Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu - Chương 28: Tình huống lạ kỳ trong xe (15+)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
723


Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu


Chương 28: Tình huống lạ kỳ trong xe (15+)


“Không…vẫn là không được…” Sao câu nào Thiên Lạc nói cô cũng thấy có lí hết vậy nhưng dường như vẫn có gì đó sai sai.

“Vậy tôi thay trước.” Nói rồi anh cởi hẳn áo ra, động tác nhanh gọn lẹ khiến Lục Minh Nguyệt đỏ mặt mà quay đi chỗ khác, cô nhắm chặt mắt lại.

“Anh xong chưa đấy?” Sau những tiếng soạt soạt, cô ngại ngùng hỏi.

“Xong rồi.” Anh nói rồi nằm xuống cạnh cô. “Tôi ngủ một lát.”

“Anh không đi ra ngoài thì làm sao mà tôi…Áaaaaaaa!”

Lục Minh Nguyệt la lên khi nhận ra Thiên Lạc không mặc gì chỉ có độc một chiếc qυầи ɭót, thế mà anh bảo là xong rồi! Thật tức mà!

Nhưng mà thân hình của anh ta cũng không thể đẹp quá đi chứ, cơ bụng rắn chắc, múi rõ rệt, cơ bắp khỏe mạnh, trêи người còn tản ra hương thơm nam tính mê hoặc…

Lục Minh Nguyệt vừa che mặt vừa hí mắt nhìn lén qua những khẽ tay. Thiên Lạc đã nhắm mắt ngủ nhưng ngủ thật hay chưa thì có trời mới biết! Nhưng mà lỡ đâu anh mệt thật thì sao, có lẽ cô nên giữ yên lặng một lát.

Một khoảng thời gian trôi qua, cô chỉ nhìn trời nhìn đất. Bây giờ cô mới có thời gian quan sát xe của anh bởi trong gara biệt thự đầy những siêu xe đắt tiền của anh em Hàn, có một nơi để xe riêng của Thiên Lạc nhưng cô chưa bao giờ đến gần.

Trêи xe anh có để một máy xông tinh dầu thơm, giúp không khí trong xe thật thông thoáng, trêи xe đồ vật được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ.

Đưa tay xem nhịp thở, hình như anh ngủ say rồi thì phải, có lẽ đến lúc cô nên thay quần áo mới rồi.

Quần áo được Thiên Lạc chuẩn bị là một chiếc áo phông rộng tay lỡ và quần jean ngắn. Cô kéo rèm cẩn thận lại rồi bắt đầu cởi áo.

Khoan đã!

Ngay sau đó Thiên Lạc bị che khuất bởi lớp chăn, cô không ngần ngại che luôn cả mặt anh, ngộp thở cũng kệ, một lát thay xong cô sẽ kéo ra lại.

Lục Minh Nguyệt mặc xong áo rất nhanh, nhưng quần jean thì khá lâu. Chiếc quần này là đồ cũ trước đó cô đem theo khi chuyển qua biệt thự của Hàn gia sống. Đây là quần jean duy nhất mà cô có trong tủ đồ toàn là trang phục thiếu vải. Bây giờ mặc lại có chút khó khăn vì chật, quãng thời gian sống không ra ngoài khiến ʍôиɠ cô phát triển thêm ít nhiều. Trời ơi! Thiên Lạc tỉ mỉ đến mức đem theo qυầи ɭót cho cô.

Cô đã cởi hết toàn bộ. Hiện giờ trêи người chỉ còn một chiếc áo rộng che nửa ʍôиɠ, cảnh xuân lộ ra không sót một điểm. Cô vẫn còn đang loay hoay với chiếc quần thì bỗng một thứ thu hút sự chú ý của cô.

Ở dưới bên dưới cần gạt số có một chiếc hộp đựng chai nhỏ như nước hoa, kiểu dáng rất sang trọng nhưng không thấy đề nhãn hiệu hay kí tự gì. Cô kéo rèm ra, nửa thân trêи lộ ra phía trước xe, còn từ eo trở xuống lại ở phía sau rèm.

Không biết rằng hành động đó đã vô tình khiến ʍôиɠ cô cong lên, hoa huyệt hoàn toàn lộ ra không gì che chắn.

Lục Minh Nguyệt cầm chai nước hoa một hồi thì quyết định mở ra, cô thực sự thích nước hoa. Nhưng chưa kịp mở thì…

“Á!”

Huyệt động như bị dị vật đâm vào. Cô quay đầu lại nhưng rèm đã che mất. Xui thay bỗng dưng một cái còng từ đâu bật lên còng cổ tay của cô lại. Chai nước hoa rơi xuống ghế phụ.

“Thiên Lạc, là anh phải không?!”

Tuyệt nhiên không có tiếng trả lời.

Theo cô cảm nhận, hình như thứ trong người cô là ngón tay, một ngón tay ngọ nguậy bên trong. Mỗi lần cô rêи lên là hai ngón, rồi ba ngón.

“Ư ư sâu quá rồi.” Cô đong đưa ʍôиɠ muốn thoát ra nhưng không ngờ lại khiến cho dị vật vào sâu hơn. “Anh chơi xấu tôi phải không!? Bỏ ra đi!” Bên dưới nhớp nháp chảy nước, từng đợt kɧօáϊ cảm bắt đầu đánh úp cô.

Không phải anh ta ngủ say rồi sao? Là do cô làm ồn ào quá à?!

“Sao anh lại làm vậy với tôi!” Mặc dù đây không phải lần đầu Thiên Lạc dùng tay chọc tiểu huyệt, những lần trước có khi còn độc ác hơn nhưng đều có chủ đích, là nhiệm vụ, tắm rửa, thoa thuốc hay lấy những thứ kì quái Hàn Dạ nhét vào người cô.

Nhưng mà lần này thì…tại sao? Cô đá chân lung tung nhưng chỉ trúng chăn mền. Kɧօáϊ cảm sau đó khiến cô tê liệt, không thể phản kháng. Những ngón chân cuộn chặt lại, gương mặt cô đỏ ửng. “Aaaa….ưm…ưm…” Sướиɠ quá, gần ra rồi…

Hả?!

Thứ trong người cô đột nhiên bị rút ra, bên trong ngay lập tức trống rỗng đến khó chịu, cô lắc lắc ʍôиɠ muốn thứ đó đâm vào tiếp. Chỉ còn một chút xíu nữa thôi là lên đỉnh, thế mà lại…Dù xấu hổ nhưng cô không ngăn được bản thân đang thèm khát…

“Thiên Lạc…anh…”

Cô giật giật mạnh tay cố thoát khỏi chiếc còng. Sau năm phút, chiếc còng đột nhiên bật mở rồi thu lại vào trong hộp xe.

Cô mừng rỡ, xen chút tức giận cùng hụt hẫng quay lại ghế sau. Đang muốn chất vấn Thiên Lạc thì…

“Sao lại…?”

Cô cực kỳ ngạc nhiên khi thấy tấm chăn vẫn che khuất đầu của Thiên Lạc, hất chăn ra, anh vẫn ngủ say, hơi thở đều đều, mọi thứ như chưa từng thay đổi, chưa xảy ra việc gì, nhưng không lẽ nãy giờ cô bị ảo giác?! Nhưng cảm giác đó rất thật!!!?

“Này, anh dậy đi!”

Cô lay lay người Thiên Lạc, sau sáng nay, cô đã có cảm giác anh gần gũi hơn với mình, anh cũng có những hành động dịu dàng nên cô gần như không còn sợ hãi anh nữa.

“Hm?” Đôi mắt Thiên Lạc hơi híp lại, mơ màng. “Chuyện gì sao? Tôi ngủ lâu vậy à?”

Anh đây không biết gì hết.

“Anh đừng có vờ vịt, hồi nãy anh chọc tôi phải không?”

“Hả? Chọc gì cơ?” Thiên Lạc dụi dụi mắt, đến khi nhìn rõ cô thì không khỏi vẻ ngạc nhiên: “Sao không mặc quần vậy?!”

Lúc này Lục Minh Nguyệt mới nhớ ra bản thân chưa kịp mặc quần vào, cô vội lấy chăn che phần thân dưới. “Nãy giờ anh ngủ thật sao?”

“Ừm.” Thiên Lạc không ngừng dán mắt vào nơi tư mật của cô. “Có chuyện gì à, cô cố tình không mặc quần là để câu dẫn tôi phải không?” Anh cười trêu chọc.

“L-làm gì có!” Lục Minh Nguyệt vội phản bác ý kiến. “Tay anh đang chạm vào đâu vậy?! Đừng có tùy tiện, á!”

Cô quên rằng Thiên Lạc và cô đang cùng đắp bằng một tấm chăn, nên tay anh dễ dàng sờ lấy ʍôиɠ cô. Anh kéo mạnh cô sát vào người mình, Lục Minh Nguyệt ngã nằm xuống. Bây giờ cả hai thân thể kề cạnh nhau, tay chân cô tiếp xúc với làn da của anh.

Đặc biệt nơi tư mật như muốn bao bọc lấy vật cứng rắn trong lớp qυầи ɭót.

Hình như nó ngày càng cương lên thì phải…

Tình thế bây giờ thật khó xử…

Cô phải làm sao đây, Thiên Lạc sẽ còn làm gì tiếp theo!?

LLM.

P/s: chap này Lam viết xong từ 22h30 🕥 hôm qua rồi nhưng nay mới up để chuẩn bị ra twoshot mới (NP, cao H, có lẽ có NTR nữa :

Nhớ vote và cmt cho Lam nhé ^^

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN