Giải Thoát Số Phận - Phần 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2909


Giải Thoát Số Phận


Phần 1


Mẹ ơi…hôm nay bố có về không mẹ
-Sao thế con ,nhớ bố rồi à Thỏ
-Dạ không
Đứa trẻ ánh mắt lo sợ vẻ ấp úng
-Ơ thế sao Thỏ lại hỏi bố vậy con
-Con…con sợ bố về sẽ lại đánh mẹ…
Đó là lời nói của con gái tôi ,đứa trẻ chỉ mới lên 8 tuổi nhưng đã nói ra những lời đó,tôi đã để con của mình chứng kiến quá nhiều chuyện…nhất là chuyện tôi bị chồng bạo hành…
Năm tôi 16 tuổi mẹ tôi có làm giúp việc cho gia đình nhà chồng,kì nghỉ hè năm đó …( Nhớ lại)
-Mẹ à con lên chơi thế này không sao chứ ạ?
-Không sao,ông bà chủ đi nghỉ mát rồi còn mỗi cậu chủ ở nhà thôi nên mẹ mới gọi con lên chơi chứ…
-Vâng, bà bảo con mang rau lên cho mẹ đây này…
-Uk vào rửa chân tay đi xong chiều mẹ đưa con sang nhà cô Bắc chơi…cô cũng làm gần chỗ mẹ thôi…
-Vâng rửa tay trong kia à mẹ
-Trâm ơi vòi nước ở ngoài sân ý con ra ngoài đó rửa cho thoải mái
-Dạ…
Tôi đi ra sân đang rửa sạch tay chân ,tự nhiên vòi nước ở trong vườn chĩa ra ngoài phun vào tôi,tôi kêu lên…
-Ơ …ơ…
Thấy tiếng tôi kêu từ trong vườn lao ra một thanh niên ,anh ta gương mặt khá ngạc nhiên khi thấy tôi …
-Ồ xin lỗi anh không biết có người đứng ở đây,em là?
Mẹ tôi từ trong nhà chạy ra vội nói và có vẻ rất ngại ngùng…
-À cậu Bảo ơi đây là con gái tôi mới ở quê lên chơi,em chỉ ở lại chơi một ngày thôi…
-Không sao,cô cứ thoải mái nhé…em cứ tự nhiên nhé …
Anh ta nhìn tôi rồi cười ,tôi có lẽ bị chính nụ cười hiền hoà năm đó khiến bản thân đi sai đường…
Tôi phụ mẹ làm bếp,mẹ vừa nói vừa cười nhẹ “ Cậu Bảo tính tình hiền lành,ít nói lắm ,gia đình đều làm ngân hàng nhưng cậu ấy lại theo ngành công an,học giỏi lắm,tương lai chắc rộng mở,ai sau này lấy vào nhà này cũng sướng vì kinh tế nhà họ không phải lo nghĩ gì chỉ có điều ông bà chủ khó tính…”
-Mẹ làm cho nhà này cũng 5 năm rồi mẹ nhỉ
-Uk từ lúc cậu Bảo học đại học…
-Nhà có một con trai thôi hả mẹ
-Có hai chị em,chị gái đi lấy chồng rồi,thi thoảng cuối tuần mới về …cậu ấy là con trai một nên bà chủ có vẻ kén chọn con dâu lắm,đa số là k ưng cô nào cả,gán ghép cậu Bảo với con bé làm ngân hàng nhưng hình như cậu ấy không thích
-Trong nhà này chuyện gì mẹ cũng biết nhỉ
-Uk mẹ rõ nhất ,chuyện của ai mẹ cũng biết hết
-Sau này con học xong thì mẹ sẽ không phải đi làm nữa,con sẽ đi làm nuôi mẹ
-Cha bố cô,mẹ chỉ mong cô sống tốt là mẹ mừng lắm rồi …chỉ mong con gả được vào nơi nào tốt …
-Con á,còn lâu con mới lấy chồng…lấy chồng như mẹ bố con mất sớm để mẹ thiệt thòi nuôi hai chị em con …mà mẹ ơi con hôm qua xem được ảnh cưới của bố mẹ có một tấm ghi là tháng 8 năm 1995 nhưng con sinh năm 1990 mà
Mẹ của Trâm đổi sắc mặt,bà ấp úng
-Ảnh ngta ghi nhầm đó ,lên gọi cậu Bảo xuống ăn cơm hộ mẹ để mẹ dọn,đi đi
-Vâng…
Tôi đi lên tầng 2 không biết là phòng nào liền gõ từng phòng “ Có cơm ăn rồi ạ”…
Đến phòng cánh cửa màu nâu đang định dơ tay lên gõ cửa thì cánh cửa mở ra…Anh ta chỉ quấn đúng chiếc khăn tắm,đầu vẫn ướt sũng …tôi cúi đầu k dám nhìn lên “ có …có cơm ăn rồi ạ”
-Uk em xuống bảo mẹ em hộ anh là cái máy sấy tóc trong phòng anh để đâu rồi
-Vâng…vâng
Tôi quay đi chạy một mạch xuống dưới…đó là lần đầu tiên thiếu nữ mới lớn như tôi nhìn thấy thân thể một người đàn ông ở cự ly gần…tim tôi đập liên hồi…gương mặt tôi đỏ ửng lên…
-Cậu Bảo đâu con
-Anh ấy hỏi cái mấy sấy trong phòng đâu rồi ạ
-Ấy chết mẹ quên ,sáng nay dọn lại để trong ngăn kéo…để mẹ lên
Trong bữa cơm chỉ có ba người…Bảo gắp miếng sườn vào bát tôi rồi cười nhẹ
-Anh thấy em hình như ngại không dám gắp ,ăn đi đừng ngại
-À vâng em cám ơn
Mẹ tôi cười nhẹ “ Nó ăn ít như mèo vậy,sang năm thi đại học xong mà đỗ đại học điểm cao như cậu Bảo đây thì tôi cũng mát lòng”
-Em có ý định thi trường gì chưa
-Em định thi vào đại học văn hoá nghệ thuật
-Ồ em định học báo chí
-Dạ không em định học về âm nhạc
-Là làm ca sỹ đó hả
-Vâng…
Mẹ tôi đặt đũa vẻ k vui “ Ca sỹ vớ vẩn,dì con làm giáo viên dậy nhạc nên cứ dậy con mấy cái tào lao mẹ k đồng ý đâu đấy”
-Sao lại là tào lao được mẹ,con đam mê và đó là sở thích
-Làm ca sỹ hát hò ưỡn ẹo k ra gì ,mẹ k thích
Bảo xua đi ý kiến của mẹ
-Kìa cô,quan trọng thích gì làm đó thì mới làm tốt được,em ý đã có sở thích đấy thì sao cô không để em ý thử sức,sau này nổi tiếng thì sao
-Đúng đó ạ,mẹ em cổ hủ lắm
Mẹ tôi thở dài lắc đầu…
Trở lại hiện tại …Thỏ đứa con gái 8 tuổi của Trâm lay lay vai cô
-Mẹ …sao mẹ thần ra vậy
Trâm liền chợt hoàn hồn trở lại…cô mỉm cười
-Mẹ chỉ nghĩ đến chuyện ngày xưa thôi,Thỏ này,trong chuyện giữa bố và mẹ sau này lớn con sẽ hiểu,con đừng giận bố,bố chỉ là…chỉ là nhất thời nóng giận
-Em nhím cũng sợ mà mẹ ,mẹ hay bị bố đánh,bà cũng hay bắt nạt mẹ…
-K dc nói linh tinh,đi gọi em nhím dậy đi đến giờ học rồi…
Tôi đã sinh đôi hai cô con gái …có lẽ càng làm cho mẹ chồng tôi không ưa tôi vì bà luôn thể hiện trọng nam khinh nữ ra mặt…Tôi sinh con năm 17 tuổi và hoãn lại những ước mơ và đam mê của tuổi trẻ…k học đại học,ở nhà sinh con và sống bằng tiền của chồng,tôi là một người phụ nữ nhu nhược…
Đang nấu cơm thì cánh cửa nhà mở ra…mẹ chồng tôi và bố chồng đi đánh tennis về …tôi liền rót hai ly nước bê ra…
-Bố mẹ hôm nay về sớm thế ạ
Bố chồng tôi rất đon đả
-Nay mẹ kêu mệt nên bố mẹ về sớm
Mẹ chồng tôi nhìn tôi lừ lừ
-Cơm chưa nấu xong à
-Dạ sắp xong rồi mẹ,mẹ đi tắm đi rồi ra ăn cơm là vừa
-Tôi đi tắm hay đi vệ sinh cũng cần cô sắp xếp à,đúng là k dc ăn học đàng hoàng,nói chuyện với người lớn đừng có cộc lốc vô duyên như vậy,nhà này đều có ăn có học
Bố chồng Trâm thấy cô cúi đầu buồn liền xua tay
-Con nó nói đúng,bà k tắm đi thì để vậy chắc,đi đi …đi tắm đi
-Ông cứ bênh thế có ngày ngta cười vào mặt nhà mình là có đứa con dâu không ra gì?
-Được rồi bà nói lắm quá ,đi tắm đi
Mẹ chồng tôi phụng phịu đi vào phòng,bố chồng tôi thì thở dài nói vẻ an ủi tôi
-Con đừng chấp nhé,mẹ của con bao năm qua vẫn vậy,con biết tính mà…
-Con biết…con k nghĩ gì đâu ạ
-Nên duyên vợ chồng là số phận sắp đặt ,bố luôn đứng về phía hai đứa
-Con cám ơn bố…cám ơn bố đã hiểu
-Bố nghe nói con đang muốn đi làm
-Dạ vâng ,con muốn đi bán hàng…lũ trẻ cũng đã 8 tuổi rồi…con…con
-Ý kiến k tồi,để bố nói với mẹ con lần nữa
-Vâng bố giúp con bố nhé…con muốn chia sẻ đỡ gánh nặng với anh Bảo thôi ạ
-Uk bố hiểu rồi…gọi bọn trẻ xuống ăn cơm đi con…
-Vâng
Tôi đang quay lên nhà thì đúng lúc Bảo đi vào nhà…tôi ngạc nhiên vì anh về k báo trước
-Con chào bố
-Uk Bảo về à,bố tưởng tuần sau mới về
-Tranh thủ được nghỉ nên con về ,sang tuần vào ngày lễ con phải trực nên k về được…
-Uk bố cũng đi tắm r ăn cơm…
-Vâng
Bảo nhìn tôi,tôi cười nhẹ…
-Em có vẻ không vui khi thấy anh về
-Em…sao anh lại nghĩ vậy
-Gương mặt cô nói lên tất cả ( gằn giọng)
Bảo đi qua rồi ghé vào tai tôi…tôi bất chợt rùng mình…đúng là tôi sợ khi thấy anh ta về nhà…rất sợ…
Xoảng…lọ hoa của con gái đặt trên bàn học rơi xuống đất …tiếng Bảo quát lên
-Mày học hành thế này à Thỏ…em mày còn được 9 điểm mà mày chỉ được 7 điểm,sau này muốn làm ăn mày hay gì thì bảo tao …
Thỏ sợ bố con bé cứ co rúm người khóc …Trâm lên rồi nói nhỏ “ Anh vừa về đã vậy con sợ đấy”
-Mày im mồm cho tao dậy nó,mày muốn con mày lớn lên làm gì đây…
-Trc mặt con anh đừng mày tao có được không,em sẽ dậy con ,con cũng có nhiều môn tiến bộ
-Tao k tin tưởng ở mày,mày suy cho cùng có học đến nơi đến chốn đâu mà dậy được chúng nó
-Tôi k được học vì ai,vì anh không phải sao,anh quên rằng chính anh đã làm gì tôi à…
Thỏ kéo áo mẹ “ Mẹ ơi con đói đi ăn cơm thôi ạ”
Bảo hất hàm “ Hai đứa xuống dưới nhà đi”
Thỏ lắc đầu nắm tay nhím…nhím cũng tinh ranh sợ bố đánh mẹ con bé nói
-Bố ơi bố rửa tay rồi ăn cơm nhé,mẹ bảo nhớ bố
Nhím nói xong hai đứa dắt tay nhau ra ngoài…Bảo đóng rầm cửa phòng…hai đứa trẻ liền chạy xuống gọi ông bà…vẻ hốt hoảng nhất là Thỏ…
-Bà ơi bố…bố đóng cửa đánh mẹ
-Tào lao ,bố và mẹ lâu ngày gặp nhau để bố mẹ nói chuyện ,mẹ các con cũng ngang lắm …nào ra đây bà cho ăn…
-Bố lại đánh mẹ đấy bà ơi
-K có đâu …các con có nghe thấy gì đâu nhỉ
Bà mẹ chồng cố xoa dịu các cháu,bà ta biết bản tính của con bà là vũ phu…bà ta lầm bầm “ cho nó dậy cho chừa”…
Cánh cửa đóng lại Bảo bóp cổ tôi
-Từ bh mày dậy con nói dối thế,mày nhớ tao…để hôm nay tao cho mày đỡ nhớ
-Bỏ tôi ra…nếu anh đánh tôi trước mặt bọn trẻ lần nữa,tôi nhất định k nhịn anh nữa
-Ồ…k nhịn thì mày định làm gì
-Chia tay…
-Mày dám nghĩ đến cả chuyện đó cơ à…được …được đây,mày càng ngày càng cứng hơn rồi …để tao nắn cho mềm ra vậy
Bảo kéo tôi xềnh xệch vào trong nhà vệ sinh anh ta xả nước vào bồn tắm rồi ấn đầu tôi xuống…tôi dẫy dụa
-Thằng khốn giết tôi đi,loại đàn ông đê hèn chỉ biết đánh phụ nữ
Bảo cười nhếch mồm rồi nhấc đầu Trâm lên …Trâm thở hổn hển Bảo mút chụt vào môi của Trâm
-Thế cô thích đánh ở đâu thì hơn,cô ngang bướng nếu tôi k dậy có lẽ loạn nhà…hơn nữa cô rất láo với bố mẹ tôi
-Tôi láo cái gì ,anh nói đi ( Trâm bật khóc) tôi chăm chút cho gia đình chưa bao giờ cãi lại ,dù cho mẹ luôn coi thường tôi chỉ là con của giúp việc,nghĩ tôi tham cành cao mồi chài anh…tôi chẳng phải bị anh hiếp hay sao…anh nói đi ,tôi sai ở đâu…
-Mày vẫn thù tao chuyện đó,suốt tám năm qua cuối cùng mày cũng vẫn nghĩ đến chuyện năm xưa…phải tao đã hiếp mày,tao xin lỗi ok…
Bảo đẩy Trâm ra sàn phòng tắm…anh ta vẻ mặt không vui bước ra khỏi cửa phòng…đi xuống dưới nhà mẹ anh ta gọi con
-Con k ăn à,đi đâu vậy Bảo
Bảo k nói câu gì ra ngoài phóng xe đi…bà mẹ chồng đứng nói lên cầu thang “ Chả hiểu nó làm cái gì mà để chồng về miếng cơm chưa ăn đã phải bỏ đi,xác định lấy chồng mà k coi trọng chồng ,chỉ cãi lại là nhanh,đúng là vô phúc mới lấy cô về cho con tôi mà”…
Trâm trong phòng tắm vừa lau tóc vừa nắm chặt bàn tay…
Tôi luôn nghĩ rằng phải nhẫn nhịn,tôi luôn nghĩ rằng giá như bản thân mạnh mẽ hơn ,tôi sẽ đưa lũ trẻ rời khỏi đây,nếu ra toà tôi sẽ k dc nuôi con…và tôi sợ lũ trẻ theo tôi sẽ khổ nên tôi chỉ biết nhẫn …nhẫn nhịn…
Bảo trên đường lái xe anh ta nhìn vào điện thoại báo ngày mai sinh nhật Trâm…chính vì biết mai sinh nhật vợ nên anh ta đã xin nghỉ phép nhưng khúc mắc giữa cả hai do mẹ chồng luôn bơm vá khiến cho hai vk ck luôn căng thẳng…
Tối đến khi cho hai con đi ngủ…tôi xoa đầu hai đứa
-Sao còn chưa ngủ
Thỏ nắm tay mẹ
-Mẹ ngủ với con đi,mẹ đừng về phòng,bố về sẽ đánh mẹ
-Bố con là người tốt,mẹ hay chọc giận bố ,từ nay về sau bố sẽ không đánh mẹ đâu,con yên tâm…bố luôn yêu mẹ và các con
-Có thật không mẹ…bố có thật yêu mẹ không
Nhím nắm tay Thỏ “ Chị hỏi gì nhiều vậy,không yêu sao có hai chị em mình”…
Tôi mỉm cười vì lời con trẻ…đóng cửa phòng lũ trẻ lại tôi nhìn căn phòng của mình và nhìn đồng hồ đã 23h anh ta vẫn chưa về…
Đến gần sáng khi tôi đang ngủ mới thấy Bảo mở cửa phòng vào…tôi bật dậy
-Anh có uống nước k em đi lấy
-Không cần …
Bảo cởi áo tôi liền quay mặt vào trong…
-Anh đi uống rượu à
Bảo chỉ cười khẩy nhẹ…anh ta tháo đồng hồ ra rồi ngồi ở ghế
-Cởi quần ra đi …
Trâm chợt run bần bật khi thấy chồng muốn cô cởi quần…
– [ ]

Yêu thích: 1.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN