Thế Giới Của Anh
Phần 22
Cơn mưa trút xuống…Quân nhìn vợ khi cô đang nằm ngủ ngon lành trên giường…Điện thoại zalo của Quân khi bật mạng lên tiếng ting ting liên tục…
Anh ta sợ làm vợ thức giấc…Quân vội tắt chuông…tin từ Hương nhắn dài dằng dặc khiến Quân thở dài ngán ngẩm…
Anh ta lại thấy con đạp lồi hẳn bụng Phương lên…Phương khó chịu nên cứ xoay mình…Quân đi ra ngồi tay sờ lên chỗ con gò …tay còn lại vỗ lưng Phương…Phương mở mắt
-Anh chưa ngủ à…
-Ngủ đi …
Nói xong Phương lơ mơ rồi lịm tiếp đi…Quân mỉm cười…
Trong căn phòng đó tôi Quân ngồi xoa lưng cho vợ khi cô đang khó chịu do thai đè lên dây thần kinh…
Hôm sau khi Quân đến cơ quan đã thấy Hương ngồi chờ ở cơ quan…
Thấy Quân Hương đứng dậy nhìn ánh mắt đầy tức giận
-Sao anh k nghe máy của em
-Đây là chỗ làm em về đi
-Em chỉ hỏi anh một câu thôi ,hôm qua anh k bận mà anh ở nhà đúng không?
-Nếu em muốn nghe câu trả lời đến thế thì anh trả lời em là đúng ,phải,anh đã ở nhà
-Vậy đủ rồi em hiểu lòng anh rồi
-Giờ anh đã có gia đình nên em hãy thông cảm cho anh…
-anh nói chỉ là tạm mà…chỉ là tạm thôi còn tình cảm là dành cho em mà,liệu em có nên tin không,tối nay em chờ anh…anh nhất định phải tới…
Hương rời đi Quân nhắm mắt mệt mỏi…
Tôi đi siêu thị mua chút đồ cho con,tình cờ tôi gặp thầy Lương đi ngược lại…thầy có vẻ ngại bước đi thẳng,tôi quay lại
-Thầy,thầy khoẻ không?
Lương quay lại cười gượng
-Cứ nghĩ em k muốn nhìn thấy anh chứ
-Chuyện khi xưa em k để bụng đâu,em mời thầy ly cafe nhé …
-Vậy tốt quá rồi
Lương cười tươi…
Đến quán cafe Lương kéo ghế ra cho Phương rất lịch sự…Phương ì ạch với chiếc bụng to…
-Em bao giờ sinh
-nửa tháng nữa thôi ạ…thầy thế nào rồi lấy vợ chưa
-thầy chờ em mà lấy sao dc
Phương đang cười chợt ngại…
-Em đã lấy người đó
-anh biết…hy vọng anh ta sẽ mang tới hạnh phúc và yêu thương em thật đấy …
-Anh ấy không yêu em,đến với nhau chỉ vì đứa con thôi ,nhưng k sao em tin là dần dần rồi sẽ có tình cảm…
-Nếu lúc nào đó em cảm thấy không hạnh phúc hoặc hắn đối xử tệ với em thì hãy tới tìm anh…anh chắc chắn k làm Phương sợ như xưa ,anh xin lỗi vì chuyện khi xưa,thật sự xin lỗi em…
-Em biết thầy k ác ý với em,nếu ác thầy đã cưỡng hiếp em rồi ,tình cảm của thầy em sẽ ghi nhận …
Lương cười nhẹ rồi đôi mắt đỏ lên,giọng nói ứ nghẹn lại
-khi nào em thật sự yêu ai đó ,em sẽ hiểu cảm giác lúc này của anh…
Phương và thầy Lương nhìn nhau …ánh nhìn k còn sợ hãi mà là thương cảm…Phương gật rồi mỉm cười…
Quân nhìn đồng hồ rồi k ăn trưa mà rời đi luôn…đến siêu thị Quân đón Phương
-Đi ăn đã rồi mới khám nhỉ
-Có khi đi khám xong đi ăn cho đỡ tức bụng …
-Vậy đến viện trước ,bạn mẹ à
-Vâng mẹ bảo đến bác sỹ chờ sẵn rồi
-Ừ
Quân quay sang cầm tay Phương rồi cười nhẹ…
Tới bệnh viện Quân đứng nhìn bác sỹ siêu âm cho Phương …ông cười
-Khoẻ mạnh nhé thế xác định mổ hay sinh thường
Phương cười nhẹ
-Cháu sinh thường,muốn theo tự nhiên…
Bác sỹ gật rồi cười quay ra nhìn Quân …ông phóng to trên màn hình ra chỉ vào đó…” Biết là gì rồi chứ “( giới tính)
Quân mỉm cười “ Cháu hiểu rồi”…
Đi dọc hành lang bệnh viện Quân hỏi Phương
-Em có biết con trai hay con gái chưa
-Em chưa đồ sơ sinh dễ mặc nên cứ mua xanh trắng nam nữ mặc dc hết
-Sao em k hỏi giới tính của con
-Điều đó k quan trọng mà
-Ừ nhưng bây giờ nên biết đi …
-Vậy là trai hay gái ạ…
Quân cười nhẹ…
Mẹ Quân ở bên kia đầu dây cười lớn vào tai bác sỹ “ Cám ơn bạn nhé ok ok mai tôi mời bạn cafe ,bạn phải đỡ đẻ cho con dâu tôi đấy”
Bà hớn hở gọi cho chồng “ Ông à,con trai đấy mình sắp có cháu trai”
-Thật à…có ăn mừng dc k
-Không cứ mẹ tròn con vuông mới dc ăn mừng…
Hương ở nhà gọi người đến nấu nướng rồi chờ Quân…cô ta đánh son đỏ ,rót rượu vang rồi thắp nến …
Quân đi xe tới chỗ Hương,anh ta thở dài trước khi bước xuống xe đúng lúc Phương gọi…Quân nghe máy bình thản
-Anh có về ăn cơm k ạ
-Nay anh họp về muộn em ăn trước đi ,nhớ ăn đúng giờ vào nhé
-Vâng vậy anh làm việc đi ạ…
Quân bước vào trong mùi hương hoa tràn ngập căn phòng…Anh ta mỉm cười nhìn Hương trong chiếc đầm hai dây đầy khiêu gợi…Bầu vú hở ngồn ngộn …
-Anh vào đi,hôm nay em đã làm những món mà anh thích đấy …
-Vất vả cho em rồi
Quân nhìn cách bày biện biết đó k phải do Hương nấu…anh ta vẫn ngồi vào bàn nâng ly rượu vang …
-Anh k đi tắm ạ
-K cần đâu lát anh về nhà tắm
-Đây cũng là nhà anh mà…k phải sao
-Ừ nhưng anh k mang đồ đi thay ,thôi ăn đi anh đói rồi
Hương kéo ghế ra ngồi sát …cụng ly rượu Hương hôn lên môi Quân “ Em nhớ anh lắm biết không”…
Tại nhà Phương
Phương gọi facetime cho mẹ chồng,bà kể chuyện cười làm Phương cười chảy nước mắt…
-Thôi mẹ đừng kể nữa con đau bụng quá
-Sao lại đau bụng
-À do con buồn cười quá mẹ ạ…xưa mẹ đi học ngã xuống cống thật ah
-Ừ về thầy bu còn chả nhận ra,nay Quân bảo họp đến mấy giờ con
-K nói mấy giờ mẹ ạ chỉ bảo họp thôi ạ
-Nó bận bịu nên có thể k quan tâm con dc nhiều con đừng trách nó nhé
-K anh ấy rất quan tâm con mẹ đừng lo
-Thấy hai đứa thế này mẹ vui lắm,mẹ đúng là k nhìn lầm con…
Sau khi Quân ăn xong anh ta nhìn giờ rồi đứng dậy
-Muộn rồi anh về đây
-Đêm nay anh phải về ,mới cưới k thể đi qua đêm mà
Hương đập chiếc cốc thuỷ tinh rồi dí mảnh thuỷ tinh lên tay
-Anh chọn ai vậy,em hỏi anh chọn ai
-Em thái quá rồi đấy,anh phải về k ở lại được
-Anh thấy em đau a mới sợ đúng không
-Anh về đây
Hương cứa tay máu bắn ra cô ta kêu lớn…” A…”
Quân quay lại thấy máu me anh ta sợ khi thấy Hương lịm đi dưới sàn
-Hương…Hương…
Đêm nay Quân k về nhà…tôi có gọi nhưng k nghe máy,hôm sau thì chỉ nhận được tin nhắn “ Anh đi công việc gấp mấy hôm”…
Tôi đọc tin nhắn lại thấy buồn…k có anh ta cũng thật trống trải trong căn nhà rộng lớn này…
4 hôm sau tôi lại đến ngày kiểm tra …tới bệnh viện khi vừa xuống xe tôi thấy từ sau dáng ai rất giống Quân…tôi cố đi nhanh đuổi theo từ phía sau…anh ta rẽ vào một căn phòng bệnh…
Tôi đứng bên ngoài cửa nhìn vào thấy Hương đang ngồi lưng tựa vào Quân…anh ta đang pha sữa cho cô ta uống…
Phương lặng lẽ quay đi…cô nắm chặt tay và đi khám như bình thường…Cô gọi cho Quân…anh ta k bắt máy…Phương cười
-Anh được đấy…
Y tá đi qua Phương nói nhỏ : Chị Hương kia ra viện được chưa nhờ
-Rồi ý có vết bé xíu ở tay mà thấy có vẻ mệt mỏi quá thể ,vừa làm giấy ra viện chắc lát về thôi…
Quân đưa Hương ra ngoài thì thấy Phương đứng chờ sẵn…Phương mỉm cười
-Anh đi công tác có vẻ xa quá anh nhỉ…
Quân vẻ mặt ngạc nhiên…Hương nhìn Phương cô ta cười khẩy…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!