Lỗ Ái (Bắt Yêu) - Chương 087: Ở biệt thự riêng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
218


Lỗ Ái (Bắt Yêu)


Chương 087: Ở biệt thự riêng


Lỗ Ái (Bắt Yêu)

Trâu Tiểu Hàm

Nhà họ Trâu, trong phòng khách, Trâu bí thư ngồi đối diện với Đằng Duệ Triết ở trong phòng khách, trong phòng khách, cả hai đều không nói gì, cũng không lộ ra bản mặt gì.

Phu nhân bí thư biết ý đành lui xuống, vào phòng bếp giúp người làm cắt hoa quả.

“Đem đĩa hoa quả tiểu thư cắt mang qua cho Đằng thiếu gia đi, đó là đĩa đẹp nhất.” Bà phân phó người làm xong, đi đến bên cạnh con gái, lo lắng hỏi: “Duệ Triết vẫn chưa nói cho con biết mấy ngày qua cậu ta đi đâu hả?”

“Ra nước ngoài thôi mẹ, chi nhánh bên kia cũng vội mà.” Trâu Tiểu Hàm tiếp tục cúi đầu bày đĩa trái cây, ngón tay mảnh khảnh non mềm như lá hành, cũng là một đoạn phong cảnh mê người.

“Nhưng mà mẹ lại nghe có người nói cậu ta mang một người phụ nữ đến bệnh viện.” Phu nhân bí thư giữ chặt lấy cổ tay con gái, muốn con gái đừng cắm đầu vào mấy thứ vô bổ kia nữa, cực kỳ không vui nói: “Cậu ta ra nước ngoài, vì sao không gọi cho nhà chúng ta lấy một cuộc điện thoại? Thông báo một tiếng cũng không tốn của cậu ta bao nhiêu thời gian! Cậu ta hoàn toàn không để nhà họ Trâu chúng ta vào mắt mà!”

“Mẹ, ý của anh ấy là không muốn kết hôn, mẹ không nhìn ra sao?” Tiểu Hàm nhíu mày, lấy bao tay nhỏ xuống, bảo đám người làm ra ngoài, nhìn mẹ mình nói: “Bây giờ con sẽ yêu cầu anh ấy, nếu anh ấy chịu mang con ra ngoài ăn cơm mua quần áo, chứng tỏ ánh ấy đã hồi tâm chuyển ý rồi. Chúng ta đừng bức anh Duệ Triết nữa, nhất định là mấy ngày hôm trước anh ấy bị chuyện gì đó ngăn cản, không có cách nào nói cho chúng ta biết. Nhưng hiện tại, thái độ của anh ấy đối với con rõ ràng đã tốt hơn, mẹ không nhận thấy sao? Nhất định là anh ấy đã giải quyết xong những chuyện còn vướng bận trong lòng, cho nên chuyện này có thể tha thứ cho anh ấy.”

“Được, chuyện này ba con không đề cập tới, mẹ cũng sẽ không nhắc đến. Nhưng mẹ nghe dì con nói, lúc các con ở Bắc Kinh, cậu ta cũng không cho con chọn dây chuyền, mà con cũng tự chọn một cái đơn giản nhất. Con gái ngoan, con về sau không cần làm như vậy, con gả đi không phải đi chịu khổ, mà là đi hưởng phúc. Nhất định phải quản được ví tiền của cậu ta!” Phu nhân bí thư dặn dò.

Tiểu Hàm gật gật đầu: “Mẹ, chờ đến ngày anh ấy yêu con, anh ấy sẽ quý trọng con. Lúc đó, mới là thời điểm con hạnh phúc nhất. Mục đích con gả cho anh ấy không phải vì tiền.”

Phu nhân bí thư nghe con gái nói vậy, liền lắc đầu nói lời sâu xa: “Con gái ngốc, thanh xuân của con gái có hạn, nhưng tiền và quyền lại ‘thủ chi bất tận’. Nhất định phải gả cho người có quyền có thế, mặc kệ hắn ta có yêu con hay không, những cám dỗ dụ hoặc bên cạnh hắn sẽ không bao giờ hết. Đằng Duệ Triết này là đứa con rể mẹ vừa lòng nhất, nhưng trái tim cậu ta lại không đặt trêи người con, Trâu gia chúng ta đều nhìn ra được. Con ấy à, một khi cậu ta đồng ý đính hôn, phải lập tức nắm bắt lấy, biết không?”

“Con biết rồi, mẹ.” Trâu Tiểu Hàm nhu thuận gật đầu.

Phòng khách lớn nhà họ Trâu, bí thư Trâu thiết đãi Đằng Duệ Triết uống trà, bản thân ông tự mình pha trà, châm trà, đặc biệt xem trọng, sau đó hỏi anh có ý định tranh cử chiếc ghế thị trưởng không.

Đằng Duệ Triết đến gặp bí thư một chữ cũng không đề cập đến chuyện trì hoãn đính hôn, mày kiếm khí phách giương lên, bên môi mang theo ý cười lạnh, đặt tách trà xuống: “Duệ Triết tài hèn học ít, chỉ có thể lăn lộn trêи thương trường kiếm cơm, theo đuổi sự nghiệp chính trị thực sự là tham vọng quá cao. Cảm ơn ý tốt của bí thư!”

“Đã qua 3 năm, chỉ còn một năm nữa là đến nhiệm kỳ mới của thị trưởng.” Bí thư tiếp tục cao giọng nói, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều điềm tĩnh trầm ổn, “Nếu Duệ Triết có ý tranh cử, chúng ta vẫn còn một năm để chuẩn bị, mượn sức các nghị sĩ. Duệ Triết, kỳ thực cháu ngồi lên vị trí kia không khó, mấu chốt chỉ là cháu có muốn hay không thôi. Bác nghe nói người bên Tiêu gia cũng rất có hứng thú với vị trí này.”

Duệ Triết nghe vậy thì nhếch môi cười, “Là chú Tiêu có hứng thú? Hay là Tiêu thiếu gia có hứng thú?”

“Tiểu Tử và ta đã làm việc nhiều năm bên cạnh Tô thị trưởng, mọi chuyện cũng tương đối rõ ràng, chỉ đạo các ban ngành cũng tương đối có kinh nghiệm. Nhưng nếu chỉ dựa vào nó cùng thực lực của Tiêu gia, e rằng vẫn có chút khó khăn. Tiêu gia hiện giờ không có thế lực thông gia tương trợ, hơn nữa xuất thân của con dâu cũng mang đến ít nhiều ảnh hưởng, rất nhiều nghị sĩ sẽ không đồng ý đứng cùng chiến tuyến với Tiêu gia. Hơn nữa, vụ án của nhà họ Tô, cũng rất dễ bị đối thủ của Tiêu gia đào ra, trả đũa Tiêu thủ trưởng. Duệ Triết, quan trường như chiến trường a…” Trâu bí thư nói đến cuối cùng lại thở dài một tiếng, “Hiện tại, người có quyền có thế nhất chính là chính-thương*, người trong quan trường đóng vai ác, lại có thêm thương nhân che giấu tung túc, quan thanh liêm khó mà làm.”

(* Ý chỉ thương nhân làm quan)

Duệ Triết nghe được một tiếng ‘Chính thương’ này, nhếch môi nở nụ cười, là cười lạnh.

Ở Trâu gia cơm nước xong, Đằng Duệ Triết cùng Trâu Tiểu Hàm rời khỏi nhà.

Trâu gia đối với chuyện hôn sự bị hoãn một chữ cũng không nói, trong bữa cơm lúc nói chuyện, cũng uyển chuyển nói rõ, thông cảm cho anh phải xử lý công việc khẩn cấp ở nước ngoài, công việc là quan trọng, ngày đính hôn, chỉ có thể lùi lại. Chỉ cần kết hôn không như vậy, tất cả đều dễ bàn.

Đằng Duệ Triết cũng không nói gì, cơm nước xong, cùng Trâu bí thư nói chuyện một hai câu rồi rời đi.

Trâu Tiểu Hàm ngồi trêи xe hắn, hỏi hôm nay có đến công ty nữa không. Nếu đi, cô sẽ đi cùng anh. Nếu không, bọn họ sẽ cùng nhau trải qua đêm Thất Tịch* này.

(* Lễ tình nhân của TQ)

Duệ Triết yên lặng lái xa, nghe Trâu Tiểu Hàm nói, mày kiếm cau chặt.

Có lẽ Trâu Tiểu Hàm thích hợp để lấy làm vợ, ít nhất trước mắt hắn vẫn không chán ghét cô.

“Hôm nay không có việc gì, anh định trở về biệt thự riêng nghỉ ngơi.” Hắn nhíu mày lạnh nhạt nói, khóe môi hơi mím, cho xe chạy về phía khu nhà ở của mình. Trước mắt hắn sẽ không về Đằng gia, công ty có vài thứ, hắn cũng là để Torn chạy qua, không muốn ‘giao chiến’ chính diện với ba hắn!

Mấy ngày nay, gia đình chú Hai đều từ Bắc Kinh bay đến đây, dì Ba thì ở Hongkong, người thân mỗi người một nơi, ông nội và đại gia đình nhà họ Đằng đều đang ở tại Đằng gia, chuẩn bị tham gia lễ đính hôn của hắn. Hắn đối với thể diện của bản thân đều không quan trọng, chú yếu là không thể làm mất mặt ông nội được!

Ông nội đối với chuyện này, dường như đã lựa chọn không lên tiếng.

Tiểu Hàm thấy hắn muốn đưa cô đến nhà riêng của mình thì hai má nóng bừng lên, quay mặt lặng lẽ đánh giá hắn.

Xem ra anh Duệ Triết là muốn dẫn cô đến nhà riêng để cùng trải qua đêm Thất Tịch, tuy không thể hẹn hò, nhưng ở cùng một chỗ với anh ở đó cũng tốt rồi.

Có lẽ anh Duệ Triết cần thả lỏng mình một chút, cô có thể xoa bóp cho anh, làm thức ăn ngon, nghe nhạc nhẹ, sau đó hai người cùng nhau ăn cơm….

Cô cong môi cười rộ lên, trong lòng tràn ngập khát khao.

Đằng Duệ Triết chỉ lẳng lặng lái xe.

Xe chạy như bay trêи đường phố tràn ngập hoa hồng, sắc đỏ nơi nơi, Tiểu Hàm quay đầu nhìn, hi vọng biết mấy Duệ Triết có thể mua cho cô một bó như vậy a!

Nhưng Duệ Triết căn bản không tỏ vẻ gì, một bên lái xe một bên nghe điện thoại, hai mắt nhìn chăm chú về phía trước, dùng một tay lái xe.

Xe chạy đến một ngã tư đường, gặp đèn đỏ, có vậy Duệ Triết mới dừng xe, lẳng lặng nhìn phía trước.

Tiểu Hàm có hơi thất vọng trong lòng, hâm mộ nhìn các cô gái đang ôm hoa hồng bên ngoài cửa sổ.

Từ nhỏ đên lớn, cô cũng nhận được không ít hoa cùng lễ vật, nhưng cô chưa từng nhận được hoa hồng của người đàn ông cô yêu.

Nếu Duệ Triết có thể tặng cô một bó hoa hồng, cô sẽ cao hứng đến mức không ngủ được, mỗi ngày nâng bó hoa hồng đó mà nhìn ngắm qua ngày!

Nhưng mà, đến khi nào thì Duệ Triết mới có thể yêu cô đây?

“Dì à, mua một bó hoa đi. Chỉ 10 xu một bông thôi!” Ngoài cửa sổ, mấy đứa nhỏ bán hoa ven đường nhìn thấy đèn đỏ liền chạy tới, khuôn mặt nhỏ nhắn đen nhẻm, trong giỏ tất cả đều là hoa hồng. Nhưng nụ hoa có vẻ héo héo, nhìn qua cũng thấy rõ.

Mặc dù Trâu Tiểu Hàm ngại đứa nhỏ dơ bẩn, nhưng cô ta lại có hứng thú với mấy cành hoa hồng này.

Duệ Triết, hoa đã mang đến tận cửa mà anh cũng không chịu mua cho em sao? Cho dù hoa này có xấu hay đẹp, chỉ cần là anh tặng, em đều thích!

Quả nhiên Duệ Triết quay đầu lại, liếc mắt nhìn lẵng hoa một cái, lại quay đầu nhìn sang Tiểu Hàm bên cạnh.

Nhìn thấy trong đôi mắt đẹp kia như muốn ra tín hiệu, lấp lánh tia sáng mong ước, hắn khẽ hừ một tiếng, bảo đứa nhỏ lấy hết toàn bộ hoa rồi đưa cho nó hai ba tờ một trăm đồng.

Tiểu Hàm cầm một bó hoa lớn không có bất kì tấm giấy bọc nào, nhẹ nhàng nói một tiếng ‘Cảm ơn anh Duệ Triết!”

Con ngươi thâm thúy của Duệ Triết trở nên nhu hòa, liếc mắt nhìn bộ dạng vui sướиɠ không chút giả tạo nào của Tiểu Hàm, tiếp tục lái xe.

Chẳng mấy chốc xe đã chạy tới biệt thự, vừa chạy qua biệt thự tân hôn của Xá Dật, anh ghé mắt nhìn thoáng qua rồi đột nhiên lại nhớ tới một đêm kia Đại Lận chật vật ở cùng hắn.

Đại Lận, hóa ra em là một cô gái xinh đẹp, vừa đơn thuần lại hèn mọn, vì thế mới khiến cho một kẻ ăn chơi trác táng như hắn ta dây dưa không nghỉ. Hiện giờ em ở Tiêu gia có tốt không? Tiêu phu nhân là người tốt, bà ấy có thể nuôi dưỡng cho em, bảo hộ em!

Nếu có một ngày Tiêu bá mẫu chết vì bệnh, đó cũng chính là thời điểm thử thách của em!

Đến lúc đó, em hẳn là có đủ khả năng tự mình đứng lên chứ. Nếu không thể, em sẽ cần phải trưởng thành lần nữa!

“Duệ Triết, chỗ này hình như là phòng tân hôn của Xá Dật. Mấy ngày trước cậu ta kết hôn, em với đám người Tương Tương cũng đến đây uống rượu mừng.” Trâu Tiểu Hàm quay đầu nhìn lại đằng sau nói, cười đến đỏ cả mặt: “Không nghĩ tới hóa ra anh cũng ở chỗ này.”

Đằng Duệ Triết khẽ ‘Ừ’ nhưng không ra tiếng, đánh tay lái quẹo xe một cái, chạy về phía biệt thự riêng của hắn.

Tiểu Hàm ôm theo bó hoa hồng xuống xe, sợ bó hoa bị gãy dập còn giơ tay bé nhỏ ra che chở, vô cùng coi trọng như bảo bối.

Duệ Triết đi trước nhấn mật mã cửa mở khóa, ngón tay thon dài xinh đẹp, bóng lưng cao ngất tráng kiện, khiến cho Trâu Tiểu Hàm nhìn thấy trống tim liền đập lên dồn dập.

Năm đó khi Đại Lận còn thích Duệ Triết, cô cũng vô cùng thích. Không thể tưởng tượng được, bây giờ Duệ Triết đã bằng lòng tiếp nhận cô rồi.

Hai người vừa vào nhà, chỉ thấy bên trong biệt thự rộng hơn 100 m2, cửa sổ sát đất , tấm rèm cửa sổ màu trắng xám được buông xuống đan xen vào nhau, quầy bar để uống rượu, bên ngoài có bể bơi cùng thảm cỏ, phong cách đơn giản mà vô cùng hiện đại.

Hơn nữa, trêи chiếc thảm lông dê màu trắng còn có một ‘quả cầu tuyết tròn tròn’ đang nằm sấp trêи đó! Tiểu Tuyết Cầu vốn đang tự mình chơi, nhìn thấy có người vào cửa, ngẩng đầu cắn Trâu Tiểu Hàm! Ngao một tiếng!

Duệ Triết đương nhiên cũng nhìn thấy con chó nhỏ này, chợt giật cả mình, không biết sao lại thế này!

Cho đến khi Tiểu Tuyết Cầu nhào về phía anh, ɭϊếʍ ɭϊếʍ dưới chân baba của nó, cọ cọ đầu muồn chui vào lòng baba, hắn mới biết được đây đúng là ‘thằng con’ của hắn.

Vật nhỏ này không phải buổi sáng vẫn ở chỗ Đại Lận sao? Sao giờ lại ở chỗ này?

Hắn xách Tiểu Tuyết Cầu trêи tay, mày kiếm nhăn lại, ngẩng đầu nhìn về phía cầu thang, chỉ thấy có một người con gái đang đi lại trêи bậc thang nhà anh, đôi chân thon dài thẳng tắp gợi cảm, từng bước một xuống lầu.

“Tiểu Tuyết Cầu, đi đâu rồi? Lại chạy đi cắn thảm rồi hả?” Âm thanh mềm mại của Đại Lận từ trêи lầu chậm rãi truyền xuống, trong veo yêu kiều như chim Hoàng Oanh. Cô không hề biết dưới lầu có người, còn đang làm nốt số công việc mà Torn giao cho, tay vẫn còn mang theo sách, mái tóc đen dài buông xõa trêи vai, lông mày thanh tú, môi hồng non mềm, khó hiểu nhìn xuống dưới lầu.

Torn đã nói chỗ này là biệt thự riêng của cô ấy, đi thuê, tiền thuê hàng tháng cũng phải mất vài nghìn. Cho nên mới tự mình mở công ty nhỏ để kiếm thêm thu nhập, nếu không sẽ không thể trả nổi tiền nhà.

Cô nghĩ lại thấy cũng có lý, Torn là người tính toán tỉ mỉ, trêи vai nhất định là mang theo không ít gánh nặng, nào là tiền thuê phòng, thuê nhà, tiền nợ, người thân bị bệnh….vv, vì thế liền tin ngay.

Trong toilet có đồ dùng của đàn ông, Torn nói là của anh trai cô ấy, cô cũng tin, còn giúp cô ấy quét dọn lại nhà cửa một chút. Chỉ có điều không hề nhìn thấy ảnh chụp của anh trai cô ấy, căn nhà lớn như vậy mà một tấm hình cũng không có.

Mà bây giờ, đứng ở dưới lầu lại là Đằng Duệ Triết cùng Trâu Tiểu Hàm, đây…..là có chuyện gì xảy ra?

Đằng Duệ Triết làm sao lại ở đây?

Cô từ trêи lầu chậm rãi đi xuống, cùng Đằng Duệ Triết bốn mắt nhìn nhau, nhất thời, trong mắt không còn nhìn thấy gì khác nữa, chỉ có nhịp tim là đang đập rộn lên. Cặp mắt sâu như hồ nước kia ngay lúc vừa nhìn thấy cô thì từ kinh ngạc đến mừng rỡ, hắn cũng rất nhớ cô….

Mà người bị bỏ quên từ lúc vào cửa đến giờ – Trâu Tiểu Hàm vẫn lặng yên đứng một bên, tay còn ôm bó hoa hồng cũng khϊế͙p͙ sợ không kém, vô cùng tức giận với người kia.

Đây là chuyện gì? Sao lại thế này! Vì sao Đại Lận lại ở trong nhà Duệ Triết?

Nhìn Đại Lận một thân trang phục nhàn nhã, hẳn là đã ở trong này từ lâu, tự do đi lại trong nhà này, coi như nhà của mình……. Duệ Triết, anh thế mà lại để Đại Lận ở chỗ này! Nếu đã như vậy, vì sao còn mang cô tới đây? Là muốn nhục mạ cô sao? Muốn để cô biết, anh Duệ Triết không muốn lấy cô sao?

Vừa nghĩ như thế, nước mắt chua xót của cô lập tức trào dâng, cắn răng lạnh lùng nhìn Đại Lận.

Lực chú ý của Duệ Triết lúc này toàn bộ đặt hết lên người Đại Lận, vừa ngạc nhiên lại vui mừng, âm u trong mắt từ lúc nhìn thấy cô đã bị quét sạch, ánh mắt nhìn cô nóng bỏng đại biểu cho những nhớ nhung cùng tình nồng, thật sâu hấp thụ lấy hình ảnh của Đại Lận. Hắn rất muốn ôm lấy cô bé này, điên cuồng mà hôn lên cái miệng nhỏ căng hồng của cô, yêu cô, nhưng hắn tận lực nhịn xuống, ngăn lại, che giấu vô cùng tốt.

Nếu giờ phút này hắn có thể làm như vậy, mấy ngày trước hắn đã không để lại tờ giấy kia.

Đại Lận bị ánh mắt sâu không thấy đáy của hắn hấp dẫn, nhịp tim càng lúc đập càng nhanh, hô hấp thầm dồn dập, thân mình không hiểu sao lại bị kϊƈɦ động nóng lên như lửa, tựa như lúc bị anh gắt gao ôm lấy, bị anh hôn. Đôi bàn tay trắng như phấn của cô nắm thật chặt, nỗ lực mở to mắt, bứt ra khỏi ánh mắt như lửa nóng của hắn, sau đó, nhìn thấy Trâu Tiểu Hàm đang đứng bên cạnh, tay còn ôm một bó hoa hồng phấn thật lớn.

Trâu Tiểu Hàm lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, toàn thân địch ý.

Cô nhìn, có thể mới triệt để lấy lại tinh thần, lại nhín bó hoa đang nằm trong tay Trâu Tiểu Hàm.

Hôm nay là đêm Thất Tịch, là lễ Tình nhân ở trung quốc, là hắn tặng hoa cho Trâu Tiểu Hàm.

Trâu Tiểu Hàm thấy cô nhìn chằm chằm bó hoa hồng trong tay mình, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia mất mát, cô tay rất nhanh đã khôi phục lại bộ dạng tươi cười của mình, cười nói chua xót: “Duệ Triết, hóa ra anh dẫn em đến biệt thự riêng của mình, là muốn để em nhìn thấy Đại Lận sao! Nếu sớm biết là vậy, em sẽ không tới.”

Đại Lận nghe thấy hai chữ ‘biệt thự riêng’, trong lòng đau xót không thôi, mới biết được, người đến nhầm chỗ không phải hai người bọn họ mà là cô!

Nơi này là biệt thự riêng của hắn, là nơi mà hắn chọn để trải qua đêm Thất tịch cùng Tiểu Hàm, còn mua hoa hồng, chuẩn bị lễ tình nhân cho hai người bọn họ!

Khó trách sau khi Torn đưa cô vào đây, liền dọn dẹp lại nơi này một phen, khiến cô không dám lộn xộn này nọ, ngay cả mở tủ lấy quần áo, cũng là Torn lấy cho cô!

Đột nhiên cô thấy vô cùng khó xử, vội ôm lấy Tiểu Tuyết Cầu trêи đất, vội vã ra khỏi cửa. Vừa đi đến cửa lại buông Tiểu Tuyết Cầu trêи tay xuống, muốn để nó trở lại bên cạnh chủ nhân của nó. Nào ngờ Tiểu Tuyết Cầu lại không chịu đi, cái miệng nhỏ nhắn ra sức cắn lấy chân váy của cô, miệng kêu ‘ư ử’, móng vuốt nhỏ ra sức cào cấu dưới chân cô.

Lúc Đằng Duệ Triết nhìn thấy cô bước chân đầu tiên ra khỏi cửa, sắc mặt liền cả kinh, hai chân liền bước vội hai bước về phía trước, muốn tiến lên bắt cô lại. Nhưng cũng chỉ bước đến hai bước liền dừng lại, vẻ mặt trở nên bình tĩnh khác thường, đôi mắt sắc lạnh nhìn chăm chú vào cô.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN