Dục Vọng Thằng Hề! - Phần 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1516


Dục Vọng Thằng Hề!


Phần 28


Ánh mắt của người đàn ông đó tôi còn nhớ mãi,ánh mắt của anh ta lạnh nhạt không có cảm xúc khi nhìn thấy Cu Bo…
-Con k quen họ,mẹ đừng làm mấy chuyện này nữa ( Tuấn quay đi)
Linh nói lên tiếng
-Chị của tôi đã mất rồi,chị Dung 5 năm trước đã sinh ra đứa trẻ này,giờ thằng bé đã lớn,nó phải tìm về với bố của nó
-Ai là bố nó,tôi k quen người nào tên Dung cả cô nhận lầm người rồi
Linh chạy ra tóm tay khi Tuấn một lần nữa quay đi
-Khoan đã anh nhìn thằng bé đi,anh …
Tuấn giật mạnh tay rồi quát lớn
-Bỏ tay tôi ra,đồ đàn bà bẩn thỉu…
Mẹ Tuấn giữ tay Linh
-Con không nhận cũng được ,ngay ngày mai mẹ sẽ làm xét nghiệm nếu như có kết quả đúng là con trai con thì con sẽ thế nào
-Con k có đứa con nào cả ,thưa mẹ,dù có là kết quả gì đi nữa thì giữa con và họ tuyệt đối k có liên quan gì?
Tuấn quay đi Linh nắm chặt tay cu bo,Mẹ Tuấn an ủi
-Tính khí nó rất khó chịu nên cháu thông cảm…nếu nó không nhận thì ta nhận
-Tại sao anh ta lại k nhận trong khi cu bo thực sự là con của anh ta…nếu chị cháu k mất và k để lại tâm nguyện muốn cu bo về gặp bố no thì cháu cũng không đưa đến đây để làm gì cả
-Cô hiểu nên cháu cứ bình tĩnh
-Nếu k nhận cũng k sao cháu và cu bo sẽ về
-Ơ kìa,nếu cháu cho cu bo về thì công tìm kiếm cả năm qua của cháu sẽ đổ xuống sông,nó là con trai thì phải tìm về cội nguồn…
-Vâng chính vì nghĩ như vậy nên
Cu bo kéo tay Linh “ Dì ơi mình về đi con buồn ngủ”
-Ừ vậy dì đưa con về nhé
-Giờ cu bo ra ngoài sẽ nguy hiểm,cô nghĩ nên ở lại đây
-Tại sao lại nguy hiểm
Linh nhìn đám người đi lại trong nhà họ đều xăm trổ rất đáng sợ…cô ôm cu bo nghe theo cô Mai sắp xếp …
Tuấn trở về căn phòng rộng lớn với gam màu đen pha chất liệu gỗ chủ yếu trong phòng…ngồi xuống bàn làm việc anh ta suy nghĩ nhớ lại
“Cô một là phá thai hai là để tôi giết mẹ cô”
Vũ vội vã đi vào “ Nghe nói có người mang con rơi của mày về”
-Ừ là cô ta 5 năm trước,cô ta k phải nói dối tao,cô ta thật sự có thai…
-Vậy sao k nhận thằng bé
-Cô ta còn có chồng nên tao chưa chắc chắn nhưng dù có là con tao thì đứa trẻ đó cũng k thể nhận
-Sao vậy,tự dưng có đứa con trai lớn như vậy sao mày k mừng…
-Nhà nó với nhà tôi có mối thù lớn như vậy,có chết tôi cũng vẫn thù bà ta…bà ta cươp tôi khỏi tay mẹ đẻ rồi còn gián tiếp khiến mẹ tôi bị chết cháy…mẹ tôi vì cứu bà ta nên mới bị bỏng nặng nhưng sự hèn nhát của bà ta vẫn che giấu tội ác để cho con cái bà ta dc vui vẻ hưởng phúc,còn tôi ra sao cũng mặc kệ,người đàn bà đó phải xuống 18 tầng địa ngục
-Thật trớ trêu con của bà ta lại sinh con cho cậu…
Tôi nằm ôm cu bo thằng bé thủ thỉ “ dì ơi ở đây ăn ngon,phòng đẹp quá”…
-Cu bo thích ở đây k
-Con thích
-Con đi với dì để con khổ nhiều rồi,dì thật vô dụng…
Cô Mai cầm tờ kết quả xét nghiệm đến một căn phòng bệnh được bảo vệ nghiêm ngặt…bên trong là Phạm Xuân Trường…ông ta mới mổ xong…
-Mình à,chúng ta có cháu rồi
-Nhưng như em nói nó k nhận thì biết làm thế nào,em biết tính nó đấy,anh cũng k thể thay đổi
-Nó k nhận thì em nhận kệ nó ,cháu em thì em nhận…chuyện năm xưa nhà họ cũng phải trả giá vì đã chết hết cả…
-U con cháu nhà mình thì mình lo thôi…còn Tuấn nó với tính cách của nó thì chắc chắn kể cả là con nó thì nó cũng k nhận,để dần dần vậy…
Tôi trở lại quán ăn nơi tôi làm việc xin nghỉ vài ngày…chị chủ bảo tôi
-Nhìn mặt em xanh lắm đi khám đi
-Em cũng tính đi khám,dạo này em hay sốt đêm
-Đi khám cho cẩn thận…
-Vâng e nghỉ ít hôm c nhé
-Ừm…
Linh ho khụ khụ…cô trở về căn biệt phủ lớn đó thấy cu bo đang chơi vs vú em mới rất hợp và vui vẻ…Linh cười nhẹ
-Dì chơi với con đi
-Con chơi đi dì hơi mệt…
Cu bo chơi ném bóng còn Linh thấy đau bụng nhưng cô vẫn cố chịu…mồ hôi toát ra Linh cố nhắm mắt để cho đỡ đau…
Quả Bóng của cu bo ném xa lăn vào chân Tuấn khi anh ta đi tới…ánh mắt của anh ta lừ lừ khiến thằng bé sợ…cu bo vội chạy ra chỗ Linh
-Dì ơi con sợ chú…
Linh mở mắt
-Đâu nào,à đừng sợ đó là bố của cu bo đấy
-Con k có bố,bạn con bảo mà
-Đâu có bố con đang ở đó
Tuấn nói lớn “ Cô mau đưa đứa bé đó cút khỏi đây”
Linh đứng dậy tiến gần Tuấn
-Tôi k hiểu chị tôi sống chết đẻ con cho kẻ như anh để làm gì,thật uổng phí,cũng k hiểu chị ấy yêu kẻ k bằng con vật này ở điểm nào,à k con vật còn hơn anh,ít nhất nó k chê con nó
Vũ lên tiếng “ Cô ăn nói cho cẩn thận”
Tuấn xua tay ý k cần nói
-Cả nhà cô đều là những kẻ ham sống sợ chết ,như cô nói tôi k bằng con vật…và tôi đúng là kẻ sống như vậy đấy
Tuấn với tay bóp vào cổ cu bo nhấc lên…thằng bé sợ khóc hét lên …Linh đánh vào tay Tuấn “ Bỏ ra anh làm gì vậy”
-Hôm nay tôi phải bóp chết nó tránh ràng buộc với bọn khốn kiếp nhà cô…
-Anh bỏ ra đi ( Linh đau tay ôm bụng)
Cu bo khóc lớn “ Dì”
Mặt thằng bé đỏ lên…Linh bật khóc
-Bỏ ra đi làm ơn…
Cô nói xong tự dưng đôi mắt lờ đờ…ngất xỉu ngã vào Tuấn…ngã ngửa ra sau…Vú em chạy ra ôm cu bo nịnh thằng bé khi nó khóc lớn…Linh nằm bất động ngất xỉu trên ngươi Tuấn…
Anh ta đẩy ra thì thấy người Linh rất nóng…Tuấn vội bế Linh dậy…
-Gọi bác sỹ đi
Bác sỹ tới khám kết luận “ Cô ấy bị nhiễm phong hàn,vào tới phổi nên k dc để lạnh,giờ chỉ có hơi ấm của người đàn ông ,âm dương mới có thể giúp cơ thể lưu thông khí huyết”
Tuấn nhấp ly trà rồi gật nhẹ …Linh ở trên giường run lên…” Lạnh”…
Gia nhân đã chỉnh nhiệt độ phòng ấm nhất có thể …Tuấn hẩy tay “ Ra ngoài đi”
-Dạ phu nhân có dặn
-Tôi bảo ra ngoài
-Dạ vâng cậu hai…
Tuấn cởi bỏ đồ đi lên giường…anh ta cởi bỏ đồ của Linh rồi để hơi ấm của anh ta lan vào Linh…tay anh ta đỡ Linh…Linh run bần bật
-Mẹ ơi đừng bỏ con…
Tuấn nhếch mồm “ rất tiếc bà ta đã bỏ cô rồi”…
Trên chiếc giường đó cả hai k mặc gì…Thông tin đó ngay lập tức đến tai cô Mai
-Nó rốt cuộc muốn gì đây?
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN