Thế Giới Của Anh - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1640


Thế Giới Của Anh


Phần 9


Tên khốn đó mỗi lần gặp mà làm mình cảm thấy nhục vô cùng,mà mình có làm quái gì hắn đâu sao cứ phải nói những lời khó nghe thế chứ…

Đúng là có ăn học mà nói chuyện còn k bằng người không học hành…

Phương sách túi đồ ra bên xe buýt ngồi trời đổ cơn mưa…cô đột nhiên thấy tủi thân,đôi mắt đỏ lên “ Cố lên nào không được khóc,ai làm gì mày đâu mà khóc hả Phương”…

Phương nắm chặt tay cố kiềm chế cảm xúc…

Quân ngồi ăn một mình anh ta ăn chậm rãi cứ gắp một miếng lại thở dài…nhìn bên ngoài đổ cơn mưa…tiếng mèo kêu meo meo dưới chân…Quân đặt đũa …

Anh ta ra ngoài hiên đứng hút thuốc nhìn về phía xa xem Phương có quay lại không,đứng một hồi lâu không thấy Phương…anh ta dập điếu thuốc rồi quay vào nhà vẻ mặt không vui vẻ…

Tôi đêm đó ngủ ở siêu thị chuyên bán đồ ăn đêm,ăn cốc mỳ xong tôi ra hiên siêu thị ngồi rồi gật gù ngủ …

Hôm sau đến trường thầy Lương tranh thủ nói với Phương khi các bạn xuống sân tập thể dục và Phương phải trông lớp…

-Thầy nghe Hoa nói em đi tìm nhà,đêm qua em ở đâu,sao em k nói với thầy,thầy có thể giúp em mà

-Dạ thôi chuyện này em làm được,với lại có phải truyện lớn lao gì đâu nên k muốn phiền thầy

-Em có thể dựa vào anh cơ mà,anh đang là bạn trai em,em nên dựa vào anh khi cần

-Em k có thói quen dựa dẫm vào người khác ạ

-Nhà bạn thầy có một căn hộ chung cư gần đây bỏ không ,thầy có thể mượn nó cho em,nếu em ngại thì trả như phòng trọ cho thuê

-Căn đấy sao có thể trả như phòng trọ được,em k có khả năng

-Coi như em đến cho có hơi người,nó bảo thầy đến ở nhưng thầy k đi đó chứ,giờ tạm thời chưa tìm được thì ở đó khi nào bên kia sửa xong thì quay về …

-Cái này…vậy em xin được trả tiền như nhà trọ ạ

-Được …( thầy mỉm cười rồi xoa đầu Phương) thầy rất lo nếu em có chuyện gì thầy cảm thấy lòng k vui …

Phương cười nhẹ rồi cúi đầu …

Tôi cảm thấy thật sự thầy luôn quan tâm đến tôi,chỉ là tôi chưa sẵn sàng mở lòng với thầy mà thôi…có lẽ đến lúc nên mở lòng mình thật rồi…

Tôi chuyển đến căn hộ mới ,Hoa cũng nhanh chóng chuyển tới …hai chúng tôi vui vì tìm được nơi quá lý tưởng…

-Phương này phải cám ơn thầy lương ý,nhà này đẹp quá mà bỏ nhỉ

-Thầy nói chủ nhà ở nc ngoài định cư rồi nên bỏ hoang…

-Mùi phòng mới thế này cơ mà,chắc mới sửa lại nhỉ

Phương nhìn căn hộ còn rất mới k giống bị bỏ hoang đã lâu…

Tại văn phòng bất động sản…thầy Lương kí xoẹt vào tờ giấy mua bán nhà đất…

-Thủ tục hoàn thành rồi ạ,rất vui được giao căn hộ này cho anh,hướng đó view đẹp nhất đó ạ

-Cám ơn đã làm nhanh chóng

-Đợt này bất động sản đang chững sao anh k cho thuê những căn hộ anh có sẵn…anh sở hữu 27 căn hộ trong toà nhà này cơ mà…

-Đang có khách thuê k nỡ đuổi người ta đi,hơn nữa vị khách này đặc biệt với tôi nên tôi muốn những gì đẹp nhất, mới nhất dành cho người ấy…

Thầy Lương bước lên thang máy…thấy Phương đang quét cả hành lang …thấy thầy Phương mỉm cười

-Em nấu đồ ăn xong rồi thầy vào dùng cơm với em luôn nhé,cám ơn thầy đã vất vả giúp em dọn đồ cả buổi chiều …

-có gì đâu,đồ có sẵn chỉ là sắp xếp lại thôi mà…

-Vâng thầy để em cầm đồ cho

Phương nhanh nhảu lấy đồ sắp ra đĩa,Hoa thì đang hát vu vơ ngoài ban công và phơi quần áo…thầy Lương lặng nhìn Phương vừa cười vừa nói chuyện đon đả tính rất vui vẻ…

Tại cơ quan của Quân…

Anh ta đang ngồi xem hồ sơ án thì một cô gái mặc bộ đồ công an bước vào

-Chào sếp,em là Phan Ngọc Hằng được điều chuyển từ cục phòng chống ma tuý tới đây để phục vụ cho vụ án lần này ạ…

-Em ngồi đi…

-Vâng em nghe nói sếp trước cũng từ bên ma tuý đúng không ạ

-Phải rồi

-Lúc đó em vẫn còn thực tập mà giờ sếp đã làm giám đốc rồi …

-Chúng ta sẽ họp chuyên án trong 30p nữa hãy đọc án đi…

-Vâng sếp…

Tôi gặp mẹ Quân tại quán cafe…bà có vẻ rất buồn

-Bác thay mặt nó xin lỗi cháu

-Ôi bác đừng nói vậy,bác có sai gì đâu ạ

-Bác đến gặp cháu ở xóm trọ thì họ nói cháu đi rồi nên bác đã gọi cho Quân,bác nói cho cháu ở lại vài ngày nên có lẽ đã gây ra sự hiểu lầm đáng tiếc cho hai đứa

-Cháu biết bác có lòng giúp cháu nhưng bác có thể nhờ cháu việc khác được không ạ,cháu nghĩ anh ấy cũng không thích cháu đến đó đâu ạ…

-Nó cục cằn tính từ nhỏ nên cháu đừng chấp nó…được không cháu…

-Hôm qua cháu có nói k đến làm nữa rồi ạ

-Cháu cứ tới Bác sẽ nói nó

-Thôi bác ạ,càng nói càng khiến anh ấy thêm ghét cháu…

-Giờ bác k biết lấy đâu ra người vì nó khó tính…không cháu cố gắng nốt hết tháng này cho Bác…

-Cháu…

-Hộ bác …

-Vâng,vậy cháu cứ tránh giờ anh ấy có mặt là được ạ…

-Phiền cháu quá rồi nhưng bác chưa tìm được người thích hợp,cháu làm việc rất sạch sẽ chỉn chu bác rất thích…

-Vậy còn chục ngày nữa cháu sẽ cố hoàn thành nốt…cháu k ngại việc chỉ ngại con Bác thôi…

-Kệ nó,nó nói gì cứ coi như điếc,cháu làm đúng việc của cháu là được rồi

-Vâng…

Sau cuộc nói chuyện,trên đường đến nhà Quân tôi gọi cho bố tôi

-Alo bố ạ,bố khoẻ hẳn chưa

-Ngày nào cũng hỏi khoẻ chưa,tôi khoẻ lắm cô ạ

-Con cứ kiểm tra cho chắc,con nghe chị nói rồi có cô xuân ngày nào cũng sang thăm bố đúng k?

-Hai đứa cứ nghĩ linh tinh,cô ấy là bạn thôi

-Giữa nam và nữ k có chuyện tình bạn nhé…con ủng hộ bố mà

-Thôi nhé cứ trêu thế bố k thích đâu,mai ra bến xe lấy gạo với thịt đấy…

Bố cúp máy,tôi mỉm cười…

Đến nhà Quân tôi thồi phù mạnh để lấy cảm hứng làm việc…phải làm nhanh trước khi anh ta về,lại chạm mặt thì ngại lắm…

Tại phòng của Quân ở toà nhà trực thuộc công an thành phố …Phan Ngọc Hằng cầm hồ sơ vào định bàn việc thì thấy Quân đang ngồi ngủ…cô gái khẽ đặt hồ sơ lên bàn và ngồi nhìn Quân ngủ …cô mỉm cười…!

Thầy Lương trong bữa cơm gia đình bị mẹ dồn ép hỏi đi hỏi lại…

-Thứ bẩy này con đi xem mặt nhé

-con có người yêu rồi nên mẹ đừng nghĩ đến kiểu đó đi,con kp k thể kiếm ngy mà cần mai mối

-Thật sao,con nhà ai,làm gì,bố mẹ nó làm gì

Bố Lương chẹp miệng :” Bà cứ quan trọng,yêu nhau lại cứ hỏi bố mẹ ngta làm gì để làm gì”

-Hỏi chứ,nhỡ k môn đăng hộ đối,nó lợi dụng con mình thì sao?

-Nghĩ thế bảo sao con nó chả yêu ai…Lương này ai cũng đươc nhưng cứ dắt về nhà đi ,thứ bẩy này luôn đi,qua lại cho thêm gần gũi và để bme còn biết mặt

-Vâng …

Quân trở về nhà thấy cửa mở…vào bên trong thấy Phương đang ôm con mèo đen và quay tiktok …theo cái trend gào mồm lên nói gằn giọng tiếng nhật “ Ariga tô”…

Phương ho nhẹ nhìn con mèo “ Tao đứt hơi vì mày không hợp tác gì cả cứ nhìn đi đâu ý”…

Tôi quay sang thấy anh ta đứng lừ lừ ngay phía sau,tôi ngại quay mặt đi…” Chết anh ta nay lại về sớm thế”…

-Dọn cơm luôn đi

-Vâng

Anh ta coi như k có chuyện gì hôm qua,phải rồi loại máu lạnh như hắn thì có để tâm chuyện gì…

Quân lên thay đồ đi xuống thấy Phương đang cười nói điện thoại với bạn

-Sắp xong rồi xong tao về luôn cứ ninh đỗ đen cho dừ xong uống nước của nó rất tốt,mày ninh kĩ đấy đừng sượng như hôm qua…

Phương sắp cơm xong cười gượng “ Đồ xong rồi ,chúc chú ngon miệng”

Phương đeo balo lên vai định đi thì Quân gọi lại

-Khoan đã

Tôi thầm nghĩ chắc xin lỗi rồi mời mình ăn cơm đây mà

-Vâng

-Ở lại khi nào tôi ăn xong còn dọn luôn tránh ruồi muỗi…

-à vâng

Phương vẻ mặt cay cú…ngồi ở sảnh được 5p thì Quân lại gọi

-Cô cũng ăn luôn đi …

Phương lúc này như mở cờ trong bụng nhưng ngại nên từ chối

-Thôi chú ăn đi,k cháu ngồi đối diện thấy người lạ chú lại ăn mất ngon…

Quân cười khẩy nhẹ …Phương ngồi nhìn zalo lại thấy ảnh Hân…cô chợt nhớ ra…” À chú ơi”

Quân đang ăn giật mình …Phương đi ra rất hùng hổ…” cháu có việc muốn nhờ chú ạ”

-Việc gì ,nếu chưa có chỗ nào ở thì

-Không phải chuyện đó ,cháu có người bạn học cùng bị một thằng khốn nạn đâm vào ,bạn cháu mất rồi nhưng thằng đó lại không bị làm sao,nó nhởn nhơ đến ép người nhà bạn cháu nhận tiền rồi còn hống hách…chỉ vì nhà nó có tiền mà coi thường mạng người ( nói oang oang tay chân chỉ trỏ khiến Quân đau hết đầu)

-Rồi tóm tắt đi…

-Cháu nghe nói nó có ông to chống đỡ chú cũng là ông to ,chú xem có giúp cháu đưa nó ra ánh sáng không ạ…

-Bạn tên gì ,sự việc xảy ra ở đâu khi nào?

-Bạn cháu tên Hân …ở phố X nghe nói hắn ngáo đá nên đâm vào ,Hân là bạn thân của cháu…nó rất tốt

Nói đến đây Phương đang cứng rắn mà rơi nước mắt lã chã…Quân thấy khó xử…anh ta rút giấy ăn trên bàn đưa cho Phương…Phương bật khóc to hơn “ Cuộc đời thật bất công,tương lai ở phía trước,chúng cháu cùng nhau ước mơ rất nhiều thứ chưa kịp hoàn thành…chỉ vì họ có tiền mà coi nhẹ mạng người khác”…

Nước mũi Phương chảy ra …Quân rùng mình rút thêm giấy bịt lên mũi Phương…Phương ngạc nhiên ngẩng lên nhìn “ Sao chú bịt mũi cháu,bịt thế cháu thở kiểu gì”…

-Mất vệ sinh quá,đi rửa mặt đi…

-Chú giúp cháu vụ này chứ…bạn cháu nhà nghèo k có tiếng nói,mong chú giúp cho…

-Tôi sẽ chú ý…đi rửa mặt đi…

-Cám ơn chú nhiều lắm ạ,chú là người tốt…cực tốt cực ngầu…( nịnh nọt)

Phương quay đi …Quân xoa đầu con mèo trên bàn “ Người tốt” ( anh ta cười khẩy nhẹ)…

Tôi nhận được điện thoại của thầy Lương

-Em đang ở đâu anh qua đón…

-Thôi ạ em cpi về rồi ạ

-Ngày mai em qua nhà anh ăn cơm nhé

-Nhà thầy ạ

-Ừ …em có ngại không

-Có ngại chứ ạ nhưng k sao,em sẽ đi ạ…

Tôi cúp máy rồi thở dài…ngày mai mình sẽ ra mắt nhà người yêu…!

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN