Giải Thoát Số Phận - Phần 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1736


Giải Thoát Số Phận


Phần 16


Nếu như người đàn ông mà tôi kết hôn chỉ có một mình tôi thì có lẽ điều đó sẽ tốt biết bao…chỉ tiếc rằng tôi không phải là duy nhất…thế nên tôi tuyệt đối k cho bản thân được phép có cảm xúc…k được phép chạm tới gần thêm nữa
Thảo rụt tay lại khi Minh nắm tay…cô cười gượng
-Tôi chỉ sực nhớ nhà thôi…dù sao thì giờ tôi cũng phải dần tập quen với tất cả…để có thể làm mợ cả nhà họ Hồ…
-Chúc em may mắn với cương vị mới…
Minh cười nhẹ…bước qua cánh cổng …tôi đã chính thức là người nhà họ Hồ…tới ban thờ gia tiên thắp hương và cúi chào Đại Phu Nhân…bà đi ra nắm tay tôi rồi đặt lên tay Minh
-Hai đứa giờ đã là vợ chồng,là con dâu mẹ tặng cho con chữ nhẫn…là con trai mẹ tặng cho con chữ Phúc…mong các con có thể bên nhau đến cuối cuộc đời an yên mà sống…
Thảo cúi đầu “ Con cám ơn bác”
Phu nhân cười nhẹ “ Gọi là mẹ chứ…”
-Vâng “ mẹ”…
Ngô Thanh Hằng đứng trong góc nắm chặt tay nhìn Thảo lừ lừ…cô ta có vẻ rất phẫn nộ khi thấy Thảo…
Tối hôm đó …Gia nhân cứ nghe thấy tiếng khóc trong phòng cậu cả…họ bối rối rồi chạy đi báo cho Đại Phu Nhân…
Nơi này đối với tôi quá lạ lẫm,lại rộng đến mức tôi cảm thấy ớn lạnh…và tôi thật sự nhớ nhà…
Thảo ngồi co ro trên chiếc ghế salon giữa căn phòng ,mặc chiếc áo choàng ngủ màu trắng ,mái tóc vừa gội vẫn ướt buông xoã,mắt xưng húp vì khóc nhiều…
Tại sảnh chính Đại Phu Nhân cùng ba cô vợ đang uống trà…gia nhân đến báo
-Phu nhân bên Đông Viện…
Hằng nghe vậy liền nghĩ có tin…cô ta quát
-Nói nhanh hay mợ cả làm sao
-Dạ đúng ,mợ cả hình như cứ ngồi khóc trong phòng…
Mợ ba và mợ hai nhìn nhau…” chuyện này…”
Đại Phu Nhân thở dài “ Khi ta kết hôn ta cũng chạc tuổi con bé bây giờ nên ta hiểu ,lấy chồng sớm sẽ tủi thân nhớ nhà…vậy cậu cả đâu “
-Cậu cả vẫn đang tiếp khách ạ…
-Ra ghé tai cậu nói mợ đang khóc nhắn cậu về sớm…
-Dạ…
-Ta cũng mệt rồi,các con cũng về nghỉ ngơi đi…
Hôm nay Hồ Công Minh có vẻ đã rất say…bạn bè anh ta hô lớn “ Lâu lắm mới thấy nó say nhưng nay uống đến đây thôi,chú rể mà say quá thì sao làm ăn được gì nhỉ”
Minh bật cười …linda đưa cho ly nước rồi ghé tai Minh …” cậu cả hình như mợ cả đang khóc”
-Vậy sao,kệ cô ta đi
-Kìa cậu …
Minh nâng ly cùng các bạn uống tiếp…Còn Thảo ngồi co ro vẫn khóc ở góc nhà…
Hình ảnh đó đủ để thấy sự vô tâm của Hồ Công Minh vẫn chưa hề thay đổi…
Đến 1h sáng chú rể đi lảo đảo trở về phòng …anh ta mở cửa vào phòng thì thấy Thảo đang nằm trên giường quay mặt vào trong…anh ta kéo cà vạt lệch sang một bên rồi cười nhẹ…
-Em ngủ rồi à…
Minh đi vào bên cạnh giường rồi tựa đầu vào má Thảo nói thì thầm bên tai “ Anh tụt quần em hay để em tụt quần anh đây”…
Thảo cắn chặt răng vào ngón tay để coi như giả vờ ngủ…nước mắt cô vẫn rơi…Minh ngủ luôn với tư thế đang tựa má anh ta vào má Thảo…
Tôi thấy anh ta có vẻ đã ngủ say…tay tôi gạt anh ta nằm xuống giường…tôi bỏ cặp kính cận của anh ta ra khỏi đôi mắt …đột nhiên Minh tóm tay tôi…Anh ta mở mắt làm tôi giật mình…tôi vẫn sụt xịt vì vừa khóc cả tối…
-Ở nơi này nếu cô gạt tay tôi như ban sáng thì tôi sẽ không bao giờ nắm tay cô lần nào nữa…hãy nhớ ở đây tôi là tất cả của cô và nếu cô có thái độ bất kính tôi sẽ gửi trả cô về nhà ngay lập tức…hãy cố mà giữ thể diện cho mẹ cô và gia đình đi ,dù sao thì tôi cũng chén cô rồi nên tôi k thiết tha đâu…hiểu không
Thảo cúi đầu
-Anh ngủ đi tôi ra ghế ngủ…
-Nằm xuống…
Minh trợn mắt lên làm tôi sợ…tôi nằm xuống rồi quay mặt vào trong…
-Anh đừng quát…tôi thấy tủi thân lắm,tôi nhớ nhà…
Minh thở dài rồi trùng gương mặt xuống…anh ta ngồi dậy cởi bỏ áo vest và áo sơ mi và tụt luôn quần xuống…
Thảo nằm nghe động tác rồi tim đập thình thịch…cô sợ …sợ phải quan hệ “ Mình nhất định phải từ chối khéo,cứ nói mình bị”…
Minh với tay xoay lưng Thảo lại…
-Quay ra đây…
-Tôi ngủ rồi ( ngủ rồi vẫn trả lời)
Minh cười nhẹ kiểu mỉa mai…
-Cho 1s quay ra nếu k tôi trèo lên trên người em đấy…
Thảo quay vội ra rồi đúng lúc gương mặt cô áp trọn vào phần ngực rắn chắc vạm vỡ của Minh…
Cô ngẩng lên nhìn đúng lúc Minh đang nhìn xuống…hai mắt nhìn nhau…Thảo vội nhắm mắt giả như ngủ…Minh vòng tay ôm rồi thở dài “ Ngủ đi…”
Thảo thở phào nhẹ nhõm khi anh ta k đòi hỏi…cô cảm nhận mùi hương trên cơ thể của Minh…
Tôi thấy bối rối vì lần trc có áp sát nhau nhưng tôi lúc đó chỉ dẫy dụa nên k để ý rằng cơ thể anh ta rất thơm…tôi k nghĩ rằng lần đầu của tôi lại cùng với người này…vì hai chúng tôi là hai thế giới…
Trong căn phòng đó…Minh ôm Thảo ,cả hai ngủ ngon lành trên chiếc giường đó…Đôi rắn hổ mang đang khè khè bò trong phòng…
Tại phòng của Ngô Hằng
-Sao vú ngốc vậy nhỡ con rắn đó cắn Cậu cả thì sao
-Tiểu thư yên tâm,quê tôi nuôi rắn ,con bạch xà đó chỉ cắn kẻ nào trên người có mùi quế…
-Ý vú là
-Bộ áo ngủ của cô ta tôi đã đổi thành bộ đồ có mùi quế…còn cậu cả từ bé được uống các loại trị độc có cắn cũng k đáng lo
-Thật k vú tìm hiểu kĩ chưa
-Yên tâm là sẽ cắn cô ta
-Vú…cô ta chết vú phải yểm bùa luôn đó
-Tiểu thư yên tâm k ai hại cô được,có tôi ở đây rồi…
Hằng mỉm cười nhẹ …
Tại nhà của Bảo…
Trâm nhớ lại lời em gái nói rằng mẹ Bảo đang mai mối anh cho một cô gái khác…Trâm đi đi lại lại rồi cô quyết định hỏi thẳng Bảo…
-Anh…em có chuyện muốn hỏi
Bảo đặt điện thoại xuống bàn
-Em hỏi đi
-Có phải mẹ đang mai mối gán ghép anh cho ai không?
-Đâu có,ai nói với em vậy
-Anh k có gì giấu em chứ
-Em hâm à,anh biết đâu là đúng và đâu là sai…giờ hãy nhắn em gái em sống với người như vậy phải lựa…
-Em gái em mới là nỗi lo lớn nhất hiện tại của em…anh ta bề ngoài em cảm thấy nụ cười rất nhạt đặc biệt trong ánh mắt k có cảm xúc khi nhìn đối phương…
-Anh có hỏi qua sếp anh vì ông ấy quan hệ rộng biết nhiều,ông ấy có nói Hồ Công Minh là người rất rõ ràng trong mọi việc và mẹ hắn là tỉ phú…em thấy những toà nhà chung cư mọc ở khắp các nơi,những khu biệt thự đắt đỏ hay là những trung tâm thương mại đều có chữ H là Hồ đó…
-Vậy sao anh ta còn đi làm để làm gì vậy
-Vẫn làm chứ nên chắc chắn công việc của anh ta ngập đầu nên em hãy nhắn Thảo nhất định phải giữ được chồng…k mất gì cả vì anh lo tính của Thảo e là sẽ làm anh ta mất lòng nhiều hơn khi đó em của em sẽ thiệt…
-Em có dặn dò con bé kĩ rồi,thảo nào Trịnh Phu nhân nhất định ép con bé vào đó,nhà họ giàu có lại có cả quyền lực thì bà ta chắc chắn muốn dựa hơi…
-Chắc chắn rồi …à chuyện mẹ cho em 2 căn biệt thự anh k lấy đâu,em trả cho mẹ hoặc cho Thảo
Mẹ Bảo ở ngoài nghe lỏm mở cửa vào “ Trả là trả thế nào,bao năm qua nó lấy mày nhà nó có được cái gì,nuôi không nó bao năm qua giờ mẹ nó được tài sản thì cho con gái là đúng,em gái con cũng lấy chồng quá là giàu có rồi thì nó cũng k cần đâu đúng k con”
Trâm thở dài rồi nhìn Bảo…cả hai như phát chán khi mẹ Bảo cất lời….
Thảo mở mắt rồi k thấy ai nằm bên cô bật dậy rồi như sợ hãi chạy xuống khỏi giường…nhìn xung quanh không có ai Thảo thở dài rồi mở cánh cửa sổ hướng ra phía vườn hoa phía sau…thấy có tà áo trắng lướt qua Thảo rợn tóc gáy …cô đóng vội cửa vào…” chắc là ai mặc váy trắng “
Thảo lầm bầm tự trấn an…cô mở cửa phòng tắm ra thì thấy Minh đang tắm dưới vòi sen…Thảo như quá ngạc nhiên k biết nói gì…Minh vuốt nước trên mặt
-Sao…muốn nhìn đến khi nào?
-À vâng,xin lỗi,xin lỗi rất nhiều tôi…( ấp úng đóng cửa lại)
Minh đứng dưới vòi sen…anh ta nở nụ cười với thái độ của Thảo…” cô ta như đứa ngố vậy”…
Linda đưa ly nước cho Thảo
-Ở đây có lệ cô dâu mới phải mời nước trà gừng
cho chồng uống buổi sáng…mợ cả nhớ làm theo
-Vâng …à chị này em sợ muộn học nên có thể để ngày mai được k?
-Học…mợ cả có nhầm k,sau khi vào đây phải ở nhà k được đi nữa đâu ạ
-Sao có chuyện đó được
-Mợ muốn đi phải hỏi ý cậu cả xem sao ạ
Thảo ngồi bịch xuống ghế…” Tiêu rồi,đời mình tàn thật rồi”…
Minh đi ra đầu vẫn ướt anh ta xoa chiếc khăn lên đầu…thấy Thảo ngồi ngẩn người…
-Ra sấy đầu cho anh đi …
Thảo bê ly trà gừng ra đưa rồi mặt xị ra k nói k rằng…” Mặt cô như vậy là sao”
-K có gì ạ ( Mắt rơm rớm )
-Cô mà khóc tôi trả cô về luôn đấy
-Tôi muốn đi học ( nói xong thấy Thảo chảy nc mắt)
Minh nín cười rồi làm mặt nghiêm nghị
-Lấy chồng rồi còn học hành gì…?
-Nhưng mà tôi đang là sinh viên ưu tú mà…
-Ưu tú vẫn phải ở nhà…
-Linda nói anh có thể quyết được cho tôi đi học,anh k cho tôi cũng trốn đi hoặc bỏ nhau cũng được…
-đi sấy tóc cho tôi rồi nói tiếp
-Thế là anh đồng ý à
-Tôi chưa nói câu nào là đồng ý…cứ đi lấy máy sấy ra đây
Thảo như mở cờ trong lòng,cô đi lấy máy sấy …
Tôi vào trong phòng chứa đồ của anh ta giầy hàng vài tủ …chưa kể áo sơ mi trắng y xì nhau nhưng có cả tủ áo sơ mi trắng,tủ áo đen…quần bò quần tây để riêng biệt,phụ kiện và nước hoa các hãng …
Đúng là nhà giàu,cái gì cũng có…thấy máy sấy đặt trên bàn ngoài phòng tắm tôi với lấy
Con rắn cuốn tròn quanh cái máy sấy hoà với chiếc khăn trắng làm Thảo không chú ý…thấy mùi quế con rắn nhổm dậy đúng lúc Thảo với tay lấy máy sấy…nó khè khè cắn bập vào tay Thảo…Thảo hét lên “ Ôi mẹ ơi….A…A”
Minh vội vã chạy vào khi nghe tiếng hét…Thảo tay chảy máu từ vết răng cắn của con rắn…Cô quay lại với tay…” Có rắn chạy đi”…
Nói xong câu đó Thảo gục ngã…Minh rút cây kiếm nhật treo trên tường lao tới chém đứt đầu con rắn…rồi ôm lấy Thảo…miệng Thảo ứa máu…
Minh mút chất độc trên bàn tay Thảo rồi hô “ Người đâu…chết tiệt …”
– [ ]

Yêu thích: 2.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN