Thế Giới Của Anh - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1557


Thế Giới Của Anh


Phần 8


Có lẽ tôi đã tới không đúng lúc…anh ta và bạn gái đang ở ngay trước mặt tôi…
Quân ngẩng lên nhìn Phương
-Có chuyện gì không?
-Có chút chuyện nhưng mai nói cũng được ạ,vậy cháu xin phép
-Nói luôn đi
Cô gái bên cạnh cười nhẹ “ Ai vậy anh”
Quân hất tay cô gái kia ra “ Đừng chạm vào anh”…
Cô gái có vẻ ngại với tôi nhưng vẫn cố lấy lòng Quân bằng cách tới gần đon đả…
-Kìa anh say rồi để em đưa anh vào nhà rồi em về mới yên tâm…
Quân đột nhiên quàng vai tôi
-Có người dìu anh rồi em về đi,giờ em có thể hoàn toàn yên tâm
Tôi ấp úng và ngại với cả cô gái kia …” này chú”
Anh ta rất máu lạnh,bấm cổng lại và để cô gái kia ở bên ngoài…khi vào bên trong Quân bỏ tay ra khỏi vai tôi đổi thái độ ( anh ta mượn Phương đuổi khéo cô gái kia)
-Đi lấy nước cho tôi
-À vâng…
Tôi đi rót cốc nước lạnh đi ra thấy anh ta bỏ kính,lần đầu tôi thấy anh ta không đeo kính,gương mặt anh ta có vẻ mệt mỏi,mắt nhắm như ngủ gật…tôi khẽ đặt cốc nước để đánh tiếng…anh ta mở mắt và uống hết ly nước
-Nói đi có chuyện gì không?
-Cháu thấy hôm nay chú mệt rồi nên để mai nói cũng được ạ.
-Từ mai không cần tới đây nữa,tôi sẽ sắp xếp người khác
-Lý do là gì ạ?
-Là sao?
-Lý do chú không thích cháu là gì,không sạch sẽ hay có vấn đề gì chú cứ nói cháu sẽ sửa.
-Chẳng có lý do gì ở đây cả,chỉ là tôi không thích
-Chú sợ chuyện nam nữ sẽ xảy ra ạ,chú yên tâm chú không phải gu của cháu và cháu đoán chắc cháu cũng k thuộc dạng con gái sexy lady mà chú thích nên chú không cần ngại chuyện đó,ngoài việc đó ra cháu nghĩ k có lý do gì để chú k cho cháu tới đây làm việc.
-Rốt cuộc mẹ tôi đã cho cô bao nhiêu tiền để cô có thể mạnh mồm vậy được…
-Bác chẳng cho cháu cái gì cả,tiền tự dưng cho thì cháu cũng k bao giờ lấy,chỉ là cháu nợ bác gái một ân tình mà cháu cần phải trả và nhớ ơn người đã giúp mình…chỉ vậy thôi.
Quân vỗ tay rồi cười phá lên …
-Giỏi lắm…lý do hoàn toàn thuyết phục,bác gái có nói là phải tụt quần áo nếu cần để phục vụ con trai Bác không?
-Chú nói gì?
Quân đứng dậy tiến đến gần Phương…Phương lùi lại “ Này chú đừng có đùa kiểu đấy”
-Đùa…tôi chưa bao giờ biết đùa với ai cả ,thế nào còn trinh không,nếu còn chúng ta lên giường rồi tôi sẽ cho ít tiền,sau đó biến nhỉ…
Quân dồn Phương vào chân tường…Phương lấy tay giữ ngực Quân để k cho áp sát,gương mặt Quân gần sát Phương,đôi mắt Phương to tròn vẻ cứng rắn nhìn Quân mà k hề sợ sệt…đôi môi Quân đỏ hồng nhẹ như con gái,sống mũi anh ta cao với chiếc cằm thon hài hoà khuôn mặt …hơi thở anh ta sát lại gần Phương…Phương trợn mắt
-Tôi còn trinh cũng không đến lượt chú đâu,chú k phải mẫu người của tôi nên đừng đề cao bản thân,với cả nói ra chú thật đáng thương,người có tiền như chú thì cũng chỉ có vài loại con gái chân dài lả lướt nhưng cũng phải qua tay vài thằng rồi mới đến lượt chú hoặc cứ cho là chọn được đứa con gái ngon đi thì khác gì đi mua trinh,cả đời chú đã có cô gái nào còn nguyên tự dâng hiến chưa,hay tất cả đều có mục đích…
Quân phá lên cười lớn,người anh ta nồng nặc mùi rượu…anh ta dí gần sát môi vào môi Phương…
Phương nhẩy lên dùng trán mình đập vào mũi anh ta rồi đẩy mạnh…” Chú say rồi tôi k chấp chú ,cái đó để cho chú tỉnh táo lại,đừng nghĩ mình cao giá”…
Phương lấy ba lô rồi chạy thẳng ra bên ngoài…
Tôi ra bên ngoài rồi mà thấy tim còn như sắp nhẩy ra khỏi lồng ngực,nay mình máu quá…lúc nãy suýt nữa lộ vẻ sợ hãi là thua hắn…anh ta có vẻ uống quá nhiều rồi ,tên cà chớn nói năng chẳng có chừng mực…ỉ có tiền bắt nạt người khác…
Trong nhà tắm ,Quân lấy bông bịt mũi vì chảy máu mũi do Phương nhẩy lên đánh đầu,anh ta nhìn qua gương rồi cười khẩy và lắc đầu “ Con ranh đó đã làm gì mình vậy”…
Tôi về nhà kể cho Hoa nghe mọi chuyện ,Hoa lo lắng
-Trời mày quen người làm to như thế sao mày lại không khéo vậy
-Thì anh ta nói chuyện khó nghe lắm,mày không biết đâu
-Thế có xin lỗi anh ta chưa
-Tao sai đâu mà xin lỗi
-Mày quên việc nhờ chuyện của cái Hân à
-Tao lúc ý sôi máu nên quên béng đi ,để mai tao nói chuyện lại xem sao?
-Mày chả khéo gì cả,đàn ông khi say người ta trêu vài câu có sao đâu cứ làm quá lên
-Thì tao có bh được đàn ông trêu đâu,mà anh ta nói nghe ngứa tai lắm,không vì mẹ anh ta nhờ thì tao k thèm làm…
-Mày nợ người ta mà
-Nợ tiền có thể trả nhưng nợ ân tình thật sự khó lòng trả hết…thôi đi ngủ mai tính…
-Này anh đó đẹp trai không,cho tao ngó cái
-Không già rồi,xấu lắm mặt dỗ da đen xì mắt trắng môi thâm
-Mấy người già chưa vợ thường khó tính với chắc có vấn đề,tưởng soái ca mà như mày tả thì nản thật…
-Tôi quay đi k dám nói cho Hoa biết là nhìn anh ta rất trẻ lại còn phong độ nhìn rất sang nhưng cái miệng của anh ta nói chuyện chẳng sang tí nào…
Sau hôm đó khi tôi đến chú bảo vệ đưa khoá cho tôi “ Cháu là Phương hả,cậu Quân gửi khoá mới cho cháu đây,ở đây đợt vừa rồi có vài kẻ lạ đột nhập,để đề phòng nên cả dãy được thay khoá mới”
-Dạ vâng ,cháu cám ơn chú
Mình cứ tưởng anh ta cố tình thay khoá…thế nhưng sau hôm đó tôi k gặp lại anh ta,khi tôi đến và về cũng k chạm mặt …
Tại phòng họp của giám đốc công an thành phố…các lính dưới của Quân nhìn sống mũi sếp đỏ ửng…họ có vẻ chú ý…Tùng đánh tiếng
-Mọi người chắc đang thắc mắc sao mũi sếp đỏ lên thế kia đúng không,bị gái đánh đấy
Mọi người cười ồ lên Quân lừ mắt “ Tập trung vào chuyên án lần này đi,giết 4 người trong một gia đình,tên hung thủ này rất táo tợn ,ngay cả một đứa trẻ cũng không tha”
Tùng thở dài: Có lẽ do mâu thuẫn cá nhân vì tài sản còn nguyên
-Lập tức đêm nay họp chuyên án khẩn,đích thân tôi phải tóm được nó…
-Vâng sếp…
Đã là cúng ba ngày của Hân…tôi và Hoa tới thắp hương cho bạn…mẹ Hân mặt buồn bã
-Hôm qua bên đó có tới đưa tiền Bác k nhận sau đó Bác trai có lớn tiếng với cái thằng đâm con Hân,nó còn bảo tiền k ăn thì ăn cục cứt…các cháu xem có mất dậy không ?
-Vụ này đưa lên mạng được k ạ
-Cháu bác có đưa lên rồi nhưng đều bị gỡ hết,họ dìm hết cháu ạ…khổ thân con Hân nhà Bác chết trong tức tưởi …
Tối hôm đó sau khi từ nhà Hân về tôi đi ăn với thầy Lương ở quán bò nầm nướng…thầy gắp liên tục cho tôi
-Ăn đi sao cứ thẫn thờ ra vậy…
-Nghĩ đến chuyện của Hân em k ăn ngon được ạ
-thầy nói rồi chuyện gì qua cứ để nó qua đi…đừng nghĩ nhiều,người mất rồi không thể sống lại được,hãy để tất cả qua đi
-Kẻ có tội vẫn dc nhởn nhơ thầy ạ em ức lắm
-Họ sẽ phải trả giá sớm muộn thôi…à mà dạo gần đây em k đến cửa hàng nail nữa vậy
-Em xin nghỉ một tháng vì chiều đến em phải đi làm chỗ người quen
-Làm một tháng thôi à
-Vâng làm một tháng thôi là xong ạ
Trời nổi cơn gió lạnh ,thầy kéo sát ghế lại gần Phương…hai người trò chuyện rất vui vẻ bên bếp lửa ấm áp…
Khi đưa Phương về thầy Lương định hôn Phương thì cô tránh…
-Lạnh rồi thầy về đi ạ
Thầy Lương ngại nên ấp úng
-Ừ vào nhà đi ,thầy cũng về luôn đây…
Tôi vào nhà đóng cửa lại tim đập thình thịch…Hoa nhăn mặt
-Gì mà như mất hồn thế
-Nay k đi chơi à
-Ông cường ( bạn trai H) về quê cưới bạn có rủ tao về nhưng vướng học ôn nên tao chả đi
-Anh ý hiền lành đấy mày đừng có bắt nạt
-Đang chán,tẻ nhạt quá chả có gì đặc sắc
-Tốt tính là được,đừng ham mấy thằng nhà giàu…bọn nhà giàu k tốt đẹp gì đâu
-Lúc nào mẹ tao cũng bảo lên đây học phải kiếm chàng nào giàu có rồi cưới luôn ,cứ như tao muốn là được
-Lấy phải lấy người yêu mình…nhất định phải lấy người yêu mình …như vậy mới đáng sống…
-Nói dễ làm khó,mày thì kinh rồi dc thầy yêu chiều thì nhất luôn rồi
-Chưa chắc,mới thì cái gì cũng đẹp,còn phải chờ thời gian trả lời nữa…
Tại quán trà Nhật bản…
Mẹ Quân đang ngồi cùng hai người bạn thì thấy Ngọc và mẹ đi vào…Ngọc cúi chào đon đả
-con chào các bác ạ
Mẹ Quân mỉm cười
-Ngọc đấy à,ngồi đi con
-Bác dạo này có khoẻ không ạ
-Bác rất khoẻ ,cháu cũng vậy chứ nhỉ
-Cháu k ổn ạ,sau cái ngày gặp anh Quân về cháu cảm thấy tổn thương sâu sắc
-vì sao vậy
-Anh ấy có vẻ bận quá nên chưa có nhiều thời gian dành cho cháu lắm…nên Bác có thể sắp xếp một cuộc hẹn khác không ạ
-Cái này…bác nghĩ hai đứa chưa tìm dc tiếng nói chung nên bác nghĩ để thêm thời gian nha…
-Dạ ,con thật sự đã cố gắng nói chuyện nhưng anh ấy có vẻ khó gần
-Nó là đứa trẻ ngang bướng,mà ngang bướng cần người trị…cần người át được vía cháu ạ…
Bà cười rồi đứng dậy ra về…lên xe người thư kí của bà thắc mắc
-Sao phu nhân để cô ấy tới làm giúp việc vậy thì sợ khéo hỏng việc
-Nôn nóng mới hỏng việc,lửa gần rơm lâu ngày cũng bén chậm mà chắc,với nó càng tấn công nó càng chạy,phải từ từ …
-Nhưng tần xuất chạm mặt của cả hai rất ít tôi e hơi khó
-Cơ hội nằm trong tay chúng ta,người tạo ra cơ hội cũng là chúng ta…tôi có ý này…
Tôi đang ở nhà thì cô chủ phòng trọ gõ cửa nói lấy phòng để sửa lại,khó khăn lắm chúng tôi mới kiếm được phòng gần trường…giờ cô bắt dọn đi ngay ngày mai khiến chúng tôi khó xoay sở Hoa gọi cho người yêu
-Anh Cường nói đến quán anh ấy có chỗ ở tạm ( quán nét)
-Thôi ngại lắm mày đi đi ,tao mai đi tìm phòng được ở đâu tao alo
-Ừ tìm phòng có phải ngày một ngày hai đâu…Còn xem phù hợp nữa k chứ …
Hôm sau tôi đi tìm phòng,toàn giá phòng cao cắt cổ,tôi k đi làm ở tiệm nail nên thu nhập đang k có…đến nhà Quân dọn dẹp xong tôi ngồi ở sân thở dài…hay mình ở tạm đây một hôm chứ bây giờ đi tìm nhà nữa chắc nản quá,anh ta cũng đâu có về ,lên phòng dọn chăn đệm vẫn y nguyên…
Quân vừa ra khỏi cơ quan ,mẹ anh ta chờ sẵn bên ngoài
-Con trai chúc mừng con bắt được tên tội phạm dã man đó
-Vâng ,mẹ đến có việc gì
-Mẹ nhớ con nên đến thăm con không được sao
-Con rất mệt nếu mẹ lại nói chuyện trai gái thì con chịu rồi
-Không,mẹ qua thăm con thật mà…con bé mẹ đưa tới giúp việc nhà con ưng không
-Ý mẹ lại là gì đây
-À không mẹ sợ nó k làm dc việc nên hỏi thôi để còn biết dặn nó
-Mẹ đừng cố làm chuyện gì vì chắc chắn điều đó k xảy ra đâu
-Con chắc chứ con trai
Quân xua tay rồi lên xe phóng thẳng về nhà sau bao ngày đi bắt tội phạm …vừa vào cửa anh ta thấy cổng k khoá,vào trong nhà cửa sau đang mở…bước ra cửa sau là vườn hoa mà Quân trồng,anh ta thấy trên ghế Phương nằm ngủ say xưa tay vẫn cầm cây kéo như vừa cắt tỉa cây …
Quân đánh tiếng…
-Mấy giờ mà cô đã ngủ lăn lóc vậy rồi
Phương bật dậy tóc tai xoã xượi…cô giật mình đứng dậy
-Tôi xin lỗi ,tôi bận đi tìm nhà nên k có thời gian ngủ nên mới ngủ quên,công việc tôi hoàn thành rồi chứ k phải chơi đâu,chú thông cảm.
Quân nhận ra Phương đang ngại…anh ta k có ý chỉ trách gì Phương…Phương ra ngoài sách balo và một túi sách ,Quân thấy lịch kịch
-Khoan đã,nấu cơm chưa mà về
-À vâng,cháu quên mất…cháu đi nấu ngay đây
-Mà khi nãy cô bảo đi tìm nhà là thế nào?
-K có gì đâu chú…cháu nấu xong sẽ về…
Khi Quân đi tắm xong xuôi xuống …bàn ăn dc bày sẵn còn Phương đã ra về…điện thoại của mẹ anh ta gọi
-Con trai à,con bé Phương cho ở nhờ vài hôm nhé,chủ phòng trọ nó lấy phòng gấp quá con bé chưa tìm dc phòng,mà mẹ nghe nói cũng k có tiền…
-Cô ta đi rồi
-Ui đi đâu,tối này ra ngoài nguy hiểm lắm
-Lớn rồi có phải bé đâu mà mẹ lo…
Đúng lúc Phương mở cửa đi vào …
-Cháu cho mèo ăn rồi chú đưng cho ăn nữa nhé
-À ừ…tưởng cô đi rồi…
-Cháu ra ngoài dọn chỗ mèo ị…xong rồi cháu về đây
-à này,nghe mẹ tôi nói cô k có chỗ ở ,k cần phải cố tình muốn ở đây mà phải mớm lời mẹ tôi đâu,phòng trọ đầy quan trọng là tiền đúng k?
Quân rút ví ra đưa cho Phương một xấp tiền 500 “ đủ rồi chứ,coi như tiền lương luôn”
Phương cười khẩy đôi mắt đỏ lên
-Anh cầm tiền đi,tôi làm việc cho bác gái k phải làm cho anh,tiền này tôi k nhận …
-chê ít à…
Quân rút thêm từ ví ra
-Tiền mặt của tôi vừa đủ 2 chục triệu,nếu cần thêm nói tôi số tài khoản 1 phút có tiền
-tôi k hiểu sao ông to đây lại trả lương cho tôi cao thế nhỉ,anh có ý gì với tôi à…
-Vài đồng lẻ đối vs tôi chẳng là gì,có thể với cô là nhiều
-Ái chà đại gia…anh cầm lấy để dành thuê người mới đi,tôi sẽ làm nốt hôm nay…k bao giờ tôi thèm bước chân tới đây nữa…anh nghe cho kĩ đấy…
Phương ấm ức sách túi lên vai và rời khỏi căn nhà đó,hai chú mèo buồn bã cúi gập đầu trên sàn kêu meo …meo…
Quân đứng cầm tiền mà anh ta tức k nói nên lời…
– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN