Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi - Chương 61: Đám Người Cơ Bắp Trên Tầng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
39


Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi


Chương 61: Đám Người Cơ Bắp Trên Tầng


Editor: MinnnnThiện Lương và Cố Gia Duệ nhìn nhau, sau đó cả hai người nghi hoặc mà cùng nhìn về phía cửa rồi kêu lên: “Là Vũ Đại Khí à?””Là tôi, Thiện Lương, mau mở cửa!” Âm thanh Vũ Đại Khí gõ cửa “bang, bang” vang lên không ngừng.Thiện Lương nghe thấy tiếng đập cửa gấp gáp của cậu ta, nghĩ chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi, cho nên cậu vội vội vàng vàng xuống dưới giường, chạy chậm đến cạnh cửa rồi ấn chốt cài mở cửa ra.Khuôn mặt nhỏ của Vũ Đại Khí xuất hiện trong tầm mắt cậu.Cậu ta đi dép lê, trên người vẫn mặc bộ quần áo lúc mới tới, cả người co rúm lại, thỉnh thoảng còn nhìn xung quanh một chút, tựa như đang sợ thứ gì đó.Thiện Lương nhìn dáng vẻ này của Vũ Đại Khí, nhíu mày hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”Vũ Đại Khí bắt lấy cánh tay Thiện Lương, nắm vô cùng chặt: “Thiện Lương, cậu cứu tôi với, có ma, có ma.””Ma?” Khóe miệng Thiện Lương giần giật, sau đó bỏ tay Vũ Đại Khí ra.

Cậu ngáp một cái, vừa đi vào trong phòng vừa nói: “Chắc là cậu xem nhiều phim ma quá cho nên tác hại của nó chưa biến mất, thật là.”Vũ Đại Khí cùng đi theo vào phòng, cậu ta đóng cửa lại: “Không phải đâu, tôi nghe thấy tiếng mà, âm thanh kia vô cùng đáng sợ……”Nói được một nửa, cậu ta liền dừng lại.Vũ Đại Khí bị màu đỏ của căn phòng “cưới” này dọa cho sợ ngây người.Cậu ta tròn mắt mà trừng lớn, Vũ Đại Khí nhìn Thiện Lương, ậm ừ nói: “Đây……!Đây là phòng của các cậu sao?”Thiện Lương nằm trở lại trong chăn: “Ừm, sao vậy?”Vũ Đại Khí nuốt nước miếng, cậu ta nhìn Cố Gia Duệ nửa ngồi đang lộ ra cơ bắp rắn chắc của mình, có hơi xấu hổ mà gãi đầu: “Không sao cả.

Nhưng cái kiểu trang trí này rất giống lúc bà tôi xuất giá.”Cố Gia Duệ ngồi trên giường nghe những lời nói vô nghĩa của Vũ Đại Khí, đôi mắt anh cực kỳ giống con sói hung ác trong rừng sâu: “Tên nhóc nhà cậu có việc gì à?”Ngụ ý chính là, không có việc gì thì cút nhanh đi, đừng làm phiền chuyện tốt của tôi.Vũ Đại Khí chớp chớp mắt, cậu ta nhìn biểu cảm không vui trên khuôn mặt Cố Gia Duệ, lúc này mới hơi phản ứng lại được: “Có phải em đã làm phiền hai người không?”Khóe miệng Cố Gia Duệ nhếch lên, lạnh lùng nói: “Biết là tốt.”Đâu chỉ làm phiền thôi chứ?Đây thật sự là phá hỏng chuyện tốt của người ta!Bàn tay nhỏ dâm đãng của Lương Lương nhà anh cũng đã chạm vào mép quần lót của anh rồi, chỉ thiếu chút nữa thôi là nó sắp phải tiến vào, máu trong người Cố Gia Duệ cũng như muốn sôi trào, vậy mà Vũ Đại Khí đột nhiên gõ cửa, lại còn nói mấy lời ma quỷ linh tinh gì đó nữa.

Hừ, hay rồi, bộ phim người lớn đêm khuya của hai người nay đã biến thành kênh giáo dục khoa học.Thật là mẹ nó tức chết người.Vũ Đại Khí nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Cố Gia Duệ, nhưng trong lòng vẫn có hơi sợ hãi, cậu ta ngẩng đầu ngẫm nghĩ: “Thế……!Anh Duệ, em không quấy rầy anh nữa.” Cố Gia Duệ đang chuẩn bị thở dài nhẹ nhõm một hơi thì lại nghe thấy Vũ Đại Khí tiếp tục nói: “Em với Thiện Lương đi ra hành lang nói chuyện vậy.”Nói rồi, Vũ Đại Khí liền mạnh mẽ kéo cánh tay của Thiện Lương, mang người đi ra ngoài hành lang.Chỉ còn Cố Gia Duệ ở lại một mình trong phòng, một hơi cứ thế nghẹn trong ngực không thể thở ra.Đù mẹ, Vũ Đại Khí không có nhãn lực à?Cứ vậy mà kéo Thiện Lương đi rồi?Cậu ta cứ thế mà kéo Thiện Lương ra ngoài ư?Chó nó chứ.Cố Gia Duệ cắn răng, trong ánh mắt anh như đang lưu chuyển hai con dao nhỏ, vô cùng sắc bén.Trên hành lang, Thiện Lương chỉnh lại bộ áo ngủ hình con gấu của mình lại: “Rốt cuộc là có chuyện gì thế?””Thật sự có ma mà, tôi nghe thấy được, âm thanh đó rất kỳ lạ!” Vũ Đại Khí kéo cánh tay Thiện Lương: “Cậu đi xem thử với tôi có được không?”Thiện Lương vô cùng bất đắc dĩ, nhưng nhìn dáng vẻ này của Vũ Đại Khí, đoán chừng là cậu không thể không đi được.Cậu chỉ có thể gật đầu: “Tôi đi với cậu một chuyến, đi nhanh về nhanh.”Vũ Đại Khí ừ một tiếng, cậu ta kéo Thiện Lương đi xuyên qua hành lang, bước vào trong phòng của mình.Thiện Lương đi một vòng xung quanh căn phòng này:”Ma ở đâu?””Cậu vào trong nhà vệ sinh đi, đừng nói chuyện, yên lặng nghe.” Vũ Đại Khí thần thần bí bí.Thiện Lương do dự một lúc, cậu vẫn nghe theo lời Vũ Đại Khí nói mà bước vào trong nhà vệ sinh rồi im lặng dựng lỗ tai lên nghe.Hình như có âm thanh gì đó thật.Có tiếng nước, còn loáng thoáng có tiếng cười……”Đúng chứ?” Vũ Đại Khí càng hoảng sợ hơn, những cảnh tượng trong phim kinh dị nháy mắt hiện lên trong đầu cậu ta.

Vũ Đại Khí ôm chặt eo Thiện Lương: “Tôi đã nói là có tiếng rồi mà! Thật sự là có âm thanh đấy!””Thôi đi.” Thiện Lương thật sự không tin vào mấy chuyện vớ vẩn này: “Cho dù thật sự có ma đi chăng nữa thì nào có con ma nào không có sự tôn nghiêm và điểm mấu chốt của mình như thế chứ? Đêm rồi lại còn canh trong nhà vệ sinh, chờ moi mông cậu à?”Dứt lời, cậu ngẩng đầu nhìn lên trần nhà: “Tôi đoán tiếng này phát ra từ trên tầng, đi, chúng ta lên tầng nhìn xem.”Thiện Lương không chậm trễ mà kéo Vũ Đại Khí trực tiếp đi lên tầng, cậu tìm được một căn phòng phía trên nhà vệ sinh kia, trong ánh mắt hoảng sợ của Vũ Đại Khí, Thiện Lương gõ cửa.Cánh cửa nhanh chóng được mở ra.Là một nam sinh nửa thân để trần.Nam sinh đó chỉ dùng một chiếc khăn trắng vây quanh nửa thân dưới của mình, người nọ gãi đầu: “Các cậu muốn đến ngâm à?””Ngâm cái gì?” Thiện Lương khó hiểu.Người nam sinh đó vẫy tay, để Thiện Lương và Vũ Đại Khí đi vào.Thiện Lương vừa bước vào trong liền thấy thì ra trong căn phòng này còn có một bồn tắm chuyên dụng lớn dùng để thư giãn, lúc này trong bồn tắm đó có mấy nam sinh khỏe mạnh đang ngâm người.

Những người đó đang đánh bài, thỉnh thoảng còn cất lên tiếng cười vô cùng lớn..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN