Giải Thoát Số Phận - Phần 2-Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1597


Giải Thoát Số Phận


Phần 2-Chương 1


Nước mắt…những giọt máu tách xuống dưới nền đất…tiếng bước chân vội vàng…đó chính là cuộc tranh đấu hậu viện của gia tộc họ Hồ …cô gái mang tên Trịnh Thu Thảo đang cảm thấy tổn thương…
Mợ ba đặt tay lên trên ngực trái của Hồ Công Minh…
-Mợ cả không phải người như vậy đâu
-Đừng nói gì cả …
-Anh cứ kệ em mà quay lại với cô ấy đi nếu không cô ấy giận mất
-Cô ta là cái thá gì,em nghĩ tôi thật lòng có tình cảm với cô ta sao?
-Em k muốn vì em mà hai người như vậy?
-Em mới đang là quan trọng,đừng cứ mãi nghĩ cho người khác như vậy
Mợ ba cúi đầu cười nhẹ cô ta nắm chặt áo của Hồ Công Minh và suy nghĩ “ Anh ấy sẽ là của tôi mợ cả à,cô đừng có mơ có thể thay thế vị trí của tôi trong lòng anh ấy”…
Chị Xuyến vội vã báo tin cho Đại Phu Nhân…thím Duyên xua tay
-Đại Phu Nhân mới ngất bây giờ báo chuyện này không hay đâu con,mẹ sợ bà ấy k chịu được,chuyện này còn nhiều điều khó hiểu
-Mẹ…con hiểu tính mợ cả,sẽ k có chuyện vì ghen tị mà mợ ấy làm như vậy đâu
-Chúng ta nghĩ sao không quan trọng bằng việc trong lòng cậu cả nghĩ sao
-Tức thật mợ cả đang rất tổn thương…cậu cả nghĩ là do mợ ấy làm
-Chuyện này chỉ có người trong cuộc mới có thể giải quyết được…
Tại Mỹ Viện…
Ngô Thanh Hằng đứng phắt dậy khi vú em báo chuyện
-Có chuyện đó sao,cô ta lần này thật sự ra mặt thật rồi,con hồ ly đó nó mới là thứ đáng lo nhất ,Trịnh Thu Thảo ơi là Trịnh Thu Thảo…cô hoá ra cũng chỉ là con ngu,hoàn toàn k phải đối thủ của mợ ba rồi
-Chuyện này lần này chúng ta có nên ra tay không ạ ,nhân tiện diệt luôn hai ả
-Không,vú đừng nóng vội,hãy để chúng tự giết nhau…mợ cả của chúng ta là cô gái khá cá tính,cô ta sẽ k chịu ấm ức này đâu,cứ chờ xem…
Tại bờ hồ…
Thảo ngồi rơi nước mắt xuống mặt nước…mợ hai đứng bên cạnh
-Mợ cả khóc có giải quyết được vấn đề không?
Thảo ngẩng lên nhìn…
-Tôi ức lắm,rõ ràng là anh ta k hỏi chuyện thế nào mà lại nói như vậy ,anh ta nghĩ tôi hại mợ ba
-Nơi này nhiều âm mưu thị phi,cô nên học cách sống tính toán hơn là ngồi đây suy nghĩ khóc lóc…
-Tôi sẽ chia tay anh ta,tôi k chịu được nữa,lòng tôi đã chết rồi
-Cô yêu cậu cả rồi sao
-Tôi k có
-Nếu có thì hãy dập tan nó đi,anh ta không phải người mà chúng ta nên yêu,trái tim băng giá đó sẽ chỉ đem lại tổn thương cho đối phương,trong trái tim đó tồn tại người con gái khác từ lâu rồi
-Ý mợ hai là sao?
-Mợ cả,tôi chưa từng tâm sự quá nhiều với ai kể từ khi vào nhà này,sau khi chuyện của tôi lộ mà đến nay nhà họ Hồ k ai biết chứng tỏ mợ cả là người rất chuẩn mực…tôi nể mợ ở chuyện đó…Tôi có lời khuyên cho mợ,mợ k thể bỏ anh ta trừ khi anh ta buông tay trước,còn k chúng ta đến chết vẫn phải ở lại đây chịu đựng,nếu còn là người ở đây mợ phải học cách sống tỉnh táo.Hãy nghĩ xem mợ nên làm gì lúc này…
-Tôi thật sự k nghĩ được ra điều gì luôn ngay lúc này
-Mợ ba k hẳn là cô gái tốt
-Ý mợ là sao
-Mợ hãy tự soi xét…hãy nhớ lời tôi ,dùng cái đầu tỉnh táo…
Tôi suy nghĩ rồi chị xuyến chạy vào báo “ Mợ ba đã sẩy thai…chuyện lớn rồi,giờ mọi chuyện sẽ đổ hết lên đầu mợ”…
Tại bệnh viện …Hồ Công Minh lên xe xoa trán…Linda nhìn thấy Minh rót rượu ra uống
-Cậu cả,chuyện này coi như cũng tốt nhưng mợ cả có lẽ sẽ …
-Chuyện này k điều tra
-Kìa cậu cả,cậu thật sự nghĩ do mợ cả làm hay sao
-Mợ ba ngay cả khi nhập viện cũng nói tốt cho cô ta,cô bảo tôi làm sao tin được khi thấy cô ta tay cầm dao chứ…máy quay chỉ thấy Thảo vào đó ngoài ra k có ai,cô bảo tôi cố tin cô ta làm sao được…
-K lẽ chỉ vì mợ ấy đang có thai nên ganh tị hay sao
-Cô ta nói rằng cô ta k có thai,cô ta làm cho tôi đau đầu…
Đại Phu Nhân sau khi nghe chuyện bắt tôi quỳ trước ban thờ gia tiên…
-Con có dám thề rằng con k phải vì ganh tị mà ra tay với mợ ba k
-Con k làm gì hổ thẹn với lương tâm,cũng k vì một người đàn ông mà làm như vậy,mẹ cũng k tin con,sao con lại có thể hãm hại mợ ba lộ liễu như vậy được
-Con nói đúng thế nhưng mọi tiếng xấu giờ đây đều đổ dồn về con,thân làm mợ cả nhà họ Hồ con đã k làm tốt bổn phận của người con dâu,người vợ…năm lần bảy lượt con đều làm nhà này lao đao…giờ ta tin con thì cũng làm gì được đây…Con về đóng cửa phòng 3 ngày không ăn gì cho ta…hãy tự suy ngẫm về hành động của mình…con nên nhớ ta cũng có quyền huỷ đi thân phận mợ cả của con…mất thân phận này con đồng nghĩa với việc mất tất cả…
-Vâng…con hiểu rồi…
Thảo lầm lỳ đi trở về Tây Viện…đám gia nhân đứng ở góc vườn xì xào bàn tán…” Mợ cả trông thế mà nham hiểm,mợ ba tốt với mợ ấy như vậy mà nỡ nào ,đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong được”
“ Nghe nói cô ta là con vợ hai từ bé sống ở quê k dc dậy dỗ đàng hoàng nên mới vậy,k xứng làm mợ cả”
Chị Xuyến tức giận lên tiếng “ Các cô k lo làm đứng đây thì thầm có muốn tôi báo nghỉ việc k”
Thảo kéo tay xuyến “ Chúng ta về thôi”
-Kìa mợ cả,các cô liệu hồn
Chị xuyến thấy mợ cả tỏ rõ nỗi buồn trên mặt …cô an ủi “ Mợ ăn gì để tôi làm “
-Em bị phu nhân cấm ăn ba ngày,em cũng muốn ba ngày này đóng cửa suy nghĩ,c đừng lo…
Bóng dáng mợ cả đóng cửa cười gượng ánh mắt buồn cứ ám ảnh chị xuyến…” Mình k thể để mợ cả bị thiệt thòi,mình nhất định tìm ra manh mối kẻ đã hãm hại mợ cả”…
Ba ngày sau …Mợ ba từ viện trở về đại phu nhân an ủi
-Chuyện vừa rồi mẹ cũng đã nói với mợ cả,con bé là người thế nào chúng ta ai cũng hiểu,mẹ mong con đừng nói thêm gì với Minh để nó và mợ cả lại sinh ra hiểu lầm…
-Kìa mẹ con k bao giờ làm vậy,con cũng k bh nghĩ là mợ cả làm
-Con nghĩ vậy là tốt,nó và Minh hết lần này tới lần khác không yên ấm gì cả…hai đứa nó căng thẳng thì căn nhà này cũng k dc lợi gì,con hiểu ý mẹ chứ
-Mẹ yên tâm ạ con luôn nói tốt về mợ cả
-Con luôn là đứa con dâu hiểu chuyện ngoan ngoãn của ta…nghỉ ngơi đi
Đai Phu nhân rời đi mợ ba nắm chặt tay “ Bà ta vẫn bênh nó chằm chặp mặc cho mình mất đi đứa con,để xem bà bênh được đến khi nào”
Đại Phu Nhân đứng ở hoa viên thở dài “ Mợ ba của chúng ta đã trở thành cô gái không thể tin nữa rồi,thím duyên này,ta muốn mợ cả phải chịu được áp lực để sau này còn thay tôi cai quản họ Hồ,nếu nó cứ bốc đồng và nhu nhược tôi sợ sẽ k ổn”
-Mợ cả sẽ có lúc biết suy nghĩ…phu nhân cứ yên tâm,cậu cả lạnh nhạt cũng là vì hiểu lầm rằng mợ cả đâm mợ ba
-Thím thật sự nghĩ nó lạnh nhạt vì nghĩ mợ ba bị thương vì mợ cả sao…
-Ý phu nhân là?
-Nó đang bảo vệ cho sự yên bình của gia đình này…
Tôi nghe nói anh ta đi Pháp dự sự kiện nào đó…anh ta đưa mợ ba đi cùng…
Tôi vẫn cố tỏ ra vui vẻ sống trong nhà họ Hồ như một cái bóng,đi là đi mà về là về…Tôi coi như mọi thứ xung quanh không hề tồn tại…
Tại Paris…
Mợ ba mặc cả cây gồm túi váy giày của thương hiệu chanel…cô đứng ra trc mặt Minh
-Em mặc vậy ổn không ạ
Minh đang cầm điện thoại nhìn màn hình thấy Thảo đang ngồi ngủ gà ngủ gật ở hiên…anh ta trả lời vô thức
-Đẹp rồi
-Anh chưa ngẩng lên nhìn em mà…
Minh tắt máy ngẩng lên
-Anh vẫn đang nhìn em…( cười nhẹ)…
Tôi có hai cô bạn thân tên Hương và Loan…hai đứa nó nhân dịp lễ 30/4 rủ tôi đi Hạ Long chơi…chat trong nhóm
Loan: Anh tao mới mở nhà hàng dưới đó,xuống đó chúng mình ăn xong tắm biển
Hương: Tao nhất trí nhưng Thảo đi được k,nó còn nhà chồng nữa…
Thảo: mai tao xin mẹ chồng xong báo lại
Loan: Sao không phải xin chồng à
Thảo: Anh ta đi với vợ bé đi chơi rồi
Hương và Loan thả mặt cười,họ thật sự nghĩ Thảo nói đùa mà k biết rằng chồng Thảo có tới vài cô vợ…
Hôm sau tôi quyết định đi Hạ Long đánh liều xin mẹ chồng không ngờ bà đồng ý
-Con cứ đi chơi cho khuây khoả,con đừng trách Minh,nó có cái khó xử…hai tháng hai đứa không nói chuyện mẹ cũng xót ruột lắm
-Mẹ đừng nghĩ đến chúng con nhiều mà thêm buồn lòng,con nghĩ đến chồng là rất buồn…
-Vậy con đi chơi đi,sau ngày phạt con mẹ thấy con ít nói đi khiến mẹ suy nghĩ
-Con vẫn vậy thôi ạ,vậy con xin phép về chuẩn bị
-Có càn tài xế k con
-Dạ không bọn con đi xe khách ạ
-Xe khách sao,nguy hiểm lắm
-K sao đâu mẹ…con muốn hoà đồng với bạn bè
-Này nhớ mua mực về mẹ con mình uống bia
Câu nói trêu của bà khiến tôi bật cười “ Vâng con nhớ rồi”…
Chúng tôi những cô gái tự do sách vali lên đường…cả ba chúng tôi đều hào hứng…ra đến bờ biển thay vì tắm biển thì hai đứa bạn thi nhau chụp ảnh sống ảo…
-Này hai đứa mày k tắm à
Loan cười nhẹ “ Chụp vài tấm ảnh đã”
-Thôi chụp gì
-Mày mặc bikini đẹp thế kia k chụp phí à,cứ chụp cho rai nó thèm
-Mày dở à thôi k chụp đâu,nhỡ ck tao biết thì k yên đâu
-Yên tâm k đăng đâu
Thế là Thảo và Hương vô tư tạo dáng bên bãi cát…Thảo dáng nhỏ nhắn bờ mông căng tròn và vòng ngực to nẩy nẩy lên đầy quyến rũ…ba cô gái vô tư cười lớn chụp ảnh…
Hương là cô bạn vội vàng đăng ảnh còn gắn thẻ vào nick FB của Thảo với nội dung “ Thính này có làm anh xao xuyến”
Trên xe chở Mợ ba và Minh về nhà linda thây máy báo Fb Thảo hiện ảnh cô đi du lịch cùng bạn liền đưa cho Minh…
-Cậu cả nhận ra ai không?
Minh cầm điện thoại thấy Thảo mặc đồ đi biển hớ hênh…anh ta lầm bầm “ Cô chết chắc rồi”…

Yêu thích: 2 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN