Thế Giới Của Anh - Phần 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1686


Thế Giới Của Anh


Phần 25


Tiếng điện thoại trên bàn của Quân reo lên…tôi thấy anh ta nhìn màn hình rồi lưỡng lự…tôi biết là Hương,vì thế tôi vẫn quay đi cười gượng gạ để anh ta đỡ khó xử…

Quân ra ngoài ban công nghe máy

-Em nói đi anh nghe đây

-Anh đang làm gì vậy

-Đang làm việc bình thường thôi

-Vợ anh có vẻ giận chuyện lúc sáng,anh giải thích thế nào rồi?

-Anh chẳng có nghĩa vụ phải giải thích cho ai cả,em k cần lo chuyện đó…

-Anh này em yêu anh,vì thế nên em nguyện đứng sau lưng anh bao năm qua chắc anh hiểu mà…

-Ừ …ngủ ngon…

-Anh có yêu em không?

-Hỏi gì ngốc vậy,tất nhiên là có rồi,anh yêu em…

Phương đứng lau đầu trong nhà tắm nghe rõ lời Quân nói …cô cúi đầu cười gượng gạo…

Quân ra bên ngoài thấy Phương đang sấy tóc trong nhà tắm,anh ta bước vào …

-Để anh sấy cho…

Tôi cười nhẹ rồi ngồi xuống k nói câu nào với Quân…thật sự tôi thấy giữa chúng tôi đang là mối quan hệ thế nào đây…

Quân thấy Phương lặng yên ,anh ta hỏi nhỏ

-Lại ngủ gật rồi à

-Đâu có đang nghĩ vài chuyện

-Chuyện gì?

-Đang nghĩ rốt cuộc chúng ta đang là gì của nhau…

Quân tắt máy sấy…Phương đứng dậy cười nhẹ đi qua…

Cô Thìn gõ cửa

-Sữa của cháu đây Phương ơi…

-Cháu cám ơn cô nhé để cháu tự pha được mà

-Nhà có việc gì đâu,có mỗi cái này cháu k để cô làm nữa thì chắc cô phải nghỉ mất

-Ý cháu k phải vậy đâu cô

-Cô biết mà…cháu uống đi chăm làm quá cháu đúng mẫu người vợ của gia đình…

Phương cười tít mắt…cô quay ra thấy Quân đang chăm chú làm việc,lên giường cô nằm xoay đi xoay lại khó chịu…Phương nhìn thấy Quân chằm chằm…Quân vẫn đang viết rồi lên tiếng

-Không định ngủ đi

-Anh làm việc này toàn một mình à

-Không một mình thì mấy mình ( Quân bật cười) chỉ có làm chuyện người lớn mới cần nhiều mình thôi

Phương ném gối vào người Quân

-Anh dẹp đi …( Phương dỗi quay mặt đi)

Quân ôm gối rồi cười nhẹ nhìn từ sau lưng Phương…

-Thế giới của tôi phức tạp lắm sau này em ở lâu sẽ hiểu

-Chắc gì ở lâu được,có là gì đâu mà ở lâu…

Quân khựng lại…anh ta quay đi ấp úng rồi bắt đầu vào công việc…

Tôi chỉ muốn anh ta nói chính xác xem tôi là gì mà hắn cứng đầu quá,mình kích bác nói như thế mà hắn không ý kiến gì…

Sáng hôm sau khi tôi dậy đã thấy Quân đi làm ,anh ta đi sớm thật đấy ,cứ nghĩ làm giám đốc sung sướng,thấy anh ta bận tối mắt luôn …đang ăn sáng thì Hoa gọi khóc lớn

-Phương ơi cứu tao

-Sao thế

-Cứu tao đi tao sắp chết đến nơi rồi đây này…

-Làm sao,tao đến ngay

-Tao gần đến nhà mày rồi đây

-Úi dời con hâm thế còn gọi làm gì cho tốn tiền điện thoại…

Phương ra cửa đứng đợi bạn thì thấy Hoa đang lái xe máy nhanh như tên bắn đỗ xịch trc cổng,mồ hôi nhễ nhại

-Sao đấy vào uống nc đã

Hoa lau nước mắt rồi kể

-Tao hình như dính rồi

-Dính gì

-Có bầu ý…

-Ôi thật à,sao mày kb giữ thế đang học giờ làm thế nào

-Thì tao biết đâu dc đấy,từ ngày về thành phố gặp lão cường hai đứa cứ quấn lấy nhau nên hôm uống hôm không

-Thử lên rồi à…

-Ừ lão đã bảo bố mẹ về cưới,thi xong rồi nên cưới xong tao vẫn đi học bình thường được

-Lại như tao rồi,thôi bọn mình cùng đi học lại vậy,có thế mà khóc từ cổng,mạnh mẽ lên chứ trước tao còn chả có ai

-Giờ có rồi còn gì,phu nhân giám đốc công an nhỉ…

Đang cười với nhau thì Hương bước vào…Hoa và Phương đổi sắc mặt…cô ta cười nhìn Hương tay cầm một album ảnh…

Phương cười tươi đon đả

-Chị tới chơi ạ

-Chị đi qua tiện mang cái này cho anh Quân,hôm nọ anh Quân bảo cần nên chị cầm cho anh ấy

-Album ảnh ạ

-Ừ ,thôi chị có việc bận chị đi đây

-Vâng

Hoa kéo tay tôi

-Này sao mày để con đó trơ trẽn vào đây thế

-K thế thì đuổi ngta chắc…tao vs anh Quân lấy nhau vì đứa bé chứ k phải tình yêu,anh ấy yêu cô ta

-Kệ chứ giờ đã là chồng mình,nhẫn cưới trên tay mình cơ mà mày cứ dễ quá là k dc

-Tao cũng kb phải làm thế nào khi cả tao và Quân đều đang k biết cả hai đứa đang là gì của nhau…kệ thôi đến đâu hay đến đó

Trong căn phòng khách sang trọng…Phương ngồi mở album ảnh ra xem…những bức ảnh Quân chụp cùng Hương khi còn trẻ,họ đã đi qua rất nhiều nước và mình để ý nụ cười của anh ta ở bên cô ấy rất tươi…

Phương gập cuốn Album lại mắt cô đỏ lên…Phương dắt xe đạp ra ngoài…cô thìn nói lớn

-Sắp mưa rồi đó

-cháu dạo một vòng rồi về luôn thôi cô…

Tôi cảm thấy trong lòng không vui,mình chẳng lẽ đã yêu anh ta rồi…thế nên lòng mới cảm thấy khó chịu đến thế này…mình chẳng lẽ lại yêu kẻ đó mất rồi…nụ cười đó

Phương cứ nhớ nụ cười của Quân rạng rỡ khi bế Hương trong bức ảnh…

Phương rơi nước mắt khi đang đạp xe “ Mình là kẻ thứ ba chen vào họ”…

Sấm đoàng…Quân lái xe về nhà vội vàng tránh mưa…về đến nhà cô Thìn bảo luôn

-Cô Phương bảo đi đạp xe một vòng mà mưa to quá chắc đang trú ở đâu đó

-Vậy ạ,cháu biết rồi chắc lát tạnh mới về được…

Quân nhìn cuốn album trên bàn

-Ai mang nó đến đây vậy

-Sáng cô Hương mang tới nói cậu còn quên cái này …

Đúng lúc thấy Phương mặc áo mưa đạp xe về …vào trong hiên Phương cởi áo mưa cười tươi

-Úi mưa to quá mà sợ lỡ giờ cơm nên vẫn phải phi về..

Cô Thìn mang khăn ra

-Lau đầu đi cháu k ốm

Quân nhìn Phương chằm chằm Phương vừa lau đầu vừa cau mày nhìn lại

-Sao thế chưa thấy gái bầu lâu đầu bao giờ à

-Em ổn chứ

-Ô hay anh thích em k ổn à…đang ổn mà

-Ừm ( Quân cười nhẹ)

Phương bước qua Quân gọi “ À em đã xem ảnh trong album kia chưa”

Phương quay lại cười nhẹ vẻ mặt cố vui vẻ

-Em chưa ,sáng cái Hoa đến lúc chị Hương đến nên chưa để ý,là gì vậy?

-À k có gì anh hỏi vậy thôi,vạy tốt rồi

Phương quay đi cô buồn trĩu đôi mắt,nước mắt rơi lã chã…

Đến bữa cơm thấy Phương hào hứng ăn ba bát cơm …

-Anh thấy em ăn khoẻ không

-Ăn nhiều là tốt nhưng đừng quá no

-Phải ăn nhiều để có sức đẻ nữa và chăm con chứ…

-Nghĩ thông thế làm anh ngạc nhiên đấy…

-Sau khi sinh con xong khi nào con được ba tuổi chúng ta sẽ ly hôn,em nghĩ như thế tốt cho anh cho em và cho cả chị Hương,chị ấy chờ anh lâu quá rồi…

Quân khựng lại anh ta ngẩng lên nhìn Phương

-Chuyện của anh k cần em bận tâm…

-Em thấy hình như em là kẻ thứ ba đang chen vào giữa hai người vậy,ở bên người mình yêu mới là điều tốt nhất k phải sao?

Phương mỉm cười ,Quân mắt nhìn đi chỗ khác vẻ khó xử…

-Nếu em nghĩ vậy thì anh sẽ tôn trọng ý kiến của em…

-Vậy em xin phép,em ăn xong rồi no quá rồi

Phương vẫn cười tươi…ra bên ngoài Phương xoa bụng “ Xin lỗi con vì tất cả,xin lỗi nhưng mẹ không muốn chen ngang cuộc sống của bất cứ ai cả”…

Hương nhấp ly rượu lên môi cô ta cười “ Đòn tâm lý là đòn đau thương nhất rồi sau đó cô ta sẽ buồn chán và đoàng…cái chết do tự vẫn”…

Quân gọi cho Hương vẻ mặt k vui

-Em làm thế để được gì?

-Để con be do biết đang ở vị trí nào trong cuộc sống của anh

-Em càng ngày càng sao vậy,em chấp nhận đứng sau lưng anh rồi sao còn cố tình như thế,Phương đang là vợ anh là mẹ của con anh

-Anh yêu cô ta rồi phải không?

-Anh cảnh cáo em nên giới hạn hành động của mình trước khi quá muộn…đừng làm mấy cái trò này nữa anh đau đầu lắm…

Quân cúp máy Hương điên lên “ Anh chưa trả lời tôi anh yêu nó rồi phải không…k thể để lâu hơn được nữa”…

Quân đi xuống dưới nhà k thấy Phương đâu

-Phương đi đâu rồi cô

-Bảo thèm bỏng ngô đi mua bỏng rồi

-Hàng bỏng ở đoạn nào cô nhỉ

-Ra cái chỗ tạp hoá ở gần khu chung cư sau nhà mình đấy…

-Vâng

Quân đi bộ ra ngoài…đi qua hàng cây lá rơi đầy …

Phương đang ôm hộp bỏng vừa đi vừa nói chuyện điện thoại với Hoa

-Tao nói rõ rồi anh ta bảo tuỳ tôn trọng quyết định của tao,thôi kệ k nghĩ nhiều nữa thèm bỏng quá ra mua đây chắc vài hôm nữa tao đẻ thôi…

Đi đến đoạn hàng cây đầy lá rơi…chiếc xe đen áp sát đến chỗ Phương,hai tên đàn ông từ trên xe đi xuống…bọn chúng tay cầm con dao nhọn…

Quân và Phương nhìn thấy nhau từ xa…Phương mỉm cười rồi vẫy tay “ Anh ăn bỏng không”

Chiếc xe tải dài đi qua…đúng lúc đó Quân bị khuất tầm nhìn…hai tên xã hội đi tới áp sát Phương rồi xiên hai nhát vào người Phương…phương quay lại…tên còn lại can “ Thôi anh nó bầu thế đủ chết rồi”…

Cả hai lên xe quay đầu…Phương rơi bịch bỏng xuống đường văng khắp nơi…cô gục xuống với hai phát xiên ở lưng…

Xe công vừa qua,Quân thấy dc tầm nhìn thì k thấy Phương đâu…cả đoạn đường vắng Quân chạy tới gần hơn thì thấy Phương đang nằm gục trên vũng máu…

-Chuyện gì vậy…chuyện gì thế này…

Quân ôm đầu Phương dậy…Phương co giật …Quân tay rút máy trong túi ra run…” Cấp cứu tôi cần xe cấp cứu “ ( hét lên)

Phương nước mắt chảy ra đưa tay dơ lên

-Nắm tay em,hứa với em phải cứu con

-Chuyện gì vậy…anh k hiểu gì cả…

-Em mệt lắm

Phương nhắm mắt…Quân vỗ vào mặt “ K dc ngủ mở mắt ra Phương…nghe anh này mở mắt ra anh bảo em chuyện này này…anh hát cho em nghe nhé …Phương…”

Tay Phương buông thõng,máu chảy đẫm áo trắng của Quân…

Bác sỹ cùng y tá đẩy Phương vào trong…Trên bàn xe đẩy Phương co giật máu ộc từ miệng ra…Quân vừa chạy theo vừa lau …

-Sao thế này…Phương…bác sỹ sao thế

-Đang sốc đấy chúng tôi phải cấp cứu ngay…

Phòng cấp cứu đóng lại…Quân ôm đầu mẹ anh ta chạy vào viện cùng chồng…thấy Quân ướt đẫm máu

-Trời ơi sao lại có chuyện gì vậy

Bố Quân tức giận: Giữa thành phố lại có kẻ dám giết người,nó chán sống thật rồi

Vừa nhắc đến giết người Quân đổi sắc mặt lầm lỳ anh ta ánh mắt như muốn giết chết kẻ đó…Quân ra ngoài nghe điện đệ báo

-Là hai thằng có tiền án tội cướp giật giờ chắc chuyển sang đâm chém thuê,tôi sẽ bắt nó về sớm nhất cho sếp

-1 tiếng,phải bắt nó về trong 1 tiếng

-Rõ,sếp…

Quân ngồi hút thuốc ở ngoài hiên,bố anh ta vỗ vai…” Sẽ ổn thôi các bác sỹ tốt nhất đang làm rồi ,con bé có thù với ai không mà chúng dã man vậy”

Quân suy nghĩ rồi lầm lỳ “ Con chứng kiến giết người hay chính tay con bắn chết rất nhiều thằng sát nhân rồi nhưng cũng k kinh khủng bằng hình ảnh đêm nay,con chứng kiến vợ con người đầy máu,máu trong miệng liên tục chảy,con có mặt ở đó nhưng con lại k bảo vệ được vợ mình,con bảo vệ được tất cả vậy mà vợ mình lại k thể”

-Bình tĩnh đi con trai bố hiểu sẽ qua thôi…bác sỹ nói qua cơn nguy hiểm rồi

-Con k dám ngồi trong đó sợ nghe tin xấu

-Đã qua rồi con đang mổ bắt em bé rồi…em bé khoẻ mạnh…

Điện thoại báo lên…” Bắt được rồi sếp”

Quân đứng dậy nắm chặt tay

-Bắt được rồi con đi giải quyết đã…có gì ở đây nhờ bố và mẹ

-Chắc chắn rồi con trai yên tâm đi đi …

Quân mở cửa phòng tra cung ra…Tùng nói lớn

-Sếp để em việc này cần gì anh làm

-không cởi còng tay cho nó…đưa một thằng ra ngoài trước đi…Nó vào sau

-Vâng…

Quân đến gần hai tên run cầm cập…một tên thanh minh…”tôi k đâm chỉ có nó đâm,tôi còn bảo dừng lại vì thấy cô ấy đang bầu”

-Cho mày ra ngoài …

Tùng quát lớn “ Có biết ai đây không,giám đốc công an đấy chúng mày đâm ai biết không”

Quân bỏ thuốc ra hút “ Vợ tao đấy người mà chúng mày đâm là vợ tao” …

Hai tên van xin rối rít “ Sếp ơi bọn em chỉ được thuê chứ k biết là vợ sếp nếu biết thì bố em k dám”…

-Muộn rồi…

Quân dập điếu thuốc anh ta lao vào đánh dã man tên đâm Phương…

Bên ngoài Tùng và tên k đâm Phương ngồi nghe tên kia xin đã thấy sợ,Tùng chỉ vào mặt tên còn lại

-May cho mày là biết khuyên bảo nó đấy…bọn ngu đâm ai k đâm lại đâm vợ sếp lớn đúng là lần này đi ăn cơm miễn phí dài đấy

-Anh ơi giám đốc công an ạ

-Sếp tao đấy

Cánh cửa đóng lại Quân ngồi ở hành lang với hai bàn tay xước đầy máu…anh ta bật cười khi nhớ lại Tùng báo “ Tên sai chúng hiện ở nước ngoài nhưng có điểm đáng chú ý là hắn có bức ảnh chụp chung với bố Hương…”

Quân lảo đảo anh ta về nhà tắm rửa sạch sẽ rồi vào viện …Phương vẫn đang nằm thở máy…mẹ và bố anh ta đang túc trực chăm em bé …

-Con …bế con trai mình đi…môi này của con k lệch đi đâu được

Quân bế em bé rồi tựa vào má con mắt buồn trĩu “ Mọi chuyện đã qua rồi chắc con sợ lắm…bố hứa sẽ k bao giờ để con sợ nữa” …

-Vợ con chắc mai mới tỉnh khi tỉnh sẽ đau lắm đây vừa vết mổ lại hai vết đâm…vợ con qua rồi con sao vẫn buồn vậy?

-Lỗi của con…

-Thôi đừng tự trách mình nữa

-Mẹ k hiểu được…

Quân quay đi sang phòng Phương…tiếng tít tít của máy đo nhịp tim…bàn tay Phương tím ngắt …anh ta cầm bàn tay

-Xin lỗi em ,anh …anh đang k biết phải thế nào cả…anh thật sự mệt mỏi…anh k muốn như vậy đâu…anh k nghĩ chuyện lại đi xa thế này…tha lỗi cho anh…

Hôm sau khi Phương tỉnh điều đầu tiên vẫn là nụ cười khi Phương bế con …Quân mở cửa vào

-Anh xem nó giống em nhỉ

-Còn đau không

-Đau vết mổ thôi hai vết kia k đau lắm em chịu được,có đứa con xinh thế này chịu đau mấy cũng được nhỉ

Quân mỉm cười xoa đầu Phương

-Đau phải bảo anh,anh biết là đau…

-Anh tìm được kẻ đâm em chưa thế

-À …chưa,chưa bắt được…

-Sao lần này anh chậm vậy,gặp dc tùng xẻo con nhỉ mẹ làm gì đâu mà dã man thế

Quân thấy vẻ yêu đời của Phương khi suýt chết trong gang tấc mà vẫn luôn vui vẻ…Tùng đi vào cầm lẵng hoa kèm lời chúc từ xa …” Chúc mừng em mẹ tròn con vuông”

-Ôi em gái đẻ mà anh đến chơi à

-Anh chẳng kiêng gì vì cuộc đời anh đen sẵn rồi…

Đúng lúc mẹ Quân dắt bố Phương và chị gái vào…chú Định thấy con gái liền bật khóc…mọi người ầm ầm lên…

Tùng nháy Quân ra ngoài…

Tôi xoa vai bố “ Ôi sao phải khóc kìa bố”

-Mày suýt chết còn bảo bố mày sắp đứng tim vì con rồi đấy …con với cái …

Mẹ Quân đon đả

-Anh yên tâm bắt được thủ phạm rồi sớm sáng tỏ chúng phải trả giá anh ạ

Phương chợt nhớ ra Quân nói chưa bắt được…cô cố đứng dậy…Mẹ Quân đỡ

-Con đi được bác sỹ bảo nên đi lại mẹ ạ,con ra ngoài chút

-Con đi đâu

-Con có việc riêng hỏi anh Quân

Phương bám hành lang đi ra góc hành lang…thấy tiếng Quân

-Tạm thời giấu kín chuyện này cứ nhốt bọn chúng …chờ lệnh tôi

-Kìa anh sao k điều tra sâu ,chuyện này rõ ràng có liên quan đến bố Hương mà…khéo cả Hương

-Đừng nói gì cả anh cần suy nghĩ

-Vậy em hiểu rồi,em về đây…

Quân đi ra chạm mặt Phương…anh ta ấp úng

-Có liên quan đến cô ta à

-Em nghe nhầm rồi

-Anh trả lời đi cô ta định giết tôi phải không ,anh định bao che cho người yêu mình vậy thì sao anh k để tôi chết đi…tôi chết rồi sẽ dễ dàng hơn rất nhiều…

-Em nghe anh nói

Quân với tay

-Đừng chạm vào tôi,tôi hiểu rồi

-Hiểu gì mới được,chuyện này bỏ qua được không

Phương bật cười ra nước mắt…

-Và chúng ta cũng nên bỏ nhau đi…tôi nói thật đấy…hoá ra tôi chẳng là gì cả đúng như tôi nghĩ chẳng là gì cả

Phương ôm bụng cố đi nhanh…chị gái đi ra cười “ Đi lâu thế để chị đỡ”…

Phương nắm chặt tay cố k để nước mắt rơi…Quân đứng ở hành lang tựa đầu vào tường ôm mặt…Mẹ anh ta đi ra

-Hai đứa có chuyện gì nãy còn bình thường sao lại to tiếng…vợ con đang như thế con phải nhịn nó một tí chứ…

-Hết thật rồi…

-Hết cái gì…?

-Mẹ con giờ k biết phải làm gì cả…

-Có chuyện gì à con…

-Con đầu như muốn nổ tung…

Quân quay đi buồn bã,mẹ anh ta nhìn con trai mà khó hiểu…bà gọi cho Tùng

-Chuyện là thế nào

-Dạ đang tra thêm ạ

-Đừng giấu nữa nói đi k tôi bẻ cổ …

Mẹ Quân ôm miệng khi nghe thấy Tùng kể bà nghiến răng nắm chặt tay…

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN