Cô Gái Nhỏ, Tôi Muốn Em ( H)
Chương 5 : Giống như con dâu tới nhà bố mẹ chồng:
Dịu Dịu vui vẻ nhấn chuông, gọi lớn, vừa mới gọi tầm 4 phút đã có người ra mở.
“ Mẹ !”_ Dịu Dịu nói.
Người phụ nữ trung niên ăn mặc kín đáo, khuôn mặt trắng sáng phúc hậu, điền đạm, dáng người hơi đậm mỉm cười trách mắng Dịu Dịu : “ Giống y như trẻ con vậy !”
Dịu Dịu cười cười kéo tay Lâm Quan Hy lại gần : “ Mẹ ! Đây là chị Lâm, người con hay kể với mẹ ấy !”
Dịu Dịu nói xong còn nháy mắt với mẹ mình một cái, bà gật gù quan sát cô gái đi cùng con gái mình.
Lâm Quan Hy khuôn mặt tinh sảo, mắt, mũi, miệng đều như được vẽ lên, làn da trắng sáng hồng hào, dáng người mảnh mai nhưng đường cong trên cơ thể rất rõ.
Váy đen liền thân tôn lên khí chất thanh lãnh, ôn đạm như sương mai.
Quả nhiên con gái bà rất có mắt nhìn người, yêu nữ nhân cũng phải là bậc tuyệt sắc.
“ Chào con, hai đứa vào nhà rồi nói!”_ Bà mở rộng cửa mời Lâm Quan Hy vào.
“ Cảm ơn bác gái.”
Lâm Quan Hy mỉm cười hết sức lễ phép với mẹ Dịu Dịu rồi chầm chậm đi vào,quả nhiên chỉ có một người mẹ dịu dàng mới nuôi được một đứa con giống Dịu Dịu .
Nội thất bên trong căn nhà rất đẹp mắt và gọn gàng, bên trong trang trí rất nhiều hoa tươi, hương thơm thoang thoảng trong không gian.
“ Chị cứ tự nhiên .”
Dịu Dịu nhanh chóng kéo Lâm Quan Hy ngồi xuống ghế, lực kéo nàng rất mạnh, cô mất đà bị nàng điều khiển.
“ Cháu ăn hoa quả này !”
Mẹ Dịu Dịu cầm đĩa hồng gọt sẵn đặt lên bàn, Dịu Dịu cầm dĩa xiên một miếng đưa cho Lâm Quan Hy, còn tính đút luôn cho cô nhưng lại sợ cô không đồng ý nên thôi.
“ Hôm nay không lịch trình ?”_ Mẹ Dịu Dịu hỏi.
Lâm Quan Hy cắn miếng nhỏ trả lời thay Dịu Dịu : “ Cháu cứ tưởng phải thử vai đến giữa trưa mới xong, ai ngờ xong sớm hơn dự liệu, nghe Dịu Dịu nói nhà cô ấy gần đây, cháu mới ghé chơi… không phiền cô chứ ?”
“ Không phiền ! Không phiền !” Mẹ Dịu Dịu cười lắc đầu, ý trung nhân của con gái bảo bối của bà làm sao phiền được.
“ Dịu Dịu tính tình hấp ta hấp tấp, làm phiền cháu rồi.”_ Mẹ Dịu nói.
“ Mẹ !” _ Dịu Dịu kêu lên, sao có thể nói xấu nàng thế chứ, nhất là trước mặt cô.
“ Đúng là hơi phiền ạ. “
Dịu Dịu oan uổng nhìn cái người vô tâm chê cô phiền kia, Lâm Quan Hy trêu ghẹo Dịu Dịu, miệng vẫn giữ nguyên đường cong tuyệt đẹp.
…
…
Ba người ngồi trò chuyện vô cùng vui vẻ, trả biết từ khi nào đã trôi qua một tiếng đồng hồ .
Tiếng chuông cửa vang lên, cả ba người đều quay đầu nhìn về phía cửa.
“ Chồng cô về rồi !”_ Mẹ Dịu Dịu vui mừng nói, rồi ra mở cửa.
Dịu Dịu cùng Lâm Quan Hy đi đằng sau, cánh cổng mở ra, người đàn ông trung niên mái tóc hoa dâm, áo khoác màu nâu nhạt, khuôn mặt điển trai, nam tính và rắn rỏi.
“ Anh về rồi ? “ _ Mẹ Dịu Dịu chờ ba Dịu Dịu vào rồi khẽ đóng cửa.
“ Ừm !” _ Ba Dịu Dịu mỉm cười.
“ Cháu chào chú !” _ Lâm Quan Hy kính cẩn chào cũng giống như lúc chào mẹ Dịu Dịu.
“ Ba ! Đây là chị Lâm !”_ Dịu Dịu nhanh nhẹn giới thiệu.
“ Ba biết rồi.”
Làm sao ông có thể không biết người khiến con gái ông gọi điện đòi ông từ công ty bỏ dở việc về đây cơ chứ.
Lâm Quan Hy ngạc nhiên, không chỉ mẹ Dịu Dịu, ngay cả ba Dịu Dịu cũng biết cô ?
“ Vâng ! Khi nào cháu xuống chơi sau, cũng muộn rồi, cháu xin phép !”_ Lâm Quan Hy nhìn đồng hồ nói.
“ Chị Lâm! Hay chị ở lại ăn cơm đi !”_ Dịu Dịu nài nỉ.
“ Muộn rồi chắc không kịp nấu cơm, thức ăn bên ngoài lại không đảm bảo, Tiểu Hy! Cháu không chê thì ở lại ăn cơm với nhà cô.” _ Mẹ Dịu Dịu chiều theo ý con gái nói.
“ Đúng rồi !”_ Ba Dịu Dịu không biết nói gì đành hùa theo vợ.
“ Nhưng …”
Lâm Quan hy hơi phân vân, mới lần đầu tới nhà người khác chơi, ở lại ăn cơm có phải quá mất lịch sự không? Nhưng từ chối càng mất lịch sự hơn.
“ Vậy làm phiền cô chú.” _ Cô ngại ngùng nói.
Dịu Dịu mặt vui như mọc hoa, mẹ Dịu Dịu nhìn con gái mình thở dài, con gái bà giống ai mà dễ bị sắc đẹp mê hoặc như vậy?
….
Trên bàn ăn bày rất nhiều thức ăn ngon, canh cá, thịt nướng, sườn chua ngọt,…
Dịu Dịu ngồi cạnh Lâm Quan Hy, đối diện là cha mẹ Dịu Dịu, mẹ Dịu Dịu thi thoảng gắp cho Lâm Quan Hy vài miếng, còn người ngồi cạnh là Dịu Dịu, tay không ngừng gắp thức ăn cho cô, khiến cô ăn luôn miệng vẫn không hết, thức ăn chất như núi.
Cha mẹ Dịu Dịu ngồi một bên mỉm cười, Lâm Quan Hy bình thường bình tĩnh, lúc này ngượng đỏ mặt, hai người đó liệu có nghĩ cô tham ăn không nhỉ ?
Dịu Dịu nhìn không khí trong gia đình, vô cùng hài lòng, giống hệt cảnh con dâu tới nhà bố mẹ chồng lần đầu vậy, gia đình đầm ấm, con dâu e thẹn, đúng là hoàn hảo mà.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!