc đưa cho Thang Tiểu Du nói:

– Viên Tinh Không Đạo đan này coi như là lễ vật để Tiểu Du thăng cấp Đạo nguyên vậy.

Thang Tiểu Du nghe thấy Tinh Không Đạo đan, sắc mặt lập tức liền mừng rỡ, cô và Diệp Mặc sớm đã quen biết nhau, nên cũng không có gì là ngại cả. Cô thậm chí nhận đan dược trước, lúc này mới kịp cám ơn Diệp Mặc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN