Yêu Thêm Lần Nữa Đi Em
Phần 20
YÊU THÊM LẦN NỮA ĐI EM 20
Những tổn thương trong quá khứ khiến cho người ta trở nên chai lì,và mất lòng tin vào con người nhiều hơn.
Cô có thể chấp nhận buông bỏ, vùi mình vào công việc để quên đi hắn. Nhưng hoàn cảnh của hắn thì khác. Quanh quẩn trong trong đơn vị khiến hắn ít tiếp xúc với môi trường ồn ào, ít có thời gian trò chuyện giải toả với ai đó về cảm xúc của hắn. Cho nên nhiều khi trong lòng cũng có rất nhiều những suy nghĩ tiêu cực.
Tối muộn, hắn bấm gọi cho cô ba bốn cuộc gọi video mà cô không nghe máy.
Đến gần 12 giờ. Tưởng chừng như kẻ kia đã bỏ cuộc. Cô để điện thoại xuống bàn rồi vào phòng tắm. Tiếng điện thoại bất ngờ reo làm cô giật mình, bước nhanh ra, cầm lấy rồi bấm đại một nút nào đó để nó không kêu nữa.
Là cô mở máy, hình ảnh hắn nằm trên giường. Khuôn mặt bơ phờ, ánh mắt dại đi. Có lẽ vì uống quá nhiều rượu.
-Em đừng tắt máy, xin đừng tắt.
Hắn nói như nghẹn ngào. Như cầu xin.
-Tôi đã làm gì sai cơ chứ. Sao em lại không cần tôi nữa.
-Phong… Say rồi à.
-Không… Tôi không say.
Hắn nằm sấp xuống. Vùi cái mặt vào gối thều thào. Ánh mắt đỏ lên tội nghiệp lắm.
-Đừng suy nghĩ nhiều.
– Không nghĩ sao được.
-Chúng ta không hợp nhau mà.
-Không hợp ở điểm nào.
-Tuổi tác.
-Cảm xúc của cậu hiện giờ chỉ là không có được thì như vậy.
-Không phải. Là tôi yêu em, muốn ở bên em thật sự. Không phải vì nhu cầu cũng không phải vì cô đơn.
-Nếu em không chấp nhận. Tôi chỉ biết sống tiếp như thế này. Giờ tôi chẳng cần gì nữa.
-Vậy giờ cậu muốn sao.
-Chả muốn sao. Em quyết thế nào. Tùy em đấy.
Hắn nói vừa chán nản vừa kiểu cùn bửa.
-Vậy nói thế rồi gọi cho người ta làm gì.
-Tôi không cam lòng. Tôi nhớ em.
-Biết cái gì mà nhớ.
-Biết nhiều thứ.
-Uống nước nhiều vào cho hả rượu.
-Kệ…
-Yêu đời lên đi.
-Yêu đời mà đời đâu có yêu laị. Nản lắm rồi.
-Thôi được rồi.
Cô vừa thương vừa giận cái tính lầy của hắn. Đàn bà dễ mủi lòng lắm các bác ạ.
-Giờ muộn rồi ngủ đi.
-Không ngủ được.
-Không ngủ thì làm gì.
-Ngắm một người.
-Ngắm ai.
-Kẻ đã vứt bỏ mình.
-Đã vứt bỏ còn vương vấn làm gì.
-Nhưng còn thương lắm. Nên quan tâm.
-Ai cần thương hại.
-Người ta không cần, mà mình cứ muốn đâm đầu vaò. Kết quả là đau khổ mình, mình chịu.
Hắn rúc đầu vào gối rồi vò vò cái tóc rối tung lên. Mệt mỏi với đôi mắt trũng sâu vì mất ngủ.
-Yêu ai, quen ai cũng cực khổ vậy à.
-Không… Ngày xưa còn đi học. Yêu khác. Giờ có tuổi rồi… Yêu khác.
-Khác sao.
-Lúc trẻ thì yêu đương bồng bột, thích, rung động thì làm quen. Nhiều khi không phải mình cho nó vào đời, mà nó chủ động cho mình vào đời, con gái giờ gớm lắm. Nhưng rồi hoàn cảnh của bộ đội, vừa nghèo vật chất, vừa nghèo thời gian. Cuối cùng người ta cũng chán và chạy theo tình mới.
-Vài lần như vậy Phong cũng chán.
-Giờ gặp Lan… Cảm thấy thương Lan. Muốn cùng Lan làm lại cuộc đời. Xây dựng tình yêu nghiêm túc, mong tìm được một người suy nghĩ thoáng, và biết hiểu cho người khác như Lan.
-Thế là không phải yêu, chỉ là hợp ý.
-Yêu nhau bền hơn hay hợp nhau bền hơn. Anh chỉ mong chúng ta đến với nhau vì hợp nhau. sống với nhau vì điều đó. Và rồi một ngày sẽ nhận ra là chúng ta không thể sống thiếu nhau.
-Vậy à.
-Tôi nghĩ vậy. Còn em nghĩ sao thì nghĩ.
Hắn nằm im nhìn qua điện thoại. Cô khẽ cười.
-Được rồi.
-Được gì mà được.
-Thế có nghe người ta nói nữa không.
-Đang… Nghe đây.
-Mấy nay có uống rượu không hay chỉ hôm nay.
-Chán đời thì uống cho ngủ được.
-Nát rượu rồi.
Ai cần cái thân này nữa đâu.
-Còn trẻ phải giữ gìn. Không về già viêm gan cũng chết.
-Cuối tuần anh em bạn bè họ đưa người yêu , bạn gái, vợ con vào. Người ta bày mâm thì mình bày rượu.
-Uống ké à.
-Uống cho đỡ tủi. Cho đỡ phải nghe người ta hỏi mình có ai xúc đi chưa.
-Bảo chưa thi được bằng máy bay.
-Đây biết lái máy bay rồi…
Hắn kéo dài giọng.
-Uh… Kinh nghiệm tình trường nhiều lắm.
-Đủ dùng thôi. Bị bỏ rơi nhiều thì vui vẻ cái gì.
-Thế phải xem lại cách ăn ở.
-Thế mới phải lái máy bay. Để máy bay chỉ cho mình biết mình yêu sai chỗ nào.
-Áp đặt.
-Không áp đặt. Bộ đội là vậy. Không ép buộc.
-Chỉ bắt phải yêu thôi.
-Uh. có thế đấy.
-Giờ muốn sao. Mai gửi cho hộp trà giải rượu uống nhé.
-Thôi không cần gửi. Không thương quan tâm làm gì.
Hắn nói giọng dỗi, cô cười.
-Trẻ con…
-Kệ….
-Vậy cuối tuần mang vào cho nhé.
-Vào thật không hay lại lừa người ta.
-Có vào lát, rồi về bán hàng chứ.
-Thật nha để còn báo cơm.
-Thật, nhưng không được manh động như hôm trước đâu nhé.
-Không được làm gì.
-Okok. Em muốn thế nào cũng được.
Hắn hớn ha hớn hở ngồi dậy. Véo von kể. Cho cô nghe nay có vụ gì mà uống nhiều. Nói cho cô biết mấy. Ngày qua với hắn tồi tệ ra sao.
Sâu trong trái tim của một người phụ nữ tổn thương lại dấy lên sự rung động, sự khát khao được yêu thương.
Liệu sâu trong trái tim của một chàng trai trẻ tuổi… Có tình yêu chân thành dành cho một người đã cũ.
Liệu cô có nên mở lòng. Yêu thêm lần nữa được không?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!