Sa Ngã - Phần 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1271


Sa Ngã


Phần 5


……….
Hạnh Trân hơi bực. Hồi nhỏ, cô rất thần tượng ba nên việc ba dắt con rơi về nhà là một sự đả kích không hề nhỏ với cô. Việc phải chia sẻ ba với một đứa em gái khác mẹ thực sự không hề dễ dàng chút nào, chỉ có ai ở trong hoàn cảnh của cô mới thấu hiểu được nỗi đau đó. Cô bé Hạnh Trân của năm ấy đã buồn rất nhiều, đã có những lần trông thấy ba bế Ái Trân mà khóc tới sưng mắt. Ông Trương xót con gái nên đã rất nỗ lực trong việc lấy lại tình cảm và sự tôn trọng con dành cho mình. Sau một thời gian dài, ông rốt cuộc cũng tạo cho Hạnh Trân được cảm giác an toàn, rằng có hay không có Ái Trân thì đối với ông, Hạnh Trân vẫn là cô con gái rượu mà ông thương yêu nhất. Vì thế nên Hạnh Trân cũng bớt ghét Ái Trân đi nhiều. Thấy em gái có suy nghĩ thiếu chín chắn, cô lên tiếng khuyên nhủ:

– Đàn bà mà giữ đàn ông bằng chuyện giường chiếu thì không bền đâu em. Những người đàn ông tiếp cận em chỉ vì cái chuyện tầm thường ấy cũng chẳng tốt đẹp gì. Em nên tránh xa họ ra kẻo sau này phải chịu thiệt thòi nhé!

Hạnh Trân không hề biết cô vừa làm cả người yêu lẫn em gái bị nhột. Cô vô tư quay sang bảo Bá Trường:

– Anh đưa em đi ăn, lát nữa em còn có show diễn.

Đã chứng kiến Bá Trường và Hạnh Trân ở bên nhau suốt nhiều năm nhưng sao Ái Trân vẫn thấy buồn khi anh chị rời khỏi nhà. Thực lòng, cô rất ngưỡng mộ Hạnh Trân. Chị cao ngạo bao nhiêu thì cô hèn mọn bấy nhiêu. Bá Trường chiều chuộng Hạnh Trân mãi mới cưa đổ chị, còn cô thì có dâng hiến tất cả cho anh cũng chẳng là gì. Hạnh Trân nổi tiếng bằng tài năng, cô nổi tiếng bằng chiêu trò và những phát ngôn gây sốc. Cô biết như vậy là không hay, nhưng một ngày không được ai nhắc tới là Ái Trân cảm thấy nhàm chán. Cô thèm khát được người khác chú ý đến mình nên đành bất chấp thị phi. Cô giống như một viên than đen sì, phải cần lửa đốt cháy mới có thể phát sáng. Trong khi đó, Hạnh Trân lại luôn toả sáng rực rỡ giống như một viên kim cương quý giá.

Ở nhà, Hạnh Trân giống như công chúa, bất kể chị cần gì, ba mẹ và cô đều phải nhanh chóng đáp ứng. Ái Trân thì giống nô tì. Tối nay, người mệt nhừ nên Ái Trân định đi ngủ sớm. Ngặt nỗi, cô vừa đặt lưng xuống giường thì Hạnh Trân gọi cho cô thông báo rằng chị quên mang theo chiếc vòng ngọc trai anh Trường tặng tuần trước, không có nó thì không có hứng hát nên cô lại phải lật đật bò dậy, sang phòng chị tìm chiếc vòng rồi lái xe đem tới địa điểm biểu diễn của chị. Giao đồ cho chị xong, vô tình liếc qua hàng ghế VIP, Ái Trân bắp gặp bóng dáng thân thuộc. Hiếm có buổi biểu diễn nào của chị mà anh lại không đi theo cổ vũ. Anh đối với chị thật tốt. Có một nỗi buồn nhẹ thoáng qua trong lòng nên Ái Trân quyết định không về nhà ngay mà livestream luôn tại đây. Giọng cô ngọt xơn xớt:

– Ái Trân xinh nhưng xàm xin chào cả nhà ạ. Mọi người ngủ chưa? Úi giời! Năm chục nghìn người coi em! Phúc phận của em để đâu cho hết đây?

Mọi người bình luận tới tấp nên cô không đọc được hết, nhưng đọc được cái nào cô đều vui vẻ trả lời:

– Chị hỏi sao bữa nay em ngủ muộn á? Dạ, tại em nhớ chị ý, nên em ngủ không có nổi. Hí hí. Đùa đấy. Bữa nay em đi coi chị gái biểu diễn. Lát Hạnh Trân hát em sẽ quay cho mọi người coi. Mọi người nghe chị Hạnh Trân hát thấy hay thì thả tim cho em gái chị nhá!

– Có anh vừa thách em đọc bình luận của anh ý, ôi dào, có gì mà em không dám đọc. Em đọc đây ạ. Con Ái Trân vừa ngu, vừa quê, vừa đờ eo… eo ui… từ này bậy… em không đọc… em xin phép được dùng từ đồng nghĩa với từ đó nhé… em xin đọc lại… Con Ái Trân vừa ngu, vừa quê vừa ứ có tài năng gì cả, chỉ được cái hám fame của chị gái là nhanh. Úi giời! Em hám fame từ xưa rồi mà! Giờ anh mới biết ạ? Có chị gái tài năng như vậy mà em không ké fame tí thì em dại. Thôi, chị em sắp hát rồi… em chuẩn bị im đây… tại giọng chị hay thế em nói vào mọi người nghe mất cả phê ý.

Hạnh Trân có giọng hát thiên phú, mỗi lần cô lên nốt cao chót vót đều khiến khán giả nổi da gà. Khi kết thúc phần trình diễn của mình, cô cúi đầu chào khán giả rồi mới lui vào cánh gà. Anh Thắng gặp cô liền càu nhàu:

– Chỉ muốn xé xác cái con em gái hám fame của em.

Hạnh Trân quan tâm hỏi han quản lý của mình:

– Sao thế? Ái Trân lại gây chuyện gì à?

– Nó livestream phần trình diễn của em đó.

– Nhiều khán giả livestream phần trình diễn của em mà, Ái Trân livestream thì cũng có sao? Đâu ai cấm.

– Nhưng lượt xem của nó cao gấp đôi lượt xem anh livestream phần trình diễn của em trên kênh của em.

– Thật á? Đùa nhau à?

– Không đùa em ạ, thật luôn đấy. Mấy MV nhạc chế xàm xí của nó có lượt xem cao hơn nhiều so với những MV ca nhạc em đầu tư mấy tỉ đồng đã là vô lý lắm rồi. Giờ đến cả livestream cùng một phần trình diễn cũng giành lượt xem cao hơn thì anh cũng hết nói nổi.

– Em thực sự cũng không hiểu anh ạ. Cái MV nhạc chế Ái Trân đăng hôm thứ hai, em thấy giọng hát của em ấy chua loét, mặt mũi thì bôi chát như con khỉ ngoài rạp xiếc mà thế nào vẫn ngoi lên top trending được.

– Ngoi lên đã là gì? Nửa tiếng trước, nó vừa cướp top 1 trending của tụi mình rồi ấy chứ!

Hạnh Trân há hốc hỏi:

– Cái gì? Điên á? Đừng đùa nhau như thế chứ anh, em đã làm việc vô cùng vất vả để cho ra mắt MV lần này, vậy mà chưa gì đã bị rớt thứ hạng là sao?

Anh Thắng thở dài bảo:

– Thì thế mới bất công. Chán khán giả thực sự!

– Thế clip hậu trường MV thế nào rồi? Được ba triệu lượt xem chưa anh?

– Chưa được, lấy đâu ra tận ba triệu? Lượt xem còn kém cả cái clip Ái Trân ngồi ăn bún ốc rồi nói năng luyên tha luyên thuyên kia kìa.

Anh Thắng càu nhàu. Cảm thấy quá bất công, đêm đó, Hạnh Trân ức chế không ngủ nổi. Sáng hôm sau cô bỏ bữa khiến ba mẹ lo sốt vó. Ông Trương, bà Ngọc vội vã lên phòng con gái hỏi han. Hạnh Trân rầu rĩ kể lại mọi chuyện. Ông Trương chẹp miệng an ủi:

– Cho dù MV của Ái Trân có lượt xem cao hơn con thì đẳng cấp của em cũng không bao giờ có thể sánh bằng con được. Con thấy đấy, cát-xê của em thấp hơn con nhiều.

– Nhưng con hoạt động nghệ thuật chân chính mà ba, nói không với scandal, đầu tư sản phẩm nghiêm túc, đáng nhẽ con phải hơn em về tất cả mọi mặt chứ. Con vất vả như vậy mà lại thua kém về lượt xem so với một đứa chẳng hề bỏ ra tí công sức nào. Thực sự vô lý hết sức!

Vì cửa phòng của hai chị em đều mở nên ở phòng bên cạnh, Ái Trân nghe được chị nói chuyện với ba mẹ. Thực ra, cô cũng cực lắm chứ không phải là không hề bỏ ra tí công sức nào như chị nói. Lúc dàn dựng clip “Ái Trân đi đánh ghen nhưng bị đánh ghen ngược”, vì muốn được chân thật nhất nên Ái Trân đã bị đánh thật, thâm tím cả người. Có lần cô làm clip ăn uống, ăn nhiều đến mức đau bụng mấy ngày trời. Rồi còn cái clip “Ái Trân về quê dầm mưa bắt châu chấu” nữa chứ, quay xong clip đó cô bị ốm luôn. Tất nhiên, cô chẳng dám oán than hay kêu ca gì, không có tài năng lại muốn nổi tiếng và kiếm được tiền thì phải nỗ lực thôi chứ biết làm sao?

– Chả hiểu khán giả thời nay nghĩ gì nữa?

Hạnh Trân tức tối hỏi. Bà Ngọc chẹp miệng bảo:

– Còn nghĩ gì nữa? Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Xã hội vẫn còn rất nhiều người tầm thường và dại khờ như Ái Trân nên mới thích mấy cái clip xàm xí của nó. Coi nó làm trò hề trên mạng mẹ thấy xấu hổ khủng khiếp. Mà ông Trương này, ông không thấy mất mặt hay sao mà cứ để nó đổ đốn mãi như thế?

– Nó chỉ làm mấy clip nhảm cho người ta coi giải trí thôi mà, có làm hại ai đâu mà bà kêu nó đổ đốn?

– Sao lại không hại tới ai? Hại tới cái thể diện nhà này!

– Vậy bây giờ bà bảo tôi phải làm sao? Từ nhỏ tới lớn lúc nào tôi chả khuyên nó học tập Hạnh Trân, nhưng nó không có tố chất, không thể sánh được bằng với chị thì chịu thôi chứ sao? Đại học nó cũng không đậu nổi, lại chẳng có tài cán gì đặc biệt, giờ nó có cái thú vui kiếm được tiền không lẽ thằng cha này lại cấm cản nó?

Ông Trương cáu. Bà Ngọc bực mình bảo:

– Ghê! Ra mặt bênh nó cơ đấy! Chắc yêu thương nó nhiều hơn cả Hạnh Trân rồi nhờ?

Thấy vợ tỏ vẻ khó chịu, ông Trương nịnh nọt:

– Hâm à? Chả bao giờ yêu thương nó nhiều hơn Hạnh Trân cả. Hạnh Trân là công chúa, là bảo bối của tôi. Còn nó, suy cho cùng cũng chỉ là đứa con rơi thôi mà.

Bà Ngọc và Hạnh Trân cười khúc khích. Ở phòng bên, Ái Trân bần thần cả người. Hoá ra… suy cho cùng… cô cũng chỉ là đứa con rơi mà thôi! Đắng ghê! Chỉ là một đứa con rơi thôi, và để an ủi đứa con gái rượu, ba đã mặt dày qua phòng cô đề nghị:

– Ái Trân này, cái MV nhạc chế vừa được lên top 1 trending của con đó, ba thấy giọng hát của con không tốt, trang điểm cũng kỳ dị, rất phản cảm. Con nể mặt ba xoá MV đó đi được không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN