Bọn Đàn Ông Này Có Độc - Ngoại truyện 2.4: 5P ( hạ )
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
477


Bọn Đàn Ông Này Có Độc


Ngoại truyện 2.4: 5P ( hạ )


Theo động tác thọc vào rút ra của Du Hạo Nam, ɖâʍ dịch không ngừng từ trong hoa huyệt chảy ra, rất nhanh liền làm ướt chỗ hai người giao hợp.

Thu Dật Mặc đã đứng ở phía sau Tả Ninh, tay phải sờ sờ giữa hai chân cô, không lâu sau liền lôi ra một chút mật dịch.

“Nước thật nhiều.” Đem ɖâʍ dịch trong tay bôi lên ɖu͙ƈ vọng sưng to ɖu͙ƈ vọng, Thu Dật Mặc tiếp tục dùng ngón tay cùng mật dịch ồ ạt trào ra khuếch trương huyệt động phía sau.

Cho dù chỉ là một đoạn đầu ngón tay xâm nhập, cũng kϊƈɦ thích đến Tả Ninh rùng mình một trận, hai huyệt động trước sau đều không nhịn được kẹp chặt lại, kẹp đến mức Du Hạo Nam kêu lên một tiếng, làm các dây thần kinh toàn hắn banh đến gắt gao.

“A…… Mặc……”

Nghe cô nhịn không được rêи rỉ, Thu Dật Mặc cuối cùng cũng đỡ lấy côn thịt giữa háng chậm rãi làm căng miệng huyệt, một bên từ sau lưng cô lấy tay vuốt ve đầu иɦũ ɦσα cô, một bên chậm rãi thẳng lưng đẩy mạnh vào bên trong.

“Ân a…… Chậm…… Chậm một chút……”

Đường đi phía sau không có độ co dãn tốt như hoa huyệt phía trước, cũng không thể phân bố ra chất lỏng bôi trơn, chỉ cần hắn đẩy nhanh tốc độ một ít, cô liền có chút chịu không nổi.

Các nam nhân cũng biết rõ điểm này, cho nên khi mỗi lần tiến vào phía sau cô, cũng không dám lỗ mãng, càng không dám không kiêng nể gì như ở phía trước.

“Thả lỏng.” Xúc cảm phía sau còn căng chặt hơn phía trước làm giọng nói của Thu Dật Mặc bắt đầu khàn khàn, “Đừng kẹp chặt như vậy.”

Sợ cô không chịu nổi, Du Hạo Nam cũng chỉ có thể thả chậm tốc độ chuyển động, bắt đầu hôn lên vành tai của cô, ôn nhu trợ giúp cô thả lỏng thân thể.

Tuy rằng Tả Ninh hoàn toàn tiếp thu phương thức tính ái như vậy, thậm chí mỗi lần đều chờ mong kϊƈɦ thích như vậy, nhưng thân thể không chịu nghe theo khống chế của cô, cái này cô cũng không thể nề hà.

Cuối cùng, dưới sự nỗ lực của ba người, côn thịt của Thu Dật Mặc cũng hoàn toàn đi vào, gắt gao chống vào chỗ sâu nhất trong vách tường.

“Có thể…… Động cùng động……”

Nghe được thanh âm Tả Ninh ɖu͙ƈ cầu bất mãn, nhìn cô văn mà vặn vòng eo, Du Hạo Nam không nhịn được khẽ cười một tiếng: “Bảo bối chờ không kịp.”

Hai nam nhân liếc nhau, đột nhiên đồng thời đem côn thịt chôn sâu trong hoa huyệt rút ra bên ngoài một đoạn, sau đó lại đồng thời một thọc vào, vẫn duy trì tiết tấu ra ra vào vào tương đồng.

“A a……” Lập tức chính là cường độ kϊƈɦ thích cao như vậy, kϊƈɦ thích Tả Ninh lên tiếng kêu to, hốc mắt ướt át, hai luồng nhũ thịt trước ngực cũng nhảy lên nhảy xuống không ngừng.

Cao Hạ tốt xấu gì cũng đã phát tiết qua một lần, hiện giờ tuy rằng lại bị một màn ɖâʍ mĩ này kϊƈɦ thích đến cương cứng, nhưng vẫn còn miễn cưỡng chịu đựng được.

Nhưng Thu Dật Bạch rốt cuộc lại không chịu đựng được, vài cái liền lột sạch quần áo sải bước đến giường lớn, đỡ cây gậy nóng bỏng bên hông thẳng tắp cắm vào ái miệng nhỏ lúc đóng lúc mở của Tả Ninh.

Tả Ninh chậm rãi buông đôi tay đang nắm chặt lấy quần áo của Du Hạo Nam ra, ngược lại nắm lấy phần gốc côn thịt của Thu Dật Bạch, phối hợp với miệng vuốt ve lên xuống.

Nhưng hai cây côn thịt vẫn ở trong cơ thể của cô thọc vào rút ra tần suất quá nhanh, toàn bộ thân thể của cô đều run rẩy, lực đạo trêи tay với trong miệng cũng hoàn toàn không ổn định, vỗ về chơi đùa như vậy Thu Dật Bạch cũng chưa chắc có thể thoải mái.

ɭϊếʍ hút vài cái, cô phun côn thịt trong miệng ra, đôi tay nâng hai bầu иɦũ ɦσα đang đong đưa giương mắt nhìn Thu Dật Bạch: “Dùng…… Ân a…… Dùng nơi này……”

Trong mắt cô che kín một tầng hơi nước, lộ ra đều là tình ɖu͙ƈ không chút nào che lấp, bị cô xem một cái như vậy, lại nghe cô nũng nịu mở miệng rêи rỉ như vậy, Thu Dật Bạch chỉ cảm thấy hồn phách của mình đã bị cô câu đi rồi.

“Lát nữa đến lượt anh nhất định thao chết em.” Thở hổn hển hung tợn nói một câu này với cô, Thu Dật Bạch ngồi quỳ ở trêи giường, dùng gối đầu điều chỉnh tốt độ cao, đỡ côn thịt ướt đẫm nhét vào trước ngực cô, một bên dùng tay vuốt ve hai luồng nhũ thịt, một bên dùng sức đè ép, cọ xát côn thịt sưng to.

“Ha a…… Chậm…… Chậm một chút nha…… Muốn tới……”

Hai cây côn thịt một trước một sau vẫn duy trì tiết tấu rong ruổi cùng tiến cùng ra không ngừng, bọt nước văng khắp nơi, tiếng đánh không ngừng vang bên tai, còn không đợi Tả Ninh nói xin tha, cô liền run run rẩy rẩy cao trào.

Không cho cô cơ hội thở dốc một chút nào, Thu Dật Mặc cùng Du Hạo Nam tiếp tục thẳng lưng đưa đẩy, mỗi một lần đều làm иɦũ ɦσα cô run run không ngừng, cái này lại chọc đến Thu Dật Bạch hô hấp dồn dập, ngực không ngừng phập phồng.

Nghe từng tiếng Tả Ninh uyển chuyển yêu kiều rêи rỉ mê người, lại nhìn gương mặt ửng hồng của cô, đôi mắt hàm chứa ý xuân, Cao Hạ rốt cuộc khống chế không được, đi đến mép giường kéo tay phải của cô ra nắm lấy côn thịt của mình, theo tiết tấu của cô vỗ về chơi đùa vuốt ve.

“Ân nột…… Lại muốn…… A a…… Lại muốn đi nha……” Tả Ninh nào chịu được loại kϊƈɦ thích này, còn chưa kịp hoà hoãn từ cao trào vừa rồi, một đợt sóng kɧօáϊ cảm mãnh liết khác lại tập kϊƈɦ toàn thân, làm cô khóc sướt mướt xin tha, “Đủ rồi…… A a a…… Chịu không nổi……”

“Thân thể của em rất hưng phấn, em rõ ràng thích chơi như vậy.” Giọng nói của Thu Dật Mặc mang theo ý cười quả thực không khác gì ác ma, nhưng Tả Ninh căn bản cũng không bất kỳ sức lực nào để phản bác hắn.

Trêи thực tế, hắn nói cũng không có gì không đúng, tuy rằng cường độ tính ái như vậy sẽ làm cô có chút không chịu nổi, nhưng mỗi lần chơi như vậy cô sẽ càng mẫn cảm càng hưng phấn hơn so với ngày thường.

“Bảo bối, thoải mái không?” Thu Dật Bạch tiếp tục dùng bộ ngực của cô đè ép côn thịt chằng chịt gân xanh nhô lên, đồng thời lôi kéo từng cái đầu иɦũ ɦσα phát ngạnh, mỗi một lần dùng sức, đều có thể làm cô kêu lên lớn hơn nữa.

“A nha…… Ân…… Ân a……” Tả Ninh đầu óc trống rỗng, căn bản trả lời không được, chỉ có thể dựa vào bản năng thân thể làm càn lãng kêu.

“Lại cao trào?” Du Hạo Nam giơ lên khóe môi cười cười, lại cố ý xấu không chịu buông tha cô, trực tiếp đem ngón tay duỗi đến chỗ hai người kết hợp, siết chặt âm đế sung huyết xoay tròn.

“A a a a……” Tiếng thét chói tai vang vọng toàn bộ căn phòng, một cỗ lớn chất lỏng trong suốt từ trong hoa huyệt phun ra, tưới ướt một mảnh bụng của Du Hạo Nam bụng.

“Bảo bối thổi?” Thu Dật Mặc cũng đắc ý cười nhẹ một tiếng, càng thêm biến hóa tiết tấu, cùng Du Hạo Nam ra ra vào vào luân phiên hoạt động.

Hai người rõ ràng đều đã đến đỉnh, cho nên mấu chốt là đương hăng say, ai cũng không chịu bắn ra trước.

Tả Ninh vừa khóc vừa kêu, nước mắt giàn giụa, thân mình run rẩy cái không ngừng. Thật vất vả mới chờ bọn họ đều phóng xuất ra, cô còn không có kịp thở dốc, lại bị Cao Hạ cùng Thu Dật Bạch vớt qua, một trước một sau kẹp chặt thân thể cô, đem ɖu͙ƈ vọng vẫn luôn căng chặt lần lượt cắm vào hai cái huyệt động.

“A a…… Muốn…… Muốn chết…… Chậm một chút…… A a a……”

Thu Dật Mặc hô hấp chưa vững vàng lúc này mới rảnh rỗi, quay đầu nhìn về phía Thu Dật Bạch: “Căn phòng này hiệu quả cách âm thế nào? Cô ấy kêu như vậy, đừng nói đã làm cho toàn bộ khách sạn đều biết.”

“Yên tâm, biết cô muốn tới thăm diễn, đã cố ý vì cô mà chuẩn bị.”

Nghe được giọng nói đắc ý của Thu Dật Bạch, Tả Ninh mới ý thức được, đâu chỉ có Thu Dật Mặc là ác ma, rõ ràng bốn nam nhân này, mỗi người đều là ác ma.

Lần này thật sự là ba ngày sau cô cũng đừng nghĩ đến chuyện xuống giường.

Nhưng mà thật sự, cũng rất kϊƈɦ thích.

Editor: sacnu

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN