Từng thấy sóng thần nhưng chưa từng thấy nụ cười của em
Chương 95: Hãy ở bên nhau đi
Tuần đầu tiên của tháng 12, phía bắc Zimbabwe, trêи dòng sông Cham.
“Ở bên nhau” “Không ở bên nhau” miệng Qua Việt Tú lẩm bẩm, đôi mắt chăm chú nhìn đàn cá heo biển đang biểu diễn, nếu cá heo tâng những quả bóng rực rỡ vào vòng số chẵn thì có nghĩa là “Ở bên nhau”; nếu cá heo tâng những quả bóng rực rỡ vào vòng số lẻ thì có nghĩa là “Không ở bên nhau”
Làm cái này làm gì?
Là ở bên nhau với ai, lại cùng ai không ở bên nhau, Qua Việt Tú cũng không trả lời được, đều tại Jennifer
Jennifer là một cô gái người Canada, làm ở tổ chức liên minh phát triển hòa bình Châu Phi, mười ngày trước, Jennifer trở thành trợ lý của Qua Việt Tú, thỉnh thoảng sẽ đảm nhiệm vai trò phiên dịch, đầu tháng 12, hai người cùng với mười mấy người gồm có thành viên của chính phủ Congo và thành viên của tổ chức nhân quyền đến phía Bắc của Zimbabwe
Đây đều là những gì Qua Việt Tú nhận được từ thư tín có con dấu của tổ chức Liên Hợp Quốc cuối tháng 11
Đại khái thư muốn cô đi theo đặc phái viên của chính phủ Congo đến Zimbabwe trước, tháng 8 năm ngoái, một bộ phận võ trang thoát ly chính phủ Congo đã đến phía Bắc Zimbabwe, dưới sự nỗ lực của tổ chức liên minh phát triển hòa bình Châu Phi, tháng 12 năm nay, bộ phận võ trang này mới cùng chính phủ Congo đàm phán hòa bình thành công.
Tháng 12, là hiệp nghị đàm phán hòa bình cuối cùng, cũng là lần đàm phán quan trọng nhất.
Trong kỳ hạn chỉ định, đội võ trang phải giao nộp súng ống cho đặc phái viên của chính phủ Congo, dùng súng ống để đổi lấy giấy tờ đặc xá và một khoảng trợ cấp.
Đàm phán xong, tên cầm đầu đội võ trang trở về Congo để tiếp nhận mức án, còn thành viên của đội võ trang nhận lấy giấy tờ đặc xá cùng 300$ phát cho mỗi người rồi về quê.
Theo điều ước đàm phán hòa bình quốc tế, Qua Việt Tú dùng thân phận của một người truyền thông độc lập, trở thành phóng viên đi theo đoàn đàm phán điều kiện hòa bình đến phía bắc Zimbabwe trước, phụ trách ghi lại toàn bộ quá trình, từ những hiệp định thương thảo, đến những thứ phát sinh, rồi đến thực tiễn.
Khi nhận được thư, Qua Việt Tú đang ở cùng ông ngoại ở Geneva.
Qua Việt Tú chưa từng đến Zimbabwe, lúc đầu, quốc gia kia để lại cho cô ấn tượng rằng một bao tải tiền chỉ có thể đổi được một bữa cơm trưa, sau này, quốc gia đó còn có thêm một ấn tượng nữa, là quê của Marian.
Marian…… Tống Du Liệt.
Qua Việt Tú đưa thư cho ông ngoại xem, ông ngoại nói, không có chuyện gì là Đống Đống không làm được.
Qua Việt Tú gọi điện thoại cho Cố Lan Sinh, khi đó Cố Lan Sinh đang ở Zambia làm nhiệm vụ, Zambia là hàng xóm của Zimbabwe
Cố Lan Sinh trong điện thoại nói “Lúc đến nói với anh một tiếng, anh sẽ đến gặp em”
Tháng 12 cũng là tháng cuối cùng Cố Lan Sinh trở thành bác sĩ không biên giới, đầu tháng 1, hợp đồng hợp tác giữa Cố Lan Sinh và tổ chức chữa bệnh không quốc tịch sẽ hết hạn
Ngày thứ ba nhận được thư, Qua Việt Tú liền liên hệ với tổ chức liên minh phát triển hòa bình Châu Phi, ngày kế, cô rời khỏi Geneva, nhập đoàn đàm phán, đến Zimbabwe
Đến Zimbabwe được 1 tuần, Qua Việt Tú mới gọi điện thoại cho Cố Lan Sinh
Hôm nay là ngày thứ mười Qua Việt Tú đến Zimbabwe
Buổi sáng, thành viên chính phủ Congo đã kiểm tra xong một lượt súng ống của đội võ trang, súng ống được xe tải chở đi, từng tờ văn kiện đặc xá được đưa đến tay thành viên của đội võ trang
Kiểm tra xong lượt súng ống cuối cùng, tổ đàm phán mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, có một nỗi buồn ly biệt vô hình trong đội võ trang mấy ngàn thành viên, sau khi mặt trời lặn ngày mai, thành viên của đội này sẽ đường ai nấy đi
Người phụ trách của tổ đàm phán lên tiếng: Cho mọi người thời gian nghỉ ngơi thả lỏng 3 tiếng.
Jennifer lái xe chở Qua Việt Tú đến xem cá heo biểu diễn ở một trấn nhỏ cách chỗ đóng quân mấy chục km
Đây là lần thứ hai Jennifer đến đây xem cá heo biểu diễn, cô kể cho Qua Việt Tú nghe một chuyện thú vị của lần biểu diễn trước.
Lúc ấy ngồi cùng Jennifer còn có một cặp đôi tình nhân trẻ tuổi.
Mọi người đang xem cá heo biển biểu diễn, đôi tình nhân đó lại cãi nhau, nguyên nhân cãi nhau là hai người đã hứa hẹn sẽ đến thành phố lớn tìm việc, nhưng bố của chàng trai lại đột nhiên mắc bệnh nặng, anh ta muốn ở lại quê để chăm sóc cho bố mình, anh ta hy vọng cô gái có thể ở lại với mình đồng cam cộng khổ nhưng cô gái lại không đồng ý, hai người nảy sinh bất đồng, muốn tình yêu hay tiền đồ. Cô gái nghĩ ra một biện pháp: nếu cá heo biển tâng bóng có màu sắc sặc sỡ vào vòng số lẻ, thì sẽ dựa theo kế hoạch cũ là đến thành phố mưu sinh.
Ngày đó, cá heo tâng quả bóng sặc sỡ vào vòng số chẵn, đôi tình nhân nắm tay nhau rời đi
“Tôi đoán, cô gái kia cũng muốn ở lại, khi quả bóng sặc sỡ được ném vào vòng số chẵn, cô ấy cười rất vui vẻ”. Jennifer nói
Lại đến lượt cá heo ném bóng, trò này thật ra là để kiểm tra khả năng ghi nhớ của cá heo, nhân viên mới lúc nãy cho cá heo xem số chẵn
Nhân viên ném quả bóng sặc sỡ cho cá heo.
Cá heo dùng miệng tiếp được quả bóng sặc sỡ, dưới sự chỉ dẫn của nhân viên công tác, đôi mắt lướt qua lướt lại giữa những cái vòng số chẵn và lẻ.
Trong lòng khẽ động, miệng lẩm bẩm
“Ở bên nhau” “Không ở bên nhau”
những quả bóng sặc sỡ rơi vào vòng số chẵn thì có nghĩa là “Ở bên nhau”; những quả bóng sặc sỡ vào vòng số lẻ thì có nghĩa là “Không ở bên nhau”
Qua Việt Tú lẩm bẩm, đôi mắt chăm chú nhìn quả bóng sặc sỡ
Thời gian đã điểm
Nhân viên dùng tay nhắc nhở cá heo: ngài tiên phong, có thể tâng bóng rồi
Điều chỉnh hô hấp
Đôi mắt chăm chú nhìn phương hướng của quả bóng sặc sỡ
Một lúc sau
“Cắt—–” một đứa nhóc ngồi hàng đầu đứng lên, nhổ nước bọt vào cá heo mắng “Đồ ngốc”
Thật đúng là đồ ngốc
Lúc nãy nhân viên công tác cầm tấm bảng viết số 6 Ả Rập, bên trái phải lần lượt treo vòng số 7 và 8, nhìn thế nào cũng thấy số 6 và 8 giống nhau, tại sao lại tâng bóng vào vòng số 7?
6 và 7 không hề giống nhau chút nào, đồ ngốc
Đồ ngốc kia có lẽ nói cho cô biết: cặp tình nhân kia nhất định phải ở bên nhau, còn Qua Việt Tú không thể ở bên Tống Du Liệt
Biết, đã biết, Qua Việt Tú và Tống Du Liệt không thể ở bên nhau
Chỉ là…..Tống Du Liệt bây giờ đang ở Zimbabwe
Đây là tin tức mà lúc ăn trưa Qua Việt Tú mới biết, bước vào châu Phi, Qua Việt Tú đã cắt internet
Cắt internet, chỉ liên lạc qua điện thoại để tránh những việc liên quan đến Tống Du Liệt
Phải biết rằng, chàng trai trẻ ở tòa cao ốc cao thứ ba Johannesburg đối với dân châu Phi mà nói là một viên kim cương tỏa sáng lấp lánh, mọi người bảo rằng chàng trai trẻ tuổi kia đã mang đến nhiều cơ hội việc làm hơn cho người dân Nam Phi, có biết bao nhiêu trường học, trạm y tế được xây dựng nên họ càng nói tốt về anh hơn.
Chàng trai trẻ đó so với những người nước ngoài chỉ biết nói lời hay ý đẹp không giống nhau, chàng trai anh tuấn đó rất ít nói, nhưng làm rất nhiều việc tốt, việc tốt gần đây chàng trai anh tuấn đó đó là sắp xếp chương trình học âm nhạc, mỹ thuật, khoa học cho trẻ con của dân tị nạn
Anh khiêm tốn, anh không phô trương, khuôn mặt thiên sứ của anh….tạo nên một con người hoàn mỹ
Những chuyện như thế một năm qua, Qua Việt Tú đã nghe đến lỗ tai mọc kén, chỉ cần Tống Du Liệt không rời khỏi đại lục này, số lần anh được nói đến sẽ tăng lên chứ không có giảm
Bây giờ, để Qua Việt Tú trở về bộ dáng như lúc trước, vừa uống đồ uống vừa nghe người khác thảo luận về Tống Du Liệt rất khó, thỉnh thoảng hứng lên đáp lại vài câu càng không có khả năng.
Thậm chí còn cả ngày lo lắng đề phòng, rất sợ đột nhiên sẽ nghe được cái tên kia.
Một đoạn tin tức về Tống Du Liệt, một tấm ảnh của Tống Du Liệt cũng có thể khiến cô tim đập nhanh, thỉnh thoảng thừa nhận một hai lần cũng còn được, nhưng số lần quá nhiều sẽ khiến cô không chịu nổi,
Thế là có một buổi tối như vậy, Qua Việt Tú trộm nói những dấu hiệu đó cho Karona nghe, đương nhiên, người có dấu hiệu đó không phải là cô.
“Cô ấy là Jennifer, cô ấy là trợ lý của tôi”. Lần trước là Elena bị đem ra làm lá chắn, lần này chính là Jennifer
“Vậy chuyển lời với bạn em, những dấu hiệu đó gọi là triệu chứng thất tình”. Karona nói với cô như thế.
Triệu chứng thất tình? Nói bậy bạ gì vậy
Trong tức giận, câu hẹn gặp lại còn chưa nói liền cúp điện thoại.
Truyện được đăng tải duy nhất tại truyenwiki.com lastheleaf. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
Ngày hôm nay trôi qua cũng tàm tạm, trời vừa sáng liền cõng balo đi theo đoàn người tiến vào rừng cây.
Những người ở trong rừng cây đều không phải là nhân viên của tổ chức chính phủ, cầm súng đánh vào đầu ai đó có lẽ cũng chỉ là một suy nghĩ(*), cô phải nhắc nhở tinh thần của mình và bọn họ chu toàn, trời tối, rời khỏi rừng cây, mệt đến nỗi lười gội đầu, mở túi ngủ ra liền ngủ thẳng
(*) ý chị là bị ai đó dùng súng đánh ngất rất dễ dàng
Nhưng trạng thái có vẻ không tệ bị đánh bay trong buổi trưa này.
Lúc ăn trưa, Qua Việt Tú nhìn thấy tin tức của Tống Du Liệt trêи màn hình di động của tài xế xe tải, mọi thứ đều lộn tùng phèo lên.
Tài xế xe tải là một trong những người vận chuyển vũ khí giao nộp, lúc đó cô vừa phỏng vấn xong một thành viên của đội võ trang, miệng lưỡi đều khô cả, liền xin tài xế ít nước, trước đó, Qua Việt Tú cũng có nói chuyện vài lần với tài xế xe tải.
Trong lúc uống nước, tài xế mời cô đi xem Vua kim cương năm nay của Zimbabwe, cũng là Vua kim cương năm nay của châu Nam Phi
Hai người ngồi xếp bằng trêи cỏ, cô uống nước, tài xế lướt trang web trêи điện thoại, sau khi nhìn mấy tấm ảnh kim cương, Qua Việt Tú liền nhìn thấy Tống Du Liệt
Chỉ vào tấm ảnh của chàng trai trẻ trêи điện thoại, tài xế nói Fiona, nhất định cô không thể tượng tượng được, cậu ấy nhất định là do thần hóa thân, trẻ tuổi như vậy, còn giàu có như vậy, lại còn có năng lực nữa chứ
“Năm trước, hình như cũng thời gian này, cậu ấy xuất hiện trong buổi tiệc từ thiện của phu nhân tổng thống, phu nhân tổng thống của chúng tôi tự đến sân bay đón, dùng tiêu chuẩn đón tiếp khách quý của quốc gia, khi vừa xuất hiện, khiến cho các cô gái của Zimbabwe đều điên cuồng, con trai tổng thống đứng cùng cậu ấy nhìn như một tên cấp dưới”. Tài xế xe tải nói.
“Fiona, cô biết cậu ấy không?”. Tài xế hỏi
Qua Việt Tú muốn dùng giọng điệu nhẹ nhàng như trước đây để chém gió: “Tôi không chỉ biết cậu ấy, tôi còn quen cậu ấy nữa cơ, tin không, chỉ cần một cuộc điện thoại của tôi thôi, cậu ấy sẽ chạy như bay đến đây cột dây giày cho tôi”
Chém gió kiểu này, lúc mới đến Johannesburg, Qua Việt Tú cũng đã nổ với Cố Lan Sinh
Nhưng một chữ cũng không nói nên lời.
Thậm chí đôi mắt còn không thể dời khỏi màn hình di động trong tay của tài xế: Tống Du Liệt đứng đó, mặc lễ phục màu trắng, an tĩnh nhìn về một phía, đó hẳn là tấm ảnh chụp anh ở buổi tiệc từ thiện của phu nhân tổng thống mà tài xế xe tải nói.
Thật đúng như lời tài xế nói: con trai tổng thống đứng cùng anh nhìn như một tên cấp dưới
“Xem mà mê luôn đúng không?”. Tài xế dùng ngữ khí “tôi biết ngay mà”. “Cậu ấy là CEO của SN Energy, năm nay buổi tiệc từ thiện hàng năm của phu nhân tổng thống cũng mời cậu ấy, năm trước cậu xuất hiện ở đó với tư cách là khách quý, năm nay đã biến thành đối tác của chính phủ Zimbabwe, tối mai, cậu ấy sẽ cùng phu nhân tổng thống chủ trì hoạt động bán đấu giá “Vua kim cương”
“Bây giờ cậu ấy đang ở Zimbabwe, khuya hôm qua đã đến, gần đây tình hình không ổn định, tổng thống phái đội bảo vệ đến đón người, có mấy bên truyền thông cũng đến, mọi người đều cho rằng CEO của SN Energy sẽ giống như doanh nhân nước ngoài, xuất hiện giữa một đống bảo vệ xung quanh, nhưng không, cậu ấy cũng chỉ mang theo một trợ lý, Fiona, tôi rất thích người anh em ngoại quốc này”
Tài xế nói nhiều như vậy mà Qua Việt Tú cũng chỉ nhớ một câu “Bây giờ cậu ấy đang ở Zimbabwe”
“Bây giờ cậu ấy đang ở Zimbabwe” những lời này không tài nào vứt khỏi đầu được, thời gian tiếp theo đều như đang mộng du.
Cùng Jennifer trở lại doanh trại thì mặt trời đã lặn rồi.
Qua Việt Tú lại gặp vị tài xế xe tải kia, tài xế đến doanh trại để giao những thứ cần thiết cho buổi liên hoan ngày mai
Chiều mai, tổ đàm phán sẽ mời thành viên đội võ trang liên hoan.
Sau khi liên hoan xong, những người đàm phán sẽ quay trở về vị trí của họ, vé máy bay quay về Geneva của Qua Việt Tú đã đặt xong, ngày kế sẽ bay từ Cape Town về Geneva
Để tiết kiệm thời gian, tổ đàm phán dựng một cái lều tạm thời ở bên ngoài rừng cây của đội võ trang, thành viên nữ thì hai người một lều, thành viên nam thì 4 người một lều
Qua Việt Tú và Jennifer ở chung một lều
Jennifer vừa mới cởi giày ra, bên ngoài có người gọi tên cô.
Chưa đến 1p sau, Jennifer như gió lốc xốc cửa lều, reo lên “vị hôn phu của tôi đến tìm tôi”
Trước mặt Qua Việt Tú, Jennifer tìm chiếc áo ngực màu hồng từ trong túi du lịch, dùng giọng điệu khoe khoang, nói đây là anh ấy mua cho tội, tôi còn chưa mặc cho anh ấy xem lần nào
“Nên cô muốn mặc hả?” Qua Việt Tú hỏi
Jennifer nắm lấy gương mặt Qua Việt Tú, nói “Fiona, cô thật đáng yêu, có đôi lúc giống như một đứa bé vậy, nói như vậy liền biết là chưa yêu đương lần nào, khi nào có thời gian tôi sẽ dạy cô cách nói chuyện với đàn ông, chỉ cần nắm kỹ kỹ xảo yêu đương, khiến cho đàn ông vì cô một ngày chạy đến 4 cửa hàng nội y đều không thành vấn đề”
Jennifer mặc áo ngực màu hồng phấn rời đi, trước khi đi còn cố ý nói rằng cô ấy có lẽ sẽ trở về rất muộn, suốt đêm không về cũng đừng lo lắng
“Tôi chưa gặp anh ấy 3 tháng rồi”. Nói những lời này cũng không quên cho Qua Việt Tú một biểu cảm “cô hiểu mà”
Như thường lệ, Qua Việt Tú đến nhà ăn lĩnh cơm
Ăn xong cơm sẽ đến bên bờ sông giặt quần áo, phơi quần áo xong sẽ về lều tắm rửa, kéo cửa lều lên, thắp hai cây nhang đuổi muỗi
Nhìn xuyên qua cửa lều, sắc trời đã tối rồi.
8h, điện thoại Qua Việt Tú đúng giờ vang lên, ông ngoại mỗi ngày sẽ đúng giờ gọi điện thoại cho cô, ông lão muốn biết ngày hôm nay của Đống Đống trôi qua như thế nào, vất vả hay không
8h10, kết thúc trò chuyện
Bình thường lúc này, cô cần phải sửa lại bản thảo phỏng vấn, hôm nay chỉ có 1 cuộc phỏng vấn, không cần sửa lại
Thời gian cứ như vậy trôi qua
Đồng hồ báo thức vang lên, vừa đơn điệu vừa nhàm chán
Cô còn đang cầm điện thoại trong tay
Nhìn màn hình di động phát ngốc.
Ding dong, ding dong…..
Ngón tay bắt đầu di chuyển, cô muốn làm gì vậy?
Cô muốn gọi điện thoại cho Tống Du Liệt, hơn nữa, điện thoại còn kết nối được nữa chứ, tín hiệu di động ở khu vực xa xôi của châu phi không tốt, muốn kết nối được là một chuyện không hề dễ dàng.
Tống Du Liệt mau bắt điện thoại, lẩm nhẩm trong từng tiếng chờ
Tút—tút—-tút vừa dài vừa đơn điệu
Đôi mắt chăm chú nhìn một chỗ
Tống Du Liệt mau bắt điện thoại, anh mau nhấc máy đi, nếu anh….nếu anh bắt máy, Qua Việt Tú sẽ không trở về Geneva nữa.
Lúc nãy khi đang nói chuyện với ông ngoại, nói ông ngoại con muốn ở bên ngoài một thời gian, ông ngoại cũng đã đồng ý rồi.
Vậy Qua Việt Tú không về Geneva thì sẽ đi đâu
Qua Việt Tú không trở về Geneva vì muốn đi tìm Tống Du Liệt
Câu “bây giờ cậu ấy đang ở Zimbabwe” khiến trái tim cô vừa chua sót vừa khổ sở
Cô nhớ anh, muốn được anh hôn, được anh ôm được anh sờ, còn muốn anh mua áo ngực cho cô.
Cho nên Tống Du Liệt, tên này, mau bắt điện thoại
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!