Thế Giới Của Anh - Phần 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1593


Thế Giới Của Anh


Phần 6


Tôi lặng nhìn con đường làng,nơi tôi sinh ra và lớn lên,có rặng tre làng rì rào như khẽ hát mỗi khi bố đèo tôi đi học qua khi còn nhỏ…

Thế giới của bọn họ thật đáng sợ,họ đã vô tình nhắm trúng vào tôi và làm liên luỵ đến bố…tôi cũng chỉ là một cô gái bình thường như bao cô gái khác…chỉ có một ước mơ giản đơn là bố thật khoẻ mạnh …với tôi bố là tất cả!

Đến bệnh viện tôi thấy nhà anh Khang và mẹ anh ta đã đứng ở cửa,chị tôi đang to tiếng với Khang

-Anh là cái thá gì mà lúc thì ép bố tôi vào tù,giờ lại đến xin lỗi là sao

-Anh có nỗi khổ riêng khó nói ,anh k muốn đẩy ông vào tù anh thề đấy

Phương lầm lỳ lên tiếng “ Vậy tại sao nhà anh lại làm đơn tố cáo khi tôi đã đến cầu xin”

Mẹ Khang xua tay “ Hiểu lầm thôi mà,giờ nhà Bác đến thăm bố cháu và nói rằng đã rút đơn,mong khi công an hỏi bố cháu nói đã giải quyết êm đềm ,chứ k phải do thằng Khang đánh vợ rồi bố cháu tự vệ nói vậy con Bác lại đâm ra có lỗi,giờ họ cho tự hoà giải rồi “

-Vậy Bác có nhớ lúc cháu đến xin Bác cháu đã quỳ xuống chân bác mong bác nể tình không,Bác về đi bố cháu luôn là người biết đúng sai ,bác k cần dặn bố cháu cũng k bao giờ ép con người ta vào chỗ chết…

Chị Phương đẩy Khang “ Về đi đừng phiền nhà tôi ,đơn ly hôn sẽ sớm được giải quyết,cứ sống cuộc đời mà anh muốn đi”

-Còn con bé con em có nghĩ cho con k

-khốn nạn,đi gái ép bố tôi vào tù giờ còn nói có nghĩ cho con không,thằng hèn ,bỏ là bỏ…

Khang và mẹ anh ta quay đi trong ấm ức…tôi vỗ vai chị “ Thế mới là chị của em,bỏ là bỏ”…

-Ừ tiếc đếch gì loại nó ,chị bảo bỏ từ lâu do bố gàn

-Bố nghĩ cho chị thôi mà,thôi vào với bố đi…

Cô Huệ ngồi ở nhà tay run bần bật

-Tại sao lại vậy,mọi năm mình vẫn làm có sao đâu,sao lần này lại để bà ta chú ý ,mình đã sai ở đâu rồi,anh…em đã sai ở đoạn nào?

-Em không sai đâu,em nói đúng con bé đó có gì đó mà khiến bà ta chú ý ,con mồi đó chúng ta đã để xổng

-Em k bỏ cuộc đâu,em sẽ bắt nó trả giá vì đã làm hỏng việc của em…

Thầy Lương phóng xe máy xuống nhà Phương ngay trong đêm…thầy đứng chờ Phương ở cổng ,cho đến khi Phương về tới nơi…cô ngạc nhiên

-Ơ thầy…sao thầy lại ở đây

-Thầy hôm qua có nói hôm nay có chuyện muốn nói với em …em quên à…

-Vâng …bố em nằm viện nên em quên mất ,thầy vào nhà đi ạ

-Bố em bị làm sao vậy?

-Bị viêm phổi ạ,bố em đỡ nhiều rồi,chuyện liên quan đến pháp luật cũng đã giải quyết xong rồi ạ

-Ồ nhà họ tự rút đơn sao

-Vâng nhiều chuyện lắm thầy ạ ,thầy vào đi

-Thôi thầy đứng ngoài này thôi,tối rồi lại có trai lạ vào nhà sẽ ảnh hưởng đến em,cho thầy gửi lời hỏi thăm tới bố em nhé

-Ôi dào thầy nghĩ xa quá,bây giờ mới 7h tối mà,thầy vào đi đừng ngại,em k ngại thì thầy ngại gì nhỉ?

-Thầy nghĩ cứ đứng đây vẫn hơn,ngày kia thi rồi mai em lên chứ

-Vâng mai e lên ạ

Thầy Lương cười ngại mãi k nói nên lời

-Thầy muốn ngỏ lời với em ,k biết Phương có thể làm bạn gái thầy không?

Ánh mắt Phương hơi ngạc nhiên,đôi má đỏ ửng…

Tại nhà hàng Pháp cổ điển trên thành phố…

Vi Bảo Ngọc,cô tiểu thư của tập đoàn dầu khí bước xuống xe trong bộ váy sang trọng …bước vào bên trong thấy mẹ của Quân đang ngồi,bà nhấp ly trà lên môi rồi cười

-Tới rồi à,ngồi đi con…

-Dạ con chào Bác…

-Sáng nay mẹ con có gọi cho Bác nói muốn cháu và con trai Bác có thêm nhiều lần gặp gỡ để tiện gần gũi tìm hiểu nhau hơn.Bác thì nghĩ cái gì trên đời này cũng đều là duyên phận cả nhưng nếu mẹ cháu đã có lời thì Bác cũng sẵn lòng tác thành cho hai đứa nếu các con thấy hợp nhau…

-Dạ con thú thật là đã cảm mến anh Quân từ lâu nhưng k có cơ hội tiếp xúc nhiều

-Như Bác đã nói,cái gì thì cũng đều là duyên phận cả ,có duyên khắc sẽ tương phùng…( gặp lại) nhưng đây là ý của Bác quan trọng là ý của Quân nữa,đến tuổi này không lập gia đình khiến cho Bác có chút lo lắng…nó sẽ tới đây trong vài phút nữa,chúc hai con có bữa tối vui vẻ

-Vâng con cảm ơn Bác nhiều ạ

Phu nhân cười nhẹ rồi đứng dậy…Ngọc vội gọi ngay cho mẹ cô ta…

-Mẹ à con đang ở đây rồi nhưng ý mẹ anh Quân có vẻ như là không thích mấy cuộc gặp sắp xếp này cho lắm

-Kệ bà ấy,k thích mà vẫn sắp xếp cho con đó thôi

-Bác ấy nói cái gì cũng đều là duyên phận cả ,ý này không phải dành cho con,con nghĩ thế

-Đừng nghĩ nhiều,quan trọng là con xinh đẹp ưu tú ,cậu Quân sẽ chú ý đến con …

-Con biết rồi vậy nhé mẹ…

Thầy Lương tỏ tình với tôi,tôi đang phân vân không biết trả lời sao thì thầy xua tay

-Em k cần trả lời thầy ngay đâu,mai trả lời thầy cũng chưa muộn

-Thầy về tận đây chỉ để nói chuyện này ạ

Thầy Lương cầm bàn tay Phương và đặt lên ngực thầy

-Mong em cảm nhận được tình cảm thật sự của thầy,thầy rất trân trọng em và nghiêm túc …

Phương khẽ khéo léo rụt dần tay lại

-Chuyện này ngày mai em sẽ trả lời thầy,giờ em phải vào nhà rồi

Phương luống cuống

-Thầy cũng về luôn đây,chúc em ngủ ngon…

-Thầy cũng vậy …

Phương quay vào nhà đóng cửa lại,cô đưa tay lên tim run thình thịch…” Thầy Lương thích mình” ( P mỉm cười với đôi má đỏ lên)

Tại nhà hàng Pháp…Chiếc xe sang S600 maybach đỗ lại trước cửa quán…

Người lái xe và cậu thư kí ngoái lại thấy Quân đang nhắm mắt ngủ trên xe sau một cuộc họp dài…cậu thư kí đánh tiếng

-Sếp ơi…sếp…đến nơi rồi…

Quân mở mắt rồi thở dài,anh ta bỏ chiếc kính ra rồi lay lay hốc mắt…

-Hai cậu cũng mệt rồi đi ăn đi

-Vâng vậy lát em qua đón anh

-Ok…

Quân mặc chiếc áo sơ mi kẻ thương hiệu burberry màu nâu,quần tây đen…mái tóc lúc nào cũng vuốt bóng mượt gọn gàng…mở cửa vào anh ta cất tiếng

-Nay con họp nên đến hơi muộn

Quân không thấy mẹ anh ta đâu chỉ thấy Ngọc,cô gái mỉm cười tươi đứng dậy chào Quân

-Em chào anh

-Xin lỗi hình như tôi nhầm phòng

-Ơ k nhầm đâu ạ,Bác gái đã về rồi ạ …

Quân đổi sắc mặt anh ta đành ngồi xuống vì phép lịch sự …

-Em dùng bữa đi chắc chờ lâu rồi

-Vâng…Chào anh em là Ngọc ạ,anh còn nhớ em không ạ.

-Anh không ( câu trả lời nhạt toẹt)

-Lúc nhỏ em có thường hay được mẹ dắt qua nhà anh chơi đấy ạ,chắc anh quên rồi

-Ừ …

-Chắc bác sắp xếp cuộc gặp này …nên em cũng hơi ngại ạ

Quân cầm điện thoại cứ đọc tin nhắn và không để ý mấy tới lời nói của Ngọc

-Anh có việc ở cơ quan rồi nên em cứ dùng bữa tối tự nhiên ( cười nhẹ)

-Ơ…anh k thể ngồi thêm chút nữa ạ

-Anh bận với anh không quen ăn tối cùng người lạ…cũng sẽ làm em ăn mất tự nhiên…

Quân đứng dậy rời đi,Ngọc tỏ ra phụng phịu,cô ta ném chiếc dĩa “ Anh dám bỏ đi à,đồ tồi”…

Quân đi ra ngoài,mẹ anh ta gọi

-Chí ít con cũng phải ở lại cho đủ 5p chứ

-Mẹ k phải là người thích làm chuyện này mà k báo trước cho con

-Người ta có lời mẹ cũng chỉ muốn thử vận may biết đâu con chịu lấy vợ

-Con ghét mấy đưa tiểu thư đỏng đảnh mẹ biết mà…

-Người ta con nhà giàu có con lại không thích ,vậy không hiểu gu của con là gì ?

-Mẹ nghỉ ngơi đi ( Quân cười)

Bên kia đầu dây ,mẹ Quân nhìn qua gương ở bàn trang điểm…

-Mình à,nếu con trai chúng ta thật sự k thích lấy vợ thì phải làm sao

-Nó còn mải chơi thì có,lớn rồi mà còn thích tự do …

-Em lần này sẽ có cách riêng,gạo nấu thành cơm k lấy cũng phải lấy

-Cái gì mà k lấy cũng phải lấy,hôn nhân đại sự đừng ép chúng nó

-K ép thì tới khi nào…em có cách của em ,anh yên tâm em nhắm được mục tiêu rồi…

-Ở đâu

-Học vấn và nhan sắc em đều ưng,gia cảnh nghèo đối với em k quan trọng

-Đúng vậy miễn ngoan là được…thôi đi ngủ thôi mai em ủ mưu gì thì ủ…

Tôi nằm cả đêm k ngủ được,sáng dậy vác balo lên thành phố chuẩn bị sách vở mà cô bạn Hoa hỏi tôi

-Mặt sao như mất sổ gạo thế,chuyện ông già êm đềm rồi còn gì

-Ừ có chuyện khác khiến tao khó nghĩ hơn…

-Chuyện gì nói xem nào

-Thầy Lương ngỏ lời tỏ tình với tao

-ôi trời thật á,thế mày bảo sao rồi

-Tao bảo nay trả lời mà cứ sao sao đấy,khó nghĩ quá

-đồng ý mẹ đi còn chảnh chó cái gì,thầy quá tuyệt vời

-Nhưng tao sợ cái gì đến nhanh cũng ra đi nhanh

-Ở con dở này,yêu là yêu nghĩ xa làm gì,hợp thì tiến tiếp k thì giải tán…

-Nói như mày thì nói làm gì,đi học thôi…

Trên sân trường,thầy Lương cùng vài người vừa đi vừa nói chuyện,Phương nhìn thấy thầy Lương liền có vẻ né tránh…Hoa đánh vào vai

-Con điên thầy đang nhìn kìa…

-Tao ngại dã man

-Có gì mà ngại ,em chào thầy nhé thầy ơi

Thầy Lương cười rạng rỡ nhìn về phía Hoa và Phương…Phương vỗ mạnh vai Hoa “ Con điên này cứ gây chú ý ra đây làm gì”…

Cả buổi trong lớp tôi cứ cúi gằm mặt,khi tan học tôi vội vã chạy tới cửa hàng nail…

Thầy Lương nhìn thái độ của Phương biết Phương đang ngại nên thầy nhắn tin “ Em trốn tránh thầy là muốn từ chối thầy?”

Tôi đọc tin nhắn mà cứ gãi đầu mãi không biết trả lời làm sao,tôi nhắn lại “ K phải đâu ạ,em bận đi làm “

-Vậy tan làm thầy đón em ?…

-Vâng…

Tại một quán rượu hạng sang,phòng Vip toàn các quan chức đang tổ chức sinh nhật cho một người…trên bàn toàn những chai rượu ngoại đắt tiền…trong bữa tiệc có cả Đoàn Anh Quân…anh ta ngồi như kẻ vô hồn …có lẽ vì anh ta k khoái cái cảnh tiệc tùng thế này nhưng vì nể nang nên phải đi…Hai cô gái chân dài đứng lên bàn cởi đồ mặc đồ lót hai mảnh và đứng rót rượu ngoại lên người trước sự ủng hộ huýt sáo của cánh đàn ông…Quân nhắm mắt thở dài…Tùng bên cạnh nói vào tai…

-Về nhỉ

-Thêm 5p nữa cho xong đi…

-Tôi say lắm rồi

-Tao cũng say

Quân vẫn nhắm mắt cười khẩy…một người mon men tới gần “ Sếp Quân ơi ,sếp tới bến rồi mới về chứ”

-À nay tôi có việc nên phải về sớm,chúc mừng sinh nhật anh

-Sếp đến dự sinh nhật em thế này là em hạnh phúc lắm rồi ạ,sếp có nhu cầu gì cứ nói với em nhé

-Ok …

Một cô gái đi tới ngồi gần cạnh Quân,cô ta rót rượu

-Chào anh em là Hương

Quân k trả lời cũng k nhìn cô ta …cô gái chạm vào tay Quân thì anh ta rụt lại…

-Đừng chạm linh tinh…

-Anh không thích phụ nữ sao

Quân cười bật tiếng

-Trông anh giống mẫu người k thích đàn bà à

-K có đâu nhưng phản ứng của anh làm em hơi ngạc nhiên

-K phải cứ là đàn ông thì ai cũng có thể chạm đâu cô gái

Nói xong Quân đứng dậy cười nhẹ lấy khăn lau sạch tay chỗ cô gái vừa chạm…cô ta ấm ức…người đàn ông kế bên cười cợt “ Khổ thân em gái đụng anh thì k đụng,đụng cục gỗ đó làm gì”

-Anh ta là ai mà kênh kiệu thế

-Anh ta á,là sếp của tất cả người ở đây…

-Trẻ vậy sao

-Bên ngoài trẻ đẹp bên trong nhiều tiền là cậu ta đó…

-Vậy thì kinh rồi…

Tôi cả ngày người cứ thơ thẩn vì nghĩ đến tối phải trả lời làm sao với thầy…k cũng k dc mà có cũng k ổn lắm…

Điện thoại tôi reo lên “ Bác đây “

-Dạ ai ạ

Nghe câu sau tôi tay run lên …là phu nhân hôm trc bà muốn gặp tôi…từ đó đên nay cũng được gần một tháng…

Tôi xin phép chị chủ nghỉ ngày hôm đó …phu nhân đó chờ tôi ngay trước cửa quán nail…tôi lên xe bà cười nhẹ

-Nay bác đi khám tổng quát,chợt thấy buồn vì đi có một mình,cháu đi cùng Bác nhé…

-Dạ vâng…có phải làm gì k Bác

-K đâu cháu chỉ cần đi cùng cho Bác đỡ buồn thôi…

Đến bệnh viện bà cười đon đả rồi bảo tôi

-Cháu đi thay đồ theo lời y tá đi,hai bác cháu cùng khám…

-ơ cháu không bệnh gì đâu ạ

-Cứ đi khám cho chắc bác k lấy tiền của cháu đâu mà sợ,khám sức khoẻ định kì là việc nên làm

-Dạ vâng,vậy…vậy được ạ

Kim tiêm truyền vào người Phương,cô lịm đi…vị phu nhân mở cửa vào nói với bác sỹ

-Khám đi ,trước khi con bé tỉnh lại

-Vâng

Bà đứng trực tiếp nhìn vị bác sỹ thăm khám cho Phương…họ đang khám trinh tiết của Phương…

Vị bác sỹ cười nhẹ “ Chúc mừng phu nhân cô ấy còn nguyên ạ”

-Tốt lắm…rất tốt…phải vậy chứ…

Bà có vẻ rất vui mừng…Sau khi Phương mở mắt tỉnh dậy bà cười nhẹ

-Cháu tỉnh rồi à,nãy phản ứng của thuốc nên cháu mệt hay sao mà ngủ lịm luôn vậy

-Cháu được truyền thuốc gì vậy ạ

-À thuốc bổ thôi…sức khoẻ cháu rất rốt có thể yên tâm rồi…

-Dạ vâng cháu chỉ thi thoảng hay bị đau đầu thôi,chắc trời đang mát mát nên cháu ngủ luôn…

-Nhìn cháu cười rất hiền,cháu có bạn trai chưa

-Cháu chưa ạ nhưng mà …Bác có điều gì muốn nói với cháu đúng k ạ

-Phải ,Bác từng nói khi nào cần muốn nhờ con giúp một việc

-Nếu việc đó nằm ngoài khả năng thì cháu

-Yên tâm là trong tầm khả năng của cháu,lại được lương nữa chứ…

-Làm gì vậy Bác cứ nói ạ

-Nhà con trai Bác đang thiếu một người giúp việc,cô giúp việc cũ xin nghỉ về chữa bệnh đau lưng,cháu yên tâm là k chạm mặt ,chỉ một tháng thôi khi nào cô ấy lên là cháu xong việc

-Đơn giản vậy thôi ạ

-Nhà cửa nó lúc nào cũng sạch sẽ yêu cầu đầu tiên chỉ là sạch sẽ thôi cháu ạ,nó đi làm cả ngày có lúc bận chả về,cháu chỉ cần dọn dẹp nấu cơm nước rồi về thôi.

-Cháu làm được ạ …Bác giúp cháu việc lớn như vậy việc này k là gì ạ,bác k cần trả lương đâu ạ…

-K việc gì ra việc đó,cháu cứ đến làm đi …tiền nong Bác cháu mình nói sau…

-Dạ vâng ,cháu làm được bác yên tâm ạ…vậy khi nào phải bắt đầu ạ…

-Chiều nay luôn được không …

-Chiều nay…vâng vậy cháu qua làm luôn ạ,à mà Bác ơi anh ấy hay về giờ nào để cháu tránh

-Cứ sáng đi tối mới về nên cháu cứ tới tầm trước 5h chiều

-Vâng để cháu tranh thủ nghỉ trưa qua làm ạ

-Vất vả cho cháu rồi

-Không sao đâu ,Bác ơi đây là chuyện nhỏ,cháu người nông thôn nên cái gì lao động cháu làm được hết ạ…

-Lao động là vinh quang mà…

Phương ra về và tới thẳng khu biệt thự…cô quên béng đi cuộc hẹn với thầy Lương…Phương vừa đến thì cô giúp việc cũ đã đón sẵn ở cửa

-Cháu chào cô cháu tới để làm việc ạ

-Phu nhân có dặn dò rồi,giờ cô về luôn ,cô dặn cháu vài thứ,nhà này hằng ngày đều phải hút bụi,vật dụng phải lau bằng khăn bông mềm ,lau bằng tay không được qua loa…

-Vâng…còn gì lưu ý k ạ

-Phòng cậu Quân,chỗ làm việc lúc nào cũng phải hút sạch bụi ,k dc lau khăn ẩm lên bàn cậu ấy,sách trên kệ thì 1 tuần bỏ xuống lau một lần

-Lau cả sách ạ

-Phải,cậu Quân cực kì sạch sẽ nên cháu phải lưu ý,đồ của cậu ấy cũng phải giặt bằng tay ,bát đũa sau khi ăn xong rửa qua nước nóng rồi cho vào máy sấy bát diệt khuẩn sau đó mới dc úo vào tủ

-Dạ vâng…

-À cậu Quân có nuôi hai con mèo một đen một trắng bọn chúng chỉ ăn hạt k nên cho ăn cơm nhé

-Vâng…cháu nhớ rồi ạ…

Tôi vào căn nhà rộng lớn,gam màu đen trắng cả nhà…anh ta có vẻ thích màu này,trên tường bức ảnh anh ta mặc bộ đồ của công an chụp nghiêm trang dưới cột cờ tổ quốc…hai chú mèo nằm trên ghế nhìn tôi chằm chằm…tôi đến gần vuốt chúng thì cả hai nhắm mắt để im cho tôi vuốt ve “ Ngoan lắm hư là chị cho nhịn luôn đấy”

Bên trên cánh cửa phòng mở ra…Quân đang quấn chiếc khăn tắm đi xuống,cơ thể vạm vỡ sáu múi…phía dưới rốn anh ta xăm hình con quỷ có đôi cánh thiên thần…từ phòng phát ra tiếng nhạc “ Mãi sau này anh mới biết bông hoa đó không phải của anh,chẳng qua là anh đã đi ngang qua đúng mùa hoa đẹp nhất”🎶🎶🎶

-Cô ơi sữa tắm trên phòng cháu hết rồi cô lấy lọ mới hộ cháu…

Phương ngỡ ngàng đang ngồi xoa đầu con mèo,Quân cũng vậy anh ta giật mình khi thấy có cô gái lạ ngay trong nhà…

Cả hai đứng hình vài giây nhìn nhau

🎶 Con tim anh cứ ngỡ là duyên số,thì ra đó chỉ là chuyện hư vô 🎶🎶🎶

🎶 Sau này gặp nhau anh muốn biết mùa hoa đẹp nhất em có nhớ gì 🎶🎶🎶

Bản tình ca vang lên ,hai chú mèo ngoe nguẩy đuôi mừng chủ…ánh mắt ngỡ ngàng!…

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN