Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc) - Chương 9: Quyết định của Thuyền
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1230


Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)


Chương 9: Quyết định của Thuyền


[TÓM TẮT MỘT ĐOẠN]

Sau khi hưởng lạc xong thì hai vợ chồng tôi vội vã lên công ty, trưa hôm đó cùng nhau đi mua cho ba một cái điện thoại di động để tiện việc liên lạc.

Chiều về, Thuyền vô cùng tức giận vì quần áo dơ để trong nhà vệ sinh đã biết đâu mất, bao gồm đồ lót, những cái mà nàng không muốn để ai đụng tới ngoài tôi. Sau khi hỏi kĩ thì ba đã gom hết đồ đạc dơ trong nhà để mang đi giặt và sấy.

Ba tranh thủ lúc rảnh rỗi đã giúp chúng tôi thu dọn nhà cửa các thứ, nên Thuyền nghe xong đã không còn tức giận. Dù vậy, trong lòng nàng lại xuất hiện cảm giác thinh thích khi nghĩ đến ba cầm trúng mấy món đồ nhạy cảm kia. Đợi nàng hết giận, tôi mới bảo sẽ qua phòng ba nói chuyện một lát.

Tôi đi ra khỏi phòng, đi đến phòng ba gõ cửa.

“Cửa không có khóa, vào đi!” Tiếng ba vang lên từ trong phòng.

“Con tìm ba có chuyện gì sao?” Lần này tôi không mở miệng, là ba lên tiếng trước.

“Ba, lại bàn chuyện cũ!” Tôi lại ngồi xuống cái ghế hôm trước, đối diện ba.

“Ừ, ba biết tối nay con sẽ tìm ba nói!”

Tôi nghe xong liền kinh ngạc: “Ba, làm sao ba biết con sẽ tìm ba nói?” “Ba tuy rằng sáu mươi tuổi, nhưng cơ thể khỏe mạnh, mắt chưa mờ, tai không điếc, nhìn rõ, nghe rõ, hiểu rõ hết?” ba nói.

“Ba nói gì vậy, con chưa hiểu lắm?” Thật sự tôi chưa hiểu tại sao ba lại nói như vậy.

“Không phải con muốn ba… cứng lên một lần để thử cách giải quyết sao? Cho nên chuyện sáng nay ba nhìn thấy Thuyền mặc đồ thiếu vải như vậy là do hai đứa cố tình phải không?” Ba vừa nói vừa hỏi tôi.

Tôi mắt tròn mắt dẹt nhìn, ba thật sự quá tinh tế, chuyện này cũng không thể qua mắt được ba. Nên tôi trả lời ba mà hơi lúng túng: “Ba… cũng phát hiện rồi, vậy ba có dùng tay thử không?” “Có!” Ba trả lời ngắn gọn.

– Kết quả sao ba? Tôi khẩn trương hẳn, bèn hỏi ba.

– Không được.

– Tại sao như vậy chứ?

– Ba đã thử cả tiếng đồng hồ mà không được, ba biết vì chuyện này mà cả hai đứa đã suy nghĩ nát óc để tìm cách giúp ba, cảm ơn hai đứa nhiều lắm. Nhưng mà nay hai đứa đừng làm vậy nữa, con nói Thuyền không cần mặc đồ như vậy để… kϊƈɦ thích ba! Làm vậy là làm khó con dâu rồi, nó là đàn bà con gái mà hi sinh như vậy, sau này con phải đối xử tốt với nó, biết không?

– Ba, con biết rồi, nhưng là ba yên tâm, con nhất định sẽ nghĩ ra cách để đẩy những gì chất chứa trong người ba ra, để ba khỏe. Ba, về sau con nghĩ ba cũng không cần phải giặt quần áo cho Thuyền, nếu ba rảnh rỗi, cứ lấy đồ của con giặt là được rồi.

– Ừ ba nhớ rồi!

– Thôi chúng ta đừng nói chuyện này nữa, hôm nay con và Thuyền đã mua cho ba cái điện thoại di động, ba coi tập sử dụng đi, có gì không biết cứ hỏi con.

Ba nhận cái điện thoại có vẻ rất vui, tôi cũng tranh thủ chỉ cho ba vài thao tác đơn giản. Ba tiếp thu rất nhanh, so với những người thuộc thế hệ của ba, thì việc sử dụng điện thoại cảm ứng không phải là đơn giản.

Tôi rời phòng ba, đi về phòng mình nằm xuống giường, trong lòng cứ chất chứa những suy nghĩ ʍôиɠ lung: “Anh cùng ba nói chuyện thế nào rồi?” Thuyền hỏi. Tâm trạng tôi khá nặng nề, thay vì ôm Thuyền vào lòng như mọi khi, tôi lại nằm ngửa ra, tay gác lên trán.

“Anh. . .” Thuyền thấy tôi có vẻ không vui, liền tiến sát bên cạnh, nằm xuống ôm tôi. Theo thói quen tôi, bỏ tay trêи trán xuống, lại ôm Thuyền vào lòng.

– Anh với ba nói chuyện không xong hả?

– Ừ – Tôi trả lời 1 tiếng.

– Là ba làm không được sao? Thuyền ngượng ngượng hỏi.

– Ba nói là đã thử thủ ɖâʍ 1 tiếng luôn mà không được.

– Sao lại như vậy? Chắc Thuyền cũng thắc mắc, sao lại có người nào thủ ɖâʍ 1 tiếng lại không thể bắn ra chứ.

– Anh cũng không biết, chắc là chưa đủ kϊƈɦ thích làm ba đạt tới mức xuất ra ngoài – Tôi chỉ là thuận miệng nói ra suy nghĩ của mình. Nhưng thật là có nhiều trường hợp, đàn ông thủ ɖâʍ không xong, nhưng có bàn tay của phụ nữ nắm vào thì sẽ xuất rất nhanh.

Tôi chỉ nói vô tình, nhưng hình như Thuyền đủ tinh tế để đọc nưững ý nghĩ logic trong đầu tôi, nàng gằng giọng: “Anh đừng có ý đồ gì với em!” Tôi chỉ nói thuận miệng, thật lòng không có chút suy nghĩ gì liên quan đến vợ mình.

Nhưng nghe Thuyền nói như vậy, tôi liền như phát hiện điều gì, hỏi: “Đúng rồi, em có cách gì không?” “Không!” Thuyền dứt khoát trả lời.

“Nè, em vừa nói đừng có mà ý đồ gì với em, nghĩa là em đã nghĩ ra điều gì phải không, sao giờ lại nói không có?” tôi được nước lấn tới, hỏi nàng.

– Em chỉ là thuận miệng nói thôi! Nàng nói mà mặt ửng hồng lên.

– Không phải, em đã nghĩ ra cách rồi đúng không?

– Không! Nàng quyết liệt khẳng định.

– Vợ yêu à. . . Tôi dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn nàng và gọi, để năn nỉ nàng nói ra suy nghĩ của mình.

– Thôi được rồi, em nói. . . chắc là phải dùng tay phụ nữ giúp ba kϊƈɦ thích mới xuất ra được. . . Thuyền vì ánh mắt tội nghiệp của tôi mà cuối cùng cũng nói ra.

Lúc ở phòng ba tôi đã nghĩ ra chuyện này, đồng thời cũng nghĩ đến để Thuyền thử một lần, nhưng ý nghĩ chỉ là thoáng qua, tôi cũng cho rằng không có khả năng xảy ra việc này.

Nhưng giờ Thuyền chính miệng nói ra, tôi lại cảm thấy hưng phấn, đũng quần đã nhô lên một chút, bèn nói: “Không phải em nói đó là cách tốt hả, nhưng chuyện này chỉ có em là giúp được thôi.”

– Anh có bị sốt không? Thuyền nói rồi đưa tay sờ lên trán tôi.

– LÀm gì có!!!

– Không ấm đầu thì sao lại nói ra lời nhảm nhí này? Thuyền trợn mắt nhìn tôi.

– Em à, anh không nói bừa,là nghiêm túc, nếu lần này em giúp được việc này, kiếp sau anh nguyện làm trâu ngựa cho em cưỡi! Tôi nói bằng giọng nghiêm túc, kèm theo ánh mắt cầu khẩn.

– Em không cần anh kiếp sau làm trâu ngựa, chỉ cần đời này cho em sai biểu là được rồi, haha… – Thuyền cười duyên nói với tôi.

– Vậy là em đồng ý rồi hả??? Tôi vui sướиɠ phát điên, hưng phấn hỏi nàng.

– A … chồng… anh là đồ xấu, sao lại. . .” Thuyền không còn chú ý đến lời tôi vừa nói. Vì trong lúc ôm tôi, nàng đã đưa đầu gối lên, đụng phải ƈôи ȶɦịt tôi đang cứng vì nói tới chuyện nàng dùng tay giúp ba tôi thủ ɖâʍ. Dường như nàng đụng phải ƈôи ȶɦịt đang cứng của tôi, thì cũng hiểu lí do vì sao tôi lại bị kϊƈɦ thích, liền thở dài 1 cái.

“Vợ à, em có ghét bỏ anh không?” Tôi biết mình có kiểu tâm lý biến thái này, Thuyền cũng biết, tự nhiên lại sợ rằng nàng sẽ ghét rồi bỏ tôi đi mất. “Em yêu anh, làm sao có thể bỏ anh được hả, đừng có đoán mò!” Thuyền trả lời, trấn an tôi.

– Nhưng mà anh. . . anh không thể điều khiển được cơ thể mình trong những lúc thế này? Em thật không ghét anh có ý nghĩ như vậy, không coi thường anh sao? – Tôi đem mớ cảm nghĩ hỗn độn trong đầu nói với Thuyền.

– Em không có trách anh, cũng không coi thường anh, không phải em đã nói là có nhiều đàn ông cũng hay suy nghĩ như anh mà!” Thuyền biết rõ ràng đây là suy nghĩ biến thái, tất nhiên là không bình thường. Nhưng nàng lại nói với tôi là bình thường thôi, không phải là nàng đang cố gắng an ủi tôi hay sao?

– Em nói thật hả, không coi thường anh hả?

– Thật mà! Em nói thật! Thuyền gật đầu nói.

– Anh cũng nói thật, tuy anh có loại tâm lý, suy nghĩ như vậy, nhưng càng nghĩ anh càng thương em!

– Em biết mà chồng yêu!

– Vậy… em có thể giúp ba chuyện kia…

Tôi còn chưa nói xong thì Thuyền đã chặn lại và trả lời: “Để em suy nghĩ chút, còn giờ anh làm em thoải mái trước đi!” Thuyền nói xong thì mặt đã đỏ ửng lên

– Em chiều theo ý anh rồi, muốn anh làm trâu làm ngựa cũng được! Tôi hưng phấn nói rồi ôm Thuyền thật chặt vào lòng, nhanh chóng đưa môi ghì vào môi nàng. Thuyền cũng đang hứng lên, nhiệt tình phối hợp với tôi.

Chúng tôi lại làʍ ȶìиɦ cuồng nhiệt, Thuyền cũng lên đỉnh, sao phút thăng hoa, hai vợ chồng tôi ôm nhau ngủ say thật say, ngon thật ngon. . .

Mấy ngày trôi qua, ta và Thuyền ban ngày đi làm, buổi tối tan việc, ba thì thu xếp toàn bộ việc nhà, mua thức ăn, dọn dẹp phòng, lau chùi, nấu ăn, giặt quần áo, đương nhiên trừ quần áo của Thuyền, nhiều khi tôi và Thuyền cùng nhau phụ ba làm việc nhà rất vui vẻ.

Thuyền và ba đã dần quen với cuộc sống hiện tại, hai người cũng nói chuyện dần dần với nhau, có khi còn nói vài câu bông đùa. Mấy ngày nay Thuyền cũng ăn mặc kín đáo, còn ba thì cứ bình thường với cuộc sống thành thị.

Hôm nay đang ở công ty làm thì tôi nhận được tin nhắn của ba, bảo hôm nay đi mua thức ăn, thấy một cô gái ăn mặc gợi cảm, liền kϊƈɦ thích lên, lúng túng không biết làm sao, rồi gọi taxi về nhà, vừa đi vừa che, đến trong nhà mới ngồi nhắn tin cho tôi.,

Ba đã thử dùng tay để kϊƈɦ thích mà không được, nhưng lần này nó cứng quá lại căng đau khó chịu… Tôi vô cùng sốt ruột, liền ngồi nghĩ cách, không biết có nên đưa ba đi bệnh viện thêm lần nữa hay không. Trong đầu tôi cũng suy nghĩ đến việc nhờ vợ làm giúp ba, nhưng giờ phút này có chắc nàng làm được không, mà cũng chưa biết Thuyền có đồng ý làm không nữa.

Tôi lập tức nhắn cho Thuyền, nói rõ tình trạng của ba hiện giờ, nàng cũng lo lắng vô cùng. Trong lúc bối rối, Thuyền lại nhớ ra trước đây trong lúc học đại học có biết một vị giáo sư chuyên về trị liệu đông y, rất giỏi các loại thuốc cường dương sinh tinh, điều hòa kinh nguyệt.

Nàng mới nói để liên lạc và xin ý kiến từ giáo sư, tôi không biết làm sao nên thôi cứ tặc lưỡi nghe lời tư vấn, dù sao cũng là chuyên gia có nhiều kinh nghiệm. Tôi ngồi trong phong làm việc mà lòng như lửa đốt, lo lắng cho ba, chốc chốc lại nhìn vào điện thoại chờ tin của Thuyền.

Đợi hơn 1 tiếng đồng hồ, Thuyền mới gọi lại, tôi bắt máy vội vàng, hỏi tới tấp. Thuyền kêu tôi bình tĩnh, trước mắt tình hình của ba không nghiêm trọng, rồi từ từ kể lại những lời của nàng và giáo sư đã trao đổi với nhau.

Thuyền đem tình trạng của ba nói hết cho giáo sư, kể cả những lời chẩn đoán của bác sĩ trong bệnh viện hôm trước tôi đưa ba đi khám. Giáo sư lắc đầu nói rằng vị bác sĩ kia đúng là không có chuyên môn, hoặc không có tâm trong lúc khám chữa. Làm gì có chuyện lâu ngày không xuất tinh thì xảy ra tình trạng đó.

Giáo sư nói rằng chắc chắn trong thời gian dài vừa qua, ba đã ăn trúng một vài loại thực vật có tính cường dương. Việc ăn liên tục qua nhiều năm khiến cho tính ɖu͙ƈ trong người bị đẩy lên mạnh mẽ. 4 5 năm qua không xuất ra ngoài một phần là do cơ thể ba cường tráng, mạnh mẽ, lại có ý chí kiên định chịu đựng. Nhưng tính ɖu͙ƈ mạnh quá cũng không tốt, cần phải đẩy một phần ra ngoài, giảm đi một chút chứ không trị khỏi hoàn toàn.

Sau đó giáo sư hỏi Thuyền là ba tôi trước giờ ở đâu, nàng trả lời là Cà Mau. Ông ấy liền khẳng định trăm phần trăm ba đã ăn rất nhiều rau sâm trong thời gian dài. Đây là loại cây mọc rất nhiều ở Cà Mau, không phải loại sâm cho củ hay lá sâm vò, mà nó có thể dùng làm rau sống, nấu canh tôm hoặc canh chua đều rất ngon.

Nghe xong tôi mới hiểu rõ tình trạng của ba, thì ra lần này lại quá tin vào những lời nói của bác sĩ mặc dù chưa khám kĩ càng. Tôi thấy trong lòng đỡ lo một chút, nhưng bây giờ phải làm cách nào để giải quyết cái trước mắt là giúp ba xuất tinh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN