Thế Giới Của Anh - Phần 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1496


Thế Giới Của Anh


Phần 21


Trở về quê nhà,tôi biết hàng xóm đang dị nghị vì tôi đã vác quả bụng rất to khi còn đang là sinh viên…
Thế nhưng bố tôi vẫn rất vui vẻ và họp họ ngay trong tối…bố tôi nói lớn
-Cháu đang còn là sinh viên nhưng vì các cháu yêu thương nhau nên đã trót có bầu như mọi người thấy,giờ cứ có bầu trước nhà trai cũng yên tâm có phải không?
Mọi người xì xào …Bác cả nhà tôi gay gắt
-Mà sao để đến tận giờ này mới báo cưới,sao k sớm hơn để to thế này xấu hổ cả họ
Cô Xuân lên tiếng “ Kìa anh,nhà người ta cũng phải xem ngày tháng chứ có phải cứ muốn cưới là cưới đâu”
-Nói chung con chú thím không giữ mình nên mới để nhà trai họ bảo đâu ngồi đấy
Tôi thấy bố tôi có vẻ ngại …tôi định lên tiếng thì chị gái tôi lắc đầu “ Mày ra mặt giờ càng xấu hổ thêm thôi,để bố lo”
-Vậy mai dạm ngõ em mong các bác qua giúp em …sẽ xin dâu luôn và đẻ xong mới tổ chức lễ cưới được…
-Chú báo quá gấp gáp ,thế chồng nó làm nghề gì ,người thành phố luôn à
-Vâng anh,cháu là công an cũng hơn con Phương nhiều tuổi nhưng tôi trông trẻ lắm k ai bảo là 39 tuổi
-39 rồi cơ à…hay có một đời vợ rồi
-Chưa…nó mải làm nên vợ con muộn…
-Lấy công an thì lý lịch con Phương nhà mình quá ok,nhà chúng ta ba đời đều có công với cách mạng…bác nó đây còn làm dân quân xã tự quản …vậy anh về đây,về bảo các em các cháu chuẩn bị
-Dạ vâng…anh giúp em nhé
Bố tôi tỏ ra rất vui cùng cô xuân bận bịu chuẩn bị cho việc ngày mai…chị tôi đèo tôi lên phố huyện rồi đưa tôi vào tiệm vàng
-Xem cần cái nào thì lấy
-Thôi em k cần đâu
-Mày hâm à,k lẽ đi tay không để ngta khinh cho à
-Bên đó họ không khinh em nghèo đâu chị…em nói thật đấy
-Mẹ mất rồi chỉ còn chị,chị k mua dc cho mày cái kiềng vàng được chắc
-Chị còn lo cháu mà
-Cái đấy mày k cần lo…làm hẳn hai cây vàng
-Úi tiền đâu mà mua được chị
-Xời,chị mày làm ăn tốt lắm em ạ…thoi em lấy một chỉ thôi
-Cái con hâm này…chọn đi mày k chọn c tự chọn đấy
-Vậy c chọn đi em k lấy nhiều đâu…
-Mày hâm lắm em ạ…Mày lấy giám đốc công an đấy,phải để cho bố cũng k dc lép vế quá chứ
-Sao cũng dc em rối lắm…
Tại nhà Quân…anh ta nhìn sính lễ chap ăn hỏi được bày biện sẵn…mẹ Quân hớn hở
-Về rồi à con…thấy mẹ chọn được không?
-Thế nào cũng được,nhà họ k khá giả gì nên mẹ cũng đừng làm quá khiến họ cảm thấy ngại…
-Mẹ biết chứ,giờ con đi tắm và ngủ một giấc ngon ngày mai đi đón dâu con nhé…
-Căn nhà cũ của con,Hương đang sống nên mẹ cứ để cô ấy sống ở đó
-Điên à,mấy chục tỉ căn nhà đó ai lại để cho nó hưởng…
-Con nói sao mẹ cứ làm vậy đi…con đau đầu lắm nên mẹ để yên cho con được thở…
-Rồi rồi coi như cho nó thuê,cưới xong con phải tránh xa nó đấy nhé đừng có phụ lòng vợ con…
Quân lên thẳng phòng đóng cửa lại…
Hôm sau là ngày dạm ngõ …và nhà Quân cũng nhân tiện ăn hỏi và xin dâu luôn…
Quân trong bộ vest đỏ đun bước xuống xe…trong làng kéo nhau ra xem chú rể và dàn siêu xe của họ hàng anh ta…Mẹ Quân đon đả cười từ đầu ngõ chào bố Phương
-Chào anh xui…
-Chào chị thông gia ,mời chị vào…chào con
Chú Định ấp úng khi nhìn Quân…đây là lần đầu ông tiếp xúc sau khi được nhìn qua ảnh tại nhà Quân…
-Vâng…rất vui được gặp Bác
Mẹ Quân quay lại lừ mắt “ Gọi bố chứ”
-Con gái Bố còn nhiều thiếu xót mong con hãy bỏ qua ,thương yêu và chăm lo cho con bé thật tốt…
Quân mỉm cười nhẹ” Vâng chắc chắn rồi”…
Tôi đang ngồi trong phòng nói chuyện với Hoa và chị gái…Quân mở cửa vào…mọi người ngại đều lẩn hết ra ngoài…
Anh ta vẫn vậy ,vẫn nhìn tôi qua cặp kính gọng vàng đầy cao ngạo…
-Ra thôi…( Quân đưa tay về phía tôi)
Tôi đứng dậy thở mạnh
-Tôi tự đi được
Quân cười nhẹ khi Phương đi qua,bàn tay anh ta rụt lại …
Ra bên ngoài sau khi báo cáo họ hàng biết anh ta là giám đốc công an,ai cũng tỏ ra căng thẳng khi anh ta tới rót nước mời…
Quân và Phương cùng nhau thắp nén hương cho mẹ Phương…lễ bái gia tiên đã xong…Quân cũng đã chào hỏi một loạt…
Mẹ Quân lên tiếng: “ Giờ lành đã tới em xin phép đưa cháu về làm dâu nhà em ạ”
Chị tôi khóc,hoa khóc còn tôi thì cố k dám khóc…thế nhưng tôi đã khóc khi bố tôi ôm tôi rồi ông cũng khóc nói giọng nghẹn lại “ Con à,trót rồi,lỡ rồi thì đâm lao phải theo lao,phải lựa mà sống…nếu cuộc sống có trắc trở quá nhiều thì hãy trở về nhà,bố luôn ở nhà chào đón con khi con muốn về nhà”…
Phương bật khóc…cô nghẹn ở cổ chỉ ứ ừ …k nói nổi nên lời khi nghe bố nói…
Lên trên xe tôi vẫn cứ ngoái lại nhìn bố khi ông vẫy tay …Quân ngồi cạnh anh ta thấy căng thẳng và đang không biết nên làm gì…
Phương rút giấy ăn trên xe sụt xịt rồi xì ra một đống mũi…Quân thấy ghê ghê…anh ta đưa khăn tay cho Phương
-Lau nốt nước mũi vẫn dính ở môi kìa…
Phương giật chiếc khăn thật mạnh rồi quay mặt đi…Quân mỉm cười…anh ta nắm lấy bàn tay Phương rồi nhắm mắt…” Yên tâm đi em sẽ sớm được trở về với gia đình thôi”
Tôi chợt suy nghĩ “ Ý anh ta là cái quái gì nhỉ,tên khốn kiếp”…
Về tới nhà anh ta cỗ bàn đã sẵn sàng…anh em họ của anh ta người làm ca sỹ nên nhảy múa hát hò cả buổi…tôi thấy mệt và lên trên phòng nằm rồi thiếp đi lúc nào không hay…
Tại quán rượu…
Hương ngồi uống say đến mềm người,người bạn của cô ta giật chai bia
-Uống thế đủ rồi đấy,nếu thấy buồn thì lại qua Pháp đi
-13 năm,cả thanh xuân của tao chỉ để chờ anh ta…tao chờ anh ta cưới tao và lo án cho bố tao được ra ngoài,tao đã chờ anh ta mà luôn biết rằng anh ta rất khó giữ,anh ta có chơi bời nhưng tao đã nghĩ chỉ cần trong lòng có tao thì những cái khác không quan trọng
-Rồi bây giờ hắn vẫn bảo yêu mày trong lòng có mày nhưng lại đi lấy vợ rồi đúng k,Hương này thiếu gì trai đâu mà mày phải luỵ anh ta vậy…hắn có thể 50 cưới vợ cũng k sao nhưng mày ,mày đã 34 tuổi rồi đấy…qua mất thanh xuân rồi…
-Phải qua mất rồi vì thế tao sẽ sớm đòi lại thanh xuân của tao,mày yên tâm…
Quân mở cửa phòng lên thấy Phương đang ngủ ngon lành,bụng đứa bé đạp chồi cả bàn chân lên…Quân mỉm cười rồi chạm vào bụng Phương…Anh ta sờ thấy bàn chân nhỏ bé của con mình …” Hoá ra có con là cảm giác thế này đây”
Anh ta đứng dậy tắt đèn kéo chăn đắp lên người Phương …tay anh ta vuốt tóc Phương từ sau lưng rồi nhắm mắt…
Hôm sau tôi đến một căn nhà rất lớn…mẹ Quân đã chuẩn bị,bể bơi ,sân bóng rổ sau nhà…khu vườn bao quanh căn biệt thự…Tôi hỏi cô Thìn giúp việc
-Cô ơi sao lại đổi nhà vậy,nhà kia bán rồi ạ…
-Không đâu cháu nhà ấy cô Hương ở,cậu Quân nói cứ để cho cô ấy ở…
Thấy tôi cười gượng gạo cô Thìn liền đính chính
-Đừng lo cháu ơi,cho ở nhờ thôi mà,cậu Quân là người tốt k nỡ để cô ấy ở khách sạn…
-Vâng cháu k nghĩ gì đâu ạ…để cháu phụ cô nấu cơm…
Quân đang làm việc mọi người tại phòng họp đều chúc mừng Quân “ Chúc mừng sếp sắp có con nhé”
Hằng nhìn Quân đầy vẻ tiếc nuối
-Nhẫn cưới của sếp là do cô ấy chọn ạ
-cái này sao,cái này mẹ anh chọn…anh và cô ấy đều k có thời gian …
-Vậy chắc sinh xong sếp sẽ tổ chức lễ cưới chứ ạ
-Nếu có tôi sẽ mời mọi người ,yên tâm…
Hương gọi cho Quân…anh ta đứng dậy ra ngoài nghe máy
-Em nói đi
-Tối qua em ăn cơm nhé
-Hôm nay anh bận rồi ,mà nay em nấu cơm cơ à
-Từ cơ quan về đây 30p ,ăn cơm với em rồi về…hôm qua em say đang buồn lắm đây
-Uk…để anh sắp xếp
Quân tan làm ,anh ta trở về nhà để thay đồ tới chỗ Hương thì thấy Phương đang nấu ăn hì hục trong bếp…mồ hôi vã ra nhưng vẫn vui vẻ cười nói với cô giúp việc…mùi vị thơm ngày nào cùng hai chú mèo quấn chân Phương…
Phương quay ra nhìn Quân rồi cười nhẹ
-Anh về rồi à,chuẩn bị ăn cơm thôi…
-Ừ …bầu bí nên chú ý ăn uống đúng giờ vào
Phương cười nhẹ…Quân lên trên phòng ngồi nghĩ vài giây,anh ta nhắn cho Hương “ Anh xin lỗi anh có việc đột xuất nên không thể qua được,để mai nhé”…
Tại sân bay thầy Lương trở về và được em gái đón trong nu cười rạng rỡ
-Ghét anh nhé tự dưng ra nước ngoài làm gì?
-Anh sang đó làm ăn thêm,mày k muốn anh giàu à
-K em chỉ muốn anh lấy vợ thôi…
Nói đến đây Lương có vẻ buồn và cười nhạt
-Về thôi anh thèm canh cá mẹ nấu quá rồi…
Hương nhận được tin nhắn,cô ta gọi cho Tùng đệ cứng của Quân “ Anh Tùng à,anh Quân nay có phải họp k anh,em gọi anh ấy k dc”
-Hôm nay không,anh Quân về nhà lâu rồi mà,tôi vừa mới gọi được xong
-Vậy ạ,em cám ơn để em gọi lại…
Phương cứ gọi là máy bận…cô ta nắm chặt điện thoại gồng đỏ người “ Nhịn,cố nhịn để làm chuyện lớn”…
Quân bước xuống nhà thấy Phương đang sắp mâm cơm,hương vị của gia đình tràn ngập cả căn nhà của đôi vợ chồng mới…
Phương xới cơm đặt trước mặt Quân
-Anh thử món này xem có ổn không
-Ừ em ăn đi ,nay nhẹ nhàng thế anh thấy lạ
-Em bình thường vẫn nhẹ nhàng mà anh…
Quân ánh mắt vẻ sốc khi thấy lời nói của Phương …
-Mai đến ngày khám của con à
-Sao anh biết vậy
-Cả quyển lịch trên phòng em ghi đánh dấu to đùng vậy ai chẳng thấy…Ngày mai anh đưa em đi khám…
-Anh có muốn biết là con trai hay con gái không?
-Con nào chẳng là con miễn là con anh…anh k quan trọng trai gái
-Chuẩn men luôn ( Phương búng tay khiến Quân giật mình)
Quân cười rồi gắp đồ cho Phương
-Ăn đi ,ăn nhiều cái này vào bổ đấy đừng có ăn đồ ngọt linh tinh…
Phương cúi đầu gắp đồ ăn mỉm cười
Tôi thấy dù k yêu nhau nhưng hiện tại giữa chúng tôi đang quay lại quỹ đạo cũng k đến nỗi tệ…
Phòng bếp của nhà Quân qua tấm kính nhìn ra ngoài đường chính…bên ngoài chiếc xe đen kéo kính xuống,người ngồi trong xe là Lương…anh ta nhìn thấy Phương đang cười nói với Quân…cả hai đang rất vui vẻ…Lương cắn răng rồi vẻ mặt buồn trĩu …” Em vẫn ổn…chỉ cần em được vui thì đớn đau này anh gánh,hạnh phúc còn lại nhường em”…
– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN