Truyện Dạ Khúc
Chương 4
Dù sao thì người này vẫn là kẻ luôn ám ảnh tôi từ nhỏ cho tới tận bây giờ…
Tiếng Tứ Vương hô lên “ Cô ấy sợ quá nên quát con dơi thôi mà”…
Hoàng Đế Cao Dương gương mặt không chút cảm xúc đặt Nhật Lam xuống bên dưới đất…ông ta buông tay khỏi người Lam
-Ngươi là đứa trẻ vô lễ…
Tứ Vương và mọi người lo lắng
Thái Hậu xua tay “ Con bé nói con dơi mà”
Tôi nắm chặt tay lừ lừ nhìn Hoàng Đế…
-Anh nhận ra tôi không?
Hoàng Đế vụt biến mất trước câu hỏi của Nhật Lam…
Chị gái tôi và bố ra đánh vào lưng tôi…chị quát
-Em bị điên à
-Sao chị đánh em…
-Đó là vua ,ở đây chúng ta không có quyền gì cả ở đây anh ta chính là luật pháp
-Tại em sợ quá nên vậy
-Nhỡ k phải là Hoàng Đế thì sao,em nhận lầm thì sao
-K nhầm dc ánh mắt đó đôi môi đó k lệch đươc,có chết em cũng nhận ra
Cao Trạch tức giận khi có dám dơi lạ bay vào lễ đường anh ta quát “ Lập tức điều tra ngay cho ta…”
Mẹ Cao Trạch kéo tay áo con trai “ Con bé đó nói với Hoàng Đế nhận ra nó không”
-Nghĩa là họ từng gặp nhau
-Đúng vậy mẹ nghĩ vậy
-Hoàng Đế k rời khỏi Sứ Huyết Hoa cả ngàn năm rồi mẹ…
-Uk nhỉ cũng lạ…
-Nhưng khi nãy con bé đó nói con dơi đúng k mẹ,chứ nói Vua thì cô ta đã k yên rồi
Thái Hậu lom dom đi xuống vỗ vai Cao Trạch khiến hắn giật mình
-Hoàng Đế bé bỏng của ta chưa bh nặng lời hay to tiếng trừng phạt phụ nữ…Hoàng Đế luôn bình tâm như vậy đấy…
-Dạ vâng con hiểu ( Cao Trạch cúi đầu)…
-Nhân tiện ta cũng nói luôn sắp tới ngày tuyển phi…nói với Cao Hồng ( em gái cao trạch) chuẩn bị tiến cung…
-Dạ…
Tại bộ tộc Cao người kết hôn với hoàng đế phải là người trong gia tộc bao gồm anh em ruột và anh em họ để dòng máu quý tộc k lọt ra bên ngoài…
Thái Hậu thấy con trai đang ngồi câu cá…bà ngồi cạnh hỏi nhỏ
-Con đã từng gặp con bé đó rồi sao?
-Chưa từng…
-Hoàng Đế của mẹ…mẹ hỏi thật con đã bao giờ rung động với đàn bà chưa,sắp tới lại là một lần nữa tuyển phi…hậu cung trống trải tại sao con chỉ qua đêm một lần rồi vứt bỏ…
-con thích thế
-Con có thể sinh cho mẹ đứa cháu nào không,mẹ thèm lắm,thèm thực sự
Vua đứng dậy bỏ lại cần câu rồi vụt biến mất…
“ Này…con với cái mẹ hỏi k trả lời là sao…mong lần tới có cô gái nào đó có thể có thai…chỉ có cách đó mới có thể níu chân Hoàng Đế”
Tôi trở về sau ngày dự hôn lễ của chị…chị tôi có lẽ lúc này cũng mãn nguyện vì Cao Trạch vốn là người chị thích…Hôm nay tôi mặc chiếc váy trắng cũng là để đi dự hôn lễ của người yêu cũ…nhìn người mình từng yêu quàng tay cô gái khác đứng trên lễ đường,tôi cũng vẫn vui nhưng niềm vui không trọn vẹn…Anh là chàng trai mối tình đầu mà tôi cảm mến…chỉ là do sức ép từ bố tôi quá lớn nên cả hai đã chia tay khi vẫn còn yêu…Anh tên Thắng…khi cô dâu chú rể mang rượu ra bàn uống chúng tôi nhìn nhau nở nụ cười gượng gạo
-Chào Lam…cám ơn đã đến dự hôn lễ của anh
-Anh nhất định phải hạnh phúc nhiều nhé…
Nói câu đó Thắng đôi mắt buồn trùng xuống…tôi cũng cố mạnh mẽ để chúc người mình yêu hạnh phúc…duyên phận đã hết…
Tại Sứ Huyết Hoa…
Hai mẹ con Cao Trạch đi đi lại lại…cô em gái Cao Hồng khóc lóc…mẹ Cao Trạch quát
-Chuyện này nói ra cả nhà chết,phải làm sao đây …mày lại dám có thai với người khác khi sắp vào cung hay sao…mày giết tao đi còn hơn
-Con k muốn vậy đâu nhưng anh em mà lấy nhau làm sao được hả mẹ
-Thì làm sao,anh em lấy nhau mới có vị trí cao còn những cô gái khác thì chỉ để hắn vứt bỏ thôi…
Cao Trạch giận dữ “ Nếu bên chính điện biết mày có thai thì tất cả gia đình này đều xử theo luật là chết…mày làm cho chúng tao chết đã đành lại còn chết trong ô nhục…gia đình nào cũng có người tiến cung để làm gì,để có mối quan hệ khăng khít hơn với Hoàng Đế vậy mà …vậy mà mày nỡ nhẫn tâm vứt hết sự cố gắng của cả nhà”
-Anh cao dương cũng k thích em đâu mà ( khóc)
-Cái đó k qtrong …giờ có phá thai thì mày cũng sẽ k còn trong trắng dâng hiến cho Vua…tao hết cách rồi…
Nhật Hồng bên ngoài nghe thấy cô buồn bã đi về phòng…Nhật Lam gọi điện
-Chị khoẻ không
-Đỡ nghén hơn rồi hôm nọ về sao c gọi mãi k nghe máy
-Em sốt luôn mà…ốm luôn đấy…nãy e vừa đi cưới anh Thắng về
-Cưới rồi sao,nhanh vậy
-Nhanh gì nữa cũng đâu ít tuổi
-Còn em mau tìm ý trung nhân đi là vừa…
-Em thích chơi hơn …
-Lam này…quên Thắng đi …đừng giận bố nhé …bố có lý do cả đấy
-Chị nghỉ sớm đi ( lảng tránh câu nói)
Nhật Hồng cúp máy thì thấy Cao Trạch đi vào…anh ta mặt rất buồn
-Lam gọi em sao
-Vâng …sao a buồn vậy
-Chuyện căng lắm rồi,Cao Hồng nó chửa hoang mà sắp tới phải tiến cung
-Tiến cung làm gì anh
-Luật ở đây dòng máu quý tộc sẽ kết hôn với Hoàng Đế…
-Anh em lấy nhau sao
-Luật ở đây là vậy,Hoàng Đế vẫn có thể kết hôn với những cô gái có liên quan đến Hoàng Thất nhưng những cô gái đó k tiến xa đến ngôi vị hoàng hậu được
-Tại sao
-vì là những kẻ thấp kém
-Em đối vs anh có phải là kẻ thấp kém k
-không,em là tất cả của anh…anh k giống Hoàng Đế hắn có trái tim bằng băng…k biết yêu em ạ
-K biết yêu …e thấy Hoàng Đế thạt đáng thương
-Tại sao
-Cũng là một kiếp người mà bao năm qua ông ta k có cảm xúc…k yêu ai ,sẽ cô đơn lắm
-Bọn anh kp người…đều là ma cà rồng…em có muốn thấy gương mặt thật của anh k?
-Em muốn
-Em sẽ k hối hận chứ
-em không,em muốn biết con người thật của anh…
Nhật Hồng ôm miệng ngồi lùi lại khi trước mặt mình một con ma mặt máu me chỉ là bộ xương đầu lâu bốc mùi hôi thối
-Anh xin lỗi đã giấu em
Nhật Hồng rơi nước mắt rồi tay run run nắm lấy tay Cao Trạch
-Em k sợ vì anh …anh là bố của con em…người em đã lựa chọn,dù có xấu xí đến đâu em cũng vẫn thương anh…
Cao Trạch biến trở lại thành gương mặt điển trai…anh ta ôm chầm lấy Nhật Hồng…
-Cám ơn em nhiều lắm…cám ơn em đã làm anh biết yêu ,những bữa tối và những ngày rong chơi ở nc ngoài anh k bh quên…em có thể giúp anh và gia đình anh một việc k
-Anh nói đi em thì có thể làm dc gì cho anh em sẽ làm
-Hãy để anh nhận Nhật Lam làm em gái nuôi
-Làm gì vậy anh
-Anh muốn nhờ Nhật Lam tiến cung thay cho Cao Hồng…
-Anh điên rồi,em k để em gái em đến nơi đó được,em nghe nói rồi Hoàng Đế là kẻ đáng sợ
-Em gái em sẽ k sợ anh tin điều đó và anh cảm nhận thấy,con bé đủ tố chất…
-em đi ngủ đây ,xin lỗi em k đồng ý,mình em ở đây là đủ rồi anh đừng để em gái em làm lá chắn cho em anh
-em gái anh k còn trong trắng sao có thể tiến cung được
-Vậy sao a tin em gái em trong trắng…anh nên tìm cô gái khác
-Em vợ thì có thể nhận được chứ người ngoài sao được em
-em nói rồi ,em ngủ đây đừng nhắc lại chuyện này nữa
Nhật Hồng kéo chăn lên nhắm mắt k muốn nhắc đến chuyện của Nhật Lam…
Hôm sau tôi nhận được điện thoại của Cao Trạch…anh hẹn tôi ở một quán cafe và kể cho tôi nghe tất cả …anh nói
-Nếu cả gia đình a chết sẽ lquan đến Nhật Hồng…đám bà la sát của Vua sẽ truy sát đến cùng nếu có người bỏ trốn…anh sợ và anh rất mong em thông cảm
-Tiến cung…em sao có thể làm được
-Anh tin là được chỉ qua cái giai đoạn này …Hoàng Đế chỉ cần một đêm,giúp anh nếu k chị em nguy hiểm…anh lo cho chị em thôi vì trót lấy anh
-Em cần suy nghĩ
-Suy nghĩ gì nữa ngày mai đến ngày rồi nếu mai nhà anh k có ai tới anh nhất định sẽ bị xử tử cả gia đình
-Anh em mà tần nhẫn vậy sao
-Đôi vs Vua k có khái niệm anh em…Cái chết sẽ rất thê thảm,chị em là con người sẽ k thể sống quá 5p…bước qua hồ tuyệt vọng…linh hồn tiêu tan
-A nói vậy khác nào em k còn lựa chọn…
-Anh hết cách rồi…
Vậy là tôi vì chị gái mình đồng ý tiến cung …như anh ta nói có thể tôi k được chọn chỉ cần có người đại diện…chị của tôi khóc hết nước mắt
-Chị sẽ đứng đây chờ em quay lại
-Điên à,về nghỉ đi em ổn…chắc gì em đã được chọn…em thiếu xót nhiều mà
-Nhỡ nếu được chọn thì sao
-Thì em sẽ là vợ vua…trêu mà…k được đâu em k còn trong trắng…
-Ừ…chị chờ em…
Tôi bước vào nơi được gọi là tuyển cung phi cho Hoàng Đế…mỗi cô gái một phòng…họ soi từng lỗ mũi ,lỗ tai và khoang miệng…
-Lột đồ ra
-Lột hết á chị
-Phải lột hết ra đi,một chút sẹo cũng bị loại…
Tôi cởi bỏ đồ hai cô quản lý của đám con nhà quan tiến cung đều nuốt nước bọt…
Nhật Lam với bầu ngực to tròn trịa,đầu ti hồng hào…eo thon rắn chắc và người k có chút sẹo nào…Nhật Lam xua tay
-Cháu kéo lên nhé lạnh quá
-À uk ok duyệt…duyệt…
Đến khi họ bắt tôi bước qua một cái cây…
-Cây này làm gì vậy cô
-Cây nhận diện trinh tiết…nếu còn trinh sẽ ra hoa…
-Vậy ạ…
Tôi nhìn các cô gái bước qua đều nở hoa…tôi tự nhủ có lẽ đến vòng này sẽ bị loại…và tôi bước qua đột nhiên hoa nở…
-Duyệt …
-Ơ nhưng mà…
-Nhưng gì nữa mau tiến cung sắp xếp
-Nhưng cháu…( k dám nói k còn)
-Đi đi k muộn nào
Cao Trạch đứng từ xa…anh ta làm phép hoá hoa trên cây…ngay sau khi biết em vợ k còn trong trắng khi Nhật Hồng khẳng định em sẽ quay lại vì điều đó…anh ta đã phải vội vã chạy tới cứu Nhật Lam một bước cờ…
Vua sau khi giải quyết xong công việc anh ta được lưu duy đưa cho 7 tờ giấy hồng
-Đêm nay các cô gái đều đang chờ ngài
Hoàng Đế rút một tờ rồi đưa cho Lưu Duy…anh ta mở tờ giấy và hô to “ Lăng Nhật Lam chuẩn bị thị tẩm”…
Tôi nghe câu đó mà như chết lặng…mình…mình đã được chọn…phải làm sao đây…
Tôi được tắm rửa bằng rất nhiều hoa…người thơm nức…bước vào phòng…tôi thấy Hoàng Đế đang nhắm mắt …tôi đứng ở cửa mà k dám bước vào tiếp…
Hoàng Đế mở mắt rồi thở dài,k nhìn vào mặt Lam…ông ta như kiểu làm theo thứ tự như bình thường mà k cảm xúc
-Lại đây…
Lam rón rén đứng như nín thở
-Tôi là Lăng Nhật Lam…nhà ở phố trạm…vừa rồi đi vào đây bị phạm…
Vua ngẩng mặt lên nhìn vì thấy Lam đang lải nhải…ông ta nhận ra cô gái em vợ Cao Trạch…
-Người đâu giải thích cho ta lý do tại sao cô gái này lại ở đây
Nhật Lam sợ ảnh hưởng đến chị liền nhẩy vào lòng Vua lấy tay bịt miệng Cao Dương
-Suỵt…đừng nói to…tôi tự đến k liên quan đến chị và anh rể
Vua gạt tay thì Lam lại che miệng Vua…ông ta đứng dậy thì Lam trượt tay ngã vào người Vua…môi cô chạm vào môi Hoàng Đế…Cô trợn tròn mắt
Cái tôi cảm nhận là người đó có đôi môi lạnh như Băng…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!