Ảnh Đế Khó Theo Đuổi - Chương 32: Cảnh giường chiếu (cao h)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2319


Ảnh Đế Khó Theo Đuổi


Chương 32: Cảnh giường chiếu (cao h)


Phương Niên có chút mất tập trung, việc này không thể chấp nhận khi quay phim.

Đặc biệt là khi hợp tác với Thạch Nham, hơn nữa, hôm nay tâm trạng anh ta rất tệ.

Lúc này, trong đầu cô vô cùng trống rỗng, rồi một ý nghĩ lóe lên trong đầu.

Nếu cô muốn bị mắng? Thì cứ NG[1] đi?

[1]: NG là từ viết tắt của no good, not good.Trong quá trình sản xuất phim thì người ta sinh ra khái niệm NG, ý nói tới những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng.Và những cảnh quay bị hỏng sẽ bị loại bỏ đi và quay lại phân khúc đó.

(Cre: sgv.edu.vn)

Có lẽ, cô sẽ bị đuổi ngay lập tức.

Ban nãy còn được khen, nhưng nếu giờ mà cô diễn bất thường thì đúng là vô dụng.

Đang lúc tay chân cô không biết đặt ở đâu thì chóp mũi bị chạm nhẹ.

“Ái phi vui đến nỗi ngẩn người rồi ư?”

Nam tử cười khẽ, trong giọng nói uy nghiêm còn mang ý cười.

Giang Ngộ, anh đang giúp cô.

Phương Niên như tỉnh lại, cô nắm lấy cọng rơm cứu mạng này, đỏ mắt nói:

“Hoàng thượng, thần thϊế͙p͙…”

Câu nói tiếp theo, hoàn toàn không cần nhiều lời, bởi vì anh đã áp cánh môi

xuống.

Môi anh lướt qua môi cô, từ vành tai cô đến chiếc cổ trắng nõn, anh đều hôn qua không bỏ sót.

“Ưm…”

Phương Niên nhiệt tình đáp lại, cơ thể cô mềm đi dưới thân anh.

Môi mam tử dừng trước ngực nữ nhân, tà áo ngủ mỏng manh rối loạn, Hoàng thượng đột nhiên kéo dây lưng rồi buông màn gấm xuống.

Màn gấm mềm mại che khuất hơn nửa chiếc giường, dưới ánh đèn mờ ảo, bầu không khí mờ ám, bóng người mong lung dưới ánh nến làm cho khung cảnh càng thêm mỹ cảm.

Giang Ngộ hôn lên lớp vải trêи ngực cô, Phương Niên khép rèm mi thở dốc.

Hôn… Cô cảm thấy có điều gì đó không đúng.

Nam tử càng ngày càng suồng sã vuốt ve đỉnh hồng.

“Ưm… Hoàng thượng…”

Phương Niên vừa rêи rỉ, vừa lo lắng ra hiệu bằng ánh mắt với anh.

Giang Ngộ, anh đang làm gì thế?

Thạch đạo còn ở bên ngoài!

Hai người đang quay phim truyền hình, không phải AV[1].

[1]: Viết tắt của Adult Video

Nhưng mà, người luôn tâm ý tương thông với cô lại làm như không nhìn thấy ánh mắt cô.

Anh giống như vẫn đang diễn, quên rằng cách lớp rèm mỏng kia còn có camera và đạo diễn.

Sau một hồi xoa nắn, Giang Ngộ bắt đầu cởi bỏ áo ngủ Phương Niên.

“Hoàng thượng…”

Phương Niên rất sợ, càng diễn nữa thì không phải hơi quá ư?

Mà sao đạo diễn vẫn không nói dừng vậy?

Trong lúc Phương Niên đang ngẩn ngơ, lớp áo ngoài đã được cởi ra, lộ chiếc yếm bên trong.

Là phi tần được sủng ái nhất hậu cung, đương nhiên y phục Lệ Phi cũng hết sức tinh xảo hoa lệ.

Chiếc yếm hôm nay nàng mặc một màu đỏ rực, tôn lên nhan sắc mĩ miều. Màu sắc diễm lệ như vậy, nếu người thường mặc chỉ cảm thấy dung tục,  nhưng phối với làn da trắng tuyết, vẻ đẹp khuynh thành của nàng, lại hợp nhau đến kỳ diệu.

Trêи nền vải bóng loáng mềm mại là hình thêu đôi bướm lưu luyến không rời, vốn là bức tranh hết sức xinh đẹp, nhưng bởi vì đôi gò bồng đào cao vút nảy nở, mà nhấp nhô tạo ra từng dãy sáng. Điều mê người nhất là nơi nhụy hoa kia, đôi cánh bướm dập dờn xung quanh, nó cũng đã nhô lên, nóng lòng chờ bướm đến hút mật.

Khung cảnh này đương nhiên không thể thoát khỏi ánh mắt nam tử.

“Đóa hoa trước ngực nàng thêu đẹp quá.

Vừa dứt lời, hắn không chút kiêng kị chạm vào.

“Ưm…”

Chỉ là động tác xoa nắn nhẹ nhàng cách hớp áo yếm thôi cũng đã khiến Phương Niên có cảm giác rồi.

“Hoàng thương…a…”

Cô nhỏ giọng rêи rỉ, sự ham muốn không thể che giấu trong âm thanh này.

“Ái phi.”

Đây không phải Giang Ngộ, mà chính là Hoàng đế Đại Dận Tiêu Diễn.

Vân vê đủ rồi, hắn đưa tay ra sau lưng nàng, tháo dây yêm, đôi gò bồng đào được phóng thích dựng đứng lên.

Nhũ thịt bị giam trong yếm đỏ nhanh chóng thoát ra ngoài, hai đầu nhũ cũng hơi sung đỏ.

Mỗi tay nắm chặt một bên mật đào, nhẹ nhàng xoa nắn.

“Trêи dưới hậu cung này, chỉ có đôi mật đào của ái phi là xinh đẹp nhất.”

Giọng hắn bớt đi vài phần uy nghiêm cao cao tại thượng thường ngày, nhiều thêm một phần hạ lưu hư hỏng.

“Ưm…”

Bên dưới Phương Niên không biết đã chảy bao nhiêu mật dịch.

Cô động tình rồi, nhưng bên ngoài.

“Giang Ngộ, đạo diễn…” Cô nhỏ giọng nhắc nhở.

“Nào, phải phối hợp với anh, hoàn thành cảnh diễn.” Anh nhanh chóng nói bên tai Phương Niên, rồi lại tiếp tục cúi đầu, “cày cấy” trước ngực cô.

“Ưm…” Bầu ngực tròn bị ɭϊếʍ ʍút̼ ngứa không dứt, di dời sự chú ý của Phương Niên.

“Ái phi, ngực nàng thật là ngọt…”

“Hoàng thượng.”

Cô duỗi cánh tay, ôm lấy cần cổ anh, che đi cảnh xuân trước ngực.

“Uớt rồi?” Bỗng dưng, anh đưa tay xuống bên dưới hai chân Phương Niên.

“A…”

Cô trở tay không kịp, chân cũng không kịp khép, tay anh đã chạm tới hoa huyệt ướt đẫm ɖâʍ dịch.

“Trẫm nghe thái y bảo rằng, người bệnh cần phải hoạt động nhiều, ra càng nhiều mồ hôi sẽ càng mau hết bệnh.”

Giang Ngộ vừa nói, vừa tiện tay cởi quần Phương Niên.

“Hoàng thượng…”

Cô không thể theo kịp mạch suy nghĩ anh được, trơ mắt nhìn bản thân bị anh bóc trần như đang lột vỏ hoa quả vậy, hai đùi bị tách sang hai bên.

“Tiểu huyệt của Ái phi thật quyến rũ, thật chặt.” Anh cười khẽ, ngón tay đi vào mật động, bắt đầu cắm rút.

“A…” Phương Niên hét toáng lên.

Mà anh vẫn tiếp tục.

Nhũ thịt bị răng nanh gặm cắn, ngón tay anh bên dưới cong lại, đốt tay di chuyển chậm rãi trêи thớ thịt non.

“Hoàng thượng…a…”

Phương Niên run rẩy, rêи rỉ không ngừng.

“Ái phi sao vậy?”

“Thần thϊế͙p͙ không chịu nổi nữa, thần thϊế͙p͙ muốn…”

“Nàng muốn gì?” Anh xấu xa nhấn lên chỗ nhạy cảm trong tiểu huyệt, cảm nhận dòng dịch thể tuôn trào nhiều hơn, tưới ướt ngón tay anh.

“Muốn gậy thịt của Hoàng thượng cắm vào trong, muốn tϊиɦ ɖϊƈh͙ của người.”

Cô bị anh ép đến điên rồi!

Giờ còn quan tâm người bên ngoài nghĩ gì nữa!

“Ồ, Ái phi muốn nó như vật thì đem nó ra cắm vào huyệt động đi.”

“Ưm…”

Phương Niên cầu còn không được, cô vội vàng kéo quần anh, cầm lấy gậy thịt đưa vào trong.

“A…”

Ngứa quá!

“Hoàng thượng… Người động đi…” Cô khát khao cầu xin anh.

“Ừ.”

Tất nhiên Giang Ngộ chiều theo mong ước của cô.

Anh tách chân cô, quỳ gối trêи chiếc giường xa hoa lộng lẫy, bắt đầu từng cú va chạm mạnh.

“Ái phi, bên ngoài cóngười nhìn chúng ta đấy.”

“Vâng…A… Hoàng thượng…”

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN