Giải Thoát Số Phận
Phần 15
Kết thúc buổi chụp hình…Tôi nhớ lại cái cảm giác khi nãy mà người đàn ông đó hôn tôi…cảm giác anh ta cười nhẹ khi hôn làm tôi thấy rùng mình…
Có điều gì đó bên trong con người anh ta làm tôi cảm thấy rất đáng sợ…
Hồ Công Minh về đến nhà thì Đại Phu Nhân đứng chờ sẵn ở cổng
-Sao con về muộn vậy,nay con bé Hằng nó tới làm vợ con ngày đầu tiên ,con cũng đừng vô tâm quá
-Là mẹ nói cưới cô ta về chứ con k nói là sẽ chấp nhận cô ta là vợ con
-Kìa con,trót làm cho nó mất danh tiết thì chúng ta cũng nên có trách nhiệm chứ phải không nào?
-Chữ trách nhiệm đó do mẹ nói mà thành,con rất mệt giờ con muốn nghỉ ngơi
-Đêm nay con k qua đó một chút hay sao…đi …con…Nể mặt mẹ một chút đi con…
-Linda…k cho ai làm phiền tôi cho tới sáng,k nhận cuộc gọi cũng k nhận tin từ ai…con làm theo ý mẹ rất nhiều năm rồi ít nhất mẹ cũng phải hỏi con có cảm xúc không…mẹ lại đưa một cô gái nữa vào đây rồi ngày mai con lại phải cưới vợ …mẹ à…con sống trên đời còn rất nhiều việc chưa làm chứ k phải là hàng ngày quan tâm đến việc đàn bà…mẹ hãy hiểu cho con
Minh nổi nóng với Đại Phu nhân…đám gia nhân cúi đầu lặng im…còn Đại Phu Nhân gật nhẹ
-Nếu con đã nói vậy ta sẽ k ép con…xin lỗi đã k lắng nghe con nhiều hơn…
Phu nhân quay đi Minh nhắm mắt thở dài cảm thấy hơi quá khi vừa to tiếng với mẹ đẻ …
-Mẹ …con…
Minh quay đi về thẳng đông viện nơi anh ta ở…đi qua khu mà Hằng đang ở…Linda hỏi nhỏ
-Cậu cả,cậu k qua đó hay sao ạ
-Cô ta đã dùng thủ đoạn để vào dc đây hẳn là cũng k phải kẻ vừa,làm đàn bà mà có tính đó chắc chắn k tốt cho những người khác sau này…hãy cứ để cô ta tự dứt áo mà ra đi
-Dạ vâng…
Thảo trong phòng hồi hộp đi đi lại lại…Trâm đột nhiên đến
-Chị…sao chị tới đây
-Mai em đi lấy chồng rồi chị muốn qua đây ngủ với em và mẹ một đêm…
-Chị vừa gặp bà Trịnh đó rồi à
-Uk bà ấy rất tử tế và đon đả lắm,mẹ và bà ấy đang bàn về việc của hồi môn cho em vào ngày mai
-Em thấy hồi hộp lắm
-Mai làm cô dâu nên ai cũng vậy mà…
-Chị qua đây mà mẹ ck k nói gì sao
-Nói gì chứ,bà ấy biết em lấy người giàu có lại có tiếng tăm như vậy thì lại muốn kết thân hơn ý chứ…
-Chị cố mà ra ngoài ở riêng đi cho đỡ khổ…
-Sau này em đi làm dâu sẽ hiểu k phải cứ nói ra ngoài ở riêng là được ở riêng…mọi chuyện cần phải suy nghĩ kĩ mới có thể quyết định
-Nghe Trịnh phu nhân nói mẹ ck chị muốn mai mối ông Bảo cho ai đó đấy
-Có chuyện đó sao
-Hôm cãi nhau vs em và mẹ thì bà ta có nói vậy mà…thôi chị về để ý sau…đừng nghĩ nhiều
-Ừm ( Trâm ánh mắt đầy lo lắng)
Dưới sảnh Trịnh Phu Nhân và cô Dung mẹ Thảo đang bàn bạc về hồi môn…
-Đây là như lời hứa là 5 căn biệt thự và 50 tỉ khi hôn nhân thành công…cô có thể dùng cái này làm của hồi môn cho con gái…
-Tôi sẽ k nhận đồng nào từ việc này…nếu nói vậy khác nào tôi bán con…tôi làm vậy là vì suy nghĩ cho tất cả lũ trẻ và danh dự của chồng tôi…
-Phải rồi mợ cả của nhà họ Hồ thì sẽ được hưởng số tài sản cho xứng vs thân phận …chút
tiền nhỏ vs mấy căn nhà đâu là gì
-Tôi k qtam tới chuyện đó,tôi đã phải cắn răng để con mình kết hôn vs người có vài cô vợ trong nhà…nhưng con tôi là vợ chính được cưới hỏi và được đăng kí kết hôn nên tôi mới cố nhịn mà chấp nhận…cũng đã tiếp xúc với con rể thì thấy cậu ta k đến nỗi nào
-K đến nỗi nào…Hồ Công Minh là chàng trai hoàn hảo nhưng kp là một chàng rể hoàn hảo
-Cô nói vậy là ý gì…
-Sau này chị sẽ rõ,chỉ mong con gái chị hãy giữ dc chút tình cảm từ đối phương …nếu k
-Nếu k sẽ sao
-À k có gì mai cưới rồi tôi k nên nói những lời k hay
Tùng từ ngoài đi vào cất tiếng “ Nếu k sẽ ở trong đó u buồn đến chết,sao mẹ k nói vs họ là Hồ Công Minh là kẻ áp đặt và gia trưởng ra sao ,vào đó thì hắn là nhất,hắn thậm chí có thể ngủ với ngta rồi gửi trả về ngay trong đêm”
Cô Dung đứng dậy
-Có chuyện đó sao
-K có đâu,con đừng nói linh tinh nhé …ngta là con nhà giàu có quý tộc từ xa xưa nên vài cô gái có đáng là gì
-Hắn trăng hoa vậy sao
-K trăng hoa đâu,cậu ta k quan tâm đến đàn bà
Tùng gằn giọng “ Mà chỉ coi họ như thú vui tiêu khiển thôi đúng không”
Tôi đứng bên trên cầu thang nghe mọi người nói ở dưới mà cảm thấy trực giác của mình rất đúng…hắn có vẻ là kẻ rất gia trưởng và có vẻ như k xem trọng đàn bà…
Trâm xoa vai Thảo
-Đừng mông lung,hắn đối vs ai ra sao cũng k qtrong bằng việc em cảm nhận thế nào về người ấy
-Em cảm giác anh ta rất dã man kể từ khi anh ta hiếp em
-Khoan đã hắn và em …
-Chị đừng nói cho mẹ biết,mẹ sẽ lo lắm…em chấp nhận lấy cũng vì em đã thuộc về hắn nên đành nhắm mắt theo số phận…
-Chị kb phải nói gì lúc này…nhưng chị cũng sợ rằng người đàn ông mà em sắp cưới em phải thật sự thận trọng khi ở bên…
Đêm hôm đó mẹ tôi và chị lâu lắm cả ba mới có thể ở bên nhau …kể lại những chuyện ngày xưa mẹ rất vui…
Sau khi hai cô con gái ngủ cô Dung kéo chăn đắp lên cho con…cô thở dài nhìn hai cô con gái “ Mẹ chỉ mong các con an yên mà sống qua những bão giông cuộc đời”…
Sáng hôm sau…nhà họ Hồ chăng đầy đèn kết hoa tươi rải từ cổng vào đến sảnh chính…dàn nam thanh nữ tú đứng bên ngoài bàn tán sôi nổi…
Trong căn phòng của mình Hằng ngồi lầm lỳ …chiếc váy trên bàn được để sẵn,vú em khuyên răn…
-Tiểu thư mau mặc váy vào đến sảnh chính cùng đại phu nhân,mợ hai và ba đã ở đó từ sớm rồi đấy ạ
-Bắt tôi phải vui mừng đón con nhỏ đó sao,tôi k cam tâm
-Cuộc sống còn dài mà …cta sẽ nghĩ sau,đi thôi nếu k đến tai cậu cả cta sẽ bị đuổi ra khỏi đây đấy
-Vậy mau mau cpi cho tôi…
Tại Đông Viện…
Bộ vest trắng chú rể choàng lên người…cài thêm bông hoa trên ngực…Linda cười nhẹ
-Xong rồi cậu cả,hôm nay cậu cả lần đầu đi đón dâu,lần trước cậu đã k đi …tôi thấy Trịnh tiểu thư này thật may mắn…
-Vậy mà cô ta kb rằng bản thân đang gặp may…
Linda chợt thấy mợ ba đứng ngoài cửa…
-Cậu cả,mợ ba hình như có chuyện muốn nói…
Minh quay ra nhìn thấy mợ Ba …anh ta mỉm cười
-Em có chút chuyện muốn nói với cậu cả
-Em vào đi…có chuyện gì vậy?
-Em có một túm hoa do tay em trồng và tự tay kết,em muốn để nó cài lên ngực cậu cả
-Ồ …rất đẹp…
-Để em cài cho cậu cả
Mợ ba đứng cài cho cậu cả…rồi cười nhẹ
-Cám ơn em…
-Hôm nay chúc mừng cậu cả
-Trong số những vợ bé có lẽ mỗi em hiểu chuyện và rất hiểu anh…anh rất cảm kích về những bông hoa này,cám ơn em
-Chúng ta là vợ chồng nên anh đừng nói vậy,em là nghệ sỹ múa đã gặp chấn thương và hết thời nếu k có đại phu nhân giúp đỡ chắc em đã tự vẫn lâu rồi,đại phu nhân k những giúp em mà còn cho em gặp anh
Minh cười nhẹ rồi ngần ngại khi nhìn vào mợ ba…
-Ta có chuyện muốn nhờ em
-Vâng cậu cứ nói
-Mợ cả sắp tới vào đây có lẽ sẽ có chút bỡ ngỡ về những nguyên tắc trong nhà,ta muốn nhờ em chỉ bảo cho mợ cả
-Dạ vâng em rất sẵn lòng…
Minh cười nhẹ rồi đứng dậy đi ra ngoài…mợ ba hỏi linda “ Linda này,Trịnh tiểu thư này rốt cuộc là người thế nào mà lại khiến cậu cả quan tâm đến vậy”
-Sau này mợ ba tiếp xúc có lẽ sẽ hiểu hơn…
Minh bước ra ngoài họ hàng nhà anh ta đứng đông kín khắp biệt viện…thanh niên nam nữ hô lớn “ Chúc mừng cậu cả “
Minh cầm bó hoa cô dâu vẫy tay cười nhẹ lịch thiệp “ Cám ơn mọi người,hôm nay mọi người phải say hết mình với chú rể nhé”
Đám đông hô : ok luôn…nhất trí…
Đại Phu nhân chỉ ra ngoài
-Xem nó kìa cứ như lần đầu cưới vợ vậy
Thím duyên khẽ cười : Đây cũng là lần đầu cậu cả đi đón dâu mà phu nhân …
-Đứa trẻ họ Trịnh đó thật tốt phúc phải k nào
Mợ hai và ba cùng cười nhẹ rồi vâng…chỉ có Hằng là lừ lừ cô ta vẻ mặt tức đến đỏ mặt…
Tại nhà Trịnh…
Trịnh Phu nhân hô người sắp xếp bàn ghế …” Nhà Trai đông lắm đấy nên cẩn thận đừng để thiếu ghế”
Tôi mỉm cười chụp ảnh cùng chị gái và hai cháu…thỏ khen tôi
-Dì ơi hôm nay dì xinh quá…chú rể kb có đẹp trai k nữa
-Nhóc này còn biết xấu đẹp nữa à
-Con biết chứ,xấu thì k hợp vs dì
-Chú rể là ông lão già lắm,tóc trắng râu trắng
Trâm vỗ vai “ Thôi đừng doạ cháu nữa…lát chú rể đến là biết ngay mà”…
Tùng nhìn đồng hồ …anh ta gọi cho bên kia k bắt máy…mẹ anh ta đứng phía sau
-Con đừng mong phá dc lễ cưới này
-Mẹ…con k hiểu mẹ nói gì
-Con chẳng phải nhờ người bắt cóc cô dâu sao,con làm sao qua dc mặt mẹ được,con điên rồi
-Phải con điên rồi
-Ngay từ khi nhìn con say xỉn rồi gục trên vai con bé đó mẹ đã biết có chuyện…nó là em gái con mà…con quên à…con đi ngược vs thuần phong mỹ tục hay sao
-Con chỉ k muốn Thảo lấy hắn
-Nó lấy ai k đến lượt con quyết định,hãy nhớ cho mẹ con làm hỏng hôn lễ này con nghĩ nhà họ Hồ sẽ để yên sao,rồi mẹ sẽ phải đối mặt tnao vs họ…con nghĩ cho nó vậy có nghĩ cho mẹ không…mẹ đã cho tăng cường bảo vệ cô dâu rồi,nhà họ cũng đang sang đón dâu …nếu con muốn mẹ chết thì cứ hãy cướp dâu đi…
Trịnh Phu nhân quay đi…Tùng đấm tay vào thân
cây…máu chảy rỉ từng chút một…anh ta bất lực nhìn lên phòng cô dâu qua khung cửa …Thảo đang cười tươi bên bạn bè…
Nhà họ Hồ đi tới cửa…dàn xe sang trải dài cả đoạn đường…ai nấy nhà họ Hồ đều sang trọng quý phái…chú rể tay cầm bó hoa địa lan trắng tím bước xuống…
Hai cháu gái của Thảo nhìn thấy chú rể đẹp trai lịch lãm đi tới …chúng ngẩn ngơ và nhận thấy không giống như lời dì nói …
Mẹ tôi vào báo “ Chú rể tới rồi”
Tôi hồi hộp thì mẹ và chị mỗi người xoa một bên vai…
-Con sẽ hạnh phúc
-Chị cũng chúc em hạnh phúc…
Thảo đỏ rưng rưng nước mắt “ Con k nghĩ m sẽ lấy ck sớm thế này,con còn muốn chơi”…
Cô Dung cười nhẹ “ Thôi nào”…
Chú rể cười tươi bước vào…Trịnh Phu nhân đon đả nói chuyện với người lớn bên nhà họ Hồ…
-Chú rể có thể lên đón dâu rồi ạ
Minh và các anh em trong nhà đi lên phòng cô dâu…Cánh cửa mở ra Thảo nhìn thấy Minh…cô chợt tắt nụ cười và cảm thấy sợ…Minh bước tới gần cô dâu đưa cho Thảo bó hoa…
Thảo cười gượng cầm bó hoa rồi nhìn họ hàng của Minh đang nhìn cô dâu ,họ nhìn với ánh mắt soi tôi thật kĩ…có lẽ tôi còn quá trẻ và non nớt để làm mợ cả nhà họ…
Sau khi nghe hai bên người lớn nói chuyện…trước khi bước lên xe hoa tôi quay lại ngoái nhìn mẹ…Mẹ đứng từ xa vẫy tay tôi và tôi biết mẹ đang chảy nc mắt…ánh mắt của mẹ như đang cố an ủi động viên tôi…tôi nhắm mắt cố k cho chảy nc mắt rồi vẫy tay chào lại mẹ
-Mẹ ơi con đi nhé…
Lên trên xe Thảo buồn bã sờ lên chiếc lắc tay bạc kỉ vật mà bố Thảo để lại…
-Mai sẽ về lại mặt
-Tôi biết nhưng mà tôi k nghĩ rằng bản thân lại lấy chồng sớm thế này,lại lấy người già tuổi nữa …
-Này nhóc ,nhóc nhìn lại anh đi ,anh già tuổi nhưng nhìn anh ngon căng chuẩn nhé
Minh trêu để Thảo đỡ thấy tủi thân…Thảo mím môi cười…cô thở dài nhìn ra bên ngoài “ Mình đã thật sự lên xe hoa rồi,đã k còn là cô gái độc thân tự do như xưa nữa rồi”
Tôi nhìn sang Minh…anh ta có vẻ rất mệt nên nhắm mắt hình như ngủ…
-Nhìn đủ chưa
Thảo thấy Minh cất tiếng cô quay vội đi tay cào cào kính vẻ luống cuống
-Tôi đâu có nhìn…( lầm bầm)
Minh vẫn nhắm mắt anh ta nhếch miệng cười…
Tới nhà họ Hồ Thảo bước xuống họ yêu cầu
“Xin mời cô râu chú rể bước qua chậu lửa…những điều xui xẻo của cả hai sẽ tan biến”
Tôi bước qua đống lửa,mọi người vỗ tay,tôi nhìn xung quanh k có ai trong gia đình đưa tiễn vì nhà họ Hồ có tục lệ đón dâu người nhà cô dâu chỉ được tiễn đến cổng…tôi cảm thấy tủi thân và sợ…
Thảo ngoái lại lần nữa thì đột nhiên bàn tay của Minh nắm lấy tay Thảo đan xen vào nhau dưới ánh nắng của mùa thu…dưới tán hoa giấy trắng và tím rơi lả tả xung quanh họ…
-Đi thôi…đừng sợ…có tôi ở đây rồi…tôi sẽ chăm sóc cho em…
Thảo mỉm cười nhẹ rồi gật đầu…
Tại phòng tân hôn của Thảo và Minh …vú em của Hằng mắt lén lút nhân lúc gia nhân ra vào liền thả đôi rắn hổ mang vào chiếc giường tân hôn…bà ta thầm nghĩ “ Cô dâu kiểu gì chẳng về phòng chờ chú rể…chỉ cần cô ta chết tiểu thư nhà mình sẽ nghiễm nhiên được thay thế”…
Tại phòng của Thảo ở nhà…Tùng sờ lên chiếc bàn học mà Thảo từng ngồi học…anh ta nằm kề má lên bàn ánh mắt vô hồn “ Hỏi em vài câu chuyện nhưng đủ ranh giới vẽ lên giữa thân thuộc và xa lạ,hồi ức lúc này thì có xem là gì thế nhưng tình yêu vốn k liên quan đến đúng sai”
Cô Dung đứng bên ngoài chợt quay vội đi khi nghe thấy những lời Tùng nói và hành động của Tùng…” K lẽ,k lẽ nó có ý với con bé Thảo sao,không thể nào,chắc k phải đâu”
Ánh mắt của cô Dung lo lắng khi thái độ của Tùng quá rõ ràng,bà lo sợ sẽ xảy ra chuyện trong tương lai sau này…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!