Tin Tức Tố Của Ta Có Độc
Chương 29
TTTCTCĐ – Chương 29
(dreamhouse2255)
Chương 29:
Vạn Dương Trạch thấp giọng nói: “Phải chú ý chi tiết…… Ba phút quá nhanh.”
Du Việt lời nói kinh người, “Ngươi vốn dĩ đã rất nhanh a.”
Vạn Dương Trạch kinh ngạc nhìn về phía y, Du Việt thò lại gần giải thích, “Ngươi đã quên chính mình đánh vỡ kỷ lục chạy bùn sao?”
“……” Căn bản là không phải cùng một nhanh được không?
Du Việt cùng Vạn Dương Trạch rốt cuộc khi nào tiến vào Chiều Hôm không ai biết, nhưng bảo tiêu phụ cận từ lúc hai người bọn họ hôn nhau trong lều liền chú ý tới.
Thời điểm lều trại rung lắc, hoàn toàn không rời được tầm mắt.
Bích Than là địa điểm du lịch nổi tiếng ở Tây Loan, bên cạnh bãi biển quán bar vô số, thực sự là một khu phố tràn đầy phong tình dị vực.
Rất nhiều du khách ở nơi khác đến đều có hứng thú với Chiều Hôm.
Nơi này có nam hài tử xinh đẹp nhất, Omega trân quý nhất, Alpha tràn ngập lực lượng…… Là thiên đường với đầy hormone nam tính.
Âm nhạc đinh tai nhức óc cùng ánh đèn hoa cả mắt, luôn có thể khiến cho adrenalin trong cơ thể người khác tiêu thăng, cùng với cồn thôi hóa, muốn tìm ra kɧօáϊ cảm trêи thân thể chỉ là truyện trong nháy mắt.
Chiều Hôm bởi vậy mời chào không ít nam hài tử trượt chân một lần hối hận ngàn năm.
Đặc biệt là chút tiểu tình lữ thoạt nhìn mới vừa tốt nghiệp cao trung ra ngoài du lịch, chưa từng trải qua nơi phồn hoa rất dễ dàng bị mê mắt.
Hai người đóng quân lại bên cạnh Chiều Hôm không biết bao lâu, thời điểm buổi tối náo nhiệt nhất cũng không vào uống rượu, có lẽ là vì trêи người không có tiền.
(dreamhouse2255)
Mà nam hài tử tuổi này sao có thể không có hứng thú với mấy nơi như quán bar? Bằng không sao lại dựng trại ngay bên cạnh phố quán bar này.
Hoặc cũng có thể là…… Bạn trai của nam hài kia không muốn cho y vào.
Loại chuyện này bọn bảo tiêu thấy nhiều.
Lần trước có một Omega phân hóa cực thấp tới nơi này giải sầu, muốn học người khác mua say, kết quả tiến vào Chiều Hôm tới giờ vẫn còn đang được “huấn luyện”.
Cho dù là Omega phân hóa suất thấp, chỉ cần có kỳ động ɖu͙ƈ, liền sẽ trở thành vưu vật khiến người khác thèm nhỏ dãi, nam nhần bình thường càng vì thế mà trầm mê, chờ sau này y thuần phục, còn có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Nhưng cũng có không ít người thật vất vả huấn luyện ra lại muốn chạy, hoặc chỉ là làm bộ thuận theo, lúc này liền cần tới bảo tiêu nghiêm ngặt trông giữ bọn họ.
Chiều Hôm cực kỳ coi trọng an toàn của nhân viên công tác.
Dù sao cũng là nam hài xinh đẹp, gay bar thuần khiến, tự nhiên sẽ dễ sinh ra mấy sự cố cực đoan.
Mặt ngoài phong quang kỳ thật sâu như vũng bùn, nhưng như cũ có rất nhiều người dám tới nơi này nhận lời mời, cũng vì Chiều Hôm bênh vực người nhà, có thể bảo hộ được bọn họ.
Không ít Omega hoặc là Alpha phân hóa suất phi thường thấp muốn sinh hoạt tràn ngập trong vàng son, hoặc chỉ là muốn kiếm một bút tiền, đều sẽ lựa chọn Chiều Hôm.
Ở nơi này, chỉ cần phân hóa ra giới tính, Chiều Hôm liền sẽ phủng bọn họ.
(dreamhouse2255)
Thậm chí Beta lớn lên xinh đẹp, cũng sẽ được đóng gói thành Omega hoặc là Alpha, cung cho người không phân rõ xem xét.
Mà nam hài tử bên trong lều trại kia, hẳn chỉ là Beta bình thường, bằng không làm sao dám quang minh chính đại ở trêи bờ biển…… làm ra loại chuyện như vậy.
Vạn Dương Trạch rốt cuộc lắc mệt mỏi, nằm xuống bên cạnh Du Việt chuẩn bị ngủ, hắn nghe thấy Du Việt trở mình khàn khàn nói, “Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ lắc đến hừng đông chứ.”
Vạn Dương Trạch nằm xuống bên cạnh y, “Ngược lại cũng không cần.”
Du Việt thở dài, “Ngươi thật sự là, chết cũng không chịu mất mặt!”
Vừa rồi Du Việt đề nghị Vạn Dương Trạch làm bạn trai nhu nhược được y chiếu cố, kết quả còn chưa nói xong liền bị Vạn Dương Trạch từ chối.
Vạn Dương Trạch nói chỉ cần hắn làm nhân vật ở trêи, những thứ khác đều nghe Du Việt an bài.
Du Việt vì muốn nắm giữ càng nhiều tính chủ động trong nhiệm vụ, liền đáp ứng.
Không ngờ Vạn Dương Trạch lại thích đóng vai nhân vật như vậy, lều trại cũng có thể lắc đến nửa đêm.
Vạn Dương Trạch nằm thật lâu, không ngủ được.
Sau sự cố lần đó trong ký túc xá, đây là lần đầu tiên chung chăn chung gối trêи ý nghĩa.
(dreamhouse2255)
Nhưng làm Omega đỉnh cấp nên lo lắng bên người có hổ nhất, Du Việt lại ngủ rất an tâm, còn nói mớ.
Y nói, “Có hơi…… lạnh.”
Vạn Dương Trạch thật cẩn thận tới gần y, kết quả Du Việt xoay người lăn đi rồi, trong miệng lẩm bẩm, “Quả cầu lửa cút ngay.”
Vạn Dương Trạch: “……”
Du Việt xác thật ngủ rất tốt, buổi tối hôm nay đổi thành bất luận một người nào, y cũng sẽ không cảm thấy an tâm như vậy.
Đổi thành Ngụy Phàm Lĩnh, Phùng Mễ Đế, y thậm chí không dám làm càn ngủ, có lẽ còn hóa thân thành ảnh đế so đấu kỹ thuật diễn, xem xem hôm sau vật tư của ai biến mất trước.
Hiện tại bởi vì là Vạn Dương Trạch.
Hết thảy đều an nhàn như vậy.
Du Việt tựa hồ không phát hiện ngủ ngon bên cạnh đối thủ một mất một còn có gì không đúng, hôn hôn trầm trầm ngủ đến 4 giờ rưỡi sáng, y có hơi lạnh.
Vạn Dương Trạch cảm giác Du Việt đang chui vào trong lòng ngực hắn.
Thời điểm mặt trời mọc rất lạnh, lều trại cũng không thể chống được cái lạnh của buổi sáng.
Du Việt rúc ở bên người Vạn Dương Trạch, nhỏ giọng lầu bầu, “Lạnh.”
(dreamhouse2255)
Vạn Dương Trạch không dám động, Du Việt khẳng định đang nói mớ.
Du Việt híp mắt dán tới bên người Vạn Dương Trạch, “Sao chỗ ngươi lại ấm như vậy?”
Vạn Dương Trạch không nói chuyện, thấy Du Việt sắp dán tới lòng ngực hắn, hắn hỏi, “Ngươi đang làm gì?”
“Lạnh, huynh đệ tốt, tốt xấu gì cũng là đồng bọn hợp tác, coi như cùng chung hoạn nạn, ta muốn tới gần ngươi một chút…… Chân ta lạnh quá.” Du Việt ủy khuất, Du Việt liền nói.
Vạn Dương Trạch cứng người nằm ở đó, Du Việt lén lút đặt tay lên bụng của hắn.
Vạn Dương Trạch bắt lấy tay y, “Du Việt.”
Du Việt nắm trở lại, “Như vậy cũng được, tay ngươi nóng quá.”
Tay của Vạn Dương Trạch cùng Du Việt nắm chặt lại với nhau.
Nắm thật lâu, lòng bàn tay của Vạn Dương Trạch cũng phải ra mồ hôi, nhưng Du Việt lại ngủ rất thơm, buổi tối ghét bỏ hắn giống một quả cầu lửa, vừa đến buổi sáng liền không ngừng dán tới bên cạnh quả cầu lửa này.
Không có nguyên tắc như thế.
Thân thể của Vạn Dương Trạch giống như là cái bếp lò vĩnh viễn đốt không hết.
(dreamhouse2255)
Trước kia Du Việt chưa bao giờ biết y còn có đặc tính này, dù sao độ ấm trêи người y chưa từng biểu hiện ra có sức sống như của Vạn Dương Trạch, vào mùa đông, Du Việt như cũ hơi hơi sợ lạnh.
Cũng chỉ có khi ở bên cạnh Vạn Dương Trạch, Vạn Dương Trạch ấm áp, y mới có thể cùng ấm áp.
Nhiệt độ cơ thể giống như là có thể lây.
Thần kinh banh cứng quá lâu, cảm giác hai chân cũng sắp phải rút gân, Vạn Dương Trạch bắt đầu thả chậm hô hấp, tiếp thu sự thật Du Việt cách hắn rất gần.
Du Việt lại bắt đầu tiến vào ngủ sâu, cả người đều nghiêng về phía hắn.
Chân của Du Việt không thành thật chút nào, trực tiếp đặt trêи đùi Vạn Dương Trạch.
Lại ngủ gần một giờ, Du Việt nghe thấy Vạn Dương Trạch nói bên tai y, “Tỉnh tỉnh.”
Vạn Dương Trạch: “Tỉnh tỉnh, Du Việt, chúng ta nên rời giường.”
Du Việt giật mình ngồi dậy, phát hiện nơi này cũng không có giường, y thống khổ mà duỗi eo một cái, “Vạn Dương Trạch ngươi ngủ được không? Ta cả một đêm đều không ngủ.”
Vạn Dương Trạch: “……” Ngươi đều nằm mơ.
Du Việt dụi dụi mắt, “Ta cảm thấy ta phảng phất là trợn mắt đến hừng đông, cả đêm ngủ vừa lạnh vừa nóng, có phải là ngươi ngủ đặc biệt tốt?”
Vạn Dương Trạch: “……”
(dreamhouse2255)
Y quả nhiên vẫn cái gì cũng không nhớ rõ.
Vạn Dương Trạch ngồi dậy, Du Việt quay đầu lại, phát hiện Vạn Dương Trạch vẫn luôn nhìn chằm chằm cổ của y, y nghi hoặc hỏi, “Làm sao vậy? Có gì không đúng sao?”
Đêm qua Du Việt đã bảo Vạn Dương Trạch làm một cái dấu trêи cổ y.
Vốn dĩ Vạn Dương Trạch không muốn, nhưng Du Việt nói, diễn trò phải làm nguyên bộ, đặc biệt là loại chi tiết này, tuyệt đối không thể xem nhẹ.
Nhưng Du Việt lại không cho hắn dùng răng cắn, thời điểm Vạn Dương Trạch tới gần cổ Du Việt, thậm chí không dám thật sự dùng sức.
Chỉ nói cho y, “Được rồi, đã có dấu vết.”
Lúc ấy Du Việt bị Vạn Dương Trạch tới rất gần, bản năng có hơi sợ.
Vạn Dương Trạch chính là Alpha đỉnh cấp.
Nhưng mùi mê điệt hương nhàn nhạt, cực kỳ trấn an y.
Vốn dĩ đã làm tốt chuẩn bị sẽ có cảm giác không khỏe, nhưng Du Việt lại cái cũng không cảm giác được.
Thời điểm y bị Vạn Dương Trạch cắn nhắm chặt mắt, phảng phất giây tiếp theo liền phải bị chó cắn, ngay sau đó chỉ chừng hai giây, Vạn Dương Trạch thể nhưng nói, “Được rồi.”
Thậm chí không bằng một cái hôn nhẹ, liền không có.
(dreamhouse2255)
Du Việt không dám tin hỏi, “Chỉ như vậy?”
Ngay lúc đó Vạn Dương Trạch không thể ngăn cản được nội tâm suy nghĩ lung tung, gật đầu, “Chỉ như vậy.”
Nhưng buổi sáng hôm sau, Vạn Dương Trạch hối hận, hắn không nên lừa Du Việt như vậy.
Nếu muốn làm bộ tình lữ lẫn vào Chiều Hôm, chi tiết nhỏ nhất định phải làm tỉ mỉ mới không khiến người khác hoài nghi.
Hắn thật sự chỉ chạm vào Du Việt một chút, căn bản không thể để lại dấu.
Du Việt: “Rốt cuộc làm sao vậy?”
Vạn Dương Trạch xấu hổ chỉ chỉ cổ y. “Dấu vết kia mất rồi.”
Du Việt sờ sờ, nửa điểm cảm giác cũng không có, “Rất bình thường, thời điểm ngươi cắn ta cũng không có cảm giác.”
Vạn Dương Trạch: “Ngươi không phải đã nói không thể cắn sao, ta chỉ nhẹ nhàng……”
Du Việt lặng lẽ xốc một góc lều trại lên, bên ngoài đã có không ít người tụ tập trêи bãi biển, chuẩn bị xem mặt trời mọc.
Y hung hăng khẽ cắn môi, “Được rồi huynh đệ, cắn thì cắn đi, chi tiết nhỏ quyết định thành bại, người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, nếu ngươi không hạ miệng được, ta liền tới làm mẫu cho ngươi.”
(dreamhouse2255)
Vạn Dương Trạch sững sờ tại chỗ.
Du Việt giống như là minh bạch cái gì kỳ quái nhìn đối phương, “Ngươi đang do dự cái gì? Ta không thể cắn ngươi? Ta biết rồi, ngươi vẫn luôn đang chọn nhân vật, mặc kệ thế nào cũng phải là người ở trêи, Vạn Dương Trạch, có phải ngươi sợ ta chiếm tiện nghi của ngươi không?”
Vạn Dương Trạch: “Ta……”
Du Việt hận sắt không thành thép nói: “Ta đã nói mà, con người ngươi không đủ thẳng thắn thành khẩn, ta đã thông suốt rồi sao ngươi còn không được? Lại nói tiếp, nếu thật sự là hai người yêu đến chết đi sống lại, trêи cổ ai cũng không sạch sẽ được, đã là làm dáng cho người ta xem, sao còn không để lại cái dấu?”
Vạn Dương Trạch: “Nhưng……”
Du Việt dán vào cổ hắn nói, “Ta làm mẫu trước cho ngươi! Đã nói rồi không thể tức giận, ta không phải đang chiếm tiện nghi của ngươi, bằng không ngươi chiếu gương đi, ta cảm thấy ta đẹp hơn ngươi nhiều, lão tử là đẹp mắt nhất.”
“Ta biết,” ta biết ngươi đẹp mắt nhất, Vạn Dương Trạch hơi hơi chuyển tầm mắt, “Ta biết, đều là vì nhiệm vụ.”
“Biết thì tốt, thật ngoan.” Du Việt giống như khen thưởng nhéo nhéo mặt Vạn Dương Trạch, nhân lúc hắn chưa chuẩn bị liền cắn lên cổ của hắn.
Vạn Dương Trạch: “……”
Dâu tây không có trồng như vậy.
(dreamhouse2255)
Du Việt cắn nửa ngày, cuối cùng lau miệng, “Được chưa? Nha, ta cắn thật tròn……”
Vạn Dương Trạch bất đắc dĩ, “Ngươi không thể luôn cắn như vậy, bằng không lưu lại sẽ là dấu răng, mà không phải dấu kia.”
Động tác lau miệng của Du Việt hơi dừng lại, đột nhiên cảm thấy chính mình kém hơn đối phương quá nhiều, ngay cả loại chuyện này y cũng không tinh thông bằng Vạn Dương Trạch?
Có phải nhận ra quá muộn không…… Tuyệt đối không thể thừa nhận.
Du Việt: “Ngươi thì biết cái gì, cái này gọi là bạn lữ của ngươi rất dã man, chứng minh lão tử rất cay, hiểu không?”
Vạn Dương Trạch: Nói thật hơi hiểu một chút.
Du Việt giống như trả thù làm lại lần nữa, kỳ thật là đang luyện tập kỹ xảo.
Làm sao mới có thể đạt tới trình độ như Vạn Dương Trạch nói, nhẹ nhàng làm ra một cái dấu không dễ biến mất kia?
“Không tệ lắm.” Du Việt rốt cuộc rời khỏi vị trí sát bên Vạn Dương Trạch.
Vạn Dương Trạch nắm chặt lấy góc áo của mình.
Du Việt cắn đến sườn cổ của hắn tràn đầy dấu vết, vừa rồi tiểu tử kia sợ không được, liền cứ ôm hắn mãi không buông……
Du Việt thoải mái hào phóng nói, “Đến đây đi, trả thù ta, tận tình để lại dấu vết trêи người ta, giống như vừa rồi ta cắn xé ngươi vậy.”
(dreamhouse2255)
Vạn Dương Trạch lại lảo đảo từ trêи mặt đất đứng lên, “Ta, ta đi nhà vệ sinh trước.”
Vạn Dương Trạch ra khỏi lều, đi đến khu nhà vệ sinh công cộng.
Nơi này hỗn độn một mảnh.
Nhân lúc không có ai chú ý, Vạn Dương Trạch tiêm một mũi thuốc ức chế cho mình.
Du Việt…… Thật sự là muốn tiêu ma hết thuốc ức chế hắn mang mà.
Rõ ràng không ngửi thấy hương vị tin tức tố của y, cái gì cũng không phát hiện ra, lại bị y trêu chọc đến không phân rõ đông tây nam bắc.
Alpha đỉnh cấp thì ra cũng chỉ có chút tự chủ này.
Sau khi Vạn Dương Trạch trở về, Du Việt vội vội vàng vàng chỉ về phía cổ của mình, “Mau cắn trở lại, ta thế nhưng có chút chờ mong đây.”
Vạn Dương Trạch: “……” Du Việt rốt cuộc là giống loài ngây thơ không tự biết dụ hoặc gì.
May mắn người bên cạnh y là hắn, đổi thành người khác, Du Việt cũng sẽ không phòng vệ như vậy sao.
Thời điểm bị Vạn Dương Trạch cắn trở lại, Du Việt hối hận rồi.
Nhưng không có kêu dừng.
(dreamhouse2255)
Du Việt không biết vừa rồi Vạn Dương Trạch cảm thụ thế nào, nhưng lần này bị Vạn Dương Trạch cắn, y chỉ cảm thấy đầu óc vô lực, tứ chi như nhũn ra.
Chỉ muốn chỉ muốn nhào vào trong lòng ngực của đối phương, nói thật, y cảm thấy tin tức tố của Vạn Dương Trạch nhất định là mùi mê điệt hương.
Nếu đó không phải là hương vị tin tức tố, Du Việt không nghĩ ra rốt cuộc khí vị gì mới có thể làm y trầm mê như vậy.
Tin tức tố của Alpha thật m* **…… Kϊƈɦ thích!
Vạn Dương Trạch cắn xong, Du Việt thậm chí gần một phút cũng không khôi phục lại tinh thần.
Du Việt nghĩ, may mắn y mang theo thuốc cách trở khí vị, tuy rằng có mang hay không cũng không ảnh hưởng gì tới Vạn Dương Trạch, dù sao hắn cũng từng nói không ngửi thấy hương vị tin tức tố của người khác.
Nhưng Du Việt cũng phát hiện tác dụng phụ của Vạn Dương Trạch.
Du Việt đứng giữa đám người, Vạn Dương Trạch là thuốc của y, nhưng thời điểm chỉ có hai người, Vạn Dương Trạch liền sẽ trở thành chất xúc tác.
Đại não nháy mắt bị kɧօáϊ cảm lấp đầy, thời điểm bị hàm răng tinh tế nghiền nát cả người đều hoảng hốt.
Nơi bị cắn còn không phải là tuyến thể đâu, Du Việt không biết nếu bị đối đãi như vậy là tuyến thể sẽ mang tới kết quả gì?
Cũng khó trách Omega ở thời điểm bị Alpha đối đãi như vậy, tính tình có cương cứng hơn nữa, chung quy cũng khó thoát khỏi vận mệnh bị đánh dấu.
(dreamhouse2255)
Du Việt lén lút phát ngốc, làm một Omega, may mắn y còn có lá bài tẩy cuối cùng, gỡ xuống thuốc cách trở khí vị liền có thể làm đối phương hôn mê đi.
Cũng bảo đảm nếu y gặp phải công kϊƈɦ ở Chiều Hôm có thể trêи hạn độ lớn nhất bảo vệ được chính mình.
Nhưng Du Việt chỉ có thể miễn cưỡng an ủi mình như vậy, dù sao vừa bị Vạn Dương Trạch cắn một cái, y liền đầy mắt hàm xuân, thật sự là mất mặt tới tận nhà.
Vạn Dương Trạch chỉ làm một cái dấu vết, liền phát hiện Du Việt đã có chút không chịu nổi.
Du Việt kỳ thật không quá biết nói dối, y nói hắn cắn rất đau, lại không thoải mái, kỹ xảo rác rưởi, còn cố ý lạnh mặt.
Nhưng biểu tình của Du Việt lại là tràn ngập dụ hoặc cùng hướng tới.
Thân thể của y phản ứng khác.
Vạn Dương Trạch không dám nói, đây đã là kết quả hắn trộm tiêm vào thuốc ức chế, hạn chế hàm lượng tin tức tố lớn nhất.
Tin tức tố của hắn không có hương vị, bằng không trêи người Du Việt bây giờ sẽ tản mát ra hương vị tin tức tố của hắn.
Hai người vì sắm vai tình lữ đang trong thời kỳ nồng nhiệt, chờ Du Việt hơi khôi phục lại một chút, sáng sớm liền bọc chăn ra bờ biển, chen cùng đàn người ngắm cảnh mặt trời mọc.
Bảo tiêu Chiều Hôm ngáp một cái, hơi nhìn thoáng qua đôi tình lữ kia, không quá để ở trong lòng.
(dreamhouse2255)
Nhưng Du Việt xem mặt trời mọc tựa hồ còn rất tò mò về Chiều Hôm, trộm quay đầu lại nhìn một cái.
Bảo tiêu vừa ngáp kia kinh ngạc nói, “M*, tiểu tử kia lớn lên thật xinh đẹp!”
“Ai?” Một bảo an khác thò qua.
“Cái người đánh dã chiến với bạn trai trong lều trại đêm qua kia, lớn lên thật xinh đẹp, thoạt nhìn khá nghèo, vẫn luôn trộm nhìn về phía Chiều Hôm, không dám vào.”
“Chậc, mới sáng sớm ai lại vào quán bar? Ta dám đánh cược, buổi tối nay bọn họ kiểu gì cũng muốn vào chơi, đứa nhỏ xinh đẹp kia…… Ánh mắt rất dã.”
“Sao ta lại cảm thấy y còn đẹp hơn cả Omega chân chính lần trước…… Có khi nào cũng là Omega không?”
“Sao có thể, nếu thật sự là Omega, bạn trai Alpha của y sẽ dẫn y tới nơi như thế này sao?”
“Cũng phải.”
Thời điểm chuyển giao người trực ban buổi sáng ở Chiều Hôm không biết khe khẽ nói nhỏ cái gì, Du Việt cảm thấy vẫn luôn có người nhìn về phía y cùng Vạn Dương Trạch.
Hai người thật thật sự sự xem cảnh mặt trời mọc, lại đi phố ẩm thực mua đồ ăn vặt, còn mua trang phục tình lữ giá rẻ, đơn giản là áo trắng ngắn tay cùng quần đùi.
Bọn họ vẫn luôn chơi ở phụ cận Chiều Hôm tới tận khi trời tối, Du Việt cùng Vạn Dương Trạch trở lại.
(dreamhouse2255)
Du Việt lại thoáng nhìn về phía Chiều Hôm.
“Dương Trạch, trước khi chia tay có thể mời ta ly rượu không?”
Vạn Dương Trạch khó xử nhìn về phía Chiều Hôm, “Nơi này quá đắt.”
Du Việt tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, “Có rượu Cocktail tiện nghi nhất.”
“Không cần thiết, ta không thích thấy ngươi uống rượu.” Vạn Dương Trạch mặc đồ tình nhân giá rẻ muốn đi.
Du Việt khẩn cầu hắn nói, “Đã sắp chia tay rồi, coi như là dấu chấm cho chuyến lữ hành này của chúng ta được không?”
Vạn Dương Trạch dừng chân lại, nam kham mà sờ túi, “Thật sự không có tiền, chúng ta đã ra ngoài hơn một tháng, tiền đều tiêu hết, Tiểu Ngư, ngươi không muốn nhìn thấy chúng ta ngay cả lộ phí trở về cũng không có đi?”
Du Việt lấy hết can đảm hỏi bảo tiêu trông cửa, “Chào ngài, tiên sinh, ta nhìn thấy thông báo tuyển phục vụ sinh ở trước cửa, có thể chỉ kiêm chức cuối tuần không?”
“Ngươi muốn chỉ đi làm hai ngày?” Bảo tiêu hỏi.
Du Việt khϊế͙p͙ đảm gật đầu, “Đúng…… Ta chỉ muốn kiếm tiền uống hai ly rượu, có thể chứ? Nếu không thể thì thôi vậy, ta quấy rầy rồi, thật xin lỗi!”
Bảo tiêu nghĩ nghĩ, lộ ra biểu tình ngươi thật đáng thương, “Ngươi chờ một chút, chỗ chúng ta không nhận kiêm chức tam thời, mà ta thấy hai người các ngươi tới Bích Than cũng là vì Chiều Hôm đi, ta đi xin cho các ngươi thử xem.”
Du Việt lộ ra biểu tình chờ mong, “Cảm tạ!”
Bảo tiêu kia xoay người muốn đi, rồi lại quay đầu như không để ý hỏi một câu, “Ta thấy ngươi…… Tiểu bằng hữu, ngươi có phải là Omega không?”
Du Việt lộ ra biểu tình thất vọng, bất lực đứng tại chỗ, “Chiều Hôm chỉ cần Omega thôi sao…… Thật xin lỗi, ta không phải, nếu ta phải, vậy bạn trai ta phân hóa thành Alpha cũng sẽ không chia tay với ta.”
(dreamhouse2255)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!