Những câu chuyện Kinh Dị ngắn | Horror Series - Chương 20: Thảm sát tại Hidakawa [Phần Đầu]
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
180


Những câu chuyện Kinh Dị ngắn | Horror Series


Chương 20: Thảm sát tại Hidakawa [Phần Đầu]


Trường cao trung Ochigari, một ngôi trường hoàn hảo với hệ thống giáo dục đạt chất lượng giảng dạy cực kỳ tốt cùng với đội ngũ giáo viên tận tâm và yêu nghề, đây được xem là một biểu tượng của sự thông thái dành cho thị trấn Hidakawa và là niềm tự hào của người dân nơi đây.

Những thành tựu xuất sắc mà các giáo viên và học sinh đem lại cho ngồi trường đã khiến người dân trong thị trấn lu mờ đi thực tại và không bao giờ mảy may đặt câu hỏi vì sao ngồi trường này lại có thể hoàn hảo đến như vậy, kể từ khi ngôi trường được thành lập vào năm 1976, người dân trong thị trấn này bắt đầu biến mất một cách bí ẩn, theo sở cảnh sát địa phương trung bình cứ sáu năm trôi qua thị trấn xảy ra ít nhất 3 vụ mất tích kỳ lạ.

Cảnh sát cũng đã tiến hành điều tra và lục soát những địa điểm mà các nạn nhân thường lui tới trước khi mất tích để có thể tìm ra manh mối nhưng chỉ sau 6 tháng điều tra vụ án, đại diện của sở cảnh sát đã tuyên bố kết thúc quá trình điều tra ngay trên sóng truyền hình do không thể tìm thấy bất kỳ cái xác nào cũng như tung tích của các nạn nhân mất tích, họ còn nói rằng cứ như những con người này “bốc hơi” một cách lạ thường vậy.

Kể từ đó đến nay, các vụ mất tích bằng một cách nào đó đã diễn ra với cường độ khác hơn so với những năm trước, nạn nhân đã giảm đi nhiều đến mức người dân trong thị trấn dường như đã quên đi sự bí ẩn của chúng, nỗi kinh hoàng đó chỉ thật sự quay trở lại vào đêm tổ chức sự kiện năm mới lần thứ 35 tại trường Ochigari.

Sau khi tiết mục diễn kịch của lớp 11C kết thúc, 7 thành viên trong nhóm kịch đã vội vã rời sân khấu và hòa mình vào buổi lễ, tận hưởng niềm vui tuổi trẻ sau một năm học tập mệt mỏi với những người bạn thân của mình. 3 thành viên của nhóm đã tình nguyện đi đến phòng dụng cụ để cất những nhạc cụ giúp cho những người bạn của mình.

Hơn nửa tiếng trôi qua nhưng chẳng thấy ma nào quay lại, bốn người bạn còn lại bắt đầu mất kiên nhẫn và đùng đùng đi đến phòng dụng cụ để tìm và mắng cho 3 người kia một trận nhớ đời. Trên đường đi họ đã khựng lại vì nghe thấy một tiếng thét lớn vang vọng từ phía hành lang dẫn đến phòng dụng cụ, trong bóng tối đó họ chầm chậm nắm tay nhau, sợ hãi tiến bước để tìm hiểu xem tiếng thét kỳ dị đó là của ai.

Khi đến trước cửa phòng họ thấy một chiếc đèn pin cùng với một vệt máu đỏ trượt dài trên sàn nhà kèm theo một mùi hôi thối kinh khủng tỏa ra từ trong căn phòng, họ đã chậm rãi tiến đến cánh cửa và lén nhìn vào bên trong, đó chính là lúc mà họ bàng hoàng chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng khi một nữ sinh ko rõ danh tính đang bẻ gãy cánh tay của một giáo viên nào đó và ăn ngấu nghiến nó một cách ngon lành.

Bên cạnh cái xác thối rữa của người giáo viên đó còn có đến ba cái xác của những nữ sinh tội nghiệp thuộc nhóm kịch, một trong số đó vẫn còn đang hấp hối và đã đưa cánh tay run rẩy phủ đầy máu của mình ra nhằm tìm kiếm sự giúp đỡ từ những người bạn thân thương. Điều này đã khiến cho cô nữ sinh quái dị kia phát hiện ra và ngay lập tức đuổi theo những người bạn còn lại, cả bốn người bọn họ đã chạy bán sống bán chết để tìm đường thoát ra khỏi trường dưới sự truy đuổi của cô nữ sinh quái dị kia.

Ba người trong số họ đã bị thương nặng ở chân khi liều mình nhảy khỏi cửa sổ của một phòng học từ tầng một xuống đất, trong một khoảnh khắc ngắn ngủi tất cả các ánh đèn của lễ hội lập tức vụt tắt và chỉ chừa lại mỗi một ánh đèn duy nhất từ phòng học, nơi mà những học sinh vừa ngã xuống, ánh đèn đó đủ để mọi người có thể nhìn thấy hình dạng kì dị của cô nữ sinh kia.

Cô bé ấy khoác trên mình bộ đồng phục rách rưới và xộc xệch của trường Ochigari cùng với một khuôn mặt lấm lem bùn đất và máu tươi, các vết rạch của dao cắt giấy và bút chì xuất hiện ở khắp hai cánh tay của cô bé, đôi mắt điên dại trắng dã của cô bé dần dần chuyển sang màu đỏ hồng và rồi cô bé bất ngờ bật khóc thành tiếng trước sự ngỡ ngàng của mọi người, một tiếng khóc tuyệt vọng và đau thương đến mức dù có ở cách xa ngôi trường đến mấy bạn cũng có thể nghe thấy nó.

Tiếng khóc buồn bã đó bắt đầu phai dần đi và dừng lại hẳn, cô bé kỳ lạ sau đó biến mất một cách bí ẩn dưới ánh đèn mập mờ của căn phòng ấy, đèn điện trở lại bình thường và buổi lễ buộc phải dừng lại, lúc này đây mọi người đã trở nên sợ hãi và nhanh chóng chạy ngay về nhà sau những gì mà họ đã chứng kiến.

Sự kiện lạ lùng xảy ra vào ngày hôm đó đã được người dân trình báo lên sở cảnh sát địa phương, họ yêu cầu cảnh sát phải ngay lập tức đóng cửa ngôi trường và tiến hành lục soát để làm rõ vấn đề về những gì đã xảy ra vào ngày hôm đó, với lệnh khám xét đã được cấp phép, cảnh sát và một vài thanh tra ưu tú đã được huy động đến và làm việc trực tiếp với ban giám hiệu nhà trường.

Họ đã tìm thấy bốn cái xác đang trong tình trạng thối rữa tại phòng dụng cụ của trường, những cái xác này phân hủy nặng đến mức khó có thể nhận dạng được, sau ba tuần khám nghiệm tử thi, bước đầu cơ quan y tế và cảnh sát cũng đã có thông tin về vụ thảm sát tại trường Ochigari, các nạn nhân này bao gồm ba nữ sinh lớp 11C và một thầy giáo 67 tuổi cũng đang công tác và làm việc tại trường.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN