Tình Về Nơi Anh
Phần 2
Từ hôm bị lộ tẩy chuyện sợ sâu vân nghe bất an hẳn. mỗi lần giáp mắt với cái thằng cường thấy nó cười man trá quá. Ko biết sẽ giở trò gì đây.
Sang nay đi học đến lớp vừa ngồi xuống truy bài đã thấy nó cầm con sâu to tướng để lên bàn trước mặt vân. Vân hãi, nhưng cố giữ bình tĩnh :
-mày làm trò gì vậy? vứt ngay đi
-ai bảo mày dám mách cô tao trốn học hả con kia
-tao làm lớp trưởng, việc của tao là báo cho cô đứa nào nghỉ học.- vân vênh mặt nhưng sau đó ngoảnh đi chỗ khác vì ko dám nhìn con sâu kia.
Nó bắt đc thóp vân rồi nên cầm con sâu dí sát vào ng. vân càng lùi vào trong thì nó càng lấn tới. vân hết đường nhắm mắt hét lên-
-aaaaaaaaaaaaaaaa
Chợt nó thấy mấy con bạn lên tiếng. chúng đang cãi nhau với thằng cường. may quá nó thở phào. Bọn bạn nó tưởng yếu đuối lắm thế mà bây giờ cũng anh hùng ra phết. sẵn sang chiến đấu vì bạn luôn. Nó nhìn con thìn đang hang máu cãi nhau rồi thấy nó giật con sâu trên tay thằng cường ném xuống đất rồi lấy chân di di . eo trông kinh quá nhưng nó ngưỡng mộ bạn nó thật đấy. đúng là anh hùng cứu mĩ nhân. Nó cười vì nghĩ mĩ nhân chính là nó.
Mừng lên lớp nó lại nhận được 1 bọc sâu trong ngăn bàn. Còn ai vào đây cái thằng trời ko dung đất ko tha đó. Nó chạy 1 mạch lên mách cô. Nhưng cô truy ra thì cái thằng chết tiệt nó ko nhận. vân ức lắm. quả này bà sẽ chơi với mày đến cùng.
Hôm sau cả bọn đi học sớm. lí do là bài kiểm tra hôm qua cô giao về nhà chưa làm xong. Vân lên ngồi cạnh phương ngồi đúng chỗ thằng cường. nó vứt cập chạy ra ngoài rồi. 4 đứa bạn làm nhiệm vụ đánh lạc hướng cho phương quay mặt đi chỗ khác. Còn nó cầm cái bọc mở ra rồi nhẹ nhàng đặt vào cập thằng bạn yêu quý. Xong lại quay ra nháy bọn bạn chuồn về chỗ.
Trống điểm. cô giáo vào lớp cái thằng trời đánh ấy mới chạy vào. Cả 5 đứa cố gắng bình tĩnh đến mức tối đa để quan sát nhất cử nhất động của nó. Nó kéo cặp ra khỏi ngăn bàn. Thò tay vào rút sách nhưng đụng vào cái gì đó nhớt nhớt. thấy lạ nó rút tay ra khỏi cặp . cái mùi đó làm nó ọe ọe lien tục. sau đó thì ko còn mình nó ọe mà các bàn xung quanh cũng đồng cảnh ngộ luôn.
Vân cười bò ra. cái loại cứt gà đặc biệt này có mùi rất kinh khủng. nó sẽ ám ảnh đến cả tháng cũng ko hết mùi luôn.
Thằng cường quay ra nhìn nó với ánh mắt căm thù tột độ. Nghi có biến, cô giáo chắc cũng chả làm gì được nên nó chuẩn bị tư thế. Cô giáo cũng chạy xuống gần chỗ thằng cường nhưng vì mùi nên cô cũng giữ khoảng cánh. Chưa kịp để cô nói gì thì nó lao về phía vân. Đã chuẩn bị tư thế vân chạy ngay sang 1 bên. Mặt nó nhơn nhơn ý.
-con chó kia đứng lại ông giết mày
-ko đứng ,làm gì được.
2 đứa đuổi nhau trỏng lớp làm cả lớp nhớn nhác. Cô cũng ko thể nào can được 2 đứa này.
-2 em đứng lại cho cô- cô bực lên quát
-mày đứng lại con kia, ông mày giết mày
-tao ko đứng đấy, để mày giét à- vân vẫn chạy
-tội mày đáng chết
-ai bảo mày dám nhét sâu vào bàn tao. Mày là loại hèn. Thế còn ko dám nhận
-tao nhét đấy, nhưng cũng ko bằng loại ở bẩn như mày
Cuối cùng thì thằng cường cũng tóm được nó. Thế là ngày hôm đấy 2 đứa bôi cứt gà lên người nhau. Cô giáo cho nghỉ học về tắm rửa, viết bản kiểm điểm ,mời phụ huỳnh. Đúng là ko có cái nhục nào bằng cái nhục này.
Nó nghỉ học 2 hôm, hôm sau mẹ nó đèo nó đến trường cũng gặp ngay mẹ thằng cường đèo nó đến. trong khi 2 mẹ nói chuyện rôm rả thì 2 con lại nhìn nhau bằng ánh mắt căm thù
-thằng chó. Dám làm mất bộ quần áo bà thik nhất. nó nghĩ thầm
-con chó. Làm ông bị ăn đòn oan.- cường cũng nhìn ko thua kém
2 bà mẹ nói chuyện cũng hợp gu. Mẹ cường thì khen vân xinh, đanh dá chút nhưng sau này cũng ko phải lo bị bắt nạt, hợp với cảnh buôn bán nhà cường. mẹ vân thì khen cường khôi ngô,sau này lớn thì đẹp trai khối cố chết. thế là 2 mẹ nhận nhau làm thông gia.
2 đứa con ngồi nhìn nhau hằm hè. Cường thì ko được thoải mái như vân . trông mặt vân tỏ ra nhơn nhơn nên nó ức chế lắm. miệng lẩm bẩm điều gì đó vân ko đoán ra được. nhưng ánh mắt của nó thì nói rằng” hãy đợi đấy, chưa hết đâu”
Dù rằng ở lớp đanh đá là vậy nhưng về nhà nó lại lột xác thành 1 đứa trẻ. Nhất là với anh chiểu.
-anh cõng em- nó nhõng nhẽo
-em nặng lắm cõng tí thôi ko tối anh đau lung lắm
-nó dài mặt- mọi khi vẫn cõng mà.
Nó cười cười. rút trong túi ra mấy cái kẹo
-anh ăn đi lấy sức rùi cõng em nha
Anh cười. nó nghĩ ai cũng trẻ con thik kẹo như nó sao. Nó chẳng biết là giờ anh lớn rồi. thanh niên rồi cũng ngại khi đụng chạm vào con gái. Nhưng nghĩ nó trẻ con nên anh vẫn chiều.
mỗi buổi chiều về anh đều cõng nó trên bờ đê. 2 anh em chơi ô ăn quan Hay anh hái lá làm kèn cho nó. Tóc nó dài đến ngang vai. Khuôn mặt bầu bĩnh. Thơm mùi nước hoa. Từ hôm vụ thằng cường nó phải xịt nước hoa cho đỡ bị ám ảnh cái mùi đó. Thật kinh khủng.
đằng sau trường nhà cô lí có cây roi to. Quả trắng ăn rất giòn và ngọt. bọn nó thỉnh thoảng cũng sang chẩy trộm . vì roi thì nhiều sâu dóm lắm nên nó ko chơi. Chỉ đứng đằng xa chờ lũ bạn thu chiến lợi phẩm về.
hôm nay thằng cường cũng sang bên đó trộm roi về cho cái phương ăn. Nịnh nó để cho quay cóp chứ. Thế rồi nó bị con sâu dóm rơi vào tay ngứa ngáy nổi mẩn. vào đến lớp trông thấy tay nó bị sưng lên phương quan tâm lắm. chạy đi xin vôi bôi vào cho nó. Ko qua mắt được nhóm vân. Tất cả chúng nó xúm lại trêu
-hôm nay có người quan tâm rồi kìa.-Thìn lên tiếng
-em ơi chết nhá. Thích nhau nhá- hằng chen vào
Cả 2 đứa đỏ mặt. vân khoắt vai phương nói to.
-cậu thích thằng cứt gà này cũng đc thi thoảng nó lại cho ngửi mùi cứt gà
Cả lớp cười ồ lên. Thằng cường từ nãy đỏ mặt ko chấp nó. Cu cậu tức lắm vì cái tội bị gán ghép
-uh nhỉ. Thế cũng hay bây giờ lớp mình gọi 2 cậu là cường gà trống, phương gà mái nhé. Chào 2 vợ chồng gà.- vân thản nhiên
-gà trống đạp gà mái- có tiếng chêm vào
-này này. Thôi ngay chúng mày quay đi. Đứa nào làm việc của đứa đấy để yên cho 2 bạn gà còn đạp nhau.- vân nói to lầm cả lớp cười rộn lên.
Cường tức lắm nhưng nó cứng họng ko nói nổi thành lời.bỗng trong đầu nó lóe lên 1 ý nghĩ. 1 ý nghĩ trả thù khiến cho con sâu béo này từ sau chừa cái tôi gán ghép đi. Những nó ko nghĩ hậu quả lại nghiêm trọng đến thế.
Hôm sau nó lên lớp. vui vẻ hơn mọi ngày. Vì việc trả thù này nó ko thể trực tiếp làm nên nó phải mua kẹo để dụ mấy thằng bạn giúp. Vân cũng đến lớp sớm , nó còn bận làm bài tập toán cô giao. Tối qua ngủ quên mất nên nó căm cổ vào ghi chép tính toán. Làm lớp trưởng khổ lắm, cái gì cũng phải làm gương nhưng nó có ngoan nổi đâu cơ chứ. ấy thế mà cô vẫn bắt nó làm lớp trưởng, thế mới điên.
Đang làm có bàn tay đặt lên vai nó:
-vân làm gì thế- thằng long vinh làm nó ngẩng lên
-mù à mà ko thấy bà đang làm bài. Tránh ra. – nó quát
-để tớ cùng giải với cậu, hôm qua tớ làm được- thằng lộc thông minh them vào
Vân nhìn nó rồi đồng ý. Thằng lộc này thông minh lắm. được cái nó ko động vào vân bao giờ nên hôm nay cũng có chút chủ quan. 2 đứa cắm đầu vào giải toán. Cái đầu vân thông minh lắm nên nói cái hiểu ngay. 2 đứa nghe chừng cũng hợp nhau ra phết.
giải xong toán cũng là lúc trống vào lơp. 4 con quạ ngồi vào chỗ ngáp ngắn ngáp dài. Tranh nhau mượn sách vân để chép nên cũng chả đứa nào buồn nhìn đến bạn. hôm nay thằng cường tốt bụng lắm. thỉnh thoảng nó lại quay lại đưa cho vân kẹo. tính vân vào lớp ko ăn quà bao giờ, và nó cũng ko muốn phát ra tiếng động nên nó lắc đầu. có lẽ là thằng cường biết những thói quen này của nó. Thế nên thỉnh thoảng quay lại cho nó cái nọ cái kia rồi nhìn nó bằng ánh mắt rất lạ. cứ bắt nó phải lắc đầu liên tục.
đến lúc bực quá nó viết mảnh giấy đưa lên
-hôm nay mày ăn phải khoai bông à
Tin nhắn trở lại ngay
-tai hôm nay tớ thấy bạn vân xinh quá
-chắc có đứa nào đánh cho mày khôn ra rồi à. Nói đúng đó
-uh đúng. Tớ có mắt như mù. Hay là mắt tớ hoa nên thấy mặt bạn càng ngày càng sưng lên, đỏ như đít khỉ ý. Xinh lắm
Vân đọc mà tức điên lên. Nó trừng mắt nhìn thằng cha đang vểnh mỏ chọc tức nó. Lại 1 tờ giấy nữa gửi tới.
-vân xinh thật ý. Tớ rất thik ngắm vân. Môi đỏ má đỏ mắt đỏ, toàn thân đều đỏ.
Vân nắm chặt tờ giấy. tự nhien cô thấy mặt nóng lên và ngứa. tay cũng ngứa, sau đó đến người cũng thấy râm ran. Khó chịu
-này bon mày ơi. Sao ta thấy ngứa quá. Ko biết bị sao.
4 con quạ mới ngẩng lên nhìn thì tá hỏa.
-ủa sao mặt mày đỏ lên hết thế này, tấy nữa.
-này lúc nãy có qua nhà cô lí lấy roi ko, cân thận bị sâu dóm rồi khổ đấy( nó bị dị ứng sâu dóm)
-ko ngồi làm bài từ lúc đến mà. Ngứa quá mày ơi.- vân gãi gãi
Cả bọn bỏ lại quay ra quan tâm bạn. mặc kệ cô giáo đang chăm chú giảng bài.
-kiểu này đúng hiện tượng bị sâu dóm rồi- tâm nhìn nó xót xa- hay mày ra rửa nước đi
Nó lắc đầu. tóc dối lên nó lấy tay cào xuống cho gọn thì vô tình có 1 thứ trên đầu rơi ra. Rơi xuống ngay mặt bàn nó. Con sâu dóm đen xì xì, long sù to bang ngón út vừa nhảy từ trên đầu nó xuống. cả bốn đứa trồ mắt. con thìn nhanh tay đậy tờ giấy vào con vật kinh khủng đó để nó đỡ sợ còn 3 con kia kéo đầu nó để tìm xem còn thứ quỷ quái trên đầu nó ko. vẫn còn 4 con nữa. nhưng chúng ko dám cho nó xem.
-đm. Thằng nào dám giở trò này. – thìn bực
-để tao thưa cô giáo cho nó viết kiểm điểm rồi đuổi học luôn. – hằng hăng máu
-xem nó đi, ngứa hết người rồi, ko được đâu. Như lần trước thì toi- ngọc lo lắng
-có kẹo cho nó ăn đi, ăn kẹo đỡ ngứa đấy, rồi bọn mình cho nó về- tâm sốt sắng
Nó chả nói được gì.Cảm giác ngứa làm nó khó thở. Cô giáo nhận ra hiện tượng bất thường cuối lớp cô đi xuống. thấy tình trạng của vân cô hơi bất ngờ.
-vân sao đấy em. Sao em đỏ hết mặt lên vậy.
Có kẻ nghe cô nói thì đắc ý lắm.
-cô ơi vân nó bị di ứng sâu dóm mà có đứa nào cho 5 con sâu dóm lên đầu nó- thìn chìa vật chứng về phía cô làm cô giật mình. Cô chưa kịp hoàn hồn thì hằng them vào
-cô cho bạn ý về đi ạ. Lần trước bạn ý cũng nằm viện mấy ngày vì dị ứng rồi.- cả nhóm nhao nhao
Cô ngồi xuống cạnh vân. Mắt nó lờ đờ, ko nói đc gì cả. nên cô cho người chạy về gọi bố mẹ vân. Cả lớp nhớn nhác chưa thấy vân bị thế bao giờ. Bọn bạn thì lo lắng đến mức ko còn suy nghĩ để tìm ra kẻ nào chơi xấu. chúng nó cứ ôm lấy vân, cơ thể nó mềm dần. tiếng tâm mếu máo
-vân ơi, trả lời tao đi
-vân ơi, nhìn bọn tao đi. Đừng thế. – ngọc rớt nước mắt- à đúng rồi cho nó ăn kẹo đi
Mấy con bạn nhớn nhác lục cặp chẳng tìm được cái nào. Thế rồi có bàn tay nào đó đưa 1 nắm kẹo ra trước mặt nó. Khuôn mặt hắn ta cũng tái đi. Lolắng cho số phận nạn nhân của mình. Chúng bây giờ mới ngẩng lên nhìn. Anh mắt thìn thay đổi. nó chuyển sang sự căm thù.
Bóc kẹo mà nó ko mở nổi miệng ra để ngậm. càng ngày người nó càng nhũn ra. May quá bố nó kịp về nên bố mẹ nó chạy đến bế nó lên và chở luôn đi viện. nó phải nằm viên 10 ngày.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!