Thế Giới Của Anh - Phần 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1697


Thế Giới Của Anh


Phần 5


Bên trong chiếc xe sang của cô Huệ bản nhạc du dương cất lên,tôi trong bộ váy đẹp lộng lẫy,một bộ váy mới rực rỡ và đẹp nhất từ trước tới nay mà tôi được mặc…thế nhưng tôi nhận ra cái gì cũng đều có giá của nó…không tự dưng mà bà ta giúp đỡ tôi như vậy…

Tại khách sạn sang trọng cao cấp bậc nhất thành phố,Bộ Trưởng công an Đoàn Hậu cùng phu nhân cười đon đả đón khách,thay vào đó người quan trọng nhất bữa tiệc sinh nhật lại chưa có mặt…nhiều người đưa con gái tới coi như để xem mặt và ngỏ ý với phu nhân bộ trưởng…

Con gái tổng giám đốc tập đoàn dầu khí đoan trang xinh đẹp cùng mẹ tới gần …

-Em chào chị,chị ơi đây là con gái nhà em ạ

-Ôi Ngọc đã lớn thế này rồi sao,cô không còn nhận ra con luôn đó

Cô tiểu thư xinh đẹp của tập đoàn dầu khí mỉm cười đầy vẻ hiền hậu

-Dạ con năm nay đã 20 rồi cô ạ

-Khi cô gặp con mẹ con hay đưa con tới nhà chơi lúc đó con bao nhiêu nhỉ

Mẹ Ngọc đon đả

-Lúc ý cháu có 10 tuổi thôi,sau đó em gửi cháu qua Anh học tập mới về chị ạ

-Xinh đẹp tài giỏi thế này liệu đã để ý anh nào trong mắt chưa?

-Dạ con chưa,con…( ấp úng)

Mẹ Ngọc thêm lời “ Em đang bảo hỏi cậu Quân xem có ưng con bé không ,thấy hai đứa môn đăng hộ đối lắm c à”

-Chủ yếu là cảm giác của hai đứa nữa,mai mối nhiều nhưng cháu nó chưa ưng ai nên đã 38 rồi mà vẫn chưa vợ…

-Cậu ấy làm việc nhiều ,vì sự nghiệp nên lấy vợ muộn là bình thường mà chị…chị cứ sắp xếp cho hai đứa có buổi gặp gỡ nhé…

-Để chị tính,có gì chị sẽ nhắn tin cho em …

-Dạ …

Bộ Trưởng Đoàn Hậu đi ra gần vợ

-Nó còn chưa đến là thế nào?

-Anh biết tính con nó không thích kiểu tiệc tùng này mà,chắc con đến muộn một chút anh đừng nôn nóng.

-Không hiểu nó giống tính ai mà ngang bướng và khó hiểu,bố mẹ làm tất cả cho nó chỉ là muốn nó được tốt hơn mà sao nó cứ làm trái ý tôi

-Kìa mình,tí gặp nhau hai bố con lại cãi nhau đấy …

-Với địa vị như nó một năm chỉ tổ chức sinh nhật làm cớ tiệc một lần là quá ít,nó cần phải có nhiều mối quan hệ…

-Được rồi em sẽ nhắc nhở con,việc em đang lo là chuyện vợ con cho nó…

-Ai lấy thằng này về chỉ có khổ

-Anh cứ nói linh tinh…

-Không đúng à,cả ngày nó có nói câu gì đâu,lừ lừ như cái bóng,đợt nó làm bên đội hình sự chống ma tuý bà cả năm thấy mặt nó được mấy lần,bây giờ bà còn cho nó ở riêng nữa thì tôi chịu bà luôn…

-Con bận mà anh với cả tính con vốn ít nói…bh a đừng nói gì nữa nhé k người ta chú ý…

Ngọc và mẹ đứng ở góc quầy hoa quả và cười khi nhìn phu nhân bộ trưởng

-Có nhiều mối lắm nhưng mẹ tin là bà ta chú ý con nhiều hơn

-Bác ấy nói để sắp xếp chứ có khẳng định gặp đâu mẹ

-Mai mẹ sẽ gọi điện nói khéo,con yên tâm lấy được Đoàn Anh Quân thì tiền tài và địa vị con không thiếu thứ gì,bố cậu ta tương lai lại ứng cử thủ tướng hoặc chủ tịch nước thì con gái của mẹ là nhất luôn rồi.

-Mẹ nói đúng tiền nhà mình có nhưng còn quyền và địa vị chúng ta chưa có,con cũng muốn có tất cả …

-Đoàn Anh Quân cậu ta là mục tiêu của các tiểu thư quan chức…đẹp trai phong độ k chê vào đâu được con ạ…

-Con biết mà,biết anh ta rất rõ ( Ngọc mỉm cười)

Tôi bước xuống dưới sảnh khách sạn,đưa tấm thiệp mời…

Hai nhân viên soát vé nhìn Phương mà ngẩn người,khi Phương đi qua họ suýt xoa

-Eo xinh vãi nhỉ

-Ừ xinh tự nhiên ,kiểu không thẩm mỹ chứ từ tối đến giờ nhiều em xinh mà làm mặt quá nên cứng

-Toàn người có tiền …haizzz…

Tôi bước lên thang máy bậc cuốn…vì ít khi đi cái này nên tôi hơi bỡ ngỡ…họ lại làm ở tầng hai…loay hoay tôi bước vào thì gót guốc một bên kẹt giắt vào làm tôi sợ vội bỏ cả giày một bên …thang cứ thế cuốn tôi lên “ chết rồi còn một chiếc giày,giày của tôi”…

Tôi lên đến điểm trên liền quay lại thì thấy Đoàn Anh Quân,anh ta tay cầm chiếc giầy đang đứng ở thang máy đi lên,phía sau anh ta lúc nào cũng có hai người đi cùng…anh ta mặc bộ vest màu nâu,điểm nhấn chiếc khăn trắng xanh ở túi áo ngực…mái tóc vuốt bóng mượt lệch một bên…cùng chiếc kính trắng gọng vàng sáng loé lên…tôi còn đang bỡ ngỡ thì anh ta đặt chiếc giày xuống gần chân tôi…

-Của cô?

-Vâng của tôi ,cám ơn anh …

Anh ta rất lịch sự khẽ nâng chân tôi lên,tôi xua tay “ để…để tôi làm”

Mẹ Đoàn Anh Quân hay tin con đang lên ,bà chạy ra ngoài thì thấy Quân đang nâng chân của một cô gái …

Quân khẽ đưa chiếc giày cao gót vào chân tôi rồi nói kèm ánh mắt rất sắc của anh ta…

Gương mặt trang điểm nhẹ nhàng của Phương cứ đỏ ửng má khi nhìn vào Đoàn Anh Quân…

-Tôi là chủ bữa tiệc này,rất vui khi được tiếp đón quý cô đây…

Mẹ Quân nói với thư kí của bà…” Cô gái kia con nhà ai ,hỏi cho tôi”

-Dạ vâng…

Tôi đỏ ửng mặt vì ngại,anh ta thật sự rất lịch thiệp và nhẹ nhàng…Khi anh ta đi qua tôi còn nhớ rất rõ mùi hương của anh ta,mùi hương thơm nhẹ nhẹ man mát…

Đang định bước vào thì điện thoại của tôi reo,chị tôi gọi…

-Em nghe đây

-Phương à,về nhà ngay nhé,bố bị đột quỵ…

-Sao cơ,em về ngay ,em về ngay…em về đây ạ…

Phương hoảng hốt chạy về nhà khi bữa tiệc còn chưa bắt đầu…

Bữa tiệc ngân nga theo điệu nhạc,nụ cười bắt tay mọi nguoi của Đoàn Anh Quân trong tiếng vỗ tay,anh ta cười đon đả tiếp các vị khách…Tiếng bước chân chạy của Phương…cô trong bộ váy chạy vội ra ngoài trên đôi guốc cao gót đến nỗi vấp ngã…đầu gối Phương chảy máu …cô vừa đi tập tễnh vừa chảy nước mắt vì lo cho bố “ bố ơi,bố”…

Tại nhà thầy Lương…cô em gái cùng chồng tới chơi…mở cửa phòng thấy thầy Lương đang hút thuốc,cô em gái vỗ vai

-Anh trai em bỏ thuốc lâu rồi nay lại hút lại là sao đấy,có tâm sự gì à?

-Có vài chuyện

-Mẹ bắt anh đi xem mặt đúng không

-Ừ …

-Anh đến tuổi rồi mà không lấy mẹ chẳng sốt ruột ,anh em kén quá đấy…hay là trong lòng anh có cô nào rồi …

-Anh thích Phương

Cô em gái đang cười chợt tắt nụ cười đổi sắc mặt…

-Anh điên à,mẹ k đồng ý đâu

-Tại sao k đồng ý,Phương hiền lành lại rất tình cảm và anh thấy hợp ,k có gì là không thể

-Nhưng hoàn cảnh của con bé k phù hợp,mẹ chỉ muốn anh cưới con gái thành phố thôi,mẹ k thích gái tỉnh lẻ

-Tỉnh lẻ thì sao,hay phải lấy mấy cô gái ăn chơi về làm vợ thì mẹ mới vừa lòng,tình cảm của anh do anh quyết định

-Vậy ý bên Phương thế nào

-Anh chưa thổ lộ,anh ngày mai sẽ thổ lộ

-Tình yêu sét đánh thật rồi…con bé ý em cũng quý vì nó thật sự ngoan và xinh xắn nữa…

-Em ủng hộ anh là đủ rồi…còn lại anh sẽ lo…

Tôi trở về nhà đi thẳng tới viện,bố đang nằm đeo ống thở…bác sỹ nói bố bị viêm phổi khá nặng…

-Chị thấy bố sốt mấy ngày liền đã bảo bố đi khám nhưng bố k đi,chủ quan nên bây giờ mới nghiêm trọng thế này…

-Bố sẽ ổn thôi em tin là vậy

Phương ôm lấy chị gái …chị cô bật khóc…hai chị em chảy nước mắt ở hành lang bệnh viện…

-Tại chị,tất cả là tại chị mà ra,bố già rồi bị giam giữ lại còn bị đánh nữa…giờ nếu bố phải đi tù thì sao đây

-Bố k sao đâu em sẽ làm mọi thứ để bố được bình yên…

Bữa tiệc kết thúc,các cô gái vẫn đi lại dưới sảnh…Quân đứng từ trên nhìn đi nhìn lại…cấp dưới thân cận của anh ta là Tùng vỗ vai

-Chọn dc cô nào cho đêm nay chưa

-Áo đỏ đi

-Quyết nhanh thế

-Cho mày đấy ,đêm nay tao đi câu…

-Ơ này…

Quân mỉm cười rồi quay đi,mẹ anh ta đứng ngay sau…

-Con có người thương trong lòng chưa

-Con chưa ( trả lời nhạt toẹt)

-vậy có thể mở lòng với các cô gái mà mẹ chọn được không?

-Chuyện đó con luôn sẵn sàng mà ( cười nhẹ)

-Không phải chơi bời,mẹ nói một cách nghiêm túc đấy …

-Con thấy chuyện này mẹ k cần quá sốt sắng ,với con đàn bà con chỉ thích chơi bời chứ k muốn nghiêm túc trói buộc…

-Con à…

-Con bận rồi lúc khác mẹ con nói chuyện ,yêu mẹ ( thơm má mẹ rồi cười nhẹ)…

Cô Huệ hét ầm nhà lên rồi gạt ly nước trên bàn

-Nó tại sao lại biến mất,điều ước của tôi,điều ước của tao phải làm sao đây,con ranh đó …chuẩn bị xe đi phải xé xác nó …

Hôm sau khi tôi vắt nước cam cho bố uống,bố cứ đuổi tôi

-Đang học lại về làm gì nhỡ mất bài vở…đi đi con ở đây bố lo được

-Lúc nào bố cũng nói thế,bố thế này con học làm sao được,k sao đâu con vẫn chép bài vở trên lớp tự ôn đầy đủ mà…

-Mai bố ra viện được chưa

-Nay bố k sốt nữa thì mai có thể về ạ…

Điện thoại của Phương reo liên tục là cô Huệ gọi,Phương ấn tắt đi…rồi tắt hẳn máy…

Khi Phương về nhà chuẩn bị đồ để vào viện thì bà ta ập vào nhà…ánh mắt như muốn giết chết Phương

-Tại sao cháu đã ở đâu vào đêm qua

-Bố cháu đột quỵ nên cháu phải về cô ạ

-Cháu có biết chuyện quan trọng là phải tiếp cận thằng đó không hả …

-Cháu biết cô ạ nhưng chuyện đột xuất thế này cháu k có cách nào khác…

-Hỏng hết rồi giờ lấy đâu ra cơ hội nữa,chó má thật,cháu sẽ phải trả giá vì hành động sai lầm này…bố cháu nhất định phải ngồi tù

-Cô ơi xin cô đấy,cô đừng làm vậy,cô đừng ép cháu nữa

-Lý do gì mà tao phải giúp mày không công hả,có qua có lại,tao đã nhìn lầm mày đúng là con nhà quê ranh con…làm hỏng hết việc của tao,đáng lẽ tao đầu tư cho bọn mẫu còn có cơ sở …tao đã sai…

-Cô sắp đặt mọi chuyện để ép cháu đúng k

-Trách nhà anh rể mày tham lam nhận tiền của tao làm đơn tố cáo bố mày,nếu chúng nó k làm đơn thì tao cũng k làm gì được nhé

-Hoá ra tất cả là do cô sắp đăt,tránh xa cuộc đời tôi ra

-Tao sẽ làm cho bố mày tránh xa đời mày con ranh ạ…

Bà ta đang đe doạ thì ở cửa có tiếng nói “ Ai đi tù còn chưa biết được đâu”

Đó là phu nhân bộ trưởng …bà ta cùng vệ sỹ và thư kí cười nhẹ nhàng khi nhìn Phương…

Tôi ngỡ ngàng không biết người phụ nữ xinh đẹp quý phái kia là ai…bà bước tới gần chỗ tôi

-Cháu yên tâm bố cháu sẽ k làm sao cả,thậm chí bên kia còn có hành động đánh người và bố cháu chỉ vì tự vệ mà thôi,họ sẽ phải trả giá vì hành động nhận tiền cố ý vu khống…

Cô Huệ ngỡ ngàng luống cuống “ Bà là ai bằng chứng đâu mà bà định vu oan cho tôi”

Thư kí của phu nhân kia bật đoạn hội thoại khiến cô Huệ sợ xanh mặt,bà ta quay đi vội vàng “ Tôi k biết gì cả,tôi k liên quan gì cả”

Người phụ nữ quyền quý gằn giọng dằn mặt cô Huệ…

-Tránh xa con trai tôi ra,lũ tôm tép như các người đừng mơ có thể lợi dụng nó…nó k phải là thứ mà các người muốn là có thể,chuyện đàn bà được nó cho điều ước hoàn toàn là bịa đặt…thế nên đừng hy vọng gì cả hiểu chưa?

-Vâng…tôi hiểu ,tôi hiểu ạ…chào phu nhân…

Tôi vẫn còn ngỡ ngàng thì bà mỉm cười

-Cháu có thể mời bác ly nước không

-Dạ vâng,được …được ạ ,cháu mời bác ( luống cuống)

Phu nhân ngồi xuống nhìn căn nhà cấp 4 đã cũ nát,trên ban thờ ảnh của mẹ Phương được đặt ngay ngắn …bà đứng dậy thắp nén hương rồi ngồi xuống lại mỉm cười đon đả

-chắc cháu ngạc nhiên lắm phải không

-Dạ vâng rất ngạc nhiên ạ

-Bác biết âm mưu của bà ta nhằm đến cháu và lại liên quan đến con trai Bác nên bác phải để tâm…

-Vậy chuyện anh ta ,à anh Quân thích đàn bà và cho điều ước là sai sự thật ạ

-Phải ,con trai Bác đối với các cô gái chỉ chơi bời và chưa bao giờ có sự nghiêm túc nhưng để nói cho điều ước thì k đúng…chỉ là nó vui vẻ nó sẽ đáp ứng nhu cầu của cô gái đó,đó là phản ứng bình thường của một người đàn ông thôi,họ đồn quá lên vậy mà…

-Dạ vâng vậy cháu cám ơn Bác đã giải vây cho cháu…nhưng Bác có điều kiện gì không ạ?

-Không,Bác thì có thể có điều kiện gì với cháu được…Bác chỉ muốn cháu nhớ hôm nay Bác cứu cháu sau này nếu có việc cháu nhất định phải giúp Bác…

-Vâng nếu giúp được Bác cháu sẽ giúp hết sức ạ,dọn nhà dọn cửa làm gì cũng được ạ

-Cháu rất xinh ,đôi mắt đẹp long lanh …

-Dạ ( Ngại đỏ mặt)

-Vậy Bác về nhé bác có số cháu rồi giờ thì có thể yên tâm chăm sóc bố cháu rồi,chúc bố cháu mau khoẻ…mọi chuyện thư kí của sẽ xử lý…

-Cháu cám ơn Bác ạ,cám ơn Bác rất nhiều…

Phu nhân đi ra ngoài cổng,Phương vẫn đứng vẫy tay chào…bước lên xe bà thở dài,thư kí của bà thắc mắc

-Tại sao phu nhân đã giúp con bé mà k đưa ra điều kiện

-Bây giờ chưa phải lúc cần thiết,để các cô gái kia thử gặp mặt nó xem biết đâu nó ưng thì sao,chỉ là hy vọng hơi mong manh

-Phu nhân ưng cô gái này rồi đúng k ạ,k chê gia cảnh sao?

-Để chọn một cô con dâu thì gia cảnh giàu nghèo với tôi k quan trọng,chúng tôi đã đủ giàu rồi thì cần gì một cô con dâu giàu có…

-Phu nhân nói sao,phu nhân ngắm con dâu sao???

Tôi nhìn lên bầu trời và cảm giác yêu đời ,chưa có bao giờ đẹp như hôm nay…điện thoại của tôi ting ting tin của thầy Lương “ Ngày mai thầy có chuyện muốn nói với em”…

Phương mỉm cười nhìn tin nhắn của thầy Lương…mọi chuyện giờ mới chỉ đang bắt đầu với cô gái trẻ đến từ vùng quê nghèo Phú Thọ!

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN