Dục Vọng Thằng Hề!
Phần 36
Tôi biết rằng khi tôi đối diện hắn tôi sẽ bị lép vế,không phải vì hắn danh giá nhiều tiền cũng không phải vì hắn là xã hội đen…mà bởi mẹ tôi thật sự nợ anh ta một món nợ không cách nào có thể trả…
Tôi ra viện và trở về phòng trọ bình thường,hằng ngày tôi vẫn đi làm,bên đó chưa nói gì đến chuyện cưới xin còn tôi hằng ngày gọi cho cu bo qua điện thoại…tôi thật sự vẫn né tránh chạm mặt người bên đó…hay nói đúng hơn tôi sợ chạm mặt anh ta…
Huyền qua gõ cửa vẫy tôi rồi ngó xung quanh
-Này…có ai theo không
-Ai là ai,k có đâu
-Chắc chắn có mày k biết đó thôi,người hôm nọ để mày ra sân bay bị chặt bàn tay đó,tao sợ đến nỗi đến bây giờ vẫn mất ngủ ám ảnh,chặt tay ngay ở sân nhà tao
-Thật sao,vì tao à
-Chứ sao nữa,bọn họ là xã hội đen có tiếng,tập đoàn mở ra chỉ để rửa tiền thôi ,tại sao mày lại dây vào họ
-Tao đâu có muốn đâu,tao thật sự k biết anh ta lại dã man như thế
Hùng đánh vào vai Huyền “ Linh nó kể cho mình rồi còn gì,anh ta là bố thằng bo em quên à,ai muốn dây đúng k Linh”
-Phải ,dù cho anh ta có giàu có đến đâu hay có hoành tráng cỡ nào tao cũng k thích,tao ghét hắn ,tao chán bản thân mình lắm rồi…
Linh gục khóc ở cửa…Huyền ôm lấy Linh còn Hùng thở dài,đôi bạn thân của Linh chỉ biết xoa vai bạn an ủi…Huyền cố an ủi
-Cố lên chỉ ba tháng thôi,sau đó mày sẽ tự do …tự do muôn năm …giờ mày phải nghỉ ngơi ,quan trọng là bệnh đã được chưa ,trong cái rủi có cái may,nếu không có anh ta thì mày chưa chắc đã dám mổ…
Linh gật đầu
-Phải tao nhất định phải giải quyết tất cả trong ba tháng,cả món nợ mà mẹ tao nợ anh ta,tao nhất định sẽ trả cho bà…
-Bằng cách nào
-Chưa biết
Hùng vỗ bốp vào trán Linh và Huyền
-Đi nấu đồ ăn đi hai đứa ngu ngốc…
Linh bật cười xoa trán “ may còn có hai bạn thân yêu của tôi ở đây nếu k tôi kb sống sao nữa”…
Tại phòng ăn của gia đình dạ quỷ…
Lão đại ngồi giữa bàn bên cạnh là cô Mai và Naomi ( vợ bé và vợ cả)…
Đối diện là con trai cả Takashi cùng bên cạnh là ba cô vợ…bọn họ đang chuẩn bị dùng bữa tối thì gia nhân báo “ Cậu hai tới”
Cả nhà ngạc nhiên vì chưa bao giờ Tuấn tới ăn với cả nhà…anh ta mặc bộ đồ đen ,mái tóc bóng lộn,tay đeo chiếc đồng hồ mạ vàng trị giá vài chục tỉ đồng…Tuấn mỉm cười rất có vẻ đang vui…
-Mọi người có vẻ k vui khi thấy con đến hay sao nhỉ.
Lão đại xua tay : Làm gì có,người đâu rót rượu cho cậu hai đi,bố con mình làm chén nhỉ
-Vâng…cả anh Takashi cũng uống nhỉ
Takashi cũng gượng gạo cười
-Cạn nào ông em…
Vợ cả của lão đại phu nhân Naomi cười khẩy
-Cậu hai bận trăm công nghìn việc ngay cả đến ăn bữa cơm với gia đình cũng khó,không biết hôm nay cơn gió nào đưa cậu hai bận rộn tới đây vậy…
Cô Mai tỏ ý k vui đặt đũa…
-Em thấy hay là chị không thích con em tới đây thì chị nói thẳng đừng vòng vo
-Ấy em lại nóng tính rồi
Lão đại quát “ Có thôi đi không,có ăn cơm thôi mà cũng nói nhiều quá vậy”…
Tuấn uống xong ly rượu rồi cười nhẹ” Con k tới ăn cơm,con tới để thông báo rằng con đã chọn được ngày lành tháng tốt,trong ba ngày tới con sẽ kết hôn nên con tới để báo một tiếng…”
Lão đại nhìn cô Mai
-Nó có nói với em k
-Không có ,quá đột xuất ,con à để bố mẹ chuẩn bị
-Người của con sẽ chuẩn bị,con k muốn phiền đến bố mẹ nên hai người hãy thật thoải mái …
Tuấn đứng dậy cúi chào rồi rời đi…Lão đại thở dài “ K hiểu nó nghĩ gì nữa,làm bố làm mẹ lại k thể lo hôn sự cho con,lại để cho nó tự làm thì thiên hạ cười cho”
Phu nhân Naomi nói với vào
-Em nghĩ cậu hai của nhà ta muốn tự mình làm tất cả ,chúng ta đối vs cậu hai đến bây giờ vẫn chỉ như những vị khách xa lạ chứ k phải người thân
Cô Mai tức định nói thì Lão Đại kéo tay ,ông ta gằn giọng
-Để tôi nghe lời này nữa,tôi sẽ cho cô thành người xa lạ đấy hiểu chưa,k dc có tư tưởng chia rẽ thành viên gia đình
Naomi sợ cúi đầu “ Vâng ,em xin lỗi,em sai rồi”…
Bà ta trở về phòng tức giận “ Đúng là để nó sống chính là mầm mống tai hoạ”…
Tối đến tại khách sạn X sau khi tiếp khách xong ,một cô gái được điều tới đứng cạnh Tuấn,cô ta đang định chào hỏi thì thấy Tuấn quá lạnh nhạt ,thậm chí còn k nhìn cô ấy nên cô ta ngại…cả hai vừa bước vào thang máy thì đúng lúc gặp bố của Akiko…Tuấn cúi chào ông ta…ông ta tỏ ý tức giận đi ra rồi nói “ Cậu từ chối con gái của tôi đó sẽ là sai lầm lớn nhất đời cậu,cậu sẽ phải trả giá cho hành động khước từ xấc xược này”
-Tôi cảm thấy bản thân đủ thông minh và đúng đắn để quyết định cưới ai …
-Cậu…cậu dám chơi bời với con tôi
-Tôi rất tiếc
Tuấn cười nhếch mồm rồi thang máy đóng lại,bố Akiko tức điên lên gọi cho akiko
-Con có biết bố vừa gặp ai không
-Ai ạ
Akiko giọng say cầm ly rượu ngồi đờ đẫn trong bồn tắm
-Thằng đàn ông mà từ chối hôn ước với con,kẻ làm cả nhà ta mất mặt,nó đi với con đàn bà khác ngay trc mặt bố,con định lấy kẻ lăng nhăng đó à…
-Con ước cô gái ở bên cạnh anh ấy lúc này là con,ít nhất con có thể làm gì đó bố à..
-Mày bị điên rồi con à,lấy thằng đó chỉ có khổ thôi…
-Con chấp nhận khổ…
Akiko cúp máy vứt xuống nước cô ta ngồi hát như kẻ điên trong nhà tắm,vừa hát nước mắt vừa chảy ròng…” Em yêu anh lắm sao anh k hiểu vậy Mai Anh Tuấn…tại sao cô gái ở bên anh dù là vợ hay người tình đều k phải em,tại sao”…
Cô ta hét lên đập choang ly rượu…mẹ cô ta mở cửa vào thấy con gái đang mất bình tĩnh” sao vậy con,có mẹ ở đây rồi,sao vậy con”…
-mẹ ơi con k muốn sống nữa…
Tuấn mở cửa phòng,cô gái kia cởi áo cho anh ta rồi Tuấn vẫn giữ gương mặt lạnh tanh…cô gái có vẻ run Tuấn tóm tay
-Tí còn run hơn đấy,làm tròn nhiệm vụ đi…
-Vâng…em tên là
-Anh k cần biết tên em,anh chỉ muốn hỏi em một câu
-à vâng anh hỏi đi
-Em biết làm tình đến mức độ nào?
-Em…em cũng không biết nói thế nào ạ
Tuấn cười nhẹ…anh ta bỏ thuốc lá ra hút rồi kéo quần xuống
-Mở màn đi em
Cô gái cầm dương vật của Tuấn nâng lên rồi mút,anh ta thì thản nhiên hút thuốc nhìn ra tấm kính nơi chiếu rọi toàn cảnh thành phố ban đêm từ trên cao…
Sáng hôm sau tôi nhận được tin báo ngày kia sẽ cưới,quá gấp gáp nên tôi hơi ấp úng…Người của Tuấn đưa đến cho tôi một vali tiền ,tôi ấp úng
-Cái này,tôi k dùng gì đến nên hãy cầm về
-Chúng tôi chỉ biết đưa tới còn để trả xin hãy trả lại cậu hai,cậu hai có nói đây là tiền để cô có thể mua đồ trước hôn lễ
-Anh ta làm tất cả rồi tôi k cần đâu,tôi k muốn mắc nợ
-cậu hai biết cô sẽ từ chối nên cậu hai có nói “ coi như tiền sinh lễ “
-Tiền sính lễ…được rồi để tôi gọi cho anh ta…cho tôi xin số ạ
-Cô k có số ạ
-À tôi chưa kịp xin số
-À vâng đây ạ…
Linh gọi cho Tuấn…bên kia chuông reo
Cô gái ngủ đêm qua cùng Tuấn đang lau tóc…điện thoại trên bàn reo lên …hai chiếc điện thoại của cô ta và Tuấn giống nhau nên cô ta k chú ý mà gạt nghe “ Vâng ai vậy ạ”
Bên đầu dây bên này Linh ngạc nhiên khi con gái nghe máy
-Ơ…hình như tôi gọi nhầm số xin lỗi chị…
Bên này tôi cúp máy rồi lăn tăn về số hỏi lại người vừa đưa sính lễ
-Chị cho em hỏi đúng số chưa ạ
-Đúng số mà
-Bên kia con gái nghe máy ạ
-Con gái à ( ấp úng) vậy để gọi lại sau
-Cho em số anh Vũ quản lý đi ạ
Linh gọi cho Vũ
-Anh ơi em là Linh ạ
-Ơi anh đây Linh…
-Cho em gặp Anh Tuấn với ạ,em muốn nói chuyện về tiền sính lễ
-Lúc này cậu ấy đang bận xíu anh gọi lại nhé
-Dạ vâng…Em cám ơn anh ạ…
Tôi cất tiền cẩn thận vào phòng tủ đồ ở chỗ làm rồi tiếp tục làm việc,cửa hàng tôi bán bánh ngọt và trà sữa khá nổi tiếng…
Cô gái ngủ cùng Tuấn thấy anh ta vẫn đang ngủ liền mỉm cười và ấn gọi đến cửa hàng trà sữa và bánh mà cô ta hay ăn…bên kia đầu dây Linh nghe máy
-Xin chào quý khách ạ,em có thể giúp gì cho chị ạ
-Tôi cần hai bánh kem trà xanh kèm hai trà sữa trà xanh loại đắt nhất nhé đến địa chỉ phòng 777 khách sạn X…
-Bên khách sạn có cho mang vào không ạ
-Tôi sẽ dặn bên dưới có người mang đồ tới nên cô cứ mang tới
-Vâng…
Linh cúp máy rồi cười với Huyền ( làm cùng)
-Chốt đơn,mày đi giao đi,mà cái chị khách nghe giọng quen thế nhỉ…
-Thôi mày đi đi tao đang đến tháng đau bụng lắm
-Chúa của lười…
-Làm nốt đi k mấy hnua làm cô dâu rồi tha hồ chơi
-Cô dâu vẫn đi làm bình thường…tao k ở nhà ăn bám đâu,còn lo tiền về bốc mộ bố mẹ nữa
-Thằng anh khốn nạn của mày nó bỏ tất hưởng sung sướng rồi còn gì ,cay thật đàn ông hèn vãi ra
-Kệ đi ,tao đi đây k muộn…
Linh phóng chiếc xe đạp điện tới khách sạn to lớn,Linh há miệng nhìn khách sạn “ Ở đây chắc đắt tiền lắm”
Hình như chị đó khách Vip nên tôi được sách đồ thẳng lên trên…bảo vệ hướng dẫn rất nhiệt tình…
Tuấn mở mắt ,anh ta thấy nắng chiếu vào mắt liền xoa trán “ Ngủ say quá rồi”
-Vâng anh ngủ ngon làm em k dám gọi
Tuấn bật dậy không mặc gì tự tin với thân hình rắn chắc vạm vỡ đi lướt qua cô ta…cô gái mỉm cười
-Sao em chưa đi
-Em muốn mời anh bữa sáng được k ah
-K cần đâu anh bận nên phải đi rồi
-Dạ k cần ăn dưới nhà hàng,chỉ là chút bánh ngọt và cốc trà sữa thôi ạ
-Anh k thích đồ ngọt
Cô gái tắt nụ cười đúng lúc chuông cửa vang lên…Linh bên ngoài cửa nở nụ cười tươi để chuẩn bị giao đơn hàng cho khách…
-Em ra lấy đã ( ấp úng vì ngại khi Tuấn bảo k thích đồ ngọt)…
Cô gái ra mở cửa Linh nở nụ cười tươi
-Dạ đơn của chị đây ạ
-Chờ chút xíu chị sẽ cho em thêm tiền boa,mất công em mang tận lên đây
-Dạ thôi ạ tiền c thanh toán qua app là được rồi,chị là gái Việt ạ,chị xinh quá
-Ừ chị là mẫu ảnh qua đây vài năm rồi,Vậy cảm ơn em nhé
Cô gái chưa kịp đóng cửa thì Tuấn phía sau chỉ quấn chiếc khăn bên dưới đi ra hỏi “ Em có thấy điện thoại của anh ở góc nào không ,anh không thấy”
Linh vừa nghe tiếng Liền ngó vào nhìn đúng lúc ánh mắt Tuấn và Linh chạm nhau…anh ta cắn chặt răng còn Linh nắm chặt tay trước khi cánh cửa đóng lại…
Tôi quay đi bước chân như khựng lại,anh ta,anh ta ở trong đó …chính là hắn,kẻ đồi bại kinh tởm…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!