Bông Hoa Đẹp Nhất - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
727


Bông Hoa Đẹp Nhất


Phần 8


Bầu trời hôm đó đối với tôi thật đẹp,chỉ là giờ đây tôi không còn được ở bên ông mỗi khi mùa thu tới nữa…
Sau khi chôn cất ông Hương…Hương ngất lịm lúc ông được đưa xuống đất…Sơn ngồi hút thuốc thật sâu nhìn Hương được người nhà đưa vào gốc cây …
Chiều hôm đó cậu của Hương làm vài mâm cơm cám ơn họ hàng và mọi người…Nhìn Sơn đang lau sạch chén một cách tỉ mỉ …
-Này chén ý sạch rồi lau bóng cả lên kìa…sạch sẽ quá cũng k tốt đâu…nhìn cậu chắc khoảng hơn 30 chút nhỉ…tôi là cậu của Hương tên là Minh năm nay 37 rồi …
-Chúng ta bằng tuổi nhau
Cậu Hương đang uống nước liền phụt ra…
-Thật á,chết …vậy hơn con Hương nhiều tuổi vậy à
-Tuổi tác đâu có quan trọng…
-Nói thế chứ hơn nhau tận 18 tuổi ,khi nó đẻ chúng ta đã là thanh niên rồi…mà k lẽ cậu kén chưa lấy vợ à…
Sơn k nói gì tu hết ly rượu…
Tôi đang nằm thì em gái tôi mang cho tôi miếng bánh trưng và miếng giò
-Chị ơi chị ăn đi…chị k ăn gì hai ngày rồi
-Em ăn đi chị k muốn ăn
-Anh bạn chị chắc say rồi đấy ,mỗi người mời một ly là say ý,với cả anh ấy ai mời cũng uống luôn ý…
-Hắn là con sâu rượu à…kệ đi cho say
-Anh ấy là ai vậy chị,sao trước đến nay em chưa gặp
-Là người mổ cho ông cứu ông đêm đó đấy nhưng rồi cuối cùng ông cũng không qua được kiếp nạn …
-Em còn chưa kể cho ông nghe ước mơ của em
-Ước mơ của em là gì nói chị nghe xem
-Em muốn được khoẻ mạnh và đưa chị đi du lịch khắp thế giới
Hương mỉm cười vuốt má em
-Chị cũng ước mơ rằng em luôn khoẻ mạnh…
-À anh kia thích chị đúng không
-Hình như thế mà cũng k rõ lắm,anh ta k hiền lành như vẻ bề ngoài chúng ta đang thấy đâu
-Hình gì nữa ai ở đây cũng biết,anh ấy giới thiệu là bạn trai chị mà…
Vừa nói xong cậu tôi trong trạng thái say mềm dìu Sơn đi vào
-Con Hương đâu lấy cho bạn cậu cốc nước ra đây,nó say rồi đấy…
-Bạn cậu
-Nó bằng tuổi cậu đấy ha ha nhìn trẻ thật k nghĩ là nó 37 tuổi rồi đâu…vừa ngồi tâm sự với cậu rồi ,thằng này được đấy xa tuổi càng chiều…
Hương còn ấp úng thì cậu đẩy Sơn nằm xuống giường…Sơn nấc từng hồi…
Hương vỗ vào vai…” Anh uống nước đi này ,sao tự dưng lại uống lắm vậy”…
Sơn tu hết ly nước rồi thở ra toàn mùi rượu nồng nặc…anh ta co ro người kéo chăn đắp…Hương định gọi thì thấy đã ngủ ngon lành…cô kéo chăn lên đắp cho Sơn…
Lúc này tôi chợt thấy anh ta đôi lúc cũng như những người bình thường,có say có mệt mỏi và gương mặt ngủ ngon sau cả ngày căng thẳng…thế nhưng phía sau con người kia là cả mảng tối mà tôi k thể nào có thể chấp nhận được,chính mắt tôi chứng kiến anh ta sai kẻ dưới cắt cổ người khác như một con gà con vịt…anh ta coi mạng người như cỏ rác,cứ nghĩ đến điều đó thôi tôi lại k muốn lại gần hắn…
Tại Quảng Ninh…
Vân ngồi nghe nhạc trong một quán cafe…người dưới nói “ Định vị cuối cùng là ở bệnh viện ạ,máy vẫn để ở viện nhưng đi từ sáng hôm qua rồi “
-Phía viện nói sao
-Nói sáng hôm qua vẫn đi làm nhưng sau đó xin nghỉ vì cảm thấy không khoẻ,tôi nghĩ đã về nhà rồi ,cô k nên quá chú ý nước bước như vậy đàn ông họ sẽ k cảm thấy thoải mái…
-Theo chị thì cuộc hôn nhân này sẽ tồn tại được bao lâu
-Cái này
-Cứ mạnh dạn nói đi tôi k trách chị
-Cậu Sơn k có tình cảm thế nên ngay lúc cưới cô đã nói sẽ dần chinh phục …
-Ba năm rồi tôi vẫn chưa có được trái tim anh ấy nhưng k sao ,tôi chờ được,chờ ngày anh ấy mở lòng…
Tại nhà Sơn…
Toàn dặn dò kẻ dưới
-Tốt lắm cô ta luôn cho người theo dõi sếp,sếp luôn biết điều đó cũng may tất cả đã sắp xếp hết cả…
Naomi lo lắng
-Hoàng Vân cô ta vốn có tính đa nghi ghen tuông bừa bãi…tôi lo lắm,lo cho số phận cô gái kia…
-Sếp k bh để lộ đâu cô yên tâm,tính toán trước cả rồi
-Đấy là tôi lo xa…hy vọng mọi chuyện đều êm xuôi
-Đêm nay những kẻ theo dõi sẽ bị giết sạch…cô yên tâm địa bàn này là của chúng ta mà…
Sáng hôm sau Sơn đi ra nhà tắm,vì vùng quê nên nhà tắm ở chân đồi…anh ta bước vào thấy có mỗi tấm che đằng trước còn tấm đằng sau không thấy đâu…vừa vặn vòi nước mạnh phụt lên mặt vì miếng vòi sứt to…anh ta lầm bầm
“ Thế này mà con gái tắm ở đây sao được”
Anh ta kì cọ người sạch sẽ vì toàn mùi rượu…Hương ngồi chờ anh ta ra ăn sáng,thấy bảo đi tắm mà mãi không thấy đâu…mợ trêu Hương
-Này mợ bảo ,bạn trai cháu có vẻ sạch sẽ nhỉ,sáng say dậy là tập thể dục chạy quanh vòng làng rồi mới về tắm rửa sạch sẽ,ai như mấy lão kia say xong nôn oẹ cả đêm qua làm mợ mất ngủ…
-Vâng làm bác sỹ nên sạch sẽ là điều cần thiết
-Úi dồi làm bác sỹ cơ à..,thế thì lắm tiền lắm nhỉ,mà bác sỹ sao lại đi con xe máy cộc cằn thế nhỉ,mợ thấy họ hay đi ô tô ý…
Hương cười nhẹ rồi cúi đầu…
-Cháu cũng hy vọng là một bác sỹ đơn giản thì lại thật sự tốt quá rồi
-Thế còn làm nghề gì à,hôm qua thấy anh ta bảo với cậu cháu là đã đăng kí cho cái Hoà mổ rồi nên k cần lo,tốt thật đấy cháu ạ,con gái giờ nhan nhản ra thiếu gì …đẹp trai nhiều tiền cháu có phúc lắm đấy…
-Cháu chỉ là bạn thôi cô
-Bạn gì hơn 18 tuổi nói bạn là mất dậy đấy …
Mợ nói thế khiến Hương chột dạ…Thấy Sơn đi ra mợ Hương mời đon đả
-Anh vào làm bát bún ăn sáng,giờ chả biết gọi như nào cho phải vì con Hương nó là cháu mà em thì kém tuổi
Sơn cười nhẹ
-Cứ gọi sao cho tiện là được…
Thấy bát bún có con ruồi bâu vào,anh ta quay đi suýt nôn…Hương thấy liền bật cười…
-Thế anh có ăn không
-Không tôi k ăn sáng cũng được
-Say cả đêm k ăn sao được,thế tôi đi nấu cho gói mỳ tôm nhé
-Ừ nhớ đừng để ruồi nhặng bay vào
-Hành và hai quả trứng nhé
-4 quả trứng vào
Mợ tôi nói xen vào “ Ăn trứng nhiều yếu k tốt đâu” ( nói ý nhưng Hương k hiểu còn Sơn hiểu ngay ý nên cười nhẹ)
-K sao tôi rất khoẻ muốn giảm bớt…
Hương gãi đầu k hiểu ý hai người,mợ thì đỏ ửng mặt quay đi lầm bầm “ Người đâu vừa đẹp trai nói chuyện lại dễ mến thế không biết”…
Khi tôi nấu mỳ thấy anh ta nhìn ra phía mảnh đất đối diện rồi hỏi tôi
-Ở đây đất rộng sao k có ai xây một cái tạp hoá mini ở đây nhỉ,mỗi lần đi mua gói mỳ đi cả km số
-Dân vùng cao nghèo lấy đâu ra tiền mà đầu tư,đất rẻ bẻo nhưng cũng chẳng có tiền mua …
-Để tôi đầu tư về đây để em đỡ phải đi xa mua mỳ nhé…
Sơn đứng áp sát Hương từ sau…đứng gàn quá nên Hương ngại vội tránh…
-Xong rồi anh ăn đi…
Sơn cười khi thấy Hương ngại…
Tôi thấy anh ta ăn bát mỳ rất ngon lành…húp sạch hết nước…
-Anh ăn nữa không
-Thôi đủ rồi …no quá rồi,tôi phải về rồi khi nào em lên đến Hà Nội thì gọi cho tôi
-Vâng…
Hương đứng dậy ôm quần áo
-Tốt lắm,mà đi đâu vậy
-Tôi đi tắm
-Tắm chỗ đó à
-Chỗ anh tắm đấy hỏi lạ vậy
-Vậy đi tắm đi,tắm xong tôi sẽ đi tôi đứng bên ngoài
-Anh đứng bên ngoài làm gì,biến thái…
Hương vào nhà tắm và hiểu lý do tại sao Sơn lại như thế,cô phì cười bên trong…Sơn ngồi bên ngoài để canh cho Hương tắm…bên nhà bên bật nhạc du dương …tiếng vòi nước mở ra
🎶 Có con đường nào bước qua ,ta đến mang em món quà…Hẹn hò yêu thương ta say đến già!
🎶 Nắng mưa là chuyện nắng mưa,ai biết con tim đã vừa…Chạm đến hạnh phúc hay là chưa!
Cả Hương và Sơn trong một khoảnh khắc đều lắng yên nghe nhạc…
Khi Hương mở cửa ra thì đã thấy Sơn không còn ở đó…cô chạy ra cổng nhìn thì mợ nói
-Vừa đi rồi vào chào cậu mợ đi có vẻ vội,chắc có việc
-Vâng…qua ba ngày ông cháu sẽ lên đó,cũng để lo chuyện mổ tim cho Hoà nữa
-Ừ đi hái rau với mợ đi
-Vâng…
Chiếc xe phân khối lớn về đến cửa…Naomi và Toàn đứng chờ sẵn ở cửa mỉm cười
Naomi cúi đầu : Ngài đã về rồi,tôi có thể thấy đôi mắt của ngài đang rất vui
Toàn hẩy vai Naomi: Vui chứ sao
-Hai đứa bớt nói nhảm đi,cuộc hẹn tối nay sao rồi
-Đã hẹn được chủ nhà máy đó rồi ạ
-Tốt lắm,rất tốt…hai ngày tôi đi có chuyện gì mới không?
-K có chỉ có bọn người của Hoàng Vân vẫn cho người theo dõi anh thôi
-Mày giết hết rồi à
-Tôi giết hết rồi ,cứ kẻ nào bén mảng tôi giết
-Sắp tới phải cắt hẳn đuôi của cô ta đi,tôi sẽ đưa người về đây…
-Ai vậy…? ( Toàn ngơ ngác)
Naomi cười tươi: Naomi sắp có bạn ạ
-Phải cô sắp có bạn rồi
-Naomi thích lắm ạ…
Sơn xoa đầu Naomi mỉm cười…
Trong bữa cơm tối tại nhà Vân…bố cô ta hỏi nhỏ
-Con vs thằng Sơn khi nào tính có con
-Con k muốn đẻ sớm,đẻ xong hỏng hết người
-Đan ông đôi khi có đứa con nó sẽ thay đổi,tao đang tự hỏi sao mày vẫn có thể sống dc với người chồng nhạt hơn bát nước ốc của mày
-Con yêu anh ấy đó là lý do khiến con tồn tai
-K có tiền mới chết chứ k có tình yêu đâu có chết…
-Đó là suy nghĩ của bố chứ k phải con…
Người dưới đi vào báo
-Dạ quỷ vẫn từ chối lời mời của đại ca,hắn có vẻ rất kiêu căng
-K ai biết được nó bao nhiêu tuổi hay sao
-Hắn luôn đeo mặt nạ nên k rõ hắn bao nhiêu tuổi nhưng cách ăn mặc và giọng nói khoảng 40 tuổi…
-40 tuổi đã là chủ tịch điều hành cả băng đảng xã hội đen ,lại k giao du với bất kì ai bao giờ ,thật sự tò mò về con người hắn…sau khi giết 10 người của hắn mà k hề phản kích lại…
-Hắn sợ mình đó ạ
-Sai rồi…hắn chắc chắn đang suy tính điều lớn hơn,nếu đứng đầu một băng đảng mà sợ thì k thể làm ông trùm được đâu
Vân cười nhẹ
-Dạ quỷ là ai vậy bố tên hay vậy
-Một biệt danh của ông trùm
-Tên lạ thật
-Hắn máu lạnh như một con quỷ vậy,rất tàn ác đã giết sẽ giết cả nhà k bỏ xót…
-Oài dã man thật bố nhỉ…khi nào bố hẹn dc ông ta cho con ngó xíu nhé
-K hẹn được,chỉ chờ ngày họp hội bang phái cả nước may ra hắn đến…
-Hắn giàu k bố
-Tài sản không thể thống kê nổi…
Hoàng Vũ cười khẩy…
-Trời k thể thống kê được ạ…
-Bố sẽ có được tài sản của nó …
-Bố con giỏi nhất…
-Ha ha ha …
Tại nhà hàng Nhật Bản…ông chủ nhà máy sản xuất phụ kiện ô tô đưa cho Sơn một tờ giấy
-Đây là thứ ông ta muốn xưởng chúng tôi làm ,cùng là giá như thế nhưng muốn chất liệu rẻ nhất,tôi có tư vấn là nếu làm vậy sẽ rất nguy hiểm nhưng ông ta chỉ quan tâm tới lợi nhuận…
Sơn trong chiếc mặt nạ quỷ nhìn người đàn ông rồi cười lớn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN