Dục Vọng Thằng Hề! - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1731


Dục Vọng Thằng Hề!


Phần 8


Ánh mắt của Tuấn nhìn vào gương mặt buồn bã của Dung…anh ta sờ lên má Dung…Dung nhắm mắt rồi nước mắt rơi lã chã…
Tuấn nói với dáng vẻ buồn bã
-Cô rất đẹp và cũng rất đáng thương…tôi chỉ muốn nói rằng cô đã có chồng,hãy nghĩ đến điều đó để tránh lạc lối,tôi chẳng mất gì còn cô sẽ mất rất nhiều thứ…tôi từ chối không phải bởi vì cô không quyến rũ mà bởi vì tôi dành cho cô tình cảm chân thành nhất…
Dung mở mắt ra nhìn Tuấn
-Anh từ chối…ý anh là anh đang nghĩ cho tôi sao
-Chúc cô ngủ ngon…
Tuấn quay đi đóng cánh cửa lại…Dung nhìn cánh cửa dập lại cho đến khi đóng hẳn …cô khóc quỳ sụp xuống giường rồi co ro ôm mặt khóc lớn …vẻ mặt mếu máo của Dung như đang thấy trách bản thân…cô cảm thấy bản thân thật rẻ mạt…Dung ôm mặt khóc trên chiếc giường đơn độc…
Tuấn trở về căn phòng,anh ta bỏ chiếc dây chuyền ra nhìn…chiếc dây chuyền có một chiếc nhẫn bên trong có khắc chữ Mai…Anh ta đưa chiếc nhẫn lên gần môi rồi nắm chặt…đó là kỉ vật anh ta đeo trên cổ lúc còn nhỏ…cũng là thứ duy nhất còn tồn tại để Tuấn nắm giữ kỉ niệm…mỗi lần có chuyện Tuấn lại nắm sợi dây chuyền để lòng bình an hơn…
Phạm Xuân Trường một dạ quỷ xã hội đen khét tiếng đặt chân xuống sân bay Đà Nẵng ông ta đi trong vội vã…người đàn ông mặt đầy sẹo đi bên cạnh ông ta nói
-Xin cứ bình tĩnh ạ,phu nhân chỉ ngất thôi
-Rốt cuộc là có chuyện gì mà khiến cô ấy ngất đi được
-Phu nhân đã lao tới đánh người trong khách sạn
-Đánh người sao,phải có nguyên nhân nào đó chứ
-Có thể do phu nhân vì nhớ nhung con trai quá nên gần đây có dùng hơi nhiều thuốc an thần…
-Mai là người điềm đạm thế nên để cô ấy đánh người k thể nào ,nếu loại thuốc mà bác sỹ kê khiến cô ấy như vậy thì giết tên bác sỹ đó đi
-Vâng sếp…
Tới khách sạn ông ta đi tới ngay chỗ phòng y tế…vội vã nắm lấy tay cô Mai
-Em thấy sao rồi
-Anh qua khi nào vậy,em đỡ rồi không sao cả
-Đang yên lành mà ngất đi lại nói k sao là thế nào?
-em…em đã gặp người phụ nữ mà em nhờ dắt tay con chúng ta khi đó,chính cô ta đã đưa thằng bé đi
-Em à chuyện đó đã qua rồi
-Không thể qua được ( Cô Mai hét lên) đó là con của chúng ta mà,anh k thương nó vì nó chỉ là đứa con mà a k mong muốn
-Anh phải nói với em bao nhiêu lần nữa,là do em tự trốn tránh
-Tôi sao có thể dám nói vs kẻ đã có vợ rằng tôi đã có con với anh được…sau khi nghe vợ anh nói về thân thế của anh tôi cũng sợ đến lạnh người sao tôi dám lộ ra mình đang mang thai được hả …
-Em k tin anh à,là do ngay từ đầu em k tin anh
-Tôi tin anh,nếu giờ anh đưa con về,thằng bé chỉ ba tuổi xa mẹ sẽ thế nào đây …
Xuân Trường ôm chầm lấy cô Mai…
-Nếu như con còn sống anh nhất định sẽ đưa chàng trai của chúng ta trở về nhưng đó là nếu như con còn sống
Cô Mai khóc hét lên trên vai Xuân Trường,nỗi đau mất con suốt bao năm qua vẫn hằn sâu trong tâm trí cô…
Sau khi xem video đoạn cô Mai lao vào tóm lấy cổ người phụ nữ kia …Phạm Xuân Trường xem đến đoạn đó ông ta cau mày nói với đệ cứng ten Kay
-Có gì đó không ổn phải không
-Tôi cũng thấy vậy
-Nếu Mai nhận nhầm thì người đó hẳn sẽ loạn lên nhưng ánh mắt cô ta có vẻ
-Vẻ lảng tránh và sợ hãi khi thấy phu nhân
-Điều tra bọn nó lôi con đàn bà đó đến trước mặt tôi
-Vâng sếp…
Mẹ Dung nhận được cuộc gọi từ dây bên kia “ Sếp của chúng tôi muốn gặp bà,phiền bà theo chúng tôi đang chờ bên ngoài”…
-Sếp…sếp anh là ai
-Bà hãy theo chúng tôi ra sân bay tới Đà Nẵng…
Mẹ Dung sợ hãi cúp máy,bà lay lay chồng khi đang ngủ
-Gì vậy e mới về mà
-Anh…k ổn rồi có người nói muốn gặp em…nói em theo họ tới Đà Nẵng…em sợ quá
-Ai lại muốn vậy
-Hay là cô ta,cô ta nhất định tìm em hả anh
-Thật sao ,cô ta có bản lĩnh đó à
-Cô ta đã quay lại tìm em phải sao giờ anh
-Hãy gọi cho người phụ nữ đó…nói rằng cô ta đang tìm em ,bà ta sẽ bảo vệ em
-Anh nói đúng…
Mẹ Dung gọi điện cho bên kia…người phụ nữ nhấc máy…
-Ai vậy ( Nói Tiếng nhật)
Mẹ Dung biết chút tiếng nhật liền nói “ Tôi muốn gặp phu nhân Naomi”
-Cô là ai mà muốn gặp phu nhân
-Nói tôi là Thoa người làm ở xưởng nhựa khi xưa của phu nhân
-Hãy chờ …
Mẹ Dung lo lắng đi đi lại lại thì bên kia gọi lại…Giọng phu nhân đó cất lên
-Cô sao dám gọi cho tôi hả
-Phu nhân hãy cứu tôi,tôi đã gặp cô Mai ,đã gặp cô ta ,cô ta đã phát hiện ra tôi rồi
Phu nhân Naomi lo lắng
-Khốn kiếp sao cô bất cẩn vậy
-Giờ đột nhiên có người đến nói muốn tôi đi Đà Nẵng ,xin phu nhân hãy giúp tôi
-Cô ta đang ở bên chồng tôi,nếu chồng tôi là người muốn gặp thì k ai cản được,cô tận số rồi
-Là ai,chính bà đã thuê tôi làm chuyện đó,chính bà đã thuê tôi đem vứt đi đứa bé đó…
-Tôi k quen biết gì cô cả hãy nhớ điều đó
-Chết thì chết chung,tôi sẽ nói ra tất cả…nếu bà k giúp tôi thì đằng nào cũng chết
-Vậy sao,tôi k thiếu cách phủi tay…tự làm tự chịu đi
Phu nhân đó cúp máy…ánh mắt bà ta lo lắng nói với đệ cứng “ Xem có phải ông ấy đã sờ đến chúng không,mày nghe thấy rồi đấy nếu nó khai ra chuyện xưa tao mất tất cả,giết hết nhà nó trước khi chồng tao tóm dc nó”…
Tại nhà Thành…
Anh ta vừa xuống dưới nhà đã thấy Yến tới…cô ta ôm chầm lấy Thành
-Sao em ở đây
-Em nhớ anh…cả đêm em k ngủ nổi chỉ vì nghĩ đến anh…
-Em điên rồi nhà anh có camera đấy
Thành vội vã vào camera xoá sạch sẽ rồi ngắt nguồn điện vào camera…anh ta kéo tay Yến lên trên …cô giúp việc lấp ló k dám bước ra…
Vừa vào phòng Yến hôn liên tục vào môi Thành…” em nhớ anh đến điên mất rồi”
-Sau này em đừng tới nhà anh nữa…
Yến tụt chiếc váy hai dây rồi nhẩy lên người Thành …cô ta cọ sát âm đạo vào dương vật của Thành…
-Em muốn…anh cản được k?
Thành chợt cửng lên…anh ta chợt kéo quần lót Yến ra và đưa dương vật mơn trớn âm đạo của Yến…cô ta kêu đau ú ớ…
-Em sao vậy
-Em …em còn nguyên nên đau ạ
-Còn sao
Câu nói của Yến khiến Thành hưng phấn anh ta cảm thấy dương vật đang lên rất tốt…hai người hôn nhau ngay trên chiếc giường ngủ …ảnh cưới của Dung và Thành treo trên đầu giường…
Dưới nhà Dung đột nhiên trở về trong chiếc vali kéo mặt buồn ảm đạm…cô giúp việc sợ quá tay run lên…” Cô ấy về rồi sao đây chứ”….
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN