Tình Về Nơi Anh - Phần 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1817


Tình Về Nơi Anh


Phần 1


-Ngựa phi…….ngựa phi………….cục cục
Vân níu chặt lấy cổ anh ko thì nó sẽ té xuống đường bất cứ lúc nào. Con ngựa này của cô đang chạy nước đại. tiếng vân cười khanh khách vang vào trong gió

Rồi thở, Thở và thở. Người ngồi trên lung nghe chừng cũng mệt chả kém gì người cõng nó. Anh thấy chân mình nhũn ra ko còn đủ sức để chiều cô bé.

-em nặng lắm đấy.- anh đang cố thở- như nhợn ý. Hì hì
Bị chê là lợn vân cau mày, chu mỏ và lườm anh.

Trông bộ dạng dễ thương ấy anh chỉ biết cười. véo má cô bé. 10 tuổi rồi sao trẻ con quá vậy trời. chuẩn bị giận đây.
Đúng thật. vân giận anh làm bộ mặt xù xì bỏ ra gốc khế ngồi.
Anh chay theo sau
-anh xin lỗi anh đùa
-Anh chơi với lợn làm gì. – nhõng nhẽo- đã thế ko them chơi nữa anh về đi
-anh đùa thôi mà. Vân cũng biết là vân xinh ai chả khen thế. Vân nhìn này mắt vân tròn da vân trắng ai cũng yêu cơ
Được nịnh vân cũng vui lắm. cười cười. đúng là trẻ con nịnh tí quên ngay.
-anh lấy khế cho em ăn đi. Đói rồi.- vân ngước lên nhìn cây khế

Anh chiều nó lắm thik gì đc nấy luôn . hơn nó 5 tuổi nên cũng ng lớn hơn nó nhiều . nó được chiều cũng quen rồi.
Đây là vườn nhà vân. Nhà nó rộng lắm. có cả khu vườn rộng thênh thang. ở đây nhà nó là rộng nhất. nhà cũng đẹp nhất nữa. ông nội làm ở cục lương thực, bố mẹ buôn bán đi suốt ít khi có nhà. 3 anh em vân ở nhà với bà nội. bà nội quý vân nhất vì vân giống bà nội vả lại cho đến thời điểm này thì vân là cô cháu gái duy nhất trong nhà.

Nhà vân thuê mấy người làm vườn làm ruộng, anh chiểu thì chăn trâu. Đấy là mấy năm trước nó xin bà nội cho anh ý đi chăn trâu cho ông. Bà cũng đồng ý bởi vì nó ngang bướng, hay khóc nhè mà lại thik chơi với anh chiểu nhất nghe lời anh nhất. với lại nhà anh có 2 mẹ con, anh ko có bố, mẹ anh bệnh tật lại nghèo nên thỉnh thoảnh hay đi ăn cắp về cho mẹ. bị bắt được mấy lần nên bà thương tạo điều kiên cho anh đi làm rồi cho anh tiền đi học. nhưng đến lớp 7 thì anh nghỉ rồi.
Ngày nào vân cũng chơi với anh. Đến em trai và anh trai vân cũng ít chơi. Chúng nó chê anh bẩn, anh nghèo. Còn vân thì ko. bà nội dạy là phải biết thương người. vì như vậy mới là người tốt.

Năm nay vân lên lớp 6. Bụ bẫm trắng trẻo nhất lớp. đôi mắt tròn trong veo. vân chơi thân với 4 đứa con gái trong lớp từ hồi lớp 1 đã học cùng nhau. Giờ lên cấp 2 vẫn ngồi chung 1 chỗ. Mà cái bọn này đi đến đâu cũng thành cái chợ vỡ. nếu ko phải do ông nội nó với ông con Thìn thì chắc 3 đứa kia cũng ko yên với cô giáo.

-này bọn mày chiều nội tao về ko được đi lên đê chơi đâu.- nó buồn buồn
-thế chốc đi học về thì đi- con Thìn bắng nhắng
-tao lấy trộm của u tao mấy củ khoai chốc đi về bọn mình nướng khoai cũng được- Hằng gợi ý.
-rồi bọn mình nghĩ cách trả thù thằng cường. Thằng đấy nó xé sách của tao. Lại còn đấm tay tao đau lắm- Ngọc mách
Còn Tâm chưa lên tiếng. tất cả nhìn nó . nó ngập ngừng
-tao sợ về muộn mẹ tao chửi
Cả 4 đứa chừng mắt ấn đầu nó xuống,
-mày ngu, chửi chả sao, có bọn tao khỏi lo.
Thế là cả lũ dắt nhau lên bờ đê đốt lửa nướng khoai. Eo cái của đi ăn trộm sao mà ngon thế. Tí tí thôi nên ăn lèm thèm. Ăn xong thì mặt đứa nào đứa ấy đen nhẻm. mồm mép như con mèo. Sau đó bàn nhau chuyện trả thù. Tất nhiên người hiến kế cao minh nhất vẫn là vân

Sáng nay tới lớp có 5 đứa cười cười. nhấp nha nhấp nhổm ngóng chờ ai đó. Đến lúc nó ngồi xuống bàn thì ôi thôi. Quần áo sách vở tay chân dính đầy nhựa cây. Cả lũ cố nín cười đi ra đăng saulớp mới dám ôm nhau cười bò ra.

-Trông cái mặt nó nhăn như khỉ đột ý. Hí hí
-chắc cái mông của nó dính luôn vào bàn. Ha ha
-mày lấy đâu ra lắm nhựa thế vân.
-tao mất mấy quả mít với bao nhiêu hồng xiêm đấy. anh chiểu thức cả tồi qua lấy cho tao đấy

Haha. Tiếng cười giòn tan chợt tắt ngấm. cả bọn tròn mắt khi phát hiện thằng cường đứng trước mặt. 2 mắt nó đỏ lên vì tức. tay nắm chặt như chuẩn bị giáng cho lũ yêu nghiệt này một cú trời giáng.

Vân ngửi thấy mùi bạo lực ở đây rồi. nó nhanh trí phẩy tay cho tâm chạy ra sau. Con bé này bị đánh 1 cái chắc nó ngất luôn ra đấy mất. thằng cường nghiến rang.
-đm lũ chúng mày dám bôi nhựa vào bàn ghế à
-uh đấy. tao làm đấy. do mày đánh bạn tao xé sách bạn tao.- vân hất mặt
-hôm nay tao đấm chết 5 con chó này. Đm chúng mày.

Nó vung nắm đám thẳng về phía vân. Vân né. vân học võ mấy năm nay chả lẽ ko tránh nổi mấy cú cước quê mùa này. Nhưng chắc chắn vân không khỏe bằng cái con hổ đang điên này được nên cô ra hiệu cho bọn bạn chạy về phòng giáo viên. Thế là thôi 6 đứa bị viết bản kiểm điểm. Vân còn phải đền sách với quần áo cho cái thằng chết bầm đó nữa chứ. Cũng ko được yên thân với nó khi chiều về nó cùng mấy thằng con trai khác chặn đường dọa nạt. lần này thì vân gây chiến nên cũng chả được yên thân với nó luôn. Từ đó 2 đứa ghét nhau lắm. và cũng từ đó anh chiểu làm nhiệm vụ đưa đòn nó đi học.

Thỉnh thoảng 2 đứa nó vẫn cãi nhau trong lớp. có khi thằng cường ném sách nó. Giật tóc nó. Nó cũng ko kém cạnh. Tiếng chửi nhau vang cả lớp cho đến khi cô giáo vaò. Nhà thằng cường cũng thuộc dạng khá giả nên cô cũng nể lắm. cái lớp này tập trung phần lớn toàn bọn con nhà khá giả. Ngạo ngược vô cùng, cho dù cô ngoài mặt nghiêm nhưng cũng ko dám phạt nặng.

Hôm ấy đến buổi sinh học nghiên cứu về cây. Đã được nhắc từ hôm trước nên hôm nay vân bảo anh chiểu mang chậu cây của ông nội lên lớp để làm bai thực hành. Cây khế cảnh này có mấy quả trông đến ngon mắt. mang lên để 5 đứa vân cùng thực hành cho chúng nóđỡ phải mang .

Đến giờ thực hành cô giáo gọi lần lượt 5 đứa lên đứa nào cũng phải chọn 1 bộ phận của cây. Tìm hiểu quá trình hình thành phát triển của nó.
-thìn nào em chọn bộ phận nào.
Thìn đi lên . nó ngắm nghía 1 lúc rồi phán – em chọn lá ạ. Em sẽ viết về lá
-đến Hằng nào
– dạ thưa cô em chọn quả ạ.- Tay nó vặt ngay1 quả trên cây rồi chạy xuống , đến nơi đã bị 4 con còn lại lấy sách đập vaò đầu vì tội chết vì ăn
-Ngọc nào
-dạ thưa cô em chọn Hoa ạ- cô gật đầu. tại nó xinh mà
-Tâm nào
-dạ – Tâm ấp úng- cái con nhát chết này lúc nào cũng thế – tiếng Thìn lí nhí- dạ thưa cô em chon rẽ cây ạ
-há. Mày điên à. Nhổ lên chết cây của ông nội tao đó. Mày có muốn bị giết không- vân trợn mắt
Cô cười
– thôi ko sao đâu em. Đây chỉ là ví dụ cũng ko cần phải xem rẽ của cây này. Tâm có xem ra ngoài kia tìm cây dại nhổ mà xem nhé-
Cả lớp cười ồ lên. Cô giáo đánh tan tiếng cười bằng việc gọi nốt vân lên bảng
-nào mời lớp trưởng
Vân ngồi ngắm cây, bọn chết tiệt chọn hết rồi giờ bà mày chọn cái gì mà nghiên với cứu đây.nghe như giáo sư thực vật học ý nhỉ. Vân cứ nhìn cây rồi nghĩ mông lung. Bỗng con mắt của nó dồn về chỗ có 2 chấm đỏ to to đang di chuyển chậm chap. Cái màu xanh ấy động đậy được. trong lớp có gió đâu ra. Lại còn có cả 2 cái sừng to tổ bố nữa chứ. Trông cái vật kì dị như mặt quỷ đang bò lù lù trên cây. Bần thần lúc vân mới nhận ra. Vân sợ . tay nó run miệng ú ớ

-con, con….
-sao em chọn gì thế vân, nghiên cứu lâu quá
Vân ko tập trung nổi để nghe tiếng cô nó lại ấp úng-
-sâu, cô ơi sâu
-sao cơ em-
Tiếng cô làm nó giật mình. Nó hét lên
-SÂU, SÂU UUUUUU
3 chân 4 cẳng chạy về chỗ mấy con bạn. rúc vào giữa chúng nó mặt tái mét. Mồ hôi nhễ nhại. cho dù trời đang rét. Cả lớp được 1 trận cười nghiêng ngả. cười đến mức đau bụng nên cô giáo cho cả lớp tạm nghỉ.
Thế là từ đó vân có biết danh là vân sâu. Và nó cũng bị lộ điểm yếu của mình cho kẻ thù ko đội trời chung biết.

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN