Giải Thoát Số Phận - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2377


Giải Thoát Số Phận


Phần 2


Chào em …buổi sáng tốt lành nhé…
Nụ cười của người đàn ông đó vào buổi sáng như nuốt trọn trái tim của cô gái mới lớn như tôi…trên tay ôm con mèo trắng cùng bộ đồ trắng Và nụ cười thật sự toả nắng…
-À vâng
Tôi rơi cả cái túi đang cầm xuống chân…Bảo cúi xuống nhặt rồi đưa vào tay tôi
-Sao vậy?
-À k có,k có ạ
-Em định ra ngoài à
-À vâng em mang cái này qua nhà cô Bắc chơi với mẹ em,chút rau ở quê bà e gửi cho ạ
-Vậy ở đâu anh chở đi,tiện anh cũng ra ngoài
-Dạ thôi em đi xe buýt được rồi
-Hâm à,anh có xe mà,đi …anh chở
Bảo tóm lấy bàn tay tôi kéo đi…dưới ánh nắng tôi bất chợt nhìn bàn tay của anh ấy rồi cứ như kẻ mất hồn…tôi tự hỏi rằng giữa nam và nữ sao lại tự nhiên đến vậy…tôi liền giật tay lại,dường như Bảo nhận ra rằng tôi đang ngại…
-Túi rau để em xách ạ…
Trâm giật túi rau trên tay Bảo rồi cười nhẹ đi vụt qua…Bảo nhận ra Trâm đang ngại,anh ta phì cười to rồi cố nhịn
-Trâm đã nắm tay ai bao giờ chưa,anh đoán chắc là chưa?
-Sao anh lại nói vậy ( Trâm quay lại)
-Anh đoán vậy?
-Tất…tất nhiên có rồi chứ
-Vậy à…thì đương nhiên phải nắm rồi mình có cụt tay đâu,anh đùa mà
Bảo đi lướt qua ra chỗ xe ấn xe …Trâm tức vì bị nói xỏ…Cô lầm bầm “ Anh ta nói kháy mình…”
Tôi chợt nhận ra chỉ mới 25 tuổi nhưng anh ta đã có xe sang để đi…ngoảnh nhìn lại căn nhà của họ tôi chợt nhận ra rằng,họ rất có điều kiện…
Trên đường đi Bảo đon đả hỏi tôi rằng
-Trâm ít lên thăm mẹ nhỉ,lần đầu anh gặp em trong 5 năm qua…
-Vâng
-Sang năm em thi đại học à
-Dạ vâng
-Khi nào thi lên nhà anh mà ở
-Dạ thôi…
Bảo bật cười rồi xoa đầu Trâm
-Dạ vâng,dạ thôi nó gắn trên miệng em à…
Trâm mở tròn mắt nhìn Bảo…đang đèn đỏ xe dừng ở ngã tư đường…ánh mắt ngây thơ của Trâm như cuốn hút bảo…anh ta bóp miệng của Trâm rồi hôn chặt lên môi cô…Trâm đẩy mạnh rồi tát bốp vào mặt Bảo…Bảo cười khẩy
-Đồ…đồ dê …dâm…
-Dâm dê…ý em là thế
-Đúng thế,tránh xa tôi ra
Trâm lấy túi rau rồi mở cửa xe Bảo giữ tay
-Em cũng thích anh mà phải không?
-Không…anh quá tự cao tự đại rồi
-Với anh là nụ hôn đầu chứ ( cười)
-Anh…tránh xa tôi ra
Trâm đẩy Bảo rồi mở cửa xe chạy thật nhanh băng qua ngã tư đường…Bảo sờ lên môi anh ta rồi cười nhẹ “ Mạnh mẽ,anh thích rồi đấy nhóc”…
Tôi chạy như bị ma đuổi,gương mặt vẫn còn đỏ ửng lên …vừa đi Trâm vừa lầm bầm “ Sợ quá,hắn …hắn đã hôn lên môi mình,đàn ông có lẽ chỉ gần gũi đàn bà vì chuyện này thôi,chẳng lẽ chỉ vì chuyện này thôi”…
Đến chỗ của mẹ …mẹ thấy tôi có vẻ lúng túng
-Làm gì như mất hồn thế con
-Dạ k do nắng quá đó mẹ ạ
Cô Bắc là bạn mẹ và cũng đi làm giúp việc nhưng làm cho người nước ngoài…
-Trâm lớn quá rồi ,ra dáng thiếu nữ lắm rồi đấy…
-Dạ cháu cũng hơi lớn thôi ạ
Mẹ Trâm cười cùng cô Bắc “ Nó vẫn tồ lắm chị ạ,chả biết làm chị mà tồ thế này sau có lo được cho em gái không,tính cả tuổi mụ cũng 17 rồi chứ ít gì”
-À sau Trâm còn con bé gì nhỉ
-Con Thảo nữa ,năm nay cũng 11 tuổi rồi,tôi đi làm từ lúc nó mới được 6 tuổi…
-Hai đứa con gái sau tha hồ hưởng phúc nhé
-Đầu năm đi rút quẻ thấy người ta bảo hai đứa con nhà em tình duyên long đong lận đận lắm,chả biết thế nào
-Trời,đừng tin quá cái gì cũng là do duyên số của chúng nó mà…chỉ cần cno vững tin và tìm dc một người cno thương là mừng rồi
-Vâng nhưng phải ăn học đàng hoàng xong yêu ai hay làm gì thì làm…có công ăn việc làm ổn định thì nhà ck mới không khinh nghe chưa
Câu nói của mẹ ngày đó cứ nghĩ chỉ là câu dặn dò nhưng sau này tôi thấy thật sự thấm …không có học mẹ chồng dè bỉu…không công ăn việc làm và mang tiếng ăn bám chồng…
Trở lại thực tế khi Bảo đang nói
-Cởi quần ra
Trâm run run cô ngồi dậy rồi cởi quần gương mặt không mấy vui vẻ…Bảo châm điếu thuốc rồi hút phì phèo “ Mày cởi quần mà tao cứ tưởng như mày sắp phải ra pháp trường xử bắn …gương mặt mày luôn tỏ ra khó chịu “
-Em k có thế
-Sao? ngủ với tao mày cảm thấy k thích đúng k,8 năm qua chưa bao giờ mày chủ động gần chồng dù cho tao có đi cả nửa năm mày cũng k đòi hỏi…tao tự hỏi có hai lý do một là mày có thằng khác nhưng chắc chắn mày k dám,hai là mày không yêu tao,mày luôn như kiểu tao cưỡng ép mày…
-Em sợ anh sẽ đánh em,em sợ nếu làm anh phật ý anh sẽ đánh em thế nên bh a nói gì em làm đó,chỉ cần anh đừng đánh em trước mặt bọn trẻ là được…
Nói xong Trâm rơm rớm nước mắt,cô quay mặt vào trong …Bảo chợt khựng lại…anh ta đi ra giường rồi với tay xoay người Trâm lại…thấy nước mắt Trâm rơi anh ta cúi xuống hôn lên nước mắt của Trâm…Trâm thở mạnh
-Nếu em ngoan anh nhất định k đánh em,nhưng nếu em láo với mẹ anh thì anh nhất định phải rèn em…
Bảo bóp miệng Trâm rồi mút lên môi cô k để cho Trâm nói…Anh ta vôi cởi bỏ quần rồi trèo lên người Trâm giữ hai tay Trâm
-Em k dám làm sai lời mẹ,anh phải tin em
-Tạm tin
Bảo ghì tay của Trâm xuống giường…Cơ thể của anh ta ở đùi chạm đùi Trâm…Anh ta hưng phấn đến mức không cần làm tình mà đã cương lên đưa thẳng vào âm đạo của Trâm…Trâm cong người lên rồi nhìn Bảo ánh mắt lờ đờ
-Ưm…ưm…
-Thích không…em biết anh mà…anh chỉ thích chạm vào cơ thể em …chỉ thích hôn lên bờ môi của em…
Bảo nhấp mạnh…tiếng bạch bạch lớn trong phòng,tiếng Trâm thở rồi lại bật khóc van xin “ Em xin anh đấy…em…em k chịu được”
Sáng hôm sau Trâm phờ phạc dậy sớm dọn dẹp nhà cửa,kể từ sau khi lấy Bảo thì gia đình k còn thuê ai giúp việc nữa,mọi việc trong nhà đều do Trâm làm tất cả việc nội trợ gia đình…mẹ chồng cô dậy sớm vươn vai rồi cầm tớ báo mà Trâm đã đặt sẵn lên bàn…thấy Trâm đang cpi đồ ăn sáng cho cả nhà bà ta lên tiếng
-Sao sáng này ra câm như hến,nay dậy muộn hay sao mà sàn nhà lau còn chưa khô đấy
-Vâng sáng nay con ngủ quên ạ
-Cô xem nhà tôi chưa có cháu trai đâu đấy,hai đứa con gái sau lấy chồng là hết,giục cô đẻ mà cô năm lần bảy lượt lờ đi là sao
-Con vs anh Bảo chưa nghĩ tới chuyện đó mẹ ạ
-Hai đứa 8 tuổi rồi có gì mà chưa nghĩ đến ,cô k đẻ thì bảo sớm tôi còn biết đường lấy vợ mới cho nó …
Bố của Bảo đi từ trong ra ông quát
-Bà nói thế mà cũng nói được,vợ chồng nó đẻ hay không làm gì đến lượt bà quyết định
-Ơ ông hay nhỉ …sao lại k dc quyết,ông nói như dở hơi
-Con nào cũng được miễn là nuôi con khoẻ mạnh
-Tôi thích cháu trai được chưa,ông thích gái của ông tất đấy
-Bà đúng là k biết ý tứ
-Con dâu ông ít ăn học nên phải nói thẳng cho nó hiểu chứ nói kiểu có học nó lại đếch hiểu
Trâm nắm chặt chiếc đũa…chợt có tiếng của Bảo nói lên “ Mẹ …nếu chê vợ con như thế thì con sẽ ra ngoài ở riêng”
Trâm nhìn lên thấy Bảo đang nhìn cô vội cúi đầu xuống…mẹ Bảo lại đon đả nói khéo
-Ôi dào mẹ nói trêu mà đúng không Trâm
-Dạ vâng…mẹ trêu thôi
Bảo lừ mắt “ Mẹ đừng trêu cái gì quá,con nghe chối tai lắm,lấy vợ là lựa chọn của con,vợ con xấu đẹp hay có ít học con k qtam,con chỉ qtam lấy người con thích ,con nói với mẹ lần này nữa và sẽ k bh nhắc lại nên mẹ chú ý”…
Trâm thấy gia đình căng thẳng…cô xua tan không khí…” Con lên gọi lũ trẻ xuống ăn sáng”
Trâm đi lướt qua mặt Bảo cô vẫn có gương mặt đỏ lên như ngày xưa…Bảo quay đi ngay sau Trâm…anh ta kéo tay Trâm vào phòng…Trâm mở tròn mắt nhìn
-Anh làm gì vậy
-Anh muốn hôn em được không
Trâm kiễng chân lên hôn chụt vào môi Bảo rồi cười gượng
-Được chứ…e đi gọi con đây
Cô vội mở cửa đi ra ngoài rồi ôm tim…đã lâu lắm rồi hai vợ chồng mới có lại cảm giác này…Bảo đứng ngẩn người sau cánh cửa…anh ta mím môi cười…
Mẹ Bảo ngồi lầm bầm “ Ông xem nó thay đổi rồi,nó k còn nghe tôi nói nữa rồi,loạn…nhà này loạn rồi”
-Bà làm loạn thì đúng hơn,bà bơm vá để vk ck nó căng thẳng bao năm qua ,đặt điều cho con dâu nếu Bảo biết thì bà tự lo hậu quả đi
-Tôi đâu có đặt điều gì…tôi dặn con phải nắn vợ k để nó ra đường lẳng lơ thì sao
-Bà đúng là hết thuốc chữa,bà sống một mình đi cho sướng…
-Ơ…ông…
Tại nhà của Trâm …
Mẹ Trâm đang cào thóc ở sân thì người đưa thư tới bà đọc xong nội dung lá thư rồi ngẩn người …bà ấn số điện thoại trên lá thư rồi gọi tay run run
-Vâng…là tôi đây ạ
-Ông ấy mất rồi…
-Sao ạ…bố lũ trẻ mất rồi sao phu nhân…
-Cô về đây ngay đi…
Mẹ Trâm tá hoả thuê xe lên thành phố…bà lưỡng lự đứng trước cửa một căn biệt thự …người làm ra mời vào nhà…bên trong nhà một đám người mặc đồ đen…Một người phụ quý phái đẹp vẻ điềm đạm chạc 60 tuổi…
-Dung…cô ngồi đi
-Vâng…cám ơn phu nhân…
-Giờ ông ấy mất rồi,di chúc ông ấy muốn tôi nhận hai đứa con của cô…
-Dạ tôi k dám đâu phu nhân
-Chuyện xưa cũng đã qua rồi ,giờ là lúc lấy đại cục làm trọng…chủ tịch có bên ngoài hai cô con gái riêng nữa tôi cũng đã cho người đưa về nhưng riêng với cô thì có tới tận hai cô con gái…giới doanh nhân giàu có ai chẳng có vài cô vợ bên ngoài,tôi thì chỉ có một đứa con trai…
-Ý phu nhân là
-Gia đình họ Trịnh này xưa nay luôn làm ăn nhờ vào nhà họ Hồ…dòng tộc của họ danh gia vọng tộc đều làm quan chức chính trị lớn…thế nhưng họ lại huỷ bỏ kèo làm ăn vs họ Trịnh …giờ phu nhân bên đó nói rằng nếu cậu cả nhà họ có ưng con gái nhà họ Trịnh mà có thể kết làm thông gia thì chuyện làm ăn tái hợp chắc chắn sẽ thành…
-Cậu cả nhà họ Hồ chẳng phải có vợ rồi sao
-Cậu ấy có hẳn ba vợ …nhưng vợ chính sắp chết rồi ,tôi muốn hỏi cô trong hai đứa nhà chị cô nào đáng để gửi gắm…
-Ý phu nhân là…k đâu phu nhân tôi k đưa con gái tôi cho phu nhân được,con gái lớn đã lấy chồng còn cô con gái nhỏ vẫn còn bé cháu mới 17 tuổi
-Quá đẹp…nếu con bé dc gả vào đó thì cô chẳng phải dc thơm lây sao
-Không,hãy gả một trong hai cô con gái còn lại đi ạ,chắc chắn cậu cả đó sẽ k ưng con tôi,con bé xấu xí quê mùa lắm…tôi xin phép về trc nhà tôi còn nhiều việc lắm…
Mẹ Trâm ấp úng…
-Dung…cô đứng lại đó…cô nghĩ tôi cần con của cô à,hai đứa kia một đứa chơi bời đang bầu 8 tháng k có chồng còn một đứa xăm trổ đầy người thì sao có thể bước qua cửa nhà họ được…hãy nghĩ cho kĩ cho tương lai của con gái cô đi
-Lũ trẻ tôi chỉ muốn chúng lấy người mà nó yêu,tôi k cần giàu có hay danh gia vọng tộc
-Vậy cô muốn chuyện bố của chúng đang thờ trên bàn kp bố đẻ mà chỉ là kẻ ngu muội đưa người pnu có hai đứa con về sống cùng được nói ra chứ…
-Tôi nghĩ bao năm qua tôi chưa hề đến đây đòi hỏi gì chủ tịch hay phu nhân thì xin phu nhân hãy giữ lại chút tự trọng,chuyện làm ăn k thành lại muốn con gái tôi gánh vác,cháu k làm nổi đâu ,hãy để chúng tôi được yên…
Mẹ Trâm rời khỏi căn biệt thự,phu nhân cao quý kia nắm chặt tay nghiến răng
-Con gái nó còn nguyên chứ
-Dạ đứa lớn lấy chồng
-Tao hỏi đứa hai cơ mà
-Dạ 17 tuổi xinh xắn và còn nguyên ạ
-Đưa nó về đây,tao sẽ rèn để nó làm mợ cả nhà họ Hồ…khi đó gia đình ta làm ăn sẽ kp nhỏ lẻ nữa,cũng k sợ đối thủ nào trên thương trường…
Tinh toong…
Chuông cửa nhà Trâm vang lên …Trâm mở cửa thấy cô em gái tên Thảo đứng ôm một bó rau cười rạng rỡ
-Chúc mừng sinh nhật chị gái yêu của em,quà của chị toàn rau sạch đây,mẹ dặn em mang cả ngô lên cho chị đây với vác 20kg gạo nặng rã tay rồi…
-Nhóc này…giờ cao hơn chị rồi…vào đi nào…
Mẹ Trâm và Thảo ngồi thừ người ở bến xe buýt…bà ôm mặt “ Đứa lớn khổ rồi giờ còn đứa bé sẽ ra sao khi bị gả cho kẻ đã có vợ”….
– [ ]

Yêu thích: 1.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN