Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 45: Tiểu vô lại giả khóc (cao H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
270


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 45: Tiểu vô lại giả khóc (cao H)


Editor: Eirlys

Beta: Hazjk

Vì để cho Phàm ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cô thậm chí còn dùng hai tay trêи cơ thể đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hoàn toàn mà khoa tay múa chân.

“Anh…, anh…, anh còn đem em dán lên trêи kính thủy tinh, còn không lo bị người đi đường nhìn thấy! Oa…”

“Mỵ Mỵ, em quên rồi sao? Kính thủy tinh này chỉ chúng ta mới có thể nhìn ra ngoài chứ không thể nhìn vào trong!”

Vội vàng lấy khăn tay bắt lấy khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt của Mỵ Mỵ, mặt khác vỗ nhẹ lưng Mỵ Mỵ nhắc nhở cô về đặc điểm của cái kính thủy tinh.

“Ưm… , hình như đúng rồi!” Nếu thật là như vậy thì nguyên nhân khóc lóc nãy giờ chẳng phải không tồn tại hay sao! Dù sao lúc nãy cô cũng thực sự cảm thấy khả năng mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ có thể bị người khác nhìn thấy, Phàm lại không để ý mới khiến cô cảm thấy tủi thân mà nửa giả nửa thật òa khóc. Vậy giờ nên làm thế nào đây? Tiếp tục khóc? Mỵ Mỵ nhanh chóng suy nghĩ trong đầu liền quyết định đem trách nhiệm sự việc lần này đều đổ lên người Phàm đi.

“Hu hu!” Đổi lại lần này là Phàm vẻ mặt tội nghiệp, miệng chu lên: “Em đổ oan anh!”

“Nhưng mà, nhưng mà…, không có ai cầu hôn như vậy cả, anh còn đánh ʍôиɠ em!”

Cho cô xin, anh đừng bày ra vẻ mặt làm nũng đó có được không, như vậy sẽ làm cô không đành lòng mà giả vờ xuống nước.

“Là em nói sẽ gả cho anh, anh mới hỏi em có muốn lấy chồng hay không mà! Nếu em không phủ nhận lời nói của anh thì anh đương nhiên sẽ chuẩn bị một màn cầu hôn cực kì có thành ý rồi! Em nói là yêu anh, vậy không muốn làm vợ của anh sao?”

Vẻ mặt Phàm lúc này chính là ── nếu em dám nói không, anh liền khóc cho em xem. Hiển nhiên Lâm Phàm không hổ là nhân vật lợi hại. Từ khi anh còn là một thiếu niên vừa mới tiến vào tầng quản lý của Lâm thị đã đem tập đoạn này phát triển vững mạnh, tốc độ phản ứng tuyệt đối cực kì vĩ đại. Người cần chịu trách nhiệm lại biến thành bạn học Mỵ Mỵ rồi.

“Vậy thì… , anh cũng có cần đánh ʍôиɠ em đâu!”

Sao cô càng nói càng chẳng có khí thế mạnh mẽ gì hết vậy! Quên điều gì rồi chăng?

“A, còn có còn có, tiểu huyệt của em đều bị đại nhục bổng của anh thao đến sưng lên, anh xem đi xem đi!

“Đúng vậy nhỉ…”

Phàm thuận theo ngón tay của Mỵ Mỵ nhìn xuống, khó nhịn nuốt nước bọt. Mỵ Mỵ lúc này vì để cho anh chứng kiến tiểu huyệt nghe nói đã sớm sưng đỏ kia mà ngồi trêи sofa đối diện bàn trà, đôi chân thanh tú còn gác lên bàn trà bên cạnh. Chỉ vì muốn Phàm nhìn thật rõ mà tiểu hoa huyệt lúc này “tình cảnh bi thảm”.

“Đúng nha!” Thật ra anh cũng không biết có phải thật sự sưng lên hay không nhưng tiểu huyệt bị côn thịt cắm đến sắp mất tri giác nên chắc là đã sưng lên rồi! Để xác định anh còn cúi đầu nhìn qua.

“Mỵ Mỵ…” Lúc này thanh âm của Phàm dị thường khàn khàn mà nhỏ, nhưng là không ngừng nuốt nước bọt. Côn thịt vừa mới bị Mỵ Mỵ khóc khiến nó mềm nhũn đi lúc này lại thẳng tắp đứng lên, hơn nữa rất nhanh hình như còn to hơn lại cứng hơn nữa.

Đôi mắt to vừa mới khóc còn long lanh ánh nước, đôi môi đỏ mọng bị hàm răng cắn chặt khiến nó càng thêm gợi cảm nở nang hơn thường ngày, khuôn mặt không rảnh nhỏ nhắn trắng nõn còn lưu lại vệt nước mắt chưa khô, cặp иɦũ ɦσα mất đi áo sơ mi cùng áօ ɭót che chắn hoàn toàn trần trụi, còn có hai chân thon dài cong ra thành hình chữ M cùng với điểm hấp dẫn nhất trêи người là tiểu hoa huyệt bị đại nhục bổng thao đến ửng đỏ ở trung tâm. Tuy rằng vừa mới cao trào vài lần nhưng anh biết tiểu huyệt vẫn khiến người khác có cảm giác điên cuồng, mùi vị của tiểu huyệt quá tuyệt vời! Lúc này đại nhục bổng rời đi, cái miệng nhỏ còn đang không ngừng co rút, đem ɖâʍ dịch không ngừng từ trong cơ thể đi ra.

“Tí tách!” Khi chất lỏng kia tụ tập đủ nhiều thì nhỏ xuống bàn trà, ở thời khắc mà 2 người đều im lặng này thì vô cùng vang vọng.

“A…”

Xấu hổ đỏ mặt, Mỵ Mỵ cảm giác mình chân thật dọa người ném đến gia, hoa huyệt bị Phàm nhìn chòng chọc như vậy lại có thể hưng phấn mà tiết dịch. Hơn nữa, sau khi cô cẩn thận quan sát liền phát hiện nơi đó lại không hề sưng! Nói sao chứ, đều do thuốc của Dịch nên cô mới như vậy thôi!

“Mỵ Mỵ, em đây là đang câu dẫn anh!”

Tuy rằng không phải lần đầu bị câu dẫn nhưng Mỵ Mỵ vẫn ngây thơ như vậy mở lớn hai chân lên án anh vừa mới đối đãi “vô tình” với cô như vậy khiến anh làm sao mà không tiếp tục “vô tình” đâm vào cho được.

“Em không có…” Càng nói càng thấy hít thở không thông! Khí thế vừa mới nửa thật nửa giả khóc nhè lúc này mất hết toàn bộ, bởi vì không vì ai, không vì nguyên nhân gì cả! hơn nữa cô đồng thời bị ngược đãi tiểu huyệt, lại còn có thể…

“Em có! Em cái tiểu vô lại này!”

Ánh mắt Phàm tràn ngập vô số sủng nịch, giống như trúng độc tình mãn tính không thể giải được, để cho anh phát hiện ra cô gái nhỏ không ngây thơ như cô biểu hiện ra nhưng lại không có biện pháp ngừng yêu cô!

“Em nào có…” Vừa rồi đúng là có chút xấu xa làm như thế nhưng cô không thừa nhận, có đánh chết cũng không thừa nhận!

“Em rõ ràng có! Em không chỉ là tiểu vô lại, lại còn là tiểu hồ ly, cô gái nhỏ đanh đá, tiểu mèo hoang…”

Sau khi liệt kê tất cả công trạng của Mỵ Mỵ, Phàm càng thấy bé yêu thú vị như vậy sao anh có thể buông tay đây? Phàm chậm rãi quỳ xuống thảm trước mặt Mỵ Mỵ, ôm Mỵ Mỵ vào lòng, anh vĩnh viễn cũng không muốn buông tay!

“Không có, không có, không có, em nhất định không có! A… , anh lại đùa giỡn em!”

Tất cả biệt danh mà Phàm đặt cho cô đều phủ nhận. Cô cho là anh ngày thường luôn mang đến cho cô một cái ôm dịu dàng ấm áp, cũng chính anh lúc này cứ quỳ như vậy mà đem đại nhục bổng đâm thẳng vào tiểu huyệt.

“Chiến tranh không ngại dối lừa!”

Lúc vừa ôm lấy Mỵ Mỵ đã muốn lấy tay mở ra cặp đùi trắng nõn thành chữ M khiến cô không có cách nào khép kín vào lúc này, chỉ có thể mở cửa lớn nghênh đón đại nhục bổng ra vào.

“Ưmm… , thật sâu… , a… , tiểu huyệt cũng bị thao đến hỏng…”

Tuy rằng vài ngày gần đây cô có chút kinh nghiệm tình ái, nhưng là đã bị ba người đàn ông này thử qua vô số tư thế, gia tăng niềm vui thao tiểu huyệt của bọn anh! Nhưng không thể không thừa nhận, tư thế như vậy thật sự vô cùng thoải mái.

“A… , thật sướиɠ… , yên tâm, tiểu tao huyệt của Mỵ Mỵ lợi hại như vậy, sẽ không hư… , a…”

Vừa nói vừa liên tục đâm mạnh quy đầu. Bởi vì chân Mỵ Mỵ mở to ra khiến xương chậu không hề đè ép tiểu huyệt, thuận lợi để ƈôи ȶɦịt của anh tiến vào, thế nhưng dạng gấp phương thức, rồi lại đem kia vốn là che kín trùng điệp trạm kiểm soát hoa kính trở nên càng thêm khúc chiết ly kỳ, khiến ƈôи ȶɦịt của anh sau khi thử qua các loại góc độ khác nhau mới có thể thông thuận sáp nhập.

“A… , sẽ phá hư… , ưmm… , hỏng mất…”

Bị đại nhục bổng không ngừng thử các loại góc độ kia chạm đến điểm G khiến Mỵ Mỵ không tự chủ được run rẩy thân thể, trong đầu đã hoàn toàn bị kɧօáϊ cảm chiếm cứ, chỉ có thể vô ý thức nỉ non lặp lại lời nói vừa rồi.

“Mỵ Mỵ thực ngoan… , a… , được sẽ tiến vào…”

Cảm thấy quy đầu lấy góc độ này mà tiến vào, đâm vào một đoàn thịt mềm hơi lộ ra. Mỗi lần đều đâm mạnh nơi đó, Mỵ Mỵ cả người đều hưng phấn đến rối tinh rối mù, huyệt thịt cũng sẽ tăng tần số co rút rồi lạ hút lấy côn thịt của anh. Biết mình tìm được điểm G của Mỵ Mỵ, anh bắt đầu tập trung công kϊƈɦ nơi đó, đâm mạnh vào khiến Mỵ Mỵ kêu khóc khiến anh càng cao hứng.

“A ────, hư mất, hư mất thôi… , a… , a… , tới rồi a… Tè ra quần …” Thân thể Mỵ Mỵ mẫn cảm làm sao chịu nổi kϊƈɦ thích như vậy. Thân thể sau khi trải qua nhiều lần cao trào phập phồng liên tiếp cuối cùng không chịu được đạt cao trào mãnh liệt, thủy triều trong suốt chảy ra từ khe hẹp, chảy xuống bụng Phàm.

“Nha… , anh cũng tới … , anh muốn đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ rót đầy t.ử ƈυиɠ Mỵ Mỵ! Nha…”

Mền cung miệng phun ra ái dịch nóng đích sau cảnh run lên, Phàm biết mình cần bắn ngay lập tức, vội vàng đẩy nhanh nháy mắt trừu sáp hơn chục cái, cuối cùng đem quy đầu thúc mạnh vào t.ử ƈυиɠ hẹp hòi của Mỵ Mỵ, đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ nồng đặc một giọt cũng không thừa bắn vào.

“A… , thật nóng a…”

Chất lỏng nóng hổi tựa hồ muốn đem thân thể của anh hòa tan, thân thể động đậy nhẹ vài cái, Mỵ Mỵ qua khi triều cường liền lâm vào trạng thái bán hôn mê!

——————–

Tác giả muốn nói: ách, tư thế trêи bàn trà này a, hoàn toàn là tưởng tượng thôi! Ha ha, đầu óc tui tưởng tượng đủ phong phú đi!

Nhưng tui là khảo chứng tư thế như vậy có khả thi hay không, đương nhiên là không có người đàn ông theo tui thử nghiệm.

Thông thường độ cao của bàn trà, ước chừng 40-60cm, tui cao 163cm, từ đùi tới tất chiều dài là 35cm.

Cho nên cái tư thế này nhé, nếu như nam sinh cao lớn thì vừa hay có thể xxoo với người thấp hơn trêи bàn tra đó nha UwU ~~ Hì hì, ừm, nếu các bạn có bạn trai hoặc chồng  khá cao thì có thể thử tư thế này nha, xem có thú vị không?

Chắc là có rồi nha!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN