Bông Hoa Đẹp Nhất - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
817


Bông Hoa Đẹp Nhất


Phần 9


-Hãy làm lô hàng này nhanh nhất có thể,hắn quá tham lam rồi …Lần này là tự hắn giết hắn…hãy cho tôi những chỉ số và giá tiền cụ thể …
-Dạ vâng…công ty tôi luôn cám ơn ngài dạ quỷ đây vì 5 năm trước đã cứu chúng tôi trước bờ vực phá sản…
-K có gì hãy cứ làm tốt nhiệm vụ của ông…
-Vâng…vậy tôi xin phép…
Sơn nhìn Toàn…
-Chuẩn bị khi lô hàng đã xong hãy loan tin lô hàng kém chất lượng ra ngoài,để xem cổ phiếu của Hoàng Vũ còn cao được bao nhiêu…
-Vâng…à chủ quán có tặng anh một cô gái Nhật anh có muốn …
-Không…tao ăn chay rồi
Sơn cười vỗ vai Toàn…
Hương và mợ vừa đi chợ về để chuẩn bị cúng ba ngày thì thấy một lũ thanh niên đến chửi bới ở cổng…
-Mày có trả bố mày tiền không
Bọn chúng đập nát hết ghế ngồi ở sân…mợ tôi hét lên “ Chúng mày làm gì thế hả”
Cậu Hương xua tay đi từ trong nhà ra “ Tôi đây đừng có manh động nữa,tôi sẽ trả mà”
Mợ quát lớn
-Anh nợ cái gì hả
-Hôm trước anh có lên quán hát đãi mấy ông anh có chót gọi gái say cả rồi đến lúc tính tiền nó hô 27 triệu anh k có…xin khất mà bây giờ chúng nó bảo lãi thành 42 triệu…
Tên đầu trọc tóm tóc cậu Hương “ Mày ăn chơi quỵt k trả còn chống chế à”
Mợ Hương lao vào can thì bọn chúng đẩy mợ ngã về phía Hương…tên đầu trọc cười nhẹ bảo cậu Hương
-Con bé này cháu gái trên Hà Nội à,gái Hà Nội bảo sao trắng ngọt thế …thế tao đưa cháu mày về làm trừ nợ nhé,bao giờ hết nợ thì về
Cậu Hương lao ra : Mẹ bọn chó này sao chúng mày dám…k dc động vào nó…nó có người yêu rồi đấy…
-Ái chà bảo người yêu đến đón,bố mày chờ…
Tên kia vừa cầm vào tay Hương bị Hương đấm thẳng vào mặt…hắn toé máu mũi “ Mẹ con chó cái đấm tao à…bắt nó cho tao”
Hai gã to con lao vào ôm lấy Hương…Hương dẫy lên…” Cậu báo công an luôn đi”
Tên đầu trọc cười khẩy: Báo thoải mái …thoải mái đi công an đất này tao bao cả rồi…ha ha…
Cậu Hương bị đấm thêm vài cái…ông ta và mợ chạy theo xe bọn côn đồ khi chúng bế Hương đi
-Em đi báo công an ,nó bắt con Hương rồi anh nói gì đi
-Anh gọi cho bạn trai nó,biết đâu nó có quen biết chứ công an đất này bno làm luật hết rồi
-Để nó bắt con ngta giữa ban ngày thế à
-Em đi báo đi anh đi gọi điện
Cậu Hương run run tìm cuốn sổ ghi số điện của Sơn…
-Đâu rồi…đây rồi 0988888888 sao lắm số 8 thế này hả dời đất ơi…có nhầm k vậy…
Sơn vừa về đến cửa anh ta thấy số lạ…tắt máy đi không nghe thì thấy tin tới “ Tôi cậu Hương đây”…Sơn liền gọi lại…
-Anh gọi tôi à
-Chuyện chẳng là,chẳng là cái Hương nó …nó
-Sao vậy
-Nó bị bắt đi rồi…
Trên con đường cao tốc Hà Nội lào cai…5 chiếc xe màu đen giá trị hơn chục tỉ một chiếc lao vun vút đi trong đêm…
Tại chốt giao thông có lệnh từ trên “ Người quen của sếp chuẩn bị vào cao tốc”
công an giao thông nhận được lệnh chánh đường k bắt biển số của đoàn xe đó…
Ánh mắt Sơn lầm lỳ tay xoay chiếc nhẫn đeo trên tay…Naomi ngồi ngay cạnh
-Cô ấy sẽ ổn thôi…ngài đừng quá lo lắng…
-Hy vọng …1 tiếng nhất định 1 tiếng phải có mặt ở đó…
Toàn báo đàm cho đoàn xe : Tăng tốc một tiếng phải có mặt ở đó…
Sơn nhìn ra bên ngoài cửa…đoàn xe đen vẫn lao với tốc độ nhanh trên đường…
Trong quán hát Hương được ném bộ đồ ngắn cũn vào mặt
-Mặc vào xong vào tao chén cái rồi ra làm việc
-Mày đừng mơ động vào tao,chúng mày hèn lắm…cậu tao sẽ đi báo công an …
-Thế cho hẳn đến 9h xem công an có đến không nếu k đến thì ngoan cho anh xơi nhỉ…xinh thế môi đỏ thế…
Hắn sờ lên môi Hương,Hương gạt tay…
-Đừng động vào tao…
-Tí nữa lại chả sướng rên lên ý chứ…
Hương ôm mặt vẻ mệt mỏi…
Tại nhà cậu Hương…ông ta hỏi vợ
-Công an bảo sao
-Bảo cứ về đi
-Thế là cô cũng về à
-Thì về chứ làm sao còn anh gọi dc cho cậu Sơn chưa
-Cậu ta cúp máy luôn,chả hiểu kiểu người gì nghe người yêu bị vậy lại cúp máy luôn…
-Hay cậu ta đang tới
-Tôi vs cô cứ lên quán hát đó đã
-Được đi thôi…nhanh k chết dở đấy…
Hương nhìn đồng hồ điểm 9h…Tay đầu trọc mở cửa vào …hắn cười cợt…
-Chán nhỉ chả thấy ai đến cứu em,bố mẹ em đâu nhỉ anh cho thời gian để họ tới đây rồi đấy chứ,cả cậu mợ em cũng chả thấy…
-Mày có vợ con chưa,nếu có rồi thì mày có thấy xấu hổ với những gì đang làm không
-Chị anh là chủ quán này thiếu gì tiền em ơi…em ngủ với nhiều đứa chưa để anh còn biết đường nào…
Hắn sờ vào tóc Hương…rồi áp sát…
Xe của Sơn đỗ xịch trước cửa quán hát…nữ chủ quán đi ra đon đả khi thấy cả đoàn xe sang…” Ối khách vip ở đâu tới đây thế này”…
Đoàn người vừa xuống xe họ lao tới cầm dao kiếm rất nhanh cắt cổ chủ quán đầu tiên…máu chảy đầm đìa,các cô gái hét loạn lên…kể cả con gái họ cũng giết …Sơn bước xuống xe trong chiếc mặt nạ…anh ta đi tới đâu những người dưới cứa cổ đám người trong quán tới đó…máu chảy khắp sàn…anh ta mặt lạnh tanh bước qua…khi lên tầng hai một đám thanh niên cũng cầm dao lao vào người của Sơn khua khua loạn xạ…đám sát thủ đều là những tay võ giết người chuyên nghiệp…bọn chúng ngay lập tức bị cứa cổ …
Tên đầu trọc đang định hôn Hương thì thấy bên ngoài ầm ầm…hắn mở cửa thì Hương lao ra bị hắn túm tóc kéo lại “ Mẹ mày định chạy à”…
Bên ngoài hô : Anh trọc ơi chạy đi nhanh …
-Mấy cái thằng này chơi gì mà loạn lên thế phiền anh
Tên đầu trọc đang định đóng cửa thì bàn tay Sơn tóm vào cánh cửa…cửa kéo lại ra chiếc mặt nạ quỷ dần hé lộ …tên đầu trọc nhăn mặt “ Mẹ kiếp gì thế”
Hương chợt nhận ra cô nhìn vào ánh mắt Sơn…anh ta lên tiếng
-Lại đây…
Hương đỏ mắt khi thấy Sơn như tủi thân nhưng rồi chợt nhận ra hôm nay anh ta đeo mặt nạ…con người độc ác của anh ta sẽ xuất hiện…
Tên đầu trọc được Sơn nhỏ nhẹ hỏi han…
-Mày qua đây…
Anh ta tóm cổ tên đầu trọc…đám đệ lao vào “ Sếp để em”
-Riêng nó để tao…
Naomi đi vào choàng áo cho Hương…
-Đi thôi Hương…cô biết tôi mà…chúng ta đã gặp nhau
-Vâng…chị ơi hắn chưa làm gì em cả thôi tha cho hắn đi được k
Vừa nói xong Hương đi ra ngoài thấy máu me…người chết rất nhiều…cô sợ hét lên “ Ôi mẹ ơi”…
-Đi thôi nhắm mắt lại…
-Họ …họ …( sợ quá nghẹn k nói lên lời)
Tên đầu trọc run như cầy sấy khi bị bắt ra giữa sân…hắn nhìn thấy người chết la liệt…
Tất cả những tên đệ đều quay mặt đi và quay lưng lại …Tên đầu trọc quỳ dưới sân Toàn đưa cho Sơn cây kiếm nhật…sắc loé ánh trong đêm…
-Toi chưa chạm vào cô ấy đâu ạ,nếu biết thế có mà bố nhà tôi cũng k dám đâu ạ
-Tao nghe nói mày bảo là bảo người yêu nó đến đón đi…tao đến rồi này…
Sơn ghé vào tai …tên đầu trọc van xin…
Hương run bần bật ra ngoài cửa cô nhìn Sơn rồi lắc đầu
-Có đáng không…đừng làm vậy…
-Anh k có thói quen nhân từ với những kẻ làm sai…
-Anh ta k đáng chết,tôi xin anh hãy làm phúc đi
-Tôi đã giết từng kia người rồi tôi k có phúc nữa đâu…
Hương ngã quỵ…Naomi đỡ cô với tay “ Đừng làm vậy,đừng giết người nữa”
Sơn lạnh lùng nhấc cổ tên đầu trọc cắt vào động mạch từng chút một…từng chút để hắn cảm nhận đau đớn…Hương như tuyệt vọng…cô khóc lớn …
-Không…anh k còn là con người,một con ác quỷ…
Lửa bùng cháy dữ dội…họ phóng hoả …phía sau Hương đám lửa bốc lên…Sơn nhìn thẳng vào Hương…
-Đúng vậy ,tôi là một con quỷ đội lốt người cho nên em nếu chạy trốn hoặc làm gì sai trái với tôi,những người nằm trên vũng máu tiếp theo sẽ là cậu mợ em ,hãy nhớ lấy…
Sơn bước lên xe…anh ta lệnh cho Toàn “ Bắt em gái cô ta đưa đi thay tim ngay lúc này…”
-Vâng vậy còn Hương
-Kệ cô ta…con nhỏ xấc xược…
Cậu mợ khi gần đến nơi thì thấy quán hát đó cháy…cả hai hoảng hốt…
-Con Hương kb nó có thoát ra được không
Người dân quanh đó dặn dò “ Làm gì có ai sống xót đâu,nghe nói bọn ranh con hát hò trong đó cãi nhau chém nhau xong rồi cháy quán”
-K ai sống xót ạ
-Phải…
Hai cậu mợ sợ run lên cả hai vừa chạy xe vừa khóc thì thấy Hương đang đi bộ…cả hai oà lấy ôm cháu gái…
-Cháu đây rồi …làm thím sợ quá đi ý chứ…may mắn quá
Thấy Hương như kẻ mất hồn…Hương ngất xỉu làm cậu mợ sợ …
Tôi sau khi tỉnh dậy nghe cậu mợ nói Sơn đón Hoà đi mổ tim…ngay lập tức tôi gọi cho anh ta nhưng k được…cậu mợ cũng lo
-Sao nó đón con bé đi mà k nói gì với chúng ta vậy…mà nó đến lúc nào mới được
Cậu Hương lăn tăn : Hương,vụ việc hôm qua đám cháy quán hát đó liên quan đến Sơn đúng k?
-Cháu k biết giờ cháu phải đi đây,cháu phải tìm em…
-Có gì gọi cho cậu nhé …
Cậu Hương nhìn vợ: “ Sơn hắn không phải là một bác sỹ bình thường đâu,chắc chắn hôm qua đã có chuyện gì đó”
-A nghĩ quá nhiều r đó
-K có chuyện hắn xuống đón Hoà mà chưa cứu Hương đúng k
-Vậy anh ta là ai mới được…
Tôi tìm mọi cách để tìm anh ta…thế nhưng đã một tháng trôi qua …anh ta k đi làm cũng k hề nghe máy của tôi dù cho tôi đã nhắn tin rất nhiều…đêm đến ở phòng trọ tôi nhớ em đến nỗi khóc sưng hết cả mắt,tôi vẫn nhắn tin vào số anh ta “ Anh cho tôi gặp em tôi đi ,tôi cầu xin anh đấy” ( Hương chụp ảnh đang khóc gửi cho Sơn)…
Một lúc sau tiếng gõ cửa phòng…Hương lên tiếng
-Ai đấy …
-Chị ơi em đây
Tôi mở cửa ra thấy Hoà…em béo trắng lên và đôi môi hồng hào k còn đỏ…tôi ôm miệng …
Hoà an ủi chị “ Em đi mổ tim mà…mới đầu em cũng nhớ chị nhưng y tá chăm em nói để khoẻ hẳn rồi gặp chị cho bất ngờ”
-Em khoẻ rồi phải không…
Hương ôm chặt em gái…cô khóc nức nở
-Chị khóc vì em nhiều lắm hả
-Sao em biết
-Bạn trai chị cho em xem mà,anh ấy cứ 7 ngày lại qua xem tình hình của em…
-Ừ chị nhớ em nhiều lắm…
-Anh ấy ở ngoài kia đấy,chị k ra cám ơn người ta à…
-Uk e vào đi …
Hương gạt nước mắt đi ra bên ngoài thấy Sơn đang đứng hút thuốc…anh ta ngẩng lên nhìn Hương…
-Em tôi đã khoẻ,thật sự cám ơn anh…
-Chỉ vậy thôi à …( ánh mắt anh ta lầm lỳ)
-Sau những chuyện anh làm tôi không thể nói thêm gì với anh nữa…anh vừa cứu người nhưng cũng giết người…tôi biết k ai cho không ai cái gì ,cũng biết tôi k đáng giá từng đấy tiền nhưng nếu như anh đã nhắm vào tôi như vậy …anh muốn gì anh cứ nói đi…
-Nhắm vào cô…( Sơn cười khẩy) như tôi đã nói một tuần chúng ta sẽ gặp nhau hai lần …
-Tôi đồng ý ,trong bao lâu…?
-khi nào tôi chán …
Hương nắm chặt tay…Sơn với tay kéo Hương sát lại gần hôn lên môi cô…Hương không đẩy khiến Sơn thấy ngạc nhiên…
Mùa thu năm đó dưới tán cây lá xào xạc…trên con phố đâu đó vãn còn tiếng những người hát dạo trên phố…nụ hôn …lời hát hoà quyện
🎶Phố đã lên đèn con đường có môi kề môi…Phố đã lên đèn bên người anh thương ,anh nhớ anh mong…
🎶 Mong một lần có được em ,để thật lòng cùng nhau xây đắp hoá giấc mơ chưa từng gặp gỡ…!
Sơn buông ra anh ta cười nhẹ
-Nay lạ nhỉ,k chống cự phản kháng gì
-Sớm muộn cũng là của anh rồi có kháng cự cũng vô ích…tôi về đây hẹn gặp lại anh ngày mai…
Sơn quay về nhà…anh ta vừa tắm vừa cười …rồi nghĩ về câu nói “ Cũng là của anh rồi,kháng cự cũng vô ích”…
Anh ta tắm cười khúc khích một mình trong nhà tắm…

Yêu thích: 3.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN