Bầu Trời Elderland
Chương 28: Tín đồ Và môn đồ
Pháp sư hoàng hôn.
Môn đồ của chúa tể địa ngục Garbo trong truyền thuyết.
Garbo là đại diện của cái chết, loạn lạc, sa đọa. Hắn là kẻ thù của chư thần, bản thể của hắn là một con rắn đen khổng lồ.
Trong tín ngưỡng chiến tranh xa xưa, tín đồ và môn đồ trung thành của Garbo được ban cho sức mạnh trường sinh, cái giá phải trả là linh hồn của họ vĩnh viễn sa vào địa ngục.
Mà trường sinh không đồng nghĩa với bất tử, họ sẽ chết nếu bị chém đầu, linh hồn lập tức tiêu tan.
Trường sinh là một thứ dụ hoặc ngọt ngào, hấp dẫn vô số người sa đọa. Vô số linh hồn trở thành chiến sĩ của chúa tể địa ngục Garbo. Chúng được gửi đến nhân gian, bao trùm hơn nửa Elderland.
Chiến sỹ của chư thần dù liên hợp, cũng không thể ngăn cản bước tiến hủy diệt của tín đồ Garbo.
Cân bằng của dương gian bị phá vỡ, châm ngòi chiến tranh chư thần.
Thần chiến chống lại Garbo lan tràn trên toàn đại lục Elderland. Thần hỗn loạn đối kháng với chư thần, không một ai có thể thoát khỏi cuộc chiến này.
Cuối cùng, chiến tranh kết thúc, chư thần ngã xuống.
Bản thân Garbo cũng đồng quy vu tận với Lôi thần Aure, táng thân trong Biển Vô Tận.
Chư thần ngã xuống, Thần Quốc và Địa Ngục trở thành một phần của pháp tắc FerNu. Garbo bỏ mình, địa ngục tan vỡ, vô số linh hồn được quy về cố chủ.
Đội quân bất tử cao ngạo từng ngang dọc trên lãnh thổ Elderland, sụp đổ.
Những linh hồn chiến sỹ bị Garbo cải tạo trở thành quái vật bất tử. Môn đồ và tín đồ của hắn cũng mất đi năng lực trường sinh.
Chư tộc phản công, tàn sát dư nghiệt của Garbo.
Họ buộc phải làm như thế, dù thần linh không còn, bọn họ cũng không muốn rơi vào tay đám quái vật này. Huồng chi qua nhiều năm chiến tranh tín ngưỡng, bọn họ đều đã là tử địch.
Là mối hận không chết không nguôi.
Những linh hồn chiến sỹ may mắn sót lại trốn xa khỏi trung tâm Elderland, rất nhiều năm sau này, chúng được gọi là vong linh.
Những cựu tín đồ và môn đồ của Garbo mai danh ẩn tích, như đã lui ra khỏi sân khấu Elderland.
Khi chư tộc chìm đắm trong hào quang tân sinh của thế giới mới, thì trong bóng tối, có những người đang không ngừng truy tìm vinh quang năm xưa.
Mà bọn chúng, chính là những tín đồ, môn đồ thành kính nhất, trung thành nhất của Garbo.
Không biết sau bao nhiêu năm, bọn chúng tìm được sức mạnh còn sót lại của Garbo trong pháp tắc FerNu. Sức mạnh hắc ám, ban cho con người trường sinh.
Bọn chúng muốn dựa vào sức mạnh này lần nữa chiếm lấy nhân gian, nhưng một tì vết trong sức mạnh trường sinh này triệt để phá tan ý đồ của chúng.
Vì trường sinh không thể trường sinh.
Chúng tìm được sức mạnh, có cơ thể trường sinh, nhưng không tìm được phần mấu chốt nhất.
Chiến tranh tín ngưỡng mới bạo phát, nội bộ của tín đồ và môn đồ Garbo nảy sinh mâu thuẫn kịch liệt. Một phái cho rằng thời cơ đã chín muồi, đã đến lúc tuyên cáo với thế giới sự trở về của chúng
Nhưng phái còn lại cho rằng, chúng đã lạc hậu so với thế giới. Điều quan trọng là phải tìm được sức mạnh trường sinh chân chính, rồi mới từng bước xâm chiếm, lật đổ nơi này.
Người nôn nóng, người lý trí.
Cuối cùng, chúng phân liệt thành hai giáo phái, mỗi bên một ngả.
Hoàng hôn chi xà.
Điên phúc liêu nha.
Mà bên trong hai tổ chức này đều có pháp sư hoàng hôn, chúng chỉ không cùng lý tưởng, nhưng sức mạnh vẫn quy một lối.
– Hắc vụ nê đàm.
Trời đất lại hóa đen, Chillion nhắm mắt.
Lúc này, nhắm mắt mở mắt cũng như nhau, nhưng cảm thụ lại khác biệt.
Chủ động và bị động.
Anh đã quen nắm thế chủ động.
– Ngươi hình như đã quên một chút. – Chillion bỗng mở miệng nói.
– Quên gì? Di ngôn của ngươi?
Giọng nói của Ambofen có chút mờ ảo, khiến người ngoài không nhận rõ phương hướng.
Gã rất cẩn thận, không để bại lộ vị trí của mình, mặc dù gã đang chiếm ưu thế.
– Ta vào đây bằng cách nào?
Chillion rất bình tĩnh đặt câu hỏi, trường kiếm tề mi, thân thể căng cứng như sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
– Ngươi sẽ nói? – Ambofen hỏi ngược lại.
– Ngươi muốn nghe?
Ambofen chần chừ, bỗng nhiên không gian được khôi phục ánh sáng, gã kinh ngạc.
Vì hắc vụ nê đàm biến mất rồi. Người trong sân cũng không thấy đâu nữa.
Sát khí quen thuộc tái hiện, Ambofen né vội sang bên, nhưng vai phải vẫn phát lạnh. Phản ứng của gã rất nhanh, trận pháp đã được hình thành bên tay trái.
– U di.
Ambofen ôm vai phải đứng dưới chân tường trong góc phòng, hai mắt chăm chú nhìn người kia.
– Ngươi rất quái lạ.
Kiếm của Chillion nhấc cánh tay phải nằm dưới đất nâng trước mặt.
– Không sánh được với ngươi.
– Hừ.
Vai phải của Ambofen trống trơn, vì đã bị một chiêu kiếm kia cắt đứt khi né tránh. Nếu gã không nhanh nhẹn, thì thứ đang cắm trên mũi kiếm đã là đầu của gã rồi.
Chillion hất cánh tay xuống, chậm rãi đến gần Ambofen, anh sẽ không cho gã cơ hội thứ ba.
– Triền nhiễu ma đằng.
– Cuồng bạo chi xà.
Không để đối phương có cơ hội đến gần, pháp trận bên tay trái của Ambofen lóe sáng, đồ văn nhanh chóng thay đổi.
Dưới chân Chillion nảy lên vô số dây leo màu đen cố định anh tại chỗ. Pháp trận của Ambofen lóe sáng, đám rắn đen ào ào bay ra.
Rắn đen tới gần, Chillion chém kiếm vào đám dây leo đen dưới chân. Một chiêu đó gọn gàng biến đám dây leo thành môt làn khói đen, trong chớp mắt rắn đen lao đến, anh biến mất.
– Ầm ầm…
Đám rắn đen đâm vào vị trí cũ của Chillion phát ra tiếng nổ rầm trời, một bóng người lao ra từ trong bụi mù, lấy tốc độ nhanh chóng đâm về phía Ambofen.
– Xà cốt hộ thuẫn.
Ambofen thở phào, bởi vì phép thuật phòng ngự của gã phát ra vừa lúc kiếm của đối phương chém tới.
Rắc rắc.
Ampofen biến sắc, vì lá chắn cuối cùng của gã đã bị chém thành hai nửa.
– Xem ra ngươi không cam lòng?
Chillion gác trường kiếm lên cổ Ambofen, nói.
– Đúng là không cam lòng. – Ambofen nghểnh cổ nhìn đối phương cười gằn, như không để ý thanh keiems trên cổ mình. – Nhưng thua trong tay một thượng vị kiếm sỹ đã chạm tới quy tắc FerNu, cũng tâm phục khẩu phục.
– Ngươi sai rồi. – Chillion lắc đầu, – Ta không phải kiếm sỹ thương vị đỉnh cao.
– Không thể, – Ambofen cau mày. – Bằng không sao ngươi lại chém được phép thuật của ta?
– Thế giới này luôn có chuyện ngươi không ngờ tới.
– Xác thực không ngờ tới. – Khóe mắt Ambofen liếc về đầu mũi kiếm, gã hừ nhẹ.
– Ngươi không sợ chết?
Trường kiếm của Chillion rạch một vết trên cổ Ambofen.
– Bởi vì ta không phải pháp sư hoàng hôn bình thường.
Nét mặt Ambofen lộ ra vẻ trào phúng.
Thì ra là vậy.
Ánh bạc chớp tắt, đầu người bay lên.
– Mà ta cũng không phải người bình thường.
Nhìn gương mặt khó tin trên cái đầu lăn trên đất của Ambofen, Chillion bình tĩnh thu kiếm.
Ambofen không nghĩ mình sẽ chết, nhưng gã đã chết rồi.
Pháp sư hoàng hôn bình thường bị chém đầu sẽ chết, nhưng những kẻ nắm giữ hồi sinh linh hồn thì không. Khi đầu của chúng bị chém lìa, linh hồn của chúng sẽ bay về hộp mệnh hồn(1), có thể hồi sinh.
Đây là một lối riêng do những tín đồ của Garbo vẽ ra khi theo đuổi sức mạnh trường sinh.
Nhưng một kiếm của Chillion không chỉ cắt đầu của Ambofen, mà còn cắt luôn linh hồn gã, đoạn tuyệt con đường hồi sinh của gã.
Đây là thiên phú.
Thiên phú cắt đứt tất cả do hệ thống ban cho.
Thiên phú: Trảm đoạn (có thể chém đứt tất cả sự vật nằm trong pháp tắc FerNu).
Đó là lý do anh có thể chém rách kết giới, chém vỡ phép thuật, chém đoạn linh hồn.
Ở Elderland, pháp sư là khắc tinh của kiếm sỹ. Nếu chiến sỹ không có vũ khí chống phép thuật, hoặc chưa tiếp xúc được pháp tấc FerNu, thì phát thuật của pháp sư có thể dễ dàng khống chế cục diện.
Chillion là kiếm sỹ, nhưng xưa nay anh chưa từng e ngại pháp sư.
Khi phát hiện kết giới bao vây nơi này, anh đã biết mục tiêu của mình là một pháp sư. Mà anh lại có thiên phú chém vỡ pháp thuật, khi không còn năng lực này, thì pháp sư cũng không khác người bình thường là bao.
Quan trọng nhất là, anh cũng không cho rằng pháp sư ở đây cao siêu hơn ai. Đơn giản vì những pháp sư thực sự tài ba thường lẩn tránh trần thế.
Bọn họ theo đuổi chân lý của pháp tắc FerNu. Họ như chúng thần cao cao tại thượng, coi thường nhân thế trần tục.
Lần đầu ám sát, Ambofen không chết. Chillion thận trọng lui lại, anh cần hiểu được người này, hiểu được cách giết người này.
Lần thứ hai tìm hiểu, anh dùng lời nói tạm hoãn pháp thuật của đối phương. Anh dùng thiên phú trảm đoạn, thậm chí sử dụng “tật hành”(2) nhưng chưa giết người, bởi vì phản ứng của Ambofen thực sự đủ nhanh.
Lần thứ ba, không có lần thứ ba.
Chillion ngồi xổm xuống trước thi thể không đầu của Ambofen, giơ tay cầm tay trái của gã, chăm chú nhìn vào chiếc nhẫn tầm thường kia.
Nhẫn màu xám bạc, phổ thông.
Anh thô bạo rút chiếc nhẫn ra, liếc mắt nhìn vào bên trong.
“Jsneroy”
Đây là ấn ký của Đảo phúc liêu nha.
—————————
Chú thích:
(1) Hộp mệnh hồn: Bên trong chứa đựng phép thuật linh hồn hồi sinh của pháp sư hoàng hôn. Chúng rút linh hồn bản thân, dùng pháp thuật khắc vào hộp mệnh hồn. Khi bị chém đầu, linh hồn sẽ trở vào trong hộp, nhờ minh văn bên trong để hồi sinh. Linh hồn sẽ suy yếu sau mỗi lần hồi sinh, đến cuối cùng sẽ tiêu tan.
(2) Tật hành: Bạo phát tốc độ trong cự ly ngắn, hồi chiêu 10 giây.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!