Thế Giới Của Anh - Phần 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1626


Thế Giới Của Anh


Phần 10


Tôi biết điều gì cần đến cũng sẽ đến…nghĩ những gì thầy làm cho tôi,tôi lại cố quyết tâm vượt qua…chỉ là về nhà thầy ra mắt thôi mà…cố lên…!
Tôi đi ra ngoài đã thấy anh ta lên phòng…dọn dẹp xong khi tôi vừa mở cửa ra thì anh ta lên tiếng qua camera nhiến tôi giật mình
-Dọn chỗ mèo ị phía sau chưa ?
Tôi hú hồn nhìn lên camera…
-Cháu dọn xong rồi chú yên tâm,chú nhớ giúp cháu vụ kia nhé…
Anh ta không trả lời,tôi ra về lầm bầm “ Tính khí khó hiểu”…
Quân ngồi trong phòng làm việc,anh ta mở từng trang những vụ án giết người ,những hình ảnh về những cái xác là những thứ hằng ngày anh ta phải đối mặt…nhìn và suy nghĩ phân tích…
Trong căn phòng anh ta như cô lập mình trong một khoảnh khắc nào đó…
Hôm sau tôi đi học,thầy Lương nhìn tôi ở sân trường và mỉm cười…Hoa hẩy vai tôi
-Cười yêu kìa…cười với chàng đi
-Điên à ,nhỡ ai thấy thì sao
-Có sao đâu
-Đừng có linh tinh…lộ ra chết đấy…
-Sao mà chết
-Bố tao mà biết chắc chết quá
-Từ bé bố mày có bao giờ đánh mày đâu
-Nhưng ông kì vọng vào tao nhiều ,giờ yêu đương sợ ông k đồng ý rồi lại hay cả nghĩ nên cứ tránh ,giấu dc ngày nào hay ngày đó
-Yêu thầy quá chất và chuẩn luôn…
-Được rồi khen mãi vậy,mày không nói tao cũng biết …đi vào lớp thôi,mà hôm qua hoàn thành bài chưa đấy
-Rồi,mày chưa đúng k ,hqua về muộn mà
-Tao thức đến 1h để làm đấy,không bao giờ chểnh mảng…
Tại cơ quan công an…
Trong giờ nghỉ trưa…Phan Ngọc Hằng ngỏ ý trước với Quân
-Sếp ơi đi ăn chứ nhỉ
-Anh không đói,mấy đứa cứ đi ăn đi
-Trời làm việc cả ngày rồi k ăn chịu sao được ạ,đi nào sếp …
-Anh còn có việc
Quân đứng dậy vỗ vai Hằng…Hằng nhìn theo ánh mắt đầy tiếc nuối…Ra khu căntin của khu uống cafe…thư kí của Quân đi tới
-Sếp có gì gọi em ạ
-Vụ án ngày x nạn nhân tên Hân do bị một thanh niên ngáo đá đâm vào ,nghe nói có ông to nào bao che cho vụ đó điều tra xem là ai
-Ơ ,để em xem lại nào…
Thư kí mở máy ra tìm gì đó…
-Sao thế
-Vụ này hôm nọ em nói chuyện với sếp đó,là cháu trai của hãng chủ tịch hàng không,sếp có nói để tự em sắp xếp
-Thế à,tôi k nhớ ,cậu dàn xếp sao rồi
-Nghe nói người nhà k kiện mà giải quyết êm rồi nên em đã gạt hồ sơ đó r ạ
-vớ vẩn,sao k điều tra kĩ,hắn còn đe doạ người nhà nạn nhân nữa,phải cho nó chịu trách nhiệm trước pháp luật
-Ơ nhưng mà có bao giờ xếp tham gia mấy vụ bé này đâu,ai nhờ sếp à
-Phải,cô gái bị đâm là bạn học của cô gái đang giúp việc ở nhà tôi,nghe nói hắn đến đe doạ nhà nạn nhân,hống hách như thế mà cậu để lọt
-Em oan thật sự luôn vì không thấy một lá đơn nào nên em mới gạt đi chứ ah,cứ nghĩ bên đó giải quyết êm xuôi
-Tiền chạy án đã nhận chưa
-Dạ chưa may quá ạ,em đang bảo hết tuần huỷ hồ sơ em mới nhận…
-Cậu dạo này làm việc sơ xót quá đấy…ngay từ đầu tôi đã bảo con trời cũng phải trả giá nếu phạm pháp lớn như thế…
-Dạ em xin lỗi sếp,em sẽ tìm hiểu kĩ rồi làm việc ạ
-Làm đi…
-Ơ mà sếp cô gái giúp việc đó vẫn làm ở nhà sếp ạ
-K làm thì sao mà làm thì sao
-Em hỏi thế thôi ý mà he he,em cũng muốn có cô giúp việc trẻ đẹp như thế
-Im đi
Quân lấy tờ báo gõ vào đầu người thư kí…
Nói xong Quân mở điện thoại ra ấn vào camera thấy Phương đang dọn dẹp,vừa lau nhà vừa huýt sáo…quần sắn ống thấp ống cao…đang nhìn thì bố anh ta xuất hiện…Quân vội nhét điện thoại vào túi…
-Bố có chuyện muốn nói với con…
Tối hôm đó tôi đến nhà thầy trong trạng thái khá căng thẳng,Hoa cho tôi mượn chiếc váy vì quần áo của tôi chỉ có vài bộ thay đổi đã cũ không có chiếc váy nào…lần đầu mặc váy trước mặt thầy tôi hơi ái ngại…
Thầy Lương thấy Phương dịu dàng trong chiếc váy trắng,thầy mỉm cười khi thấy Phương đi từ dưới sảnh chung cư
-Chào em…
-Vâng em chào thầy
-Hôm nay Phương xinh lắm
-Dạ ( cúi đầu cười vẻ ái ngại)
Ngồi sau xe máy thầy Lương với tay ra sau cầm lấy tay tôi ôm vào eo thầy
-Ngồi thế này cho chắc
Tôi ngại đỏ mặt…nhìn dáng vẻ hiền từ của thầy tôi rất vui vì mình may mắn gặp được người như thầy…
Đến nhà thầy một căn nhà rất to giữa mặt phố sầm uất trong khu trung tâm…vừa bước vào nhà…tôi thấy chị chủ tiệm nail đon đả
-Phương đến rồi à,vào đi em…
-Em chào chị
Thấy bố mẹ Lương ngồi ở ghế Phương cúi đầu chào lễ phép
-Cháu chào hai bác ạ…
Mẹ Lương đứng dậy cười nhẹ
-Chào cháu ( mặt khinh khỉnh rồi nhìn từ trên xuống)
-Vâng…
Bố Lương bảo con trai “ Lương ra lấy ít chả chó bố đặt rồi đấy”
-Vâng để con đi…
Chị chủ là em gái thầy Lương nên quen biết từ trước cũng khiến tôi đỡ ngại…
-Chị để rau em rửa cho ạ
-Chị rửa rồi k phải làm gì đâu,k cần ngại đâu…mà biết đâu sau này lấy anh Lương thì chị phải gọi em là chị đấy…
Mẹ Lương đóng phập nắp nồi cơm
-Nói chuyện xa xôi quá đấy
Tôi nghe thấy có vẻ bác không thích nên tôi khựng lại…
Chị chủ đi ra ngoài nghe điện thoại…mẹ Lương bắt đầu hỏi tôi
-Cháu bao tuổi ???
-Dạ năm nay cháu 19 ạ
-Đã qua sinh nhật chưa mà 19
-Dạ chưa
-Thế là vẫn 18,tuổi này lo học hơn là yêu đương chứ nhỉ
-Dạ vâng …cháu…
-Thằng Lương nhà Bác là trai gốc thành phố chính hiệu,bác thích nó lấy vợ gần thôi,cháu quê Phú Thọ à
-Vâng
-Gái Phụ Thọ lên đây làm dịch vụ nhiều lắm…
Phương nắm chặt tay…
-Dịch vụ cũng có nhiều loại dịch vụ Bác ạ,ví dụ như làm bếp hay làm nhân viên bán hàng
-Ý bác nói dịch vụ khác kìa,nhiều vụ lên thành phố làm sinh viên sau đó lại chuyển qua làm nghề dịch vụ như gái gọi bia ôm,nhiều lắm…Bố mẹ cháu làm nông bác có nghe kể rồi nhưng nhà bác ba đời chẳng ai phải làm ruộng cả ngay từ điểm đó đã thấy cháu và thằng Lương k hợp nhau rồi…con trai bác k chỉ là một thầy giáo bình thường nó còn là…
Chị chủ đi vào gạt đi “ Mẹ đừng nói linh tinh nữa,anh dặn thế nào rồi”
-Vậy dọn cơm đi…Bác nói vậy chắc cháu hiểu ý Bác…
Mẹ thầy nói thẳng rõ với tôi như vậy …hoá ra bà chê tôi và thầy k môn đăng hộ đối,cũng đúng thôi ,nhà họ có điều kiện hơn nhà mình rất nhiều…
Thầy mang đồ về…cả nhà nói chuyện vui vẻ,ai hỏi gì tôi trả lời đó nhưng mẹ thầy tuyệt nhiên k hỏi gì mà tỏ ra đon đả và gắp đồ ăn cho tôi như thể hiện sự thân thiện…
Sau khi ra về tôi vẫn tỏ ra vui vẻ …đến khi thầy đưa tôi về tận cửa ,tôi định nói nhưng rồi lại thụt lại…
-Anh thấy nhà anh rất quý em,bước đầu như vậy đã ổn rồi phải không ?
-Vâng …em cũng rất vui khi hôm nay được biết nhà anh…
Thầy Lương hôn lên trán tôi…
-Vậy anh về đây,ngủ ngon…
Tôi nhìn thầy Lương rời đi mà thấy lòng bứt rứt khó chịu,tôi nếu nói ra có lẽ thầy sẽ buồn và trách cứ mẹ của thầy,nên tôi sẽ nén lại trong lòng…
Hoa sau khi nghe Phương kể,cô tức
-Khốn nạn,giàu có hơn ai mà vênh váo,chưa gì đã khinh mày rõ rệt thế rồi.
-Mày cấm bép xép gì đấy
-Biết rồi thế mày tính thế nào,tội thầy lắm,thầy ở giữa chắc khó xử
-Tao muốn suy nghĩ thêm…
Hoa nhìn Phương buồn bã đi vào bên trong phòng…
Tôi cả đêm ngồi nhìn lên trần nhà,suy nghĩ về chuyện giữa tôi và thầy,tôi có thích thầy vì sự hiền từ dễ mến của thầy,chỉ là…chỉ là khoảng cách giữa chúng tôi đúng là nỗi lo lớn nhất…
Hôm sau khi Phương đến dọn dẹp nhà của Quân,vì là chủ nhật nên Quân ở nhà,thấy dáng vẻ của Phương buồn thiu,không nói năng gì hay lắm mồm như mọi lần…
Khi Quân đang đọc báo ngoài hiên trên nền cỏ …anh ta vừa nhấp ly trà lên miệng thì thấy điện thoại của Phương reo liên tục ,Phương cứ ấn tắt điện thoại lại reo,ánh mắt Phương rất buồn khi nhìn cuộc gọi…
-Này nhóc,lau cửa kính bên kia vẫn bẩn nguyên,làm không tập trung thì hôm nay nghỉ đi…
Đột nhiên phia bên kia cửa kính Quân thấy Phương rơi nước mắt…anh ta ngỡ ngàng nhìn xung quanh xem có phải Phương xúc động khi thấy gì đó không?
Sau tấm kính,ánh nắng chiếu lên gương mặt buồn của Phương ,Phương k biết rằng Quân đang chú ý…cô gạt nhẹ nước mắt quay đi,mái tóc khẽ lay bởi cơn gió nhẹ thoảng qua…
-Mình nói gì quá sao?
Quân đang cúi xuống đọc báo thì Phương đập chiếc khăn lên bàn khiến Quân giật mình
-Không làm nữa,hôm nay cháu không làm được
Quân ngạc nhiên …
-Ừ,không sao…có thể về …mà khăn bẩn lại đặt lên bàn sạch là sao?
-Chú cho cháu hỏi một câu thôi
-Hỏi đi…
-Nếu có một cô gái yêu một chàng trai mà nhà cô gái ở quê nghèo một tí nhưng cô gái rất giỏi,thông minh lại tốt bụng…
Nghe kể đến đây Quân thở dài
-Rồi là chàng trai nhà điều kiện giàu có và bố mẹ chàng trai không đồng ý
-Sao chú biết giỏi thế
-Xem phim hàn ít thôi
Quân đứng dậy gõ tờ báo lên đầu Phương…
-Không cháu nói thật mà,chuyện của cháu mà…
Quân quay lại nhìn
-Cô có bạn trai rồi à
-Vâng…
Ánh mắt Quân thay đổi khi nhìn Phương…
Tại quán rượu hạng sang…Quân đèo Phương tới đây,Phương lưỡng lự
-Sao bảo muốn uống rượu
-Cháu bảo mời nhưng quán này cháu k có tiền,quán vỉa hè thôi…ra quán vỉa hè đi chú…
Quân thở dài rồi chở Phương ra quán bò nướng mà Phương mong muốn
-Chú nhớ cháu say phải đưa cháu về đấy
-K đưa về tôi giữ làm gì?
-Cháu tin chú…vụ của bạn cháu cám ơn chú đã quan tâm…mẹ Hân nói có giấy gửi triệu tập mẹ Hân lên cơ quan điều tra rồi,họ còn hướng dẫn mẹ Hân làm đơn nữa,cháu biết tất cả là nhờ chú…
Quân k nói gì,anh ta nhấp ly rượu lên môi…Ngồi ăn đồ nướng bắn tung toé,anh ta lại là người sạch sẽ nên cứ ngồi né tránh và k ăn miếng nào
-Sao cô có thể ăn thứ này được,quá nhiều dầu mỡ
-Ngon mà chú thử đi,ăn xong nghiện đấy
-Nếu tôi nghiện thì có thể làm công an không
-Ừ nhỉ,ha ha chú đã yêu bao giờ chưa ( bắt đầu say)
Quân không trả lời
-Nếu cảm thấy k hợp thì chia tay,có gì mà phải buồn…
-Chú k hiểu đâu thầy Lương là mối tình đầu của cháu,mà tình đầu thì rất sâu đậm,chú nghĩ đến tình đầu của chú mà xem…
-Tôi chưa bao giờ phải buồn vì đàn bà
-Nhưng cháu chắc sẽ có người đàn bà vì chú mà đau buồn,đàn bà nặng tình hơn mà…phải không?
Quân đổi sắc mặt,anh ta tu hết chén rượu…
-Uống vậy đủ rồi đấy
-Cháu muôn say,say để đỡ phải buồn …hu hu…mẹ ơi ( khóc mếu máo) sao ngta phải sinh ra người giàu và nghèo vậy…
Quân ôm trán bất lực khi thấy Phương khóc…đến khi Phương gục xuống bàn…điện thoại của Phương không ngừng reo lên…Phương bật dậy nghe máy
-Thầy đừng gọi em nữa em nói chia tay là có lý do cả mà…
-Em đang ở đâu,anh qua nói chuyện với em
-Chúng ta k môn đăng hộ đối đâu
-Em khóc à,Phương…em ở đâu…anh qua ngay
-Được thầy qua đi,em nói rõ luôn…( Phương gửi định vị)
Phương cúp máy rồi gục tiếp…Quân thở dài
-Chị ơi tính tiền…
Quân vừa đứng lên tính tiền thì thấy một người đàn ông đi tới chỗ Phương lay lay…đó là thầy Lương…
-Phương ơi,anh đây…em sao lại say thế này…em uống với ai vậy…ai lại để em say thế này…
Quân từ sau lưng nói lên “ Uống với tôi đấy”…
Thầy Lương đứng dậy nhìn Quân…Hai người nhìn nhau còn Phương say gật gù đứng ở giữa hai người đàn ông…!

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN