Thiếu Nữ Tiết Sữa - Chương Thưởng: Sơn Tặc Bá Đạo X Kiều Kiều Tiểu Tỷ (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1087


Thiếu Nữ Tiết Sữa


Chương Thưởng: Sơn Tặc Bá Đạo X Kiều Kiều Tiểu Tỷ (2)


Editor : Uniirr

Hà Cửu Vi thật vất vả mới không thấy nóng, lại bị một cái lò đại hỏa đè nặng, cô thì thào muốn tránh thoát cái ôm ấp của Hoa Mảnh Ngọc, lại bị hô hấp cực nóng trên mặt làm bừng tỉnh!

Cô mở to hai mắt, đang muốn thét chói tai, hiện lên khuôn mặt anh tuấn làm cô cả kinh.

Hoa Mảnh Ngọc bắt gặp Hà Cửu Vi tỉnh lại, trực tiếp cúi đầu hôn đôi môi ngọt ngào.

Cô nghiêng đầu tránh lưỡi của Hoa Mảnh Ngọc tiến vào.

“Ngươi là Hoa Mảnh Ngọc?”

Hoa Mảnh Ngọc thấy cô tránh né mà bất mãn chau mày, niết cằm cô.

“Không phải ta còn có thể là ai?”

Nói xong duỗi lưỡi quấn môi của cô, vì ăn đau mà hơi lộ ra đầu lưỡi.

Không ngờ vì đi lạc lại gặp bộ dạng tinh xảo mà không mất khí phách, tràn đầy hương vị nam nhân của Hoa Mảnh Ngọc. Hà Cửu Vi dần mất hết không khí cả mặt đỏ bừng.

“Ân…”

Thân thể Hà Cửu Vi truyền đến cảm giác không rõ trống rỗng, loại cảm giác này tựa hồ là vì Hoa Mảnh Ngọc hôn mình lại dường như không phải, nhưng lại xấu hổ mở miệng, cô chỉ có thể hừ hừ cắn môi xem màn giường.

Hoa Mảnh Ngọc thần kinh thô, không biết Hà Cửu Vi muốn cái gì, hết thảy đều là tiết tấu của hắn, bất tri bất giác bàn tay chạm vào núm иɦũ ɦσα.

“A…”

Chỗ này Hà Cửu Vi chính mình đều không có sờ qua, lúc này bị Hoa Mảnh Ngọc thô lỗ vuốt ve, cô nghĩ thét chói tai, xuất khẩu cũng chỉ là tiếng rên rỉ.

Hà Cửu Vi bị âm thanh than nhẹ sợ tới mức lấy tay che miệng mình, không thể tin được âm thanh này lại xuất hiện từ miệng mình!

“Phu nhân muốn kêu liền kêu đi, vi phu rất thích nghe.”

Những lời này làm cho Hà Cửu Vi xấu hổ đem mặt đều chôn trong gối, còn phu nhân, vi phu, một cái sơn tặc còn học được văn hoá?

Nhưng lại không hề có cảm giác khác thường, thật sự không e lệ!

Hoa Mảnh Ngọc bị Hà Cửu Vị xấu hổ chọc trong lòng đều run lên, cúi người nhẹ nhàng mà ngậm vành tai cô, như nguyện nghe được tiếng rên rỉ như mèo kêu của cô, lại đùa cô.

“Âm thanh của phu nhân thực dễ nghe, lại kêu them vài tiếng..?”

“Mới không cần…”

Hà Cửu Vi mẫn cảm bị hắn hôn co rúm lại, quyết đoán cự tuyệt, lại không phát hiện âm thanh cự tuyệt của mình rốt cuộc có bao nhiêu kiều.

Làm sao có thể cho cô cự tuyệt? Hắn còn rất nhiều biện pháp làm cho cô đầu hàng.

Hoa Mảnh Ngọc chống đỡ đứng lên, nhìn Hà Cửu Vi dưới thân, dưới ánh trăng lại trần truồng như ngọc, cúi đầu hôn núm иɦũ ɦσα cứng rắn đến phát run.

“Ân a…”

Núm иɦũ ɦσα của Hà Cửu Vi bị hôn như chuồn chuồn lướt kϊƈɦ thích, hoa huyệt bị gậy thịt cứng rắn đụng một chút, nặng nề cùng hoa huyệt mềm mại kề cận , cô nhất thời ngay người.

Lý trí nói cho cô nên đẩy Hoa Mảnh Ngọc ra, ngăn cản hắn càng làm ra hành vi phóng đãng không kiêng nể, nhưng thân thể thành thực đem núm иɦũ ɦσα ngứa ngáy của mình đưa vào miệng ấm áp của hắn!

Hoa Mảnh Ngọc sẽ không bỏ qua đồ ăn đã chủ động đưa lên trước mặt, không cần nghĩ ngợi liền bóp véo núm иɦũ ɦσα tuyết trắng cứng rắn.

“Chậc chậc…”

Âm thanh nước bọt cùng da thịt giao quấn làm cho gậy thịt nổi gân xanh sưng to càng thêm dữ tợn, đại quy đầu đã sớm chen chúc bên miệng huyệt.

“A ân… Ha… Ân a…”

Hà Cửu Vi rên rỉ , vì khoái cảm mà mạch máu trêи cổ nổi lên, hô hấp càng ngày càng khó khăn, cô lại không rảnh bận tâm.

“A… Phía dưới a… Nước tiểu … A…”

Tiểu huyệt phân bố dâm dịch chảy ra sàng đan, Hà Cửu Vi cọ cọ, cảm nhận được một mảnh thấm ướt, còn nghĩ là nước tiểu của mình, vội vàng đẩy Hoa Mảnh Ngọc trầm mê thân thể ôn nhu hương của cô.

Hoa Mảnh Ngọc cúi đầu nhìn, cười tà mị.

“Phu nhân, đây không phải nước tiểu, rõ ràng chính là thiếu làm !”

Nói xong liền ngăn chặn đùi của Hà Cửu Vi, bắt đầu đè âm huyệt dùng sức nhu động.

“A… Làm sao có thể… Đừng chạm a… A…”

Hà Cửu Vi làm sao có thể chống đỡ động tác mãnh liệt như vậy, ngón tay hắn động nhanh hơn, thân thể cô kịch liệt run run, miệng nói không nên lời, chỉ còn lại tiếng rên rỉ.

“Phu nhân của ta thực mẫn cảm, tùy tiện sờ sờ là có thể chảy ra xuân thủy!”

Hoa Mảnh Ngọc lấy ngón tay móc vào khe hở hẹp, u huyệt phun dâm dịch đầy tay hắn.

“Phu nhân ngươi xem, trên tay vi phu đều là dâm thủy trong loạn huyệt của ngươi chảy ra đâu!”

“Ngươi… Ngươi vô sỉ!”

Hà Cửu Vi ngày thường gan lớn cũng chưa từng nghe qua lời nói phóng đãng như vậy.

Hoa Mảnh Ngọc cũng không phải người ôn nhu, nhịn lâu như vậy là không muốn Hà Cửu Vi một lát sẽ đau, bây giờ còn bị mắng vô sỉ, thần sắc trầm xuống.

“Vô sỉ? Ta còn càng vô sỉ đâu!”

Hắn đem tay dính đầy hoa dịch thô lỗ ở hoa huyệt mà lau, vươn ngón tay vào bên trong tiểu huyệt rút chọc hơn mười lần liền đem chân mở ra, trực tiếp đem súng đâm vào.

“A! ! ! Đau a! ! ! Ngươi đi ra ngoài! ! !”

Cho dù ɖâʍ dịch lan tràn, nhưng cũng không ngăn được động tác mãnh liệt như vậy, Hà Cửu Vi đau đến cong thân thể, tiểu huyệt vì động tác của cô mà thu càng nhanh!

Hoa Mảnh Ngọc bị kẹp đến nhíu mày.

“Ách a…Loạn huyệt của phu nhân vừa trơn lại vừa nhanh!”

Gậy thịt đam vào tiểu huyệt dời núi lấp biển sóng nhiệt thổi quét qua, thể xác và tinh thần của hắn đều thư sướng.

Nếu Hoa Mảnh Ngọc sung sướng, Hà Cửu Vi lại đau đến sắc mặt trắng bệch. Nếu không phải hắn cúi đầu nhìn thấy Hà Cửu Vi đau đớn mà chảy nước mắt, Hoa Mảnh Ngọc cũng không nghĩ cô là nữ nhân mảnh mai.

Gậy thịt của mình thô lỗ làm cô bị đau.

Cố nén cảm xúc bị siết chặt, Hoa Mảnh Ngọc hôn môi Hà Cửu Vi rồi lại hôn xương quai xanh mê người.

“Phu nhân nhịn một chút, nhịn một chút sẽ không đau”

“Ư ư ư ư… Ngươi là cái đồ hỗn đản! Ngươi mau đi ra… A!”

Hoa Mảnh Ngọc vừa động, Hà Cửu Vi vội vàng đem tay vòng qua cổ hắn mà kêu.

“Đừng động! Ngươi đừng động… A quá lớn… Đau quá!”

“Ách… Thực căng!”

Hoa Mảnh Ngọc nhịn đến vất vả, vách tường hoa huyệt mút đại quy đầu sưng to, phân thân đã sớm không chịu khống chế càng không ngừng trướng lớn, chống đỡ bên miệng huyệt.

Đợi đến khi Hà Cửu Vi dần dần hết đau, từ sâu thẳm trong hoa huyệt truyền đến cảm giác ngứa ngáy làm cho cô khó chịu đung đưa ʍôиɠ.

“Ân… A…”

Thấy cô thích ứng, Hoa Mảnh Ngọc thả lỏng, miệng của hắn tham lam mút núm иɦũ ɦσα tản ra mùi thơm, đầu lưỡi dùng sức kéo, như là muốn hút ra sữa. Mà dưới thân đã bắt đầu động tác khai khẩn, ba nhẹ một nặng chậm rãi rút chọc.

“A… Ân… Ách nhanh… Một chút…” Hoa Mảnh Ngọc vì giảm bớt đau đớn cho cô mà động tác mềm dịu, không biết cơ thể của cô truyền đến cảm giác hư không.

Hoa Mảnh Ngọc nghe vậy, mạnh mẽ cắm vào, Hà Cửu Vi bị đâm làm cả người đều hướng lên trên.

“Phu nhân rất hưởng thụ ?”

“Ách a… Không cho nói , ân a…”

Gậy thịt nhiều nếp nhăn cùng hoa vách tường trùng điệp ma sát, Hoa Mảnh Ngọc hữu lực đâm xuống làm cho Hà Cửu Vi cảm nhận được ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử.

” Phu nhân đến cái này cũng không hiểu ? ” Lại va chạm một cái “Đây chính là lạc thú nơi khuê phòng, vi phu không nói, phu nhân làm sao có thể cảm nhạn được khoái cảm? “

Hà Cửu Vi lúc này đã không nghe thấy Hoa Mảnh Ngọc đang nói cái gì, cô chỉ biết mình giống như ở trêи chín tầng mây, ngoài miệng lại khẩu thị tâm phi.

“Già mồm lấn át lẽ phải… Nha… Thật lớn… Nhẹ chút ân…”

“Vi phu có già mồm lấn át lẽ phải hay không thì phu nhân không phải cực rõ ràng sao? Sao có thể nhẹ chút đâu, cái miệng nhỏ phía dưới của phu nhân không muốn vi phu nhẹ chút!”

Gậy thịt qua lại rút chọc nhuyễn thịt co dãn so với khi nãy lớn một vòng.

“Phu nhân có thật nhiều nước!”

“Ha… Ân a…”

Liên tục rên rỉ làm giọng nói của Hà Cửu Vi có chút khàn khàn, lại mang đến một loại phong tình khác biệt, Hoa Mảnh Ngọc nghe được gậy thịt run lên, tốc độ rút chọc càng lúc càng nhanh, túi tinh hoàn đâm voà hoa huyệt phát ra âm thanh “Đùng! Đùng!” rung động.

Xuân thủy lan tràn làm động tác cắm vào rút ra của gậy thịt như nước chảy mây bay diễn ra hết sức sinh động, càng thêm thông thuận. Quy đầu dường như từ con đường mòn tìm được hoa tâm, khối mị thịt đó gắt gao mút làm cho Hoa Mảnh Ngọc bị kϊƈɦ thích, bộ mông cơ bắp mạnh mẽ co rút lại, dưới thân động tác càng thêm mãnh liệt, giống như mưa rền gió dữ hướng hoa tâm điên cuồng tàn phá!

“A… Đừng chạm nơi đó… Đừng… A a… A a a!”

Gậy thịt cực đại tàn bạo hướng về hoa tâm điên cuồng nắn bóp, cả người Hà Cửu Vi giống như mưa to thì tìm thấy con thuyền buồm, sóng biển mãnh liệt mênh mông đem cô cuốn vào lòng biển, ɖu͙ƈ vọng lên tới đỉnh điểm!

Hoa huyệt từng đợt mãnh liệt co rút, thân thể có tiết tấu run run , tiết ra ɖâʍ dịch trong suốt đặc sệt, ẩm ướt một phiến sàng đan, gậy thịt sưng lớn kịp lúc rút ra hướng lên trêи nhảy nhảy.

“Phu nhân đã biết tư vị tình triều ? Vi phu còn muốn xin phu nhân chỉ giáo một phen!”

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN