Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu
Chương 30: Về nhà (1)
Vùng ngoại thành vắng vẻ bóng người nhưng chim chóc thì luôn cất tiếng kêu.
Trong chiếc ô tô đen đậu khuất sau góc hẻm có hai người đang ôm nhau ngủ. Họ đắp chung một tấm chăn, nhịp thở đều đều. Cô gái được chàng trai bao lấy trọn cơ thể trong lòng, điều hòa trong xe vẫn ổn định, cảnh tượng bình yên đến lạ.
Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên.
Thiên Lạc giật mình tỉnh dậy, anh mò tìm chiếc điện thoại gần đó: “Ai?*
“Sao anh gọi nãy giờ không bắt máy vậy?!” Người bên đầu dây kia hẳn đang sốt ruột.
“…Hả?”
“Anh Dạ đây, em đang mơ ngủ à? Sao gần tối rồi mà chưa về?!”
“…..!!!!!” Thiên Lạc vội mở mắt nhìn màn hình điện thoại.
Là Hàn Dạ gọi!
Đã năm giờ chiều rồi!
Anh hốt hoảng trả lời: “À em sắp về rồi, em đang ghé cửa hàng mua ít đồ.”
“Ừ. Anh tầm một tiếng nữa sẽ về tới nhà.” Mấy nay không về nhà, anh thật sự cảm thấy “nhớ” Lục Minh Nguyệt. “Chuẩn bị sẵn bữa tối cho anh nhé Lạc.” Nói rồi anh cúp máy.
Thiên Lạc nhanh chóng mặc lại quần áo chỉnh tề, anh uống ngụm nước rồi lên ghế lái ngồi.
Hai người bọn họ đã thỏa mãn nhau từ trước bữa trưa đến tận hai giờ chiều, sau đó vì mệt quá mà ngủ say đến gần tối.
Từ đây về đến nhà là hơn hai mươi phút, tức anh chỉ có chưa đến ba mươi phút để chuẩn bị.
Lục Minh Nguyệt vì xe di chuyển mà người có chút xê dịch, cô nửa mơ nửa tỉnh.
“Xin lỗi cậu, hôm nay tôi không đến được.” Hình như Thiên Lạc đang nói chuyện với ai đó.
“Cậu cứ giữ đó cho tôi, sắp tới tôi sẽ đến.” Nói rồi anh cúp máy.
“Ưm…” Lục Minh Nguyệt kêu lên một tiếng, cô duỗi tay chân như một chú mèo vừa ngủ dậy.
“Mặc quần áo vào đi.”
“Sao cơ?” Cô mới dậy vẫn chưa tỉnh hẳn.
“Hàn Dạ vừa gọi, bây giờ đã hơn năm giờ chiều rồi.”
“Trễ đến vậy ư?!” Chung quanh là rèm che tứ phía, cô tất nhiên không để ý trời đã tối.
Thiên Lạc vô tình nhìn vào kính chiếu hậu, thoáng thấy bộ ngực cùng hai đầu иɦũ ɦσα sưng do bị anh “âu yếm” hồi nãy, phía bụng dưới bỗng nóng lên.
Kít! Xe đột nhiên dừng lại sát lề.
“A! Anh làm gì vậy?!”
Thiên Lạc quay lại phía sau túm lấy hai иɦũ ɦσα của cô rồi ngậm ʍút̼, bên kia thì dùng tay cấu véo mạnh bạo.
Chậc! Chậc!
Lục Minh Nguyệt cứ thế để yên cho anh tung hoành bừa bãi trêи ngực mình.
Sau một lát thì anh bỏ cô ra và lái xe đi như bình thường.
Dù rất muốn rút côn thịt ra và chơi với cô nhưng hiện tại rõ ràng không có thời gian, có lẽ anh nên tập trung lái xe để nhanh chóng về nhà thì hơn.
LLM.
P/s: Đây mới là phần 1 nhỏ của chap thôi nhé mọi người
Bữa giờ Lam bận việc buôn bán shopee nên không up chap mới được, mong mọi người thông cảm nhé ! Sắp tới mình sẽ sắp xếp thời gian để ra chap đều đặn hơn ^^
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!