Bông Hoa Đẹp Nhất - Phần 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
846


Bông Hoa Đẹp Nhất


Phần 10


Tôi sau khi đóng cánh cửa lại người vẫn sợ…tôi sợ khi đối diện với kẻ sát nhân đó…chỉ là tôi không còn đường lui,hắn luôn đi trước một bước,hắn nghĩ tôi sẽ bỏ trốn nên đã đưa em tôi đi thay tim để tôi phải nợ hắn …

Em mình giờ đã khoẻ …mình liệu có thể rời đi không…

Hương chạy ra ngoài ngõ lần nữa…cô không thấy có ai theo dõi…Hương như mở cờ trong bụng…cô vội vào thu dọn đồ rồi lay Hoà…

-Này chị bảo dậy đi,chị em mình đi thôi

-Mai em phải đi nhập học rồi mà chị,sắp khai giảng đến nơi rồi,mà đi đâu vậy

-Chị phải chạy trốn…sau này em sẽ hiểu ,chỉ cần vài hôm thôi…

-Đi đâu hả chị…mà sao phải chạy trốn…

-Người đàn ông đó k tốt như chúng ta nghĩ đâu,phải tránh xa hắn e ạ,chị nói thật đấy,hắn đáng sợ lắm

-Chú Sơn tốt mà…chị cứ lo xa…

-Dậy ngay…đi thôi

Hai chị em rời đi trong đêm…Hương phóng xe xuống cao tốc Hà Nội-Hải Phòng…Hoà liền hỏi

-chị đi đâu thế…

-Xuống nhà bạn của mẹ nhà cô Xuân …ở nhờ vài hôm ,cô ấy k lấy chồng nên ở một mình…nhà lại gần biển luôn tha hồ ngắm biển…

-Dạ…

Hôm sau Sơn đang ăn sáng thì nhận được tin nhắn của Vân “ Tối nay em lên đó,tối mình gặp nhau nhé”

Sơn bắt đầu suy nghĩ về,anh ta lau miệng rồi nhìn Naomi

-Chuẩn bị cho tôi một bữa ăn tối tại nhà hàng X

-Không phải tối nay hẹn với Hương rồi hay sao ạ

-Huỷ đi…tối nay Hoàng Vân lên đây rồi,tránh động chạm …

-Dạ vâng…vậy có cần báo vs Hương một tiếng chứ ạ

-K cần sau khi tôi ăn tối vs Vân xong tôi sẽ tới chỗ Hương

-Sếp …ngài và Hương rất hợp đấy ạ

-Lý do gì cô nghĩ vậy

-Hương từ chối mấy lần đó chính là điểm hút của cô ấy,k màng danh lợi lại sống hết lòng vì người thân…đó chẳng phải là điểm ngài coi trọng sao ạ…

-Cái gì mới cũng sẽ đẹp,hoa nở rồi cũng tàn

Sơn nói vậy khiến Naomi đổi sắc mặt đang vui vẻ chuyển sang lo lắng…

Hương ngồi bên bờ biển…Cô Xuân bê ra đĩa hoa quả…

-Ăn đi cháu ,đi đường xa chắc mệt rồi…bảo hai chị em xuống chơi bao lần mà bh mới xuống với cô được…

-Tại Hoà mới mổ tim xong và đợt rồi cháu cũng bận đi làm cô ạ

-Khổ thân cháu…đáng lẽ tuổi này phải ăn học rồi là được vui đùa như bao thiếu nữ khác thì lại suốt ngày phải lo tiền chữa bệnh cho em,có ông thì lại mất rồi…

-Số cháu khổ từ bé rồi cô ạ,cháu k ngại việc ,bây giờ em cháu đã ổn cháu đã nghĩ đến việc xin nhập học…còn 1 tháng nữa thôi là khai giảng năm học mới rồi…

-Còn chờ gì nữa mà k đi học,có phải ai cũng đỗ đại học được đâu…cố lên cháu …

-Vâng cháu vẫn cố vừa học vừa làm,cháu nghĩ vì tương lai cháu còn phải lo cho em dài dài nên phải có học để xin được việc tốt…

-Nghĩ thế là chuẩn đấy…cô hấp ghẹ rồi lát vào ăn nhé

-Oài ngon vậy ạ ,phiền cô rồi

-Cứ khách sáo,chả mấy khi,cô coi hai đứa như con giờ cứ coi như đây là nhà của hai đứa…

-Vâng…cháu cám ơn cô…

Tôi nhìn ra bờ biển sóng đập vào bờ rì rào…tôi cứ nghĩ mãi về việc liệu tôi làm vậy anh ta có phát điên lên không…

Vân bước chân xuống xe…cô ta cười nhẹ khi nhìn thấy ngôi nhà mà Sơn đang sống…

-Anh ấy giản dị đúng không chị,ngôi nhà đã rất cũ nhưng k hề đập đi xây lại

-Cô k biết rồi ,những nhà cổ thế này rất khó tìm thấy đó ạ,kiến trúc của Pháp thời xưa kèm theo vườn tược này ở thủ đô rất khó thấy…

-Ôi thế à,tôi cứ nghĩ anh ấy không thích xây chứ…hoá ra là vậy…bố anh ấy xưa giàu lắm đấy sau nhà phá sản còn mỗi căn nhà này…

-Cậu Sơn nhìn là biết phong thái con nhà giàu mà…cô chọn rất đúng người

Vân cười mỉm rồi bước vào trong…Naomi đi ra mở cửa…Vân đon đả

-Naomi có khoẻ không

-Dạ tôi khoẻ

-Ui cha xem đứa trẻ này bây giờ đã lớn và chín chắn lắm rồi…anh Sơn nuôi cô được bao năm rồi nhỉ

-Dạ 11 năm

-Từ năm 11 tuổi nhỉ…

Cô gái đi theo Vân hỏi nhỏ “ Tại sao cô k lo con bé kia ở đây vậy,nó lớn phổng thế lại nam nữ ,trông đẹp thế kia mà”

-Anh Sơn có thể động vào một con bê đê không…nó trông đẹp thế nhưng lại chỉ thích đàn bà thôi đấy…riêng nó anh Sơn coi như con không bao giờ tôi phải lo…

-Dù sao cũng nên cẩn thận…

Vừa nói xong thấy Sơn đi từ trên lầu xuống,anh ta mặc áo sơ mi màu vàng nhãn hiệu versac cùng chiếc quần tây đen đi giầy thể thao…

-Em tới rồi à…đi luôn thôi

-Anh hôm nay có vẻ sốt sắng muốn đi ăn cùng em nhỉ

-Em thấy vậy thì cứ cho là vậy…

Vân lon ton chạy theo sau Sơn vẻ ưỡn ẹo…

-Ơ này chờ em đã nào…

Cánh cửa vừa đóng lại Toàn bước ra nói với Naomi

-Hương bỏ trốn rồi không thấy đâu cả

-Chết rồi ,từ từ hãy báo cho ngài ấy…được k?

-Cô điên à,k báo còn chết cả lũ đấy

-Tìm cô ấy về đây trước khi ngài ấy biết là được mà,nếu biết cô ấy bỏ trốn theo cậu ngài ấy sẽ phản ứng ra sao?

-Sợ sẽ giết chết cậu mợ của Hương mất

-Như thế thì chỉ làm sự việc lớn hơn thôi…hãy xem cô ấy đi đâu nhanh lên

-Tôi xem rồi thông tin báo xuống cao tốc Hà Nội-Hải Phòng mà dưới Hải Phòng có bạn của mẹ hay sao ý…

-Giờ tôi lập tức xuống Hải Phòng đón cô ấy …k còn thời gian đâu,phải quay lại trước khi ngài ấy về

-Ừ tôi hiểu tôi sẽ giữ chân ngài ấy ,đi đi,tôi cũng k muốn chuyện này vỡ lở,nghĩ đến chuyện anh Sơn biết bỏ trốn thôi là đã sợ rồi…cô gái đó nghĩ ngắn quá rồi kb là mình đang đối diện với ai…

-Thế nên tôi mới phải đi …tôi đi đã nhé…

Naomi lái xe một mình rời khỏi căn nhà cổ…sau khi nhận được địa chỉ của Hương dưới HP …Naomi nhấn ga phóng vụt đi…

Tại nhà hàng…

Sơn ăn mà chẳng hề nói câu nào với Vân,Vân luôn chủ động

-Đêm nay em ngủ ở đây

-Đêm anh phải đi trực rồi

-Anh k xin nghỉ được ạ

-Vì em mà anh phải nghĩ,em nghĩ anh có nên làm không

-Người ta ở xa lên thăm chồng mà cứ thờ ơ như không vậy…

-Chúng ta có hai tiếng để dùng bữa…

Lời nói lạnh nhạt của Sơn lại khiến Vân càng yêu anh ta hơn…cô ta nhìn mọi trạng thái của Sơn khi dùng bữa…

-Sắp tới em muốn lên đây ở hẳn với anh,có được không

Sơn khựng lại…anh ta ngẩng lên…

-Chúng ta k thể sống cùng dưới một mái nhà được ,em biết tại sao mà nên anh k muốn nhắc lại…

-Nếu căn nhà đó kỉ niệm của anh và vợ nhiều như vậy em sẽ mua căn khác …

-Anh chỉ ở nhà của anh…

Sơn cười nhẹ rồi Vân cúi đầu cứa miếng
thịt bò vẻ giận dỗi…

Naomi xuống tới nơi cô nhìn đồng hồ rồi vội ấn chuông cửa…một phụ nữ ra mở cửa

-Cháu cần gặp Hương gấp ạ

-Cháu là ai mà muốn gặp Hương

Hương chợt thấy giọng Naomi cô lo lắng đến nỗi đang cắt càng cua cắt trượt vào tay chảy máu…Hoà lấy giấy thấm

-Chị cắt vào tay rồi…

Hương vội đi ra cửa “ Cô đây là bạn cháu”

-À ra vậy …xinh quá cơ…

Naomi cười nhẹ…Hương ngó ra

-Anh ta ở ngoài kia à

-Cô còn k mau theo tôi về,chuyện cô bỏ trốn ngài ấy chưa biết đâu…nhanh lên mới kịp

-Tôi k muốn đến gần anh ta,tôi thật sự không muốn

-Cô k muốn cũng phải muốn,k thể quay đầu được đâu tôi nói thật đấy ,cô chỉ còn 45p để quay về ,cô k muốn cậu mợ mình hay người phụ nữ đó chết cả chứ

-K tất nhiên là không,việc của tôi k liên quan đến họ…vậy phải làm sao đây

-Nếu để ngài ấy nổi giận cô chỉ có chết thôi hiểu không,sao cô dại vậy…cứ tiến tới cô đâu mất cái gì ,nhỡ ngài ấy đem con bé Hoà đi thì cô k bh tìm được đâu

-Vậy đi thôi…tôi xin lỗi tôi nghĩ ngắn quá rồi…

-Nhanh lên đồ tôi để trên xe rồi

-Tôi đi xe máy vì xe của tôi

-Trời ơi lấy sau đi…đi đã…

Hương quay vào nhà nói vs cô “ Cô ơi cháu đi gấp mai cháu quay lại ạ”

-Đi đâu mà tối rồi

-Cháu có chuyện ,cô để ý cái Hoà cho cháu nhé

-Ừ…đi đi…

Naomi phóng xe rất nhanh…tôi nhắm chặt mắt

-Này cô có chắc tay lái k đấy

-Bạn yên tâm tôi lái lụa lắm,nếu về muộn thì hậu quả khó lường cũng may anh Toàn cũng giúp cô đấy,anh ấy chưa nói vs ngài Sơn đâu…

-May quá…tôi phải mặc bộ nào

-Bộ nào cô thấy ổn là được tôi đem mấy bộ tôi mua chưa mặc đi đấy

-Mà hở ngắn quá

-Ôi dồi người đẹp sợ cái gì…

-Cám ơn Naomi nhé ,nếu k có cô chắc có lẽ giờ gia đình tôi gặp nguy rồi

-Tôi giúp dc lần này k có nghĩa lần sau sẽ giúp được…cô mặc vào đi…tôi quý Hương nên k cần lăn tăn…

Sơn đứng dậy rời khỏi quán…Anh ta chở Vân đến một khách sạn lớn của Hoàng Vũ…Vân phụng phịu

-Sao anh chở em đến đây

-Đây cũng là nhà em còn gì

-Đêm nay em muốn ở nhà anh mà

-Anh đi trực,nếu em k nhát ma thì anh đèo em về đó ngủ vậy

-Thôi em ngủ đây cũng được…anh đi đi hẹn anh cuối tuần…

-Ừ…

Sơn vòng xe đi …anh ta gọi cho Hương…

Chuông điện thoại của Hương reo lên…Cô sợ

-Naomi ơi anh ta gọi trả lời sao đây

-Bình tĩnh nói là cô đang đứng trên cầu Sỏi đợi rồi

-Cầu Sỏi gần đây đó hả

-Ừ chứ về k kịp là lộ ngay…

-Ừ ok…a…alo ạ

Sơn cười nhẹ khi thấy Hương nghe máy

-Em đang ở đâu vậy?

-Tôi đang ở cầu sỏi…

-Cầu Sỏi…sao lại ở đó…

-Muốn ngắm sông thôi,anh qua đây đón nhé

-Ok…

Cúp máy Hương thổi phù…Naomi dặn dò

-Nghe này Hương nếu cô làm người đó phát điên thì cô sẽ phải trả giá bằng cách tắm máu của người thân đấy

-Gì tả ghê vậy

-Tôi k đùa đâu cô chứng kiến rồi đấy

-Chính vì vậy tôi luôn ám ảnh…

-Chải lại cái đầu đi,đi gặp trai mà xuề xoà vậy,k hiểu sao lại thích cô nữa…son đây đánh vào môi đi…

-Tôi k quen đánh son

-Thì tô nhẹ thôi…

Hương tô nhẹ rồi mỉm môi…Naomi cười “ Cô đúng là con gà mà…nhưng trong hai người một người là cáo rồi thì người còn lại là gà sẽ tốt hơn”

-Gì mà cứ gà cá vậy

Naomi cười lớn…

Đến cầu Sỏi tôi bước xuống trong chiếc váy trắng …thấy các đôi trên cầu đang ôm hôn nhau…Tôi ngại quay đi …

-Chọn đúng cái cây cầu quỷ quái gì thế này…

Hương đứng bám vào thành cầu nhìn ra phía sông…tóc bay nhè nhẹ…Sơn từ sau tiến tới vòng tay vào cổ Hương …anh ta hôn nhẹ lên tóc

-Sao lại muốn ra đây vậy,thích hẹn hò kiểu này à…

-Ở đây thoáng mà…anh đi nhanh vậy

-Em ăn gì chưa

-Chưa cả kịp ăn…à ăn rồi…ăn rồi ạ…( Hương ôm miệng tí thì nói hớ)…

Sơn xoay Hương lại…mái tóc Hương khẽ bay trong gió,ánh mắt to tròn cùng gương mặt ngây thơ đầy vẻ trong sáng…Sơn đưa hai tay lên má Hương anh ta cúi xuống định hôn thì Hương xoay mặt đi…” Chúng ta đi chỗ khác đi ạ”…

Sơn cười nhẹ anh ta nhíu mày vẻ thích thú…

Lên trên xe Sơn đặt tay lên đùi Hương…Hương tay cứ run rồi bấm bấm ngón tay vì lo lắng…

-Sao mặt căng thẳng vậy ,em sợ à…

-Vâng có hơi căng thẳng

-Em gái em ở nhà một mình à

-Con bé xuống nhà bạn của mẹ em dưới HP chơi ít hôm rồi ạ

-Tốt rồi ,anh tính cho con bé học trường quốc tế

-Cái đó k cần đâu …

-Sao thế ,em xứng đáng được nhận mà…

-Cứ để bình thường thôi ạ,tôi không muốn nợ thêm anh điều gì…

-Đang được chiều phải tranh thủ chứ ,em dốt vậy

Hương k nói gì cô cúi đầu…đến nhà của Sơn…Hương nhìn lại căn nhà lúc đầu cô đến…Sơn nắm tay Hương đi lên phòng…cánh cửa phòng đóng lại Hương tim đập thình thịch đến nỗi Sơn nghe thấy

-Làm gì mà sợ đến thế…chúng ta nam nữ ở bên nhau là điều hết sức bình thường

-Vâng

-Ngẩng cái mặt lên cứ vâng vậy…

Hương nghĩ tới lời Naomi nói…cô ngẩng lên nhìn Sơn rồi rơi nước mắt khi nghĩ tới nếu người thân bị sát hại vì cô …cô nín nhịn nắm chặt tay…

-Hôm nay chúng ta ấy ạ

-Sao mà khóc…anh còn chưa động vào em đâu đấy…ấy là gì…?

-Tôi đi rửa mặt…

-Khoan đã lại đây…( nắm tay Hương kéo đi)

Tôi nhìn căn phòng của anh ta rất rộng tông màu ghi xám …cả tủ sách cao vút đặt ở góc phòng…bàn làm việc…khu để đồ quần áo…Sơn lấy một bộ đồ ngủ màu đỏ ra đưa cho Hương

-Mặc cái này vào ngủ cho thoải mái,có màu đỏ và đen em thích màu nào

-Bộ này nhiều người mặc chưa ạ

-Anh mua riêng cho em …em trắng mặc đỏ đi …

-Vâng…

-Ngoan lắm đi thay đồ đi…

Tôi mặc bộ đồ hai dây màu đỏ…chiếc quần lót chữ T lọt khe làm tôi mặc cũng thấy xấu hổ…váy mỏng tang mặc như không mặc…tự dưng tôi thấy sợ…

Hương nhìn mình trong gương rồi bật khóc…cô vội lau sạch mặt mũi…cố mạnh mẽ bước ra…

Sơn đang đọc gì đó từ điện thoại…anh ta ngẩng lên thấy Hương đã thay đồ…Sơn mặc chiếc áo phông trắng và chiếc quần đũi trắng…anh ta mỉm cười khi thấy Hương lấy tay che ngực…

-Phần dưới hở hơn thì không che

Hương vội lấy tay che dưới…Sơn cười nhẹ…

-Anh tắt đèn đi

-Đẹp mà tắt làm gì…lại đây…

Hương đi từng bước ra gần chỗ Sơn…anh ta kéo Hương ngồi vào lòng…tay Sơn cầm tay Hương xoa xoa vào ngón tay…

-Tôi không có kinh nghiệm nên…

-Em mà có kinh nghiệm thì anh giết em rồi

-Anh doạ tôi à

Sơn bật cười…

-Tay chai hết cả rồi,có lẽ em đã vất vả quá lâu rồi …anh thương em…

Sơn vuốt tóc Hương ra phía sau…anh ta hôn lên cổ Hương…Hương co người gượng gạo…

-Buồn ạ…

Sơn bế bổng Hương lên …đèn tắt xuống…đặt Hương xuống giường…Hương ngại quay người đi…Chiếc áo ngủ mong manh tuột khỏi bờ mông của Hương…chiếc quần chữ T làm nẩy rõ bờ mông to rắn của Hương…mông mịn màng Trắng trẻo…Sơn hôn lên bờ mông Hương…Hương nắm tay vào gối nhắm chặt mắt…anh ta tiếp tục hôn lên vòng eo của Hương…rồi đến bả vai và vùng ngực…anh ta mút nhẹ đầu ngực của Hương…Hương quay lại chạm mặt vào nhau

-Ở đó …

-Ở đó làm sao…

-Không biết tả sao ạ

Sơn cười lớn phá lên trong bóng tối…

-Ôi đau cả bụng…

Hương gãi đầu khi thấy anh ta cười lớn,chưa bao giờ thấy anh ta cười như vậy…

-Anh hâm à,anh cười gì tôi vậy…

-Đúng rồi hâm rồi mới qua đêm với đứa con gái như em…

-Anh thay đổi vẫn kịp mà…

Hương bật dậy thì Sơn ôm chầm lấy rồi hôn thẳng lên môi siết mạnh…Hương không cựa quậy nổi…cô thở hổn hển khi Sơn buông ra…

-Em là của tôi…phải không?

Hương thấy giọng nói gằn lại của Sơn làm cô sợ

-Vâng…

-Hôn anh đi …

Hương đặt tay lên vai Sơn…cô dướn người nhắm mắt chạm vào môi Sơn rồi cô giật mình lùi lại…

-Tôi không biết làm đâu…

Sơn bế bổng Hương ngồi lên lòng anh ta …tay anh ta kéo tuột chiếc quần lót của Hương xuống…

-Anh biết là được rồi,để anh dậy em…

Sơn cúi xuống dạng chân Hương ra…Hương nhắm chặt mắt…anh ta liếm nhẹ vào cửa mình của Hương,âm đạo tác động tiết ra chất nhầy…Hương thở gấp …Sơn nhấc hai chân lên rồi đưa dương vật của mình từ từ vào bên trong nhấp ra nhấp vào…Hương khẽ kêu

-A…A…đau quá …

Sơn ôm Hương mông anh ta nhô cao nhấp khẽ ra vào …Hương chảy nước mắt anh ta khẽ lau bên khoé mắt…

-Sắp được rồi thả lỏng ra nào …

Hương tát khẽ vào mặt Sơn

-Đau…( mặt giận dỗi như trẻ con)

-Phá trinh mà không đau sao được…phá gì cũng đau hết vậy…

-Vậy sao còn phá

-Phải phá chứ…bắt buộc mà ( Sơn nháy mắt)

Đến khi lọt được vào…Hương mồ hôi nhễ nhại…Sơn nhấp liên tục vài cái mạnh…

-Còn lâu nữa không ạ…tôi đau lắm…

-Không anh rút ra luôn đây…nay đến đây thôi…

-Còn phải làm nữa ạ

-Còn chứ…

Hương quay đi Sơn ôm từ sau hôn lên gáy Hương…

-Ngủ đi …mai tiếp tục…

-Nam nữ ở bên nhau cứ phải vậy mới được ạ

-Tuỳ cảm xúc …Và tuỳ người

Sơn quay Hương lại…anh ta ôm sát…Hương tựa má vào ngực Sơn…bờ ngực rắn chắc…Hương nhỏ bé khi nằm trong tay Sơn…

-Anh có thích tôi thật không hay sau đêm nay là thôi ạ

Sơn cười rồi hôn lên trán Hương

-Còn lâu mới buông…em xứng đáng,anh trân trọng em

-Vì trinh tiết hay vì gì ạ

-Vì tất cả của em…con người em tất cả…

Sơn cúi xuống khẽ nâng cằm Hương lên rồi hôn…nụ hôn ngọt ngào của ông trùm dạ quỷ trong đêm mùa thu…

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN