Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh - Chương 64: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh


Chương 64: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không chỉ mình Lâm Đàm Đàm không coi việc cướp người mà chuyện lớn, Bạch Trừng thế mà cũng nghĩ vậy. Việc mời chào nhân viên chủ yếu do anh ta đảm nhận, cũng chẳng gióng trống khua chiêng mà chỉ bí mật tiếp xúc với những người anh ta xem là người tốt.

Quá trình vẫn rất thuận lợi, Lâm Đàm Đàm cũng cố hết sức kiểm lậu, cô cảm thấy hiệu suất của một mình cô rất thấp, sợ quên mất, nghĩ tới nghĩ lui lại nhớ đến ổ chuột biến dị.

“Chính là dao động năng lượng như thế này, mấy đứa nhớ chưa?” Cô như một chủ nhiệm lớp nghiêm khắc đang dùng dị năng của mình mô phỏng trạng thái chưa thức tỉnh của dị năng, nghiêm túc dạy dỗ học sinh của mình. dien/ dan. LQD!

Mười con chuột biến dị phía dưới tập trung nhìn cô, đôi mắt to như hạt đậu của Tiểu Hắc mở lớn, hai chi trước ngắn nhỏ giơ hết lên, cuộn lại trước người, từng con từng con đứng lên như người, những cái đầu nhọn nho nhỏ lắc lư theo chuyển động tay của Lâm Đàm Đàm.

Đám người Diệp Tiêu đứng một bên xem màn này: “…”

Cứ cảm thấy trong đội của họ có rất nhiều phần tử kỳ quái.

Thực vật biến dị ngoan ngoãn vòng bên chân Diệp Tiêu có chút khát khao “ngó” sang phía bên kia, lại nhìn Đại Ma Vương, cảm thấy chắc anh không cản nó nên dè dặt cẩn thận thử bò qua.

Cách nó bò thật ra cũng rất đặc biệt, nó không chuyển động như động vật thân mềm mà duỗi thẳng những sợi râu nhỏ trên rễ cây ra, bám lấy mặt đất rồi kéo chủ thể về phía trước, sàn nhà trơn bóng khiến nó bò trên mặt đất có vẻ khá gian nan.

Bò được một đoạn, phát hiện quả nhiên Đại Ma Vương không có ý ngăn lại, nó lập tức vui vẻ bò đến bên cạnh Lâm Đàm Đàm, gật “đầu” điên cuồng.

Lâm Đàm Đàm đang cảm thấy cả đám chuột biến dị dường như không thông minh cho lắm, khó giao tiếp, cô thấy biểu hiện của nó thì mắt sáng rực lên: “Mày nhớ à? Ngoan, giỏi quá.” Lâm Đàm Đàm sờ đầu nó, cho nó chút năng lượng. Thực vật biến dị rất vui, chiếc rễ hoàn chỉnh và hai cái “chân cụt” vặn vẹo cả lên, môi Lâm Đàm Đàm giật giật, cảm thấy hơi cay mắt.

Đám chuột biến dị để ý, vây quanh thứ kỳ quái đó kêu chít chít.

Những con chuột biến dị hình như vô cùng mẫn cảm với thực vật biến dị, chắc do lần đầu tiên giao tiếp với loại này đã bị tổn thương nặng, trong đó có

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN